Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 702: Không gì làm không được quản lý người ( sáu ) ( 2 ) (length: 8164)

Hai người tiếng nói một người so một người lớn, Cao Đức Cầu trong lòng liếc mắt, lại viết một câu vào sổ nhỏ: Nên khuyên Kỷ Hi Việt đừng quá thân thiết với cha mẹ, tránh bị ảnh hưởng.
Thật tình mà nói, Cao Đức Cầu thấy Cố Đường cho hắn 55 phần là quá tử tế rồi, nếu không phải Cao Đức Cầu không có điều kiện, hắn đã muốn sang công ty Cố Đường làm nghệ sĩ.
Loại ký công ty ký hợp đồng kinh tế này, đặc biệt là những người có nhân khí ảo như vậy, ký 28 hoặc 37 cũng có khối người.
Cao Đức Cầu nói: "Bình tĩnh một chút, việc này đã viết trong hợp đồng rồi, lúc trước các người cũng xem rồi mà?"
Kỷ ba ba nói: "Chẳng lẽ không thể nói nàng lừa gạt ta? Chẳng lẽ không thể đi kiện nàng? Hi Việt còn là con nít."
Cao Đức Cầu nhíu mày, định nói giảm nói tránh trước, "Chuyện trong giới giải trí, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, giới này rất nhỏ, có quy tắc riêng của nó, nếu làm to chuyện sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của con đấy."
"Nhất là đem chủ cũ kiện ra tòa án loại chuyện này, nói thế nào nhỉ, các người thật sự không có lý." Cao Đức Cầu thở dài nói: "Theo tôi thấy, đưa tiền cho nàng là xong."
Kỷ mụ mụ đau lòng nói: "Có thể bớt một chút không?"
Cao Đức Cầu thật ra mong họ đưa tiền.
Thật tình, Cố Đường đưa cho họ hợp đồng tốt như vậy, vậy mà vẫn bị mình lừa, thấy rõ người nhà này chỉ chăm chăm vào tiền, không có chút tầm nhìn xa nào.
Nghĩ từ góc độ khác, sau khi bỏ ra 200 vạn này, đợi đến khi ký hợp đồng với Hạo Lượng truyền thông, không cần mình thúc giục, hắn sẽ liều mạng đi làm thông cáo để bù lại số tiền này.
Cao Đức Cầu lại nói: "Đưa cho nàng đi, nhanh chóng làm thủ tục, lần trước tôi nói show «Thế Giới Nhậm Ta Hành» cuối tháng sáu khởi quay rồi, kỳ này là đi quần đảo Atropos, phỏng chừng sẽ có bơi lội lặn biển lướt sóng các kiểu, sau khi ký hợp đồng xong chúng ta sẽ huấn luyện cho cậu một chút, không thể để cậu cái gì cũng không biết được."
Sau nhiều lần khuyên bảo của Cao Đức Cầu, Kỷ ba ba và Kỷ mụ mụ cũng đồng ý, Kỷ Hi Việt lại lặp lại một câu, "Vậy là ta đồng ý nhé?"
Vừa cúp điện thoại, Kỷ ba ba và Kỷ mụ mụ còn đang nói: "Sớm biết đi cùng, nếu không con trai ta sao có thể bị ức hiếp như vậy!"
Cao Đức Cầu lại ghi thêm một bút vào lòng, nếu sau này giải ước, hắn phải tìm người bảo vệ trước, còn phải kích thích bọn họ một chút, đợi đến khi bọn họ khóc lóc um sùm thì có thể dùng việc đó uy hiếp.
Bữa trưa Cố Đường ăn rất ngon, Du Trường Tinh ở phòng họp ăn rau, nàng vừa ăn vừa ngửi mùi đồ ăn bên ngoài, tay cầm "Hoa thức rau" bỗng chốc không còn thơm nữa, chưa kể đến việc nàng vì giữ dáng nên không cho thêm dầu giấm gì cả.
Sau khi ăn xong cơm trưa, bốn người lại quay về văn phòng.
Cố Đường nhìn Kỷ Hi Việt một cái, "Ba mẹ em nói sao?"
Kỷ Hi Việt gật đầu, nói: "200 vạn, giải ước."
"Tốt." Cố Đường gọi nhân sự và tài vụ lên, "Du Trường Tinh và Kỷ Hi Việt muốn giải ước, dựa theo hợp đồng mua đứt tính, Du Trường Tinh 100 vạn, Kỷ Hi Việt 200 vạn."
Hai nhân viên này không dám nói nhiều, nhỏ giọng đáp rồi đi ra ngoài.
Vì buổi trưa không ăn đồ nước, lại bị ép ngửi thấy đồ ăn thơm của Cố Đường, Du Trường Tinh có chút không cam tâm, nàng nói: "Cố tỷ, em muốn mang Tiểu Lưu và Tiểu Trương đi, không thành vấn đề chứ? Chị sẽ không từ chối chứ?"
Cố Đường cười cười, "Có phải xã hội nô lệ đâu, cô muốn đào ai thì cứ đào, đương nhiên tôi nhắc một câu, nhân viên phải nộp đơn xin từ chức bằng văn bản trước một tháng, nếu không công ty có quyền kiện đó."
Cố Đường muốn khiêu khích người, một khi khiêu khích là chuẩn, nhất là vẻ mặt và giọng điệu của nàng còn để lộ một ý tứ: Cô làm gì được tôi?
Du Trường Tinh cười hai tiếng, đứng dậy nói: "Tôi đi hỏi Tiểu Lưu và Tiểu Trương một chút. Cố tỷ, chị thấy cả ba bọn tôi đều muốn giải ước —— "
Cố Đường liếc Văn Hoài một cái, Văn Hoài đặc biệt mẫn cảm với loại chuyện này, trực tiếp nói: "Nhìn tôi làm gì, tôi cũng muốn giải ước."
"Vậy anh đền 200 vạn sao?" Cố Đường vừa nói, vừa gửi tin cho bộ phận tài vụ, "Văn Hoài cũng muốn giải ước, tiền bồi thường 200 vạn, cũng tính tiền cho anh ta."
Lời nói bị cắt ngang, Du Trường Tinh không mấy vui vẻ, "Cố tỷ, không phải em nói, cả ba bọn em đi rồi, chị phải đi tìm người mới, một lát nữa phỏng chừng tìm không ra —— khụ, không phải em nói chị không tìm được người, chị xem lúc trước chị tìm ba người bọn em, em và Tiểu Kỷ đều là người mới, Văn Hoài dù không phải người mới nhưng anh ta cũng không có thông cáo gì, chị giữ lại mười người này, thật sự có chút lãng phí."
Cố Đường gật đầu, nàng thật sự thấy như vậy, nàng chỉ cần giữ lại bốn năm người là được.
Hơn nữa còn một điểm nữa, loại người như Du Trường Tinh có lẽ không biết, nhân viên xin thôi việc tối đa một tháng là có thể đi, còn nàng là chủ, đuổi nhân viên phải bồi thường, nàng cũng cảm thấy rất biết ơn Du Trường Tinh đã giúp nàng tiết kiệm tiền.
"Cô nói đúng." Cố Đường gật đầu rồi mỉm cười nói: "Thật ra tôi thấy cô nên mang theo hai người thôi, giờ cô coi như có chút danh tiếng, tôi đoán thời gian tới cô sẽ làm riêng, vậy cô phải cần một trợ lý lo cuộc sống, còn phải có người hơi có thể tự mình làm một số việc. Vừa hay Tiểu Lưu vẫn luôn đi theo cô, Tiểu Trương vẫn luôn đứng ra khi tôi không có ở đây, hai người bọn họ phù hợp."
Cố Đường dám thề hết thảy những gì nàng nói đều xuất phát từ thật lòng, nhưng không hiểu sao, trên mặt Du Trường Tinh, lại lộ ra vẻ đồng tình "Cô miễn cưỡng vui cười đấy, cô mạnh miệng đấy".
Nghe thấy có thể đào người, Kỷ Hi Việt cũng hơi động lòng, hắn tuy vẫn ký với công ty quản lý, mà bên công ty đó cũng nói sẽ có người chuyên phụ trách hắn, nhưng Kỷ Hi Việt vẫn muốn tìm một trợ lý lo sinh hoạt riêng, chị Tống vẫn luôn làm tốt việc đó cho hắn.
"Cố tỷ, nếu được thì em muốn đi hỏi chị Tống một chút được không? Chị ấy vẫn luôn theo em, chăm sóc cũng rất tốt."
Cố Đường gật gật đầu, "Được."
Nói xong nàng lại liếc Văn Hoài, "Anh muốn ai? Tự mình đi mà nói."
Văn Hoài hừ hừ hừ đứng dậy, cũng cùng xuống lầu.
Nhân viên ở dưới lầu thấy đều đang ngồi ở vị trí làm việc của mình, thật ra đang hóng chuyện.
[Sao thế này? Một ngày đi ba người? ] [Công ty sắp xong rồi à?] [Chắc là bị người đào góc, lần trước đưa Kỷ Hi Việt đi tham gia show, tôi đã thấy không ổn rồi.] [Du Trường Tinh cũng vậy, cô ta kiếm được rất nhiều tiền rồi, đến lúc ra ngoài làm riêng thôi.] [Hình như Văn Hoài cũng có liên hệ với người ngoài, lần trước tôi đi đón anh ta, anh ta bắt tôi đợi, sau đó cùng một người đàn ông trung niên đi cà phê.] [Thôi đi, đừng lo cho họ, lo cho bản thân mình đi, một lượt đi ba người, công ty còn ai nữa? Liệu có phát lương nổi không?] [Cũng không đến nỗi đó, Cố tổng sao có thể không có tiền, không phải vừa tổ chức team building xong sao?] Mấy người đang bàn tán thì ba vị nghệ sĩ chuẩn bị giải ước của công ty đã xuống.
Du Trường Tinh trực tiếp nói: "Tiểu Trương, Tiểu Lưu, hai người có cùng tôi đi không? Mấy năm nay chúng ta hợp tác rất vui vẻ, tôi nghỉ việc cũng không thể quên hai người, tôi vẫn làm trong giới giải trí, cũng cần người."
Nàng vừa nói, vừa đi đến chỗ Tiểu Trương và Tiểu Lưu làm việc.
Kỷ Hi Việt và Văn Hoài cũng không cam lòng chịu kém, cũng đi đến bên cạnh những người mình nhắm, bắt đầu đào góc một cách đơn giản thô bạo.
Trong khi họ đào góc thì những người không bị đào tiếp tục nói xấu họ.
[Má ơi... Cô ta gan lớn thật? Đến thẳng đây đào người?] [... Thật ra đi cùng cô ta cũng được, làm trợ lý, chỗ nào mà không kiếm được tiền chứ?] [Vậy cũng chưa chắc, nhỡ đâu công ty đóng cửa, không phải muốn bồi thường tiền đấy, 1 đấy.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận