Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 526: Cố ý vô ý

Két —— Cửa xe mở ra, Trì Thủy lưu loát xuống xe. Trì Việt Sam cũng xuống xe, đi đến phía ghế lái, nói với Trì Thủy: “Cha mẹ bảo ngươi đến bệnh viện trước để xem tình hình, ngươi đừng có miễn cưỡng quá, phải nghe lời.” “Ngươi thật sự không lên nhìn cha mẹ một chút sao?” Trì Thủy dựa vào bên xe, muốn khuyên nhủ đôi câu.
“Không gặp.” Trì Việt Sam trả lời rất thẳng thắn. Trước kia cha mẹ Trì cả ngày lo chuyện bao đồng, bây giờ chắc có lẽ là đến tuổi rồi. Thế mà bắt đầu nghĩ đến chuyện chung thân đại sự của Trì Việt Sam. Thế là, Trì gia triển khai một trận đối đầu quy mô lớn lần thứ hai. Mà trận đối đầu quy mô lớn đầu tiên là khi Trì Việt Sam cự tuyệt học y, chạy theo học diễn kịch. Từ khi Lục Tinh rời đi, cảm xúc của Trì Việt Sam bắt đầu không thể kiểm soát. Mà bây giờ. Cô chỉ cần nhìn vào mắt cha mẹ, thì ba câu nói chưa xong, nhất định sẽ chuyển sang chủ đề bạn trai, kết hôn, con cái các kiểu. Trì Việt Sam đau cả đầu, dứt khoát tránh mặt không gặp.
“Chị à, thật ra em nghĩ……” Trì Thủy lo lắng nhìn Trì Việt Sam, “Cứ chống đối cũng không phải cách.” “Đôi khi, vấn đề cảm xúc có lẽ là vấn đề thể chất, uống thuốc sẽ khỏi thôi?” “Dù sao hôm nay tiện đường, hay là để em giúp chị đi bệnh viện kiểm tra xem có chỗ nào không ổn không.” Trì Thủy giờ thực sự lo lắng. Lục Tinh chỉ mới đi có hơn một năm, mà Trì Việt Sam đã thành ra như vậy rồi. Vậy nếu như Lục Tinh mãi không về thì sao? Người ta thì đi thẳng một mạch, tiêu sái, chỉ để lại chị hắn bị mắc kẹt tại chỗ. Mẹ kiếp. Chẳng phải nói tình yêu kích thích tố chỉ trong vòng mười mấy tháng là biến mất sao, sao hắn lại cảm thấy……Trì Việt Sam trong lòng ngày càng cố chấp? Mặc dù bây giờ Trì Việt Sam cần làm gì thì vẫn cứ làm cái đó, thời gian trôi đi, vẫn diễn xuất, danh tiếng tăng cao. Nhưng mà. Sau vô số lần những buổi diễn hào nhoáng kết thúc, hắn thường thấy Trì Việt Sam ngồi một mình trong khán phòng, im lặng nhìn sân khấu. Tựa như, lúc trước Lục Tinh ngồi dưới khán đài nhìn cô vậy.
“Trì Thủy.” Cách một khung cửa kính, con ngươi Trì Việt Sam trong veo, lặng lẽ nhìn Trì Thủy, bình thản nói. “Yêu một người, bản thân nó đã là một loại bệnh tinh thần nghiêm trọng.” “Vậy nếu Lục Tinh không về, chị định làm thế nào, nếu Lục Tinh trở về, chị lại định làm thế nào?” Trì Thủy không còn tránh cái tên này nữa. Khó khăn lắm mới tới cổng bệnh viện, hắn thật sự muốn lôi Trì Việt Sam vào xem có phải đầu óc có bệnh không! Nghe được mấy vấn đề này, Trì Việt Sam ngẩn người, lập tức bật cười. “Ta không biết.” Nhìn thấy vẻ u sầu trong đáy mắt Trì Việt Sam, Trì Thủy lại không thể nói thêm lời nào. Trong nhà, về việc chung thân đại sự của chị hắn mà phát sinh cuộc đối đầu, hắn thật ra là đứng về phía cha mẹ. Không vì lý do nào khác, hắn chỉ muốn chị hắn được hạnh phúc. Lục Tinh là người tốt, đẹp trai, tính tình tốt lại hiếu thuận, phần cứng phần mềm đều không có vấn đề, cái gì cũng tốt. Thế nhưng, chị hắn bây giờ yêu Lục Tinh yêu rất đau khổ.
Trì Thủy nhìn gương mặt của Trì Việt Sam. Hắn và Trì Việt Sam cùng một cha mẹ sinh ra nhưng tướng mạo hắn lại không có được vẻ xuất chúng như Trì Việt Sam. Nhưng trong cơ thể hai người chảy chung một dòng máu. Hắn muốn Trì Việt Sam hạnh phúc. Nếu thời gian có thể quay ngược lại, điều Trì Thủy muốn nhất là được trở lại cái ngày chị hắn gặp Lục Tinh. Hắn muốn túm lấy lỗ tai Trì Việt Sam, gào thật to bên tai cô ấy: Đây là chân ái của mày, đừng có thử thách hắn nữa, mau ôm lấy hắn ngay!
Nhưng thời gian không thể quay lại được.
“Ngươi vào bệnh viện đi, ta phải đi rồi.” Trì Việt Sam liếc đồng hồ, khởi động xe.
Trì Thủy nghiến răng. Cha mẹ nói, muốn đưa Trì Việt Sam đến bệnh viện. Ở đó có một bác sĩ trẻ tuổi, điều kiện mọi mặt đều tốt, dáng dấp cũng đẹp trai, tốt xấu gì cũng để Trì Việt Sam gặp mặt một chút. Nhưng Trì Việt Sam không chịu đi… Trì Thủy ở trong lòng thầm xin lỗi Trì Việt Sam trước, sau đó lại xin lỗi chân mình. Trong lòng đếm ngược ba giây.
Ba…… Hai…… Một…… “A!” Trì Việt Sam đang chuẩn bị lái xe, đột nhiên nghe thấy ngoài xe vang lên một tiếng rên. Cô giật mình, vội nhìn ra ngoài. Trì Thủy không biết đạp phải chỗ nào, ngã phịch xuống đất, ôm chân kêu đau đớn.
“Trì Thủy?” Trì Việt Sam lập tức tắt máy, mở cửa xe xuống.
“Ngươi sao vậy, bị trẹo chân à, ngươi còn đi được không, cẩn thận chút, ta dìu ngươi dậy đã.” Dù sao cũng là người nhà, vẻ mặt Trì Việt Sam khó có được vẻ lo lắng. Cô cẩn thận dìu Trì Thủy đứng dậy, “ngươi có sao không, phía trước là bệnh viện, chúng ta đi……” “Trì Thủy.” Trì Việt Sam đột nhiên phản ứng lại, cô nhíu mày, dùng ánh mắt dò xét nhìn Trì Thủy.
“Ngươi cố ý hay là vô tình vậy?” “Ách……” Trì Thủy không ngờ cái màn kịch này của mình chưa đầy một phút đã bị nhìn thấu. Ai, giá mà chị hắn ngốc một chút thì tốt.
Trì Việt Sam thấy cái bộ dạng này của Trì Thủy, thì biết ngay có vấn đề. Cô nghĩ nghĩ, đột nhiên hiểu ra.
Khóa xe lại, Trì Việt Sam mặt không biểu cảm dìu Trì Thủy đi về phía bệnh viện, không nói một lời.
Không có trận mưa to gió lớn như dự kiến, Trì Thủy ngược lại cảm thấy không quen. Hắn vừa nhấp nhổm, vừa cẩn thận đánh giá sắc mặt Trì Việt Sam. Nhưng Trì Việt Sam không biểu lộ cảm xúc, không thể nhìn ra cái gì.
“Ách……Chị.” Trì Thủy không nhịn được, khi sắp vào cửa bệnh viện, hắn chủ động hỏi. “Chị muốn đi cùng em à?” “Đây chẳng phải là ý của ngươi sao?” Câu nói này vừa thốt ra, Trì Việt Sam đột nhiên sững sờ, rồi bật cười. Cái giọng điệu này giống hệt như Lục Tinh sẽ nói vậy.
“Chị à, đến cửa bệnh viện rồi em tự đi được, em gọi điện thoại cho cha mẹ.” Nhìn nụ cười đột ngột trên mặt Trì Việt Sam, Trì Thủy chợt rùng mình. Chị à, đừng cười, em sợ.
Nghe hắn nói vậy, Trì Việt Sam thu lại nụ cười, ngẩng đầu liếc qua vẻ mặt kinh hãi của Trì Thủy, bình tĩnh nói. “Cha mẹ giao nhiệm vụ cho ngươi, ta giúp ngươi hoàn thành, coi như là ta đền bù chuyện trong xe mắng ngươi đi.” “Sao chị biết……” Trì Thủy cúi đầu.
Trì Việt Sam dìu hắn vào trong bệnh viện, thản nhiên nói. “Để ta đoán xem, tại sao cha mẹ ngươi nhất định phải lừa ta vào bệnh viện?” “Trong bệnh viện có một bác sĩ trẻ tuổi tài giỏi, cha mẹ muốn ta xem mắt với người đó?” Trì Thủy trong nháy mắt đổ mồ hôi hột.
Leng keng —— Cửa thang máy mở ra.
Trì Việt Sam đi vào thang máy trước, cô dựa vào tường thang máy, đối diện với Trì Thủy đang ngây người, bật cười. “Không chỉ là cha mẹ đâu.” “Ta sẽ cho tất cả mọi người biết quyết tâm của ta.” “Đi thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận