Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 319: Có tiền người mới không cùng các ngươi chơi ngược luyến tình thâm đâu ( 3 ) (length: 8397)

Văn Thiển nói: "Không hát nữa, về nghỉ thôi."
"Hả? Lúc này đang là thời điểm khách du lịch đông nhất, ngươi xem một giờ này, chúng ta đã kiếm được hơn hai trăm rồi, hay là hát thêm một giờ nữa đi?"
Văn Thiển liếc nàng một cái, "Mười ngày sau Lâm Vân Thu mở buổi hòa nhạc, ta muốn làm khách quý." Nói xong hắn quay đầu bước đi.
Âu Minh Khâm lại nhíu mày, nói: "Bây giờ tuy là tám giờ, nhưng chênh lệch múi giờ tận bảy tiếng, chờ đến chỗ chúng ta thì đã hai mươi mấy tiếng không nghỉ ngơi, đây mới là ngày đầu tiên, kiếm được tiền cũng đủ rồi, ngày mai lại tính tiếp."
Sở Văn Gia lúc này mới thở dài một hơi, "Ngươi nói đúng, là ta nghĩ sai rồi."
【má ơi, nàng ta đúng là quá đ.ĩ. So với nàng, Lạc Trạch vừa trà xanh vừa giả tạo mà còn ý đồ quyến rũ Đường của ta lại càng đáng yêu… Cuối cùng thì ta cũng muốn quyến rũ Đường của ta, nhưng mà không có cơ hội.】 【Cảm ơn Lạc Trạch đã thay ta giải mộng.】 【Kỳ trước nàng ta không phải bộ dạng này mà, nàng ta uống nhầm thuốc hả?】 【Khụ, để ta đây mù quáng phân tích một chút, kỳ trước và kỳ này khác nhau duy nhất chính là Cố Đường. Liệu có phải...】 【Yêu thích Lạc Trạch? ? ?】 【! ! ! Phía trên làm sao ra được cái kết luận k.i.n.h d.ị này vậy? ? ?】 【Nàng nhắm vào Đường của ta, Đường của ta lại ở cùng một đội với Lạc Trạch → Nàng yêu thích Lạc Trạch.】 【Cũng có vài phần đạo lý.】 【Lạc Trạch đâu có mù, rõ ràng là cậu ta thích Đường của ta hơn, á! Không đúng, Lạc Trạch căn bản có thèm để ý đến Sở Văn Gia đâu! ! !】 【Đừng có tự dát vàng lên mặt, Lạc Trạch là bạch liên hoa hay sao? Cậu ta rõ ràng là thấy Cố Đường có tiền, cố tình nịnh nọt người ta, nhìn xem cái dáng vẻ chó săn của cậu ta kìa, m.ấ.t m.ặ.t! Chẳng phải là vì điểm tín dụng sao? Không phải để tạo chủ đề, ăn theo độ nổi tiếng sao?】 【Ta nói thẳng, người có tiền thèm để ý cậu ta à? Cố gia lại chấp nhận một ca sĩ hay sao?】 【Ngươi đây là t.r.á.o đổi khái niệm rồi, đây là làm chương trình, hai người không thân thiết, chẳng lẽ như Sở Văn Gia vậy sao? Vừa mở miệng ra là làm cho không khí quỷ dị, không ai nói gì, đến độ ta có thể móc ra cả một tòa biệt thự lơ lửng trên không luôn ấy.】 Màn hình phía trên tranh cãi kịch liệt, Âu Minh Khâm cả ngày hôm đó đều có chút bất an, điều này đối với Sở Văn Gia mà nói thì chính là một sự hành hạ. Nàng nghĩ rằng Âu Minh Khâm làm mọi thứ đều vì Cố Đường, trong lòng không kìm được chua xót.
Bởi vì không khí không được tốt lắm, ba người cũng không bàn bạc gì nhiều, không giống Kỷ Cảnh bên kia, vẫn đi thuê một khách sạn có điều kiện tốt hơn chút, bọn họ ba người trực tiếp chạy đến cái khách sạn kén nhộng để ngủ.
Vừa vào cửa, Âu Minh Khâm liền nói: "Bọn họ vẫn chưa về sao?"
Sở Văn Gia lập tức tiếp lời, "Lạc Trạch bọn họ đều còn trẻ, người trẻ tuổi dám liều, thể lực cũng tốt, chắc chắn vẫn đang ở bên ngoài kiếm tiền đó thôi."
【... Ngươi coi trọng Lạc Trạch nhà ta rồi.】 【Cậu ấy đang ngủ trên thuyền đó...】 【Người có thể lực tốt nhất là Đường của ta chứ, ta biết rõ mà, điều kiện tiên quyết đầu tiên của người giàu chính là tràn đầy năng lượng.】 【Bọn họ không phải đang ở bên ngoài kiếm tiền, bọn họ đang ở bên ngoài tiêu tiền đó...】 【Lúc tổ chương trình họp bàn lại, nhất định phải mời Sở Văn Gia đến! ! ! Ta muốn xem cô ta xấu hổ như thế nào!】 Người chủ trì cười một tiếng, nói: "Bọn họ đều đổi chỗ rồi, không ở chỗ này."
Sắc mặt Sở Văn Gia hơi khó coi, sắc mặt Âu Minh Khâm cũng không khá hơn chút nào, anh ta động đậy môi, cuối cùng thốt ra hai chữ, "Vậy sao?"
Người chủ trì cười phấn khích, dõng dạc nói: "Tôi còn có thể cung cấp cho các vị một tin tức nha~ Các vị là tổ còn lại ít nhất hôm nay đấy! Ngày mai nhất định phải cố lên đó nha!"
Sở Văn Gia hoàn toàn không cảm thấy câu nói mang tính đ.ả k.í.ch này có tác dụng gì, nàng qua loa nói: "Hôm nay chúng tôi còn mua thêm mấy cây guitar nữa đấy."
Người chủ trì cười đầy ẩn ý, nói: "Vậy tôi không quấy rầy các vị nghỉ ngơi nữa, ngủ ngon."
Người ta còn ở khách sạn cơ mà, Văn Thiển nghe ra được gì đó, liếc nàng một cái, khóe miệng nhếch lên một độ cong châm biếm, hắn cầm đồ đi rửa mặt.
Phía bên này máy quay phim đã tắt, phía bên kia du thuyền cũng mang Cố Đường và Lạc Trạch đang ngủ đến cửa sau khách sạn.
Cố Đường nhẹ nhàng gọi một tiếng, "Dậy chưa?"
Lạc Trạch: "Ừm ~" đem đầu dụi vào tấm thảm một cái, cọ xát một hồi.
Cố Đường khẽ bật cười, động tác nhanh nhẹn quấn tấm thảm quanh người hắn, trực tiếp bế người lên.
【A a a a! Ta điên rồi!】 【? ? ? Đường nhà ta ngầu quá!】 【! ! ! Cô ấy cười mà ta cả người nổi da gà lên rồi! Như bị điện giật ấy.】 【Đường nhà ta sức lực lớn vậy sao? Người giàu ai cũng siêu phàm vậy hả?】 【Tỷ tỷ! Giới tính không nên bị lộn xộn quá nha! Ta nhẹ hơn cậu ấy mà! Chắc ta nhẹ hơn cậu ấy chứ? Hay là chị thử em đi!】 【Không chịu được! Lạc Trạch không được giả ngủ nữa! Lạc Trạch mau dậy! Để ta thay! ! !】 【Lạc Trạch chính là một con kỹ nữ đầy tâm cơ!】 【Cố ba ba đâu! Mau đến quản con gái của ba đi, con bé bị người ta lừa rồi!】 Cố Đường tuy không nhìn thấy màn hình, nhưng nàng có thể đoán được động tác này của nàng sẽ dẫn đến loại thảo luận gì.
Nàng ôm Lạc Trạch xuống thuyền, chưa đi được hai bước, Lạc Trạch liền tỉnh, dù sao cũng là người trưởng thành, làm sao có thể ngủ say đến mức đó được.
Cơ bắp của hắn trong nháy mắt căng cứng, rồi lại cố tình thả lỏng, đến cả hô hấp cũng chậm lại, gò má từ màu trắng tái chuyển sang hồng nhạt, vành tai đỏ bừng như thể giây sau có máu tươi nhỏ xuống.
Không chỉ vậy, hắn còn nhắm tịt mắt, chỉ có con ngươi bên dưới là đảo qua đảo lại liên tục.
【Hắn ta giả ngủ! ! ! Ta thấy rõ rồi!】 【Đường nhà ta thiện lương quá, là ta thì đã ném thẳng hắn xuống đất rồi! Hừ!】 【Nhưng mà bộ dạng mặt hắn đỏ lên trông cũng khá đáng yêu đó chứ.】 【Ngươi không thích hợp!】 【Nếu Đường nhà ta ôm ta như thế, hi hi hi ha ha~】 Cố Đường cũng chẳng thèm né tránh ai, nói: "Không phải nói máy quay phim là HD hả? Cái gì cũng nhìn thấy được sao?"
"Á!" Lạc Trạch bỗng nhiên kinh hô một tiếng, "Tôi——"
Cố Đường giật tấm thảm lên, trùm lên đỉnh đầu hắn, "Được rồi, giờ thì không ai thấy được nữa."
Lạc Trạch nhỏ giọng nói: "Hơi nóng."
【Lạc Trạch là một con kỹ nữ đầy tâm cơ! ! ! Ta nói mệt rồi!】 【Nói thật, nếu Đường nhà ta đối với ta như vậy, hi hi hi ha ha~】 【Thở dài… Lạc Trạch thật quá đáng ghen tị.】 Hai người vào phòng, Lạc Trạch cầm giấy và kéo, mặt đỏ bừng cười với máy quay phim, nói: "Tôi đi mời Cố tỷ tỷ dạy tôi cắt giấy, ngủ ngon."
Màn hình nhỏ của ba nhóm khách mời đều tối sầm lại.
【! ! ! Ngươi quay lại! Lạc Trạch ngươi quay lại đi! Để ta đi mà!】 【Tay chân vụng về của ngươi học không được đâu!】 Nhưng bất kể có kêu gào thế nào, màn hình cũng không sáng lại. Ngay sau đó, tổ chương trình đăng ba nhóm khách mời lợi nhuận ngày đầu tiên.
1: Cố Đường, Lạc Trạch. Thu nhập: 81220 điểm tín dụng, Chi ra: 20710 điểm tín dụng, còn lại: 60510 điểm tín dụng. Điểm cảnh quan: 20.
2: Kỷ Cảnh, Bạch Tinh, Bạch Lộ. Thu nhập: 1830 điểm tín dụng, Chi ra: 400 điểm tín dụng, còn lại: 1430 điểm tín dụng. Điểm cảnh quan: 0.
3: Âu Minh Khâm, Văn Thiển, Sở Văn Gia. Thu nhập: 1430 điểm tín dụng, Chi ra: 210 điểm tín dụng, còn lại: 1220 điểm tín dụng. Điểm cảnh quan: 0.
【Một mình một cõi.】 【Đã không còn ở cùng đẳng cấp rồi...】 【Đường nhà ta thật mạnh, hơn 8 vạn này của cô ấy đều dựa vào 10 điểm ban đầu kia mà kiếm được.】 【Nói vậy thì tổ ảnh đế cũng rất mạnh đấy chứ, tuy kiếm không nhiều, nhưng một điểm tín dụng cũng không dùng vào việc kiếm tiền →_→】 【Kém nhất chính là tổ Âu Minh Khâm bọn họ, ta thất vọng đến độ muốn vứt luôn quạt luôn rồi. Lúc đầu ta còn tưởng bọn họ là mạnh nhất, dù sao thì hai người đều biết hát, kết quả lại đứng chót.】 【Ba người trong nhóm này đều có vấn đề, hai người đàn ông không có ý kiến gì, toàn bộ nhờ Sở Văn Gia quyết định, nếu nàng có một nửa cường hãn của Cố Đường, bọn họ cũng không đến nỗi thảm hại thế này.】 【Thực tế mà nói thì ý kiến của Sở Văn Gia rất bình thường, không hiểu vì sao mà không khí trong nhóm lại là lạ.】 【Văn Thiển vốn dĩ đã là tính khí này rồi, hắn không nói gì, nhưng Sở Văn Gia với Âu Minh Khâm lại quá khác thường.】
Bạn cần đăng nhập để bình luận