Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 52: bắt được một vì sao, mau tới! Chậm tay không!

Chương 52: Bắt được một ngôi sao, mau tới! Chậm tay không! "Hở?" "A!" Chỗ soát vé rạp hát. Một gã thanh niên như đạn pháo từ bên trong xông ra, không phanh kịp lao thẳng vào ngực Lục Tinh! Lục Tinh giật mình, khi gã thanh niên sắp ngã xuống thì nhanh tay kéo cánh tay hắn lại! Nhẹ nhàng đỡ một cái. Gã thanh niên vốn chuẩn bị hôn đất mẹ trực tiếp đứng vững vàng! Nhìn bộ dạng ngơ ngác còn chưa kịp phản ứng của gã thanh niên, Lục Tinh xoa xoa ngực mình, dặn dò: "Chạy chậm thôi, rạp hát đông người, thế này sẽ bị thương đấy." Mẹ. Lục Tinh nghĩ thầm may mắn ngực mình là thật. Nếu không cái tên mãng phu này mỗi ngày không hết sức trâu bò, chẳng lẽ còn muốn đâm hắn nổ banh vũ trụ? Không hề trách móc, chỉ ôn hòa dặn dò. Gã thanh niên đỏ mặt, nhìn Lục Tinh lắp bắp không thốt nên lời. Lục Tinh nghi hoặc, tên này chẳng lẽ bị câm điếc? Vậy hắn có biết ngôn ngữ ký hiệu không? Cái loại cãi nhau nhanh hơn cả kết ấn ấy? Người câm có hay không cái kiểu bạo lực lạnh lùng nhắm mắt làm bừa? Trong đầu Lục Tinh ngập tràn vấn đề, hắn vừa định mở miệng thì Ôn Linh Tú đã nhanh chóng chắn trước mặt hắn. Tuy trên mặt Ôn Linh Tú vẫn nở nụ cười dịu dàng, nhưng ánh mắt nàng nhìn gã thanh niên kia lại lộ rõ vẻ cảnh giác. "Tinh Tinh, sắp mở màn rồi, chúng ta vào thôi?" Lục Tinh nhíu mày. Không phải chứ. Ôn a di ngay cả ghen với đàn ông luôn sao? Tuy khách hàng kỳ quái, nhưng khiến khách hàng cảm thấy an toàn cũng là một trong những tố chất liếm cẩu chuyên nghiệp mà. Đừng hỏi tại sao, cứ làm thôi. Thế là, Lục Tinh một tay bế Niếp Niếp vào lòng, tay kia chìa ra cho Ôn Linh Tú, vừa cười vừa nói: "Đi thôi." Nhìn bàn tay đưa ra trước mặt, Ôn Linh Tú sững sờ. Lục Tinh cao ráo, tay cũng thon dài. Có lẽ vì Lục Tinh còn là học sinh, thường xuyên viết chữ nên trên tay phải của hắn phủ một lớp kén mỏng. Nhìn có vẻ rất an toàn, rất đáng tin. Một chút cảnh giác vừa rồi hoàn toàn tan biến. Ôn Linh Tú thật lòng cong môi cười, nắm chặt lấy bàn tay kia, ánh mắt tràn ngập vui vẻ. Mười ngón tay đan vào nhau. Niếp Niếp vỗ vỗ tay, bĩu môi bất mãn nói: "Niếp Niếp cũng muốn nắm tay!" Ôn Linh Tú chớp chớp mắt, cố ý trêu con gái mình: "Nhưng Tinh Tinh chỉ có hai tay thôi mà, một tay dắt mẹ, một tay ôm Niếp Niếp." Niếp Niếp nghiêng đầu nhỏ, suy tư một hồi, bỗng nhiên như có linh cảm, vui vẻ nói: "Vậy ba có thể nắm tay con, rồi ôm mẹ!" A? Lục Tinh ngây ra, đầu óc vô thức nghĩ đến cảnh tượng kia. Emmm. Cảnh tượng đó... Hỏng bét, thật là tệ! Lục Tinh vừa quay đầu, đúng lúc bắt gặp đôi mắt trong veo của Ôn Linh Tú. Hai người nhìn nhau, hơi ngại ngùng quay mặt đi... ... Nhìn bóng lưng ba người rời đi, Trì Thủy đột nhiên tỉnh táo lại. "CMN!" "Đẹp trai vậy?!" Trì Thủy sờ mặt mình, trên má vẫn còn hơi nóng vì vừa nãy. Đứng tại chỗ trầm mặc một lát, Trì Thủy gọi một cuộc điện thoại. Tên người liên hệ hiển thị — 【Bá Vương Long】. Điện thoại vừa kết nối, Trì Việt Sam còn chưa mở miệng đã nghe Trì Thủy như một con khỉ đột phấn khích: "Tỷ! Em vừa mới đụng phải một người! CMN! Tỷ ơi, tỷ không biết hắn đẹp trai thế nào đâu! Thật sự là đàn ông của đàn ông, giống đực của giống đực! Đỉnh của chóp! ! !" Trì Việt Sam lạnh lùng phun ra năm chữ: "Đồ con trai chết trạch." Trì Thủy không để ý chút nào, tiếp tục hưng phấn kể lể: "Em đụng vào hắn không phanh kịp, em còn tưởng cái mũi thẳng tắp này của em sẽ đập bẹp dí trên mặt đất luôn rồi, kết quả hắn đột ngột kéo tay em lại, tỷ biết không, trời đất quay cuồng mà em không hề ngã xuống!" Trì Việt Sam lạnh lùng phun ra năm chữ: "Ngươi thành gái rồi hả?" Trì Thủy không thèm để ý, tiếp tục hăng hái nói: "Hắn tốt bụng quá! Em va vào hắn, hắn không chỉ cứu em mà còn nhẹ nhàng nhắc em cẩn thận, em quỳ! Đây là lần đầu em gặp được người đi đường tốt bụng như vậy đấy!" Trì Việt Sam lạnh lùng phun ra năm chữ: "Rảnh quá thì chết đi." "Từ từ!" Giờ phút này, Trì Thủy mặt mày hớn hở, bao năm làm nông nô rốt cuộc đã có cơ hội hát ca! "Tỷ à, tỷ không tò mò cái anh chàng kia là ai sao?" "Nhàm chán." "Thật hay giả? Chán lắm hả? Nhưng mà tỷ nghĩ về cái anh kia rất lâu đó nha." "...Địa chỉ." "Mua cho em năm cái card màn hình." "Ba cái." "Sáu cái, không mua thì thôi, dù sao em cũng chẳng có hứng kể việc Lục Tinh bên cạnh có một mỹ nữ." Mỹ nữ? Trì Việt Sam trầm mặc một lát: "Giao kèo." Yeah! Trì Thủy đắc ý giơ tay! Thảo! Lần đầu tiên, lần đầu tiên hắn giành chiến thắng trong cuộc tranh cãi với bà chị già. Tốt tốt tốt, Lục Tinh ơi em yêu anh c·hết m·ất! Em muốn thơm anh ch·ết m·ất!!! "Bên cạnh Lục Tinh có phụ nữ?" Thanh âm Trì Việt Sam qua điện thoại vọng đến chỗ Trì Thủy mang theo chút lạnh lẽo. Trì Thủy nghĩ nghĩ. "Ừm, còn rất xinh đẹp, cô gái kia còn dắt một bé gái, cũng đáng yêu lắm, quan hệ của Lục Tinh với cô ấy hình như rất tốt, còn giúp cô ấy ôm con." "À phải rồi..." Trì Thủy nuốt một ngụm nước bọt. "Lục Tinh nắm tay cô gái kia, ách, hai người nắm chặt tay nhau luôn." ! ! Cộp một tiếng, cây son môi của Trì Việt Sam rơi trên bàn trang điểm, lăn lóc xuống sàn. Đối diện với tấm gương, Trì Việt Sam nhếch mép cười nhạt. Tiền đồ. Thật tiền đồ! Cô tìm Lục Tinh lâu như vậy, mới không gặp có mấy ngày thôi mà? Bây giờ Lục Tinh đã có thể cùng vợ người ta đi xem kịch rồi sao? Trì Việt Sam nghiến răng. "Hắn đúng là đói bụng." Trì Thủy đầu bên kia điện thoại an ủi: "Thôi mà chị, dù sao thì em cũng cảm thấy Lục Tinh vẫn có ý với chị đó, không thì đâu chọn xem suất diễn chủ nhật làm gì." Suất diễn chủ nhật là suất diễn cố định của Trì Việt Sam. Nếu như Lục Tinh thật sự mang người phụ nữ kia đến xem cô biểu diễn. Vậy thì trên sân khấu Trì Việt Sam hát kịch, còn dưới sân khấu, Lục Tinh cùng người phụ nữ kia ngọt ngào tình tứ. Nghĩ đến khả năng này, Trì Việt Sam cảm thấy huyết áp của mình đang bùng nổ! "Chị? Chị ơi? Nhớ card màn hình cho em đấy nhé!" Trì Việt Sam lấy lại bình tĩnh, nhìn vào gương, cô gái thanh cao như ánh trăng rằm, phong thái uyển chuyển. Nhưng giọng nói lải nhải bên cạnh làm cô bực mình. Trì Việt Sam hít sâu một hơi, mỉm cười. Tại phòng thay đồ lựa bộ trang phục xinh đẹp nhất, gợi cảm nhất, nàng chậm rãi nói: "So với card màn hình," "Em còn cần giải thích với mẹ nữa." Trì Thủy: ? ? ? ! ! ! Một tin nhắn gửi đến. 【Mẹ】:Trì Thủy! Mới lớn mà không lo học hành, còn thích đàn ông! Mau về đây nói cho rõ! CMN! Trì Thủy người run rẩy. Nhìn mẹ liên tục nhắn tin tới, hắn ngửa mặt lên trời gào thét. Trì Việt Sam, đồ súc sinh!. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận