Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 399: Đoàn sủng văn đối chiếu tổ ( 3 ) (length: 8374)

Thấy thứ đó là gì, Nhạc Ỷ Kỳ ngược lại không dám động, gia phả chôn dưới đất cả trăm năm, đã sớm giòn, hắn khẽ động một chút liền làm rách mấy tờ giấy, Nhạc Ỷ Kỳ thở dài một hơi, thật cẩn thận đứng dậy, gọi điện thoại cho trợ lý đến, "Đến viện bảo tàng mời mấy người qua, chỉnh lý cho tốt!"
Đến mười giờ tối, Cố Đường lại nhận được điện thoại của Nhạc Ỷ Kỳ.
"Ta rất tò mò, Cố tiểu thư không có ai dạy, trước kia cũng chưa từng bước vào cánh cửa huyền học, vì sao bỗng nhiên lại nổi danh như vậy."
Có thể nói ra những lời này, chứng tỏ hắn đã đào được đồ, Cố Đường nghĩ đến trong ký ức của nguyên chủ có cái văn vật bị xẻng phá hỏng hơn một nửa, nói: "Mấy thứ huyền học này, chú trọng sự thông suốt, ta đột nhiên thông suốt thôi."
Nhạc Ỷ Kỳ cười hai tiếng, nói: "Cố tiểu thư không tò mò ta đào được cái gì à?"
Cố Đường cũng cười một tiếng, "Căn cứ quẻ tượng cho thấy, là của cải, nhưng lại không chỉ là của cải."
"Ha ha ha." Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lớn của Nhạc Ỷ Kỳ, "Cảm ơn Cố tiểu thư đã giúp, trợ lý của tôi ngày mai sẽ bay đến thành phố Hỗ Hải, cậu ấy sẽ mang lễ vật tạ ơn của tôi đến, mong Cố tiểu thư đừng ghét bỏ tôi thiếu chu toàn về mặt lễ nghĩa, tuổi tôi lớn rồi, không rời nhà được nữa."
Cố Đường đương nhiên không chê, trợ lý tới trực tiếp nhận tiền là được, quan hệ tiền tài đơn thuần không cần hàn huyên.
"Ngài bảo trọng sức khỏe." Cố Đường chủ động cúp điện thoại.
Đây tính là mối làm ăn đầu tiên của nàng, khởi đầu tốt đẹp, Cố Đường nghĩ nghĩ, đưa ba nguyên tắc nàng đã sớm cân nhắc kỹ càng lên trang chủ.
1 Người làm trái pháp luật và quy định không tính, quốc vận không thể chống đỡ.
2 Việc kéo dài tính mạng không làm, trái với lẽ trời.
3 Người cứng đầu không tính.
Thực tế thì ba điều này trọng điểm ở điều thứ hai, tuy nói là không làm chuyện kéo dài tính mạng, nhưng thực tế là nói cho mọi người: Ta có thể kéo dài tính mạng đó nha~ Đây tính là ngầm nâng thủ đoạn lên.
Đương nhiên Cố Đường cũng nói thật, mặc dù trong huyền học thực sự có biện pháp giúp người kéo dài tính mạng, nhưng cái giá phải trả quá lớn, sự cố quá nhiều, tỷ lệ thành công tương đối nhỏ, tốt nhất không nên làm.
Thông tin này vừa đăng lên, phía dưới lại là một đám quần chúng hóng chuyện kêu 666.
Cố Đường nhìn phía dưới trang chủ của mình náo nhiệt vô cùng, cảm thấy rất tốt, cuối cùng thì đông như trẩy hội gì đó, nhân khí vượng thì làm ăn mới vượng được.
Mở máy tính lên, nàng lại đi đăng ký chứng chỉ tư vấn viên tâm lý và chứng chỉ thiết kế nội thất, những người đi xem bói ít nhiều gì cũng có chút chấp niệm hoặc phiền não, học thêm tâm lý học rất có ích cho sự phát triển sự nghiệp.
Thiết kế nội thất cũng tương tự, tương lai nàng tránh không khỏi sẽ giúp người ta xem phong thủy, bố trí các thứ, học chút kiến thức cơ bản về nội thất, cũng là có trách nhiệm với công việc của mình.
Đơn cử như việc bố trí một cái bể cá phong thủy, bày theo kiểu gì, có phù hợp với phong cách trang trí nhà người ta không, phối hợp màu sắc, còn có các vật trang trí nhỏ bên trong, những thứ này có rất nhiều điều phải xem xét.
Sáng sớm hôm sau là mùng 7, Cố Đường gọi điện xin nghỉ trước, sau đó đi gặp trợ lý của Nhạc Ỷ Kỳ.
Trợ lý đưa cho cô một cái thẻ ngân hàng, "Thẻ ngân hàng không đứng tên, mật mã là sáu số sáu, bên trong có 50 vạn, Nhạc tiên sinh cảm tạ sự giúp đỡ của Cố tiểu thư, đây là danh th·i·ế·p của tôi, nếu Cố tiểu thư còn cần gì, có thể liên lạc với tôi."
"Được, cảm ơn." Cố Đường nhận lấy thẻ ngân hàng, người trợ lý già dặn nhanh chóng rời đi.
50 vạn à. . . Đáng tiếc mấy mối làm ăn lớn thế này đúng là chỉ có thể gặp chứ không thể tìm, bình thường giúp người ta tính năm xưa, xem tướng mặt các kiểu, cơ bản mỗi lần chỉ khoảng từ 2000 đến 5000 tệ.
"Vẫn phải nhanh chóng lên đỉnh cao thôi!" Cố Đường hạ quyết tâm, trực tiếp đến ngân hàng chuyển tiền vào tài khoản, lại đến trung tâm thương mại mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da cao cấp, nguyên chủ muốn Lý Phỉ Phỉ làm đối tượng so sánh, Cố Đường chắc chắn muốn nâng cao chất lượng cuộc sống của mình lên cao nhất.
Hôm thứ hai đi làm, Cố Đường liền đến phòng giám đốc nói muốn từ chức, giám đốc cố gắng giữ cô lại một chút, nào là ba tháng nữa có tiền thưởng, đợt tăng lương này cũng có phần của cô, nhưng Cố Đường rất kiên quyết, giám đốc gật đầu ký tên, Cố Đường bước vào một tháng bàn giao công việc.
Một tháng này, cơ bản là cô không làm gì cả, ngay cả mạng nội bộ công ty cũng không lên, nói là bàn giao, chi bằng nói là công ty cho cô thêm tiền nuôi cô một tháng, để cô cố gắng quên đi mọi thứ.
Cố Đường một bên thuận theo lẽ thường chuyển sang ngành huyền học rất có tương lai, mỗi tối nhận một hai mối làm ăn, một tuần kiếm cũng được hơn vạn.
Trong khi đó Lý Phỉ Phỉ đã về tới trường học, đang thu dọn đồ đạc thì Cung Kim Minh gửi tin nhắn tới, "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm nhé?"
Lý Phỉ Phỉ: "Chúng ta ăn thanh đạm chút nha, ăn tết cùng ông bà ngoại giúp em, anh biết đấy, người lớn tuổi khẩu vị đều nặng, em ăn không ít muối, giờ còn bị phù."
11 giờ rưỡi, Cung Kim Minh lái xe đến đón cô, Lý Phỉ Phỉ lướt qua đã thấy trong túi quần anh có một cái hộp vuông, chắc chắn không phải là vòng tay thì cũng là dây chuyền, Lý Phỉ Phỉ lập tức nghĩ đến câu “Bạn trai cô tặng gì” mà Cố Đường bình luận dưới bài đăng của cô.
Lý Phỉ Phỉ nhìn thì có vẻ hiền lành đáng yêu, nhu thuận hiểu chuyện lại hiếu thảo, nếu cô ta thật sự giống với vẻ bề ngoài đó thì đồ của Hàn gia sao có thể toàn bộ rơi vào tay cô ta?
Lý Phỉ Phỉ nhanh chóng có chủ ý, "Anh lại đổi xe?"
Cung Kim Minh nói: "Không phải muốn đi kinh thành sao? Anh mới tới, đổi một chiếc xe kín đáo chút vẫn hơn."
"Màu đen vĩnh viễn không bao giờ sai." Lý Phỉ Phỉ cười một tiếng, ngồi vào ghế phụ, bỗng thở dài, nói: "Anh có biết chị họ em không?"
Cung Kim Minh nói: "Là người mà em luôn bảo rất thông minh đó hả?"
Lý Phỉ Phỉ gật đầu, "Chị ấy cãi nhau với người nhà, ba mươi tết đã bỏ đi rồi. Em cũng không biết chuyện của chị ấy, nhưng nghe mẹ em nói, thì là mấy năm nay chuyện bạn trai của chị ấy không thuận lợi, áp lực ở Hỗ Hải lại lớn, nên người mới thế này. . . Haizz, chị ấy cũng không biết nói gì với chị dâu em, chị dâu em đòi ly hôn với anh trai em rồi."
"Tâm lý vặn vẹo, không muốn người khác tốt." Cung Kim Minh cười lạnh một tiếng, "Người này anh thấy nhiều rồi."
Lý Phỉ Phỉ thở dài, bỗng nghiêm mặt nói: "Nếu chị ấy tìm anh, anh không được để ý tới chị ấy, không được giấu em vụng trộm thêm chị ấy vào, anh là của một mình em!"
Cung Kim Minh cười hai tiếng, "Biết rồi, cô ta thêm anh làm gì?"
"Vì anh là bạn trai tốt nhất thiên hạ đó, em sợ chị ta cướp anh đi."
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, Cung Kim Minh từ trong túi lấy ra chiếc hộp nhỏ mà Lý Phỉ Phỉ đã để ý, bên trong là một chiếc dây chuyền trân châu, "Tặng em làm quà Valentine."
Lý Phỉ Phỉ kinh ngạc a một tiếng, "Cảm ơn anh!" Cô tiến đến hôn một bên mặt Cung Kim Minh, "Để em nghĩ xem nên mặc quần áo nào mới hợp."
Xe chạy về phía trước một đoạn, Cung Kim Minh bỗng nói: "Lần trước em nói cô ta làm thuốc mới chờ xét duyệt hả?"
Lý Phỉ Phỉ gật đầu, "Sao vậy?"
"Anh ngược lại quen hai người ở cục quản lý dược."
"Chị ấy ở công ty nghiên cứu phát triển dược phẩm Thọ Đô tại thành phố Hỗ Hải. Thọ Đô, đọc lên nghe giống thủ đô, rất dễ nhớ, hồi mới đi làm về chị ấy còn kể lể với tụi em, bảo cái tên này không biết ai đặt, lần đầu đến cục quản lý dược đăng ký, lúc gọi tên khiến tay run rẩy cả lên, nhưng chị ấy vẫn cố gắng vượt qua hết."
Lý Phỉ Phỉ cười ha hả mấy tiếng, nói: "Khi đó chị Đường của em tốt biết bao. Em nói với anh nha, anh nhất định phải giúp chị ấy đó, chị ấy vui thì cả nhà mình đều vui, nhà hòa vạn sự hưng mà."
Cung Kim Minh cười gật đầu, được? Anh nhất định sẽ để người này ngã xuống vũng bùn, rồi không có cách nào bò ra để tìm cảm giác tồn tại mới đúng. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận