Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 49: siết đến hoảng

Chương 49: Siết đến phát hoảng
Dạo phố, một hoạt động thường ngày thần bí lại kỳ lạ.
Biểu hiện cụ thể là:
Cô bạn gái bình thường rất đáng yêu trong nháy mắt hóa thân thành nữ chiến sĩ, bưng một ly trà sữa, phẫn nộ đạp nhanh tới hai vạn bước mà mặt không hề biến sắc, còn người bạn trai đi theo phía sau thì thở hồng hộc, mặt mày tái mét.
Lỗ Tấn đã từng nói, có hai cách để kiểm nghiệm xem tình nhân có hòa hợp không, một là du lịch, hai là dạo phố.
Nếu như ông ấy chưa từng nói vậy, thì đó chính là lời của Lục Tinh.
Là một kẻ liếm chó chuyên nghiệp, Lục Tinh trên cơ bản không có bạn.
Đương nhiên, khách hàng cũng chẳng muốn dẫn theo một người như vậy ra ngoài, đến lúc đó gặp người quen cũng khó nói.
Lục Tinh đã quen với việc này rồi.
Nhưng mà. . .
"Dạo gần đây mọi người đều bị làm sao vậy?"
Khi nhìn thấy Ôn Linh Tú ở cổng trường, tự nhiên và hào phóng, Lục Tinh vẫn không nhịn được thốt ra một câu đầy cảm xúc.
Đầu tiên là Tống Quân Trúc bỗng nhiên dở chứng, dẫn hắn đi ăn cơm, đi ngắm pháo hoa, giờ lại đến Ôn Linh Tú dẫn hắn đi dạo phố ngắm thời trang.
Trước đây những khách hàng này hận không thể nhốt hắn trong phòng không cho gặp ai, bây giờ lại cứ từng người lôi hắn ra ngoài đường chạy loạn vậy?
Đúng là phụ nữ kỳ lạ.
Trong lòng Lục Tinh có vô số tiểu nhân đang chửi bậy, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười nghề nghiệp như gió xuân ấm áp.
"Ôn tổng, buổi chiều tốt."
Thời tiết tháng ba tuy đã bắt đầu vào giao mùa xuân hè, nhưng đến chiều tối trong không khí vẫn còn chút hơi lạnh. Ôn Linh Tú mặc áo sơ mi trắng bên trong và váy dài đen bên ngoài, lại khoác thêm một chiếc áo khoác dáng dài, gió nhẹ nhàng thổi qua mái tóc dài hơi xoăn của cô, nét quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành giống như một đóa Bạch Ngọc Lan lặng lẽ tỏa hương thơm dịu dàng.
Thấy Lục Tinh đến, Ôn Linh Tú dịu dàng hào phóng mỉm cười với hắn, tiện tay nhận lấy cặp sách của hắn đặt ở ghế sau.
"Buổi chiều tốt, chị thi lấy bằng lái xong rồi, lái chiếc xe này thử xem."
Nụ cười của Lục Tinh cứng đờ.
Hôm qua mới lấy bằng lái, hôm nay đã lái xe, lại còn lấy Audi ra làm xe tập lái, chị thật đúng là biết nói quá đi!
Lòng Lục Tinh hoảng hốt, nhưng không thể nói ra, lại càng không dám hó hé.
Lục Tinh lặng lẽ hít một hơi, tự nhiên ngồi xuống ghế phụ, ánh mắt sáng long lanh nhìn Ôn Linh Tú, vỗ tay phấn khích.
"CMN! Chúc mừng Ôn tổng thi được bằng lái! Em đã nói mà, Ôn tổng chị chính là một hạt giống tốt trong việc lái xe!"
"Chờ thêm hai ngày nữa quen tay, Ôn tổng chị mà đeo kính râm lái xe mui trần, tuyệt đối có thể làm say đắm bao nhiêu người!"
Ôn Linh Tú bật cười, cong khóe môi, cố ý nói ra.
"Chị già rồi, còn mê đắm người khác làm gì, chi bằng em cố gắng lên chút đi, đến lúc đó lái xe mui trần chở chị đi hóng mát."
Cảnh báo cấp độ một!
Khi một cô gái nói rằng mình đã già thì nhất định phải đi tìm hiểu xem lý do sâu xa ẩn sau câu nói này là gì.
Đầu óc Lục Tinh căng thẳng ngay tức thì, lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào mắt của Ôn a di, chau mày ra vẻ lo lắng vô cùng.
Bị nhìn chăm chăm như vậy, Ôn Linh Tú có chút ngượng ngùng quay mặt đi.
"Anh nhìn gì thế?"
Lục Tinh thở dài một hơi, trịnh trọng nói: "Lão thiên quả nhiên là công bằng."
Ôn Linh Tú: ?
Chuyện gì đang xảy ra?
Cô nói mình già chỉ là muốn dò xét Lục Tinh một chút mà thôi, sao đột nhiên lại chuyển đến vấn đề này?
"Sao lại công bằng?"
Lục Tinh nở nụ cười: "Lão thiên cho chị dung mạo xuất chúng và khí chất đặc biệt, lại không cho chị một gu thẩm mỹ bình thường."
Ôn Linh Tú ngẩn người, cô từ nhỏ học vẽ tranh, thư pháp, làm gì cũng được bồi đắp trong môi trường nghệ thuật.
"Sao lại nói không cho tôi một gu thẩm mỹ bình thường?"
Lục Tinh không hề hoảng loạn giải thích: "Ôn tổng, chị có ngoại hình và khí chất như này mà lại còn nói mình già, chẳng phải là không có gu thẩm mỹ bình thường sao? Hay để em mua thêm mấy tác phẩm nghệ thuật cho chị xem nhiều vào, chúng ta chỉ đẹp bên ngoài thôi là chưa đủ, còn phải bồi dưỡng cả bên trong nữa nha."
Đảo ngược càn khôn!
Thật sự là đảo ngược càn khôn!
Ôn Linh Tú nghe hiểu, nhưng cũng không muốn trả lời.
Nói là đang khen cô, thì hình như là đang khen cô thật.
Nói là đang mắng cô, thì hình như cũng đang mắng cô thật.
Ôn Linh Tú tức cũng không được, mà cười cũng không xong, bèn duỗi tay ra chọc chọc vào đầu Lục Tinh.
"Đồ hư, mồm miệng dẻo quẹo."
Lục Tinh theo từng động tác đâm chọc của Ôn a di mà rung rinh đầu, lại lười nhác nói.
"Em ngày nào cũng đánh răng rửa mặt nghiêm chỉnh, đâu có mồm miệng dẻo quẹo chứ."
Phụt.
Ôn Linh Tú bật cười, "Được, được, được, em không có mồm miệng dẻo quẹo, là chị oan ức em, vậy lát nữa chị mua thêm mấy bộ quần áo vừa người bù cho em chút nhé."
Haizz.
Lục Tinh thở dài trong lòng.
Mấy người có tiền muốn bù cho người ta, sao không trực tiếp ném tiền mặt lên mặt hắn luôn đi?
Cả ngày cứ đưa mấy cái đồ chơi không ăn được này, hắn lại còn phải đến tiệm đồ cũ Kate Nhị Xa bán lại.
Thật phí sức!. . .
Mãi đến khi vào một tiệm âu phục may đo, Lục Tinh mới chợt hiểu ra.
"Hóa ra cái việc mua thêm mấy bộ quần áo vừa người của mấy người có tiền. . . Là chỉ đến đồ đặt may riêng à!"
Trời ơi!
Lúc người thợ may đo đạc số liệu cơ thể, Lục Tinh thực sự cảm thấy mình muốn sụp đổ.
Quá trần trụi, hắn không chịu nổi!
Nhưng mà người thợ may lại rất tự nhiên, thậm chí còn hơi ngạc nhiên nói: "Tiên sinh, các chỉ số của anh đều rất chuẩn, mặc tây phục vào nhất định sẽ rất đẹp."
Lục Tinh che chắn mình: "Cảm ơn, nhưng chỗ của các anh đo đạc số liệu đều phải cởi quần áo ra sao?"
Người thợ may không chút do dự mỉm cười nói: "Cũng tùy, nhưng để đo cho chính xác, giúp bộ đồ vừa người thôi."
Người thợ may lại hỏi: "À mà tiên sinh, anh quen thả bên trái hay là bên phải?"
Lục Tinh nghi hoặc: "Hả?"
Người thợ may chỉ vào tiểu Lục Tinh: "Chỗ này cũng phải đo cho chuẩn, nếu không chọn vải không đúng, anh sẽ bị siết đến phát hoảng đấy."
Lục Tinh: . . .
Cái quái gì thế này? Đây chẳng lẽ là một kiểu tra tấn phục tùng tình dục trá hình kiểu mới à?
Sau khi Lục Tinh trải qua màn tra tấn ở phòng đo đạc bước ra,
Ôn Linh Tú đã có trong tay một bản 《Số liệu cơ thể của Lục Tinh》 vừa ra lò, đang nghiêm túc nhìn.
Bề rộng không tệ, bộ ngực cũng không tệ, vòng eo không tệ, chân dài cũng không tệ, chỗ đó cũng rất đáng xem.
Ôn Linh Tú hài lòng gật gù.
Người ta nói trước khi kết hôn phải thử một lần mới biết có hợp hay không, nhưng cô có phương pháp chuẩn xác hơn cái đó!
Mọi số đo của Lục Tinh đều rất thích hợp để làm ba ba của Niếp Niếp.
"Ôn tổng, em đo xong rồi."
Lục Tinh có chút khó chịu đi ra, đứng bên cạnh Ôn Linh Tú.
Ôn Linh Tú dịu dàng cười nhẹ.
"Chị chọn cho em vài loại vải thoải mái, dễ chịu, chất lượng tốt nhé, nếu may nhanh thì chắc khoảng hai tuần là em có thể lấy đồ được."
Thấy cổ áo của Lục Tinh bị lật lên, Ôn Linh Tú đứng trước mặt hắn, vươn tay hết sức chuyên chú chỉnh lại quần áo cho hắn, dịu dàng nói.
"Lễ thành nhân ở trường em chẳng phải sắp tổ chức sao, em có thể mặc bộ này đi, đảm bảo đẹp trai."
Lục Tinh cao hơn Ôn a di rất nhiều.
Từ góc độ của hắn nhìn xuống, khuôn mặt vốn đã dịu dàng của Ôn a di càng thêm phần nhu mị và hiền lành.
Giống như là một người. . . Vợ.
Lục Tinh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ xông vào mũi.
Những nhân viên làm việc xung quanh đều nở nụ cười như đang nhìn con dâu, ánh mắt còn lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Ngưỡng mộ cái gì chứ?
Ngưỡng mộ Lục Tinh tuổi còn nhỏ đã biết bà phú bà tốt, không đem thanh xuân uổng phí.
Chỉ có Lục Tinh giờ phút này não bộ khác thường tỉnh táo, khóe miệng thì nhếch lên nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ lạnh nhạt.
Hắn chưa từng nói với Ôn Linh Tú khi nào trường học tổ chức lễ thành nhân, lần duy nhất là hắn bỏ giấy báo của trường vào cặp sách rồi mang về nhà.
Nói cách khác.
Ôn Linh Tú đã lục cặp của hắn.
Lục Tinh nở nụ cười, ngoan ngoãn đáp: "Được thôi, đến lúc đó sẽ cho Ôn tổng xem ảnh ạ."
Ôn Linh Tú chỉnh sửa quần áo xong cho Lục Tinh, kẹp tóc dài phía sau tai, ấm áp cười nói.
"Đương nhiên là được, chị rất mong chờ đấy."
Quả nhiên là thanh niên, dễ bị các chị gái dịu dàng làm mê mẩn.
Nhưng như thế cũng tốt.
Càng đơn thuần thì càng thích hợp làm ba ba của Niếp Niếp.
Cô không cần trong nhà có một người đàn ông lòng lang dạ thú, chỉ cần có một người đàn ông họ Cố đơn thuần là đủ.
Lục Tinh là người phù hợp nhất để lựa chọn.
. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận