Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 944: Bị cha mẹ khống chế một đời ( 1 ) (length: 10204)

Cố Đường đi đến phòng học.
Thấy buổi thứ tư lớp thêu thùa rất náo nhiệt, nên tiết học thứ sáu này, trường học đã chuẩn bị chu đáo hơn nhiều.
Đầu tiên, trước giờ vào lớp hai tiếng, thông báo cho học sinh, hạn chế tối đa số lượng người học ké.
Đương nhiên, vốn dĩ môn tự chọn chỉ có tối đa hai mươi người, giờ trong phòng học này đã có khoảng gần năm mươi người.
Tiếp theo là giá camera phía sau phòng học, bên cạnh Cố Đường cũng có một cái, trường học tính quay video toàn bộ quá trình.
Đương nhiên, chủ ý này là do giáo sư Ngụy đưa ra, ông ấy nói với trường học rằng: "Cố Đường bây giờ nổi tiếng như vậy, dù là thêu thùa hay cắt giấy, chúng ta ở Khang Mỹ hầu như là độc nhất, kỹ thuật của nàng mọi người cũng thấy rồi, chúng ta có thể làm thành khóa học trực tuyến công khai, hoặc khóa học tinh túy của bộ giáo dục, không chỉ có thể nâng cao tính cạnh tranh của Khang Mỹ, mà còn có thể thu hút du học sinh nước ngoài."
Nói thật, hiện nay rất nhiều trường học để chiêu đủ chỉ tiêu du học sinh nước ngoài, đều dùng học bổng kếch xù để mời họ vào học.
Nhưng kỹ thuật của Cố Đường thật sự là xuất chúng, không cần cấp học bổng cũng có người đến học, cuối cùng hai điều này có sức hấp dẫn rất lớn với hiệu trưởng.
Đương nhiên, với Cố Đường, giáo sư Ngụy đổi cách thuyết phục: "Cô không phải định ở lại trường làm giảng viên sao? Như vậy lên chức nhanh hơn."
Quả là thấu tình đạt lý.
Cố Đường đứng trên bục giảng, nói: "Tiết này là lớp cắt giấy, ta nghĩ mọi người đều có nền tảng cắt giấy rồi, đây là chương trình học thủ công thiết yếu của học sinh tiểu học, chắc hẳn mọi người đều đã từng cắt hoa giấy?"
Những người giành được suất học đều rất phấn khích, còn những người lôi kéo, dụ dỗ bạn bè để hỏi xin địa điểm phòng học còn hưng phấn hơn.
Không khí trong lớp rất tốt, mọi người đồng thanh đáp: "Cắt rồi."
Đồng thanh đến mức khiến người ta cảm giác như đang dạy học sinh tiểu học, Cố Đường theo trong tập báo lấy ra mẫu giấy cắt nàng đã chuẩn bị sẵn.
"Giấy cắt thời ban đầu chủ yếu có cấu trúc đối xứng, theo sự phát triển của kỹ thuật làm giấy, kỹ thuật luyện tập cũng như sự phát triển của kéo, hình thức biểu hiện của giấy cắt dần dần đa dạng hóa."
Cố Đường trước tiên đưa ra mẫu hoa giấy nàng cắt, dùng giấy đỏ hai mặt hình tròn 30 cm cắt. Buổi học đầu tiên, luôn cần trấn an học sinh, Cố Đường cắt mẫu hoa giấy phức tạp nhất từ trước đến giờ của nàng.
Sau đó phía dưới vang lên tiếng trầm trồ.
"Hoa giấy thường được dán trên cửa sổ vào dịp Tết hoặc cưới xin, thể hiện sự vui mừng, nên hoa văn đều mang ý nghĩa cát tường như ý."
"Các người xem tờ này, đây là chiêu tài tiến bảo, đây là kim đồng ngọc nữ, đây là hồng mai báo xuân, đây là cá chép, đây là cát tường như ý, xuống đây là sớm sinh quý tử ——"
Nói đến đây thì chính Cố Đường cũng muốn lẩm bẩm, "Đúng, đây là một mớ hổ lốn."
"Ha ha ha ha ha." Cả lớp cười ồ.
Cố Đường lại cầm tác phẩm thứ hai ra, "Đây là một cảnh tượng, xem các người có nhận ra đây là cái gì không."
Tác phẩm này cắt trên giấy A4, lần này dùng giấy trắng.
Học sinh gần nhất đã sáng mắt lên, "Cái kia là... ta thuộc! Dây leo khô lão thụ quạ đen!"
"«Thiên Tịnh Sa – Thu Tứ»!"
"Hình ảnh mạnh quá!"
"Rất tốt." Cố Đường lại kẹp bức tác phẩm này lên bảng, khiến học sinh xót của.
Thật tình mà nói, bảng triển lãm trong phòng học có chút cũ, cái kẹp không những bị bong sơn, mà còn hơi gỉ, cái kẹp này không xứng tí nào!
"Muốn học cắt giấy, có một điểm cơ bản, chính là phương thức tư duy. Nói một cách dễ hiểu thì cắt giấy chỉ có hai màu. Pixel miêu tả sự thay đổi của sắc độ sáng tối trắng xám đen, cắt giấy chính là kết cấu thuần mặt phẳng ——"
Lời của Cố Đường bị học sinh cắt ngang, "Cô Cố ơi, tác phẩm dây leo khô lão thụ quạ đen của cô thực sự có tính lập thể đấy, đặc biệt là dãy núi bối cảnh và hoàng hôn, vô cùng thê lương."
Cố Đường còn chưa lên tiếng, lập tức có học sinh tiếp lời, "Ý cô Cố là, các người hãy cứ bắt đầu học nhập môn, giờ học biến hóa lập thể vẫn còn quá sớm."
Trong lớp lại vang tiếng cười, rõ ràng không ai cảm thấy hiện tại bọn họ đã có thể học lập thể.
"Đương nhiên rồi." Cố Đường lại nói, "Có lúc, trong tác phẩm cắt giấy cũng sẽ cắt ra những đường vân tinh tế trên hoa văn để thể hiện ranh giới của vùng chuyển sắc sáng tối."
Giới thiệu đơn giản về kiến thức liên quan, Cố Đường lấy điện thoại chiếu lên cả lớp, nói: "Ta sẽ cắt một tác phẩm đơn giản, để mọi người xem xem làm thế nào lựa chọn quan hệ sáng tối trong tác phẩm hai màu."
Cố Đường cắt một bản vẽ chụp chung Q version, tác phẩm cỡ nhỏ, hoàn thành trong hai mươi phút.
Đến lúc cắt xong, học sinh đã vây quanh cô.
"Cô Cố đỉnh quá!" Đã có người bắt đầu gào thét cổ vũ.
Cố Đường cười, nói: "Ừm, bài kiểm tra bình thường cộng thêm cho em một điểm, số báo danh đọc cho cô."
Cậu bạn hăng hái cổ vũ có chút xấu hổ, đỏ mặt nói: "Không hay lắm, hơi qua loa."
Nhưng đã có người bắt đầu nôn nóng thử nghĩ cách nói rồi.
Bạn học phản ứng nhanh ở bên cạnh đã bắt đầu cười, "Cậu trốn học à?"
Bạn học này lắc đầu, "Tớ điên mới trốn học, cậu biết suất học lớp này khó có được đến mức nào không!"
"Vậy không phải kết rồi sao, điểm bình thường 30, không trốn học là 30, cậu thừa."
Không khí trong lớp rất tốt, Cố Đường rất nhanh lại kẹp tác phẩm thứ ba lên bảng.
"Tiếp theo chúng ta hãy cùng luyện một số bài cơ bản." Cố Đường cầm một gói giấy đỏ, phát cho học sinh, "Dụng cụ cắt giấy bao gồm kéo và dao khắc."
Nàng mở bộ dụng cụ của mình ra, bên trong có các loại kéo đủ hình dáng, và mấy con dao khắc cỡ nhỏ.
"Bước đầu tiên là cắt sợi nhỏ, thử cắt dọc theo một bên tờ giấy trên tay, cắt thành các sợi giấy dày mỏng đồng đều, bài luyện tập này là luyện khả năng khống chế, sợi càng mỏng càng tốt, không được đứt."
Cố Đường vừa nói vừa làm mẫu, nàng cắt giấy thành sợi nhỏ xấp xỉ 0.5, tất nhiên, mỏng hơn cũng được, nhưng để làm mẫu mà, hơn nữa mỏng quá sẽ không thấy rõ, cũng không cần thiết phải phô diễn kỹ xảo như vậy.
Nhưng dù vậy, phía dưới vẫn là một tràng tán thưởng, thậm chí có học sinh trực tiếp không cắt mà dán chặt mắt lên người nàng.
"Lại run rẩy..."
"Tôi đang cắt sợi à? Tôi đang cắt giấy rồi."
Cố Đường lại dặn dò thêm, "Đừng cố theo đuổi sự mảnh mai tuyệt đối, cứ thử cắt thành các sợi giấy dày mỏng như nhau trước đã."
"Cô ơi cô vừa nói là sợi giấy."
"Cô ơi nhìn tay kìa!"
Không sai, Cố Đường vừa cầm đồ vừa cắt, vừa chỉ đạo học sinh, rất vững, "Các em phải siêng năng luyện tập, nên cầm kéo ở chỗ vững nhất."
Cố Đường đi một vòng trong lớp, chỉ dẫn cho từng học sinh có suất và không suất, tờ giấy này cô cũng đã cắt xong. Cô cuốn một đống sợi lên cánh tay rồi đặt sang một bên, nói: "Tiếp theo chúng ta hãy thử cắt hoa giấy."
"Hoa giấy có kết cấu đối xứng, cũng có kết cấu phức tạp." Nàng cầm bút laser chiếu vào bông hoa giấy cắt một cách ngẫu hứng của mình, "Đúng, chính là cái bộ dạng này. Chúng ta trước hãy thử loại hoa giấy có tính đối xứng."
Nàng lại lấy giấy đỏ hình tròn ra, phía dưới học sinh đã nhanh tay chia nhau giấy.
"Đầu tiên, chúng ta gấp giấy thành hình quạt dọc theo đường kính. Vận dụng một chút trí tưởng tượng không gian ——"
Phía dưới có học sinh nhỏ giọng lẩm bẩm, "Thật ra hình học của tôi không tệ, nhưng đối diện với cô Cố tôi lại không tài nào nghĩ ra."
Cố Đường lại làm mẫu ba loại hoa giấy, buổi học hai tiếng xem như kết thúc.
Tóm lại các bên đều rất hài lòng, trường học cũng quay được những tài liệu không tồi.
Về đến văn phòng, Cố Đường lấy điện thoại ra, trước khi lên lớp, nàng đã cãi nhau một trận với Cố Khánh Hoa, dù thế nào cũng phải xem phản hồi ra sao chứ?
Nhưng mà chẳng có tin nhắn nào, không biết là ông ta thật sự định ăn một trăm vạn tiền hoa hồng, hay là hèn đến mức không dám đi tìm Cố Khải Minh.
Cố Đường quyết định giúp ông ta một tay, nàng gửi cho Cố Khải Minh mấy tin liên tiếp dài thượt.
"Hôm nay tôi mới biết cái gì gọi là hố thân thích, cái gì gọi là giết người thân! Anh có chuyện thì tìm tôi, anh tìm ba tôi thì là cái kiểu gì? Ba tôi hiền lành biết bao! Anh cứ lừa tiền ông ấy như vậy? Anh nói dối mà tự nhiên thế, chắc chắn là từ nhỏ đến lớn vẫn luôn lừa ông ấy!"
Cố Đường lại chụp màn hình tin nhắn của Cố Khánh Hoa rồi gửi sang, "Một người một trăm vạn? Có trả hai trăm vạn tôi cũng nói không có thời gian! Anh muốn kiếm bao nhiêu? Tôi cũng họ Cố, anh muốn bán thì bán chính anh đi, đừng tìm đến tôi!"
Quá năm phút không thấy trả lời, Cố Đường lại gửi một tin nữa, "Có phải anh đang chột dạ không, sao anh không nói gì? Tôi nói cho anh biết, anh đừng hòng chiếm được món hời từ tôi, sau này đừng hòng chiếm của ba tôi!"
Sau đó lại là một tấm chụp màn hình.
Đây là màn hình trang cá nhân của nàng, 【Nếu có ai giả mạo người của tôi, nói có thể giúp đặt làm trang phục Hán, tác phẩm thêu, cắt giấy, hay vẽ tranh, bất kể có muốn tiền hay không, đều là lừa đảo. 】 "Thấy rồi chứ, nằm mơ đi! Về sau bớt lo chuyện bao đồng đi, đừng nhúng tay vào việc nhà người khác!"
Cố Đường gửi xong, một mạch chuyển tiếp hết những tấm chụp màn hình đó cho Cố Khánh Hoa, lại gửi thêm một tin, vừa biên tập, vừa mỉm cười, "Ba ơi, con mắng ông ta rồi, tức chết được! Đại bá của ba, con gái lớn thì ra ngoài không bao giờ về, con trai nhỏ thì có thể trèo lên đầu ổng mà đi tiểu, thế mà ổng vẫn luôn nói, ai bảo đó là con ruột, không quản được. Con thấy ông ấy ghen tị với ba đó! Ông ấy không muốn nhà mình tốt lên đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận