Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 898: Vô hạn lưu thế giới npc ( hai mươi ) ( 1 ) (length: 7819)

Có Hạ Hầu Tĩnh dính líu vào, Sư Hạo Ngôn cũng bị liệt vào danh sách nghi phạm.
Nhưng vấn đề là, trong phòng Hạ Hầu Tĩnh thì dân cảnh tìm ra được vật chứng, còn phía Sư Hạo Ngôn thì không có gì cả.
Những đoạn đối thoại của người chơi được chủ thần bảo hộ, có nghĩa là Hạ Hầu Tĩnh hoàn toàn không có chứng cứ tiếp xúc với Sư Hạo Ngôn.
Hơn nữa vì giữa các người chơi đều giả vờ không quen biết, đừng nói chuyện bọn họ một người mua cơm ở nhà ăn, một người là giáo y phòng y tế, hoàn toàn không có cơ hội gặp mặt, ngay cả khi hai người gặp mặt cũng không thể chào hỏi được.
Nghi vấn của Sư Hạo Ngôn rất nhẹ, hắn bị hỏi nửa ngày liền được thả ra.
Trong trường học không có bí mật gì, việc Sư Hạo Ngôn báo án đã lan truyền đi, việc Hạ Hầu Tĩnh chỉ điểm Sư Hạo Ngôn tự nhiên cũng không thể là bí mật.
Thị trấn không có đồn công an, tất cả cuộc hỏi han đều diễn ra tại nhà ăn, Hạ Hầu Tĩnh mới bị đưa vào chưa đầy một lát, liền có người đi tìm Sư Hạo Ngôn, vậy đây chẳng phải do Hạ Hầu Tĩnh tố cáo sao?
Còn có Cố Đường, người được học sinh đánh giá là sống chung đặc biệt tốt, đặc biệt được học sinh yêu thích, nơi nàng phát ra tin tức cũng thật nhiều.
"Tôi nghe học sinh nói, dân cảnh xem Hạ Hầu Tĩnh nghiêm nhất, cửa ra vào phòng nàng có hai dân cảnh canh gác, còn cửa phòng quản lý Phùng ở nhà ăn chỉ có một dân cảnh thôi."
"Tôi đoán vụ ngộ độc thực phẩm có khả năng liên quan đến Hạ Hầu Tĩnh."
Những tin tức này xác thực là học sinh nói với nàng, Cố Đường cái này không được xem là siêu du lịch.
Âu Khinh xem từng tin nhắn trong nhóm mà cả người rối bời, nhưng hắn biết mình phải nhanh chóng lý giải được một manh mối.
Đã có hai người chơi bị loại.
Hơn nữa còn một người hiện tại vẫn không nhìn ra được manh mối, không biết nên hoàn thành thế nào, hay nói đúng hơn là không biết nên theo phương diện nào để bắt đầu với nhiệm vụ chính.
Sư Hạo Ngôn trở về, rất nhanh thấy Cố Đường đăng tải đủ loại tin tức trong nhóm lớn.
"Hạ Hầu Tĩnh, cô có bệnh à! Tôi trêu chọc gì cô à?" Sư Hạo Ngôn chửi ầm lên trong nhóm lớn, "Đáng tiếc chú cảnh sát sáng suốt, không để cô vu oan giá họa thành công."
Đăng một dòng chắc chắn là chưa đủ hả giận, Sư Hạo Ngôn tiếp tục nói: "Cô đúng là đồ ngốc, cô đã là cấp A rồi, có thể sạch sẽ tay chân một chút được không? Định vu oan giá họa cho tôi mà còn để npc của phó bản nhìn ra dấu vết được, tôi thấy xấu hổ khi cùng cô chung một cấp bậc!"
Nhưng mà vụ đầu độc nơi công cộng, còn là ở nhà ăn trường học, đây chẳng phải là vụ án hình sự □□ vô cùng nghiêm trọng, Hạ Hầu Tĩnh không những không thể đụng vào điện thoại, mà nàng đã lên xe rồi, sắp bị đưa đến đồn công an thành phố bên cạnh để tiếp tục thẩm vấn.
Hạ Hầu Tĩnh có chút không hiểu cái vấn đề này, thật ra nàng cũng nghi ngờ liệu có phải Cố Đường đang lừa mình không, nhưng mà nhiệm vụ bắt đầu được một tháng rồi, nhiệm vụ chính một chút manh mối cũng không có.
Tất cả mọi người đều không biết nhiệm vụ chính nên hoàn thành thế nào, nói một cách khác, hiện tại bọn họ đang ở giai đoạn nghìn ngày phòng trộm.
Hạ Hầu Tĩnh không cảm thấy có người chơi nào lại loại đồng đội ở giai đoạn này.
Nếu lỡ như đến lúc nhiệm vụ không thể hoàn thành thì sao?
Chẳng lẽ nàng thật sự bị npc ám toán? Hạ Hầu Tĩnh nhìn xe chạy ra khỏi thị trấn, thế giới của nàng hoàn toàn tối sầm lại. Nàng bị loại.
Khó có thể nói rốt cuộc ai trong nàng và Lỗ Đông Hương bất mãn hơn.
Cố Đường giả bộ giả vịt phát biểu trong nhóm, "Mọi người bớt tranh cãi đi. Hạ Hầu Tĩnh rõ ràng là bị người ta ám toán. Sao cô ấy lại đi đầu độc học sinh được? Mọi người xem cô ấy ngay cả điện thoại cũng bị tịch thu, cô ấy có thể sẽ bị loại đấy."
Sư Hạo Ngôn: "Ha ha, cô ta đáng đời!"
Chỉ là Hạ Hầu Tĩnh bên kia không đáp lại, Sư Hạo Ngôn cũng không có gì để nói.
Cố Đường bỗng nhiên lại gửi tin nhắn, "Tôi cảm thấy cô ấy nói có lẽ là đang ám chỉ đến anh, biết đâu là muốn nhờ anh giúp đỡ thì sao? Có lẽ chúng ta có thể tìm được chứng cứ gì đó, để ngăn cô ấy không bị loại? Nhiệm vụ chính hoàn toàn không có cách nào thực hiện, đến giờ chúng ta vẫn không nhìn ra có việc gì có thể ảnh hưởng đến việc học sinh không tốt nghiệp được."
"Còn nữa là vụ đầu độc lần này, mọi người không thấy quá êm đềm sao? Chuyện này rõ ràng đang nhắc nhở chúng ta, học sinh có khả năng chết vì ngộ độc thực phẩm đấy?"
Cố Đường đúng lúc lên tiếng, vừa dứt lời thì chủ thần đã nhắc nhở: Người chơi Hạ Hầu Tĩnh bị loại.
Nhóm lớn im lặng trong năm phút.
Âu Khinh lên tiếng, "Tôi hy vọng mọi người có thể tập trung sự chú ý vào nhiệm vụ chính, kể từ sau khi Lỗ Đông Hương bị loại, lớp (5) cao nhất chỉ còn 62 người, mà hiện tại vẫn đang là lúc mới bắt đầu phó bản được một tháng thôi. Mọi người đều biết nên làm gì với nhiệm vụ chính không?"
Cố Đường thì biết đấy, nhưng nàng vẫn trầm mặc giống ba người chơi còn lại.
Trong nhóm không một ai lên tiếng, người sợ nhất thật ra lại là Cát Đào, hơn nữa sau khi hai người chơi bị loại với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, hắn có chút không tin Cố Đường nữa.
Không phải không tin lời nàng nói phó bản có vấn đề, mà là không tin vào năng lực của nàng.
Cát Đào cảm thấy Cố Đường là tân thủ, năng lực kém, nếu không đã không để hai người chơi đều bị loại mà vẫn chưa tìm ra vấn đề của phó bản.
Trước đây cô ta đã nói gì? Cô ta bảo mình cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ, còn lại không cần để ý, việc loại người chơi chẳng là gì, vừa hay giúp cô ta nhìn ra phó bản này rốt cuộc có vấn đề gì.
Hiện tại thì hay rồi, người chơi đã bị loại mất hai, không biết thanh tra của chủ thần nhìn ra cái gì, Cát Đào thì một chút vấn đề cũng không nhìn ra.
Việc bị loại này thực sự quá mức bình thường.
Lỗ Đông Hương liên quan đến hai mạng người, cho dù là hung thủ hay nhân chứng duy nhất thì nàng chắc chắn cũng sẽ được cảnh sát bảo vệ, vì thế rời khỏi thị trấn nhỏ và bị loại.
Phòng Hạ Hầu Tĩnh tìm thấy hàng cấm, với kết quả xét nghiệm dược phẩm của học sinh trúng độc cũng tương đồng, người này liên quan đến sự kiện an toàn công cộng lớn, đồng dạng là nghi phạm nên vẫn phải bị cảnh sát tạm giam, do đó giống như Lỗ Đông Hương mà bị loại.
Logic này thật sự hoàn toàn không thể bắt bẻ được điểm gì.
Nhưng logic thì không tìm được lỗi, còn Cát Đào lại tìm được lỗi từ phía Cố Đường.
Cố Đường không trả lời tin nhắn của hắn mấy, mà dù có trả lời thì toàn là mấy lời sáo rỗng.
Không thì "Anh không cần lo lắng, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát" hoặc là "Tôi không thể nói với anh quá nhiều, đây là bí mật của phó bản".
Cho nên loại bỏ thanh tra chủ thần năng lực kém kia, và cả Âu Khinh rõ ràng có vấn đề, Cát Đào kinh ngạc phát hiện ra, thì người còn có thể miễn cưỡng tin được lại là Sư Hạo Ngôn, một kẻ theo như lời thì có vẻ không được bình tĩnh lắm và rất bạo lực.
Chuyện này quả thực là hết thuốc chữa.
Trong lúc hoảng hốt, Cát Đào đăng một tin trong nhóm lớn, nói: "Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, chúng ta hãy suy nghĩ thật kỹ, ngày kia là thứ sáu, vừa hay gặp mặt trao đổi một chút."
Sư Hạo Ngôn lại nhắn một tiếng "Ha ha".
Âu Khinh thật sự rất muốn gửi một dòng: Hy vọng mọi người đều tóm tắt lại tin tức đã biết, chúng ta đối chiếu lẫn nhau xem có chỗ nào còn bỏ sót không, nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, hắn lại không dám, hắn chỉ thản nhiên nói: "Nghỉ ngơi cho tốt."
Âu Khinh cũng bất mãn, hắn một đường thuận lợi đến cấp A, chưa từng gặp qua phó bản nào làm người bất lực như vậy.
Trước đây hắn một mình có thể tìm được tuyệt đại đa số manh mối, hắn có thể từ trong tất cả manh mối gây hoang mang tìm được phần quan trọng nhất, nhưng hiện tại thì....
Bạn cần đăng nhập để bình luận