Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 462: Đi mẫu lưu tử? Kia còn là đi phụ đi ( 3 ) (length: 8215)

Cố Tam Nương trong lòng trào dâng cảm giác nhục nhã sâu sắc, "Nương nương... Nô tỳ thân phận thay đổi rồi, xưng hô trước kia không dùng được nữa."
"Ngươi hiểu là tốt rồi." Cố Đường thản nhiên nói: "Ta sẽ dạy ngươi một điều, ngươi là nha hoàn nhị đẳng, trên đầu còn có nha hoàn nhất đẳng, đại nha hoàn, ma ma quản sự, di nương, thị thiếp có danh phận, trắc phi, sau đó mới đến vương phi. Đây là lần đầu tiên ta gặp ngươi, cũng là lần cuối cùng ta gặp ngươi, ta và ngươi không có gì để nói."
Cố Tam Nương gần như cắn rách môi dưới, nàng nói: "Nô tỳ chỉ là nghĩ... Nô tỳ ở cái tiểu viện kia đợi đã hai ngày, những người kia... ăn nói chua ngoa, cả ngày chỉ niệm hồng tụ thiêm hương lục y phủng nghiên, lại còn chỉ niệm mấy câu thơ từ không đứng đắn, sợ là muốn làm hư vương gia."
Cố Đường không nói gì, chuyện đó có liên quan gì đến nàng? Tề vương gia có muốn học cho giỏi hay không cũng là việc của hắn.
Thấy Cố Đường im lặng, Cố Tam Nương trong lòng tức giận đến nghiến răng, chắc chắn là đang chờ nàng nói ra cách xử lý như thế nào, sau này còn đổ tội lên đầu nàng, để nàng có được cái thanh danh trong sạch!
"Nương nương, nô tỳ thấy trong thư phòng toàn là tạp thư, đến cả du ký cũng coi là đứng đắn nhất, nô tỳ nghĩ, nương nương nên chỉnh lý lại cho quy củ, không thể để đám người kia làm hư vương gia. Nô tỳ cảm thấy..." Cố Tam Nương do dự một chút, rồi vẫn nói ra.
"Đám người kia đều nên đuổi ra ngoài! Chi bằng tìm cho vương gia mấy cô nương con nhà lành làm thiếp mới phải."
Cố Đường vốn định nói: Ngươi cũng tự đề cao bản thân quá rồi, việc vương gia có học cho giỏi hay không không phải do nữ nhân quyết định, nếu cứ theo lối nghĩ đó, thì chẳng phải những hòa thượng trên toàn thiên hạ là khổ nhất hay sao? Bọn họ có một bóng nữ nhân nào bên cạnh đâu.
Nhưng nàng nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, còn có một tiếng "Xuỵt".
Tiếng xuỵt này nghe cũng quen quen, giống với tiếng nàng nghe được ở Ngự Hoa Viên, Tề vương gia lại đến nghe lén.
Vậy thì đổi cách nói, Cố Đường bật cười một tiếng, "Ngươi ngược lại thật biết nghĩ cho vương gia."
Cố Tam Nương run rẩy mấy lần, nhỏ giọng giải thích: "Nô tỳ cũng là vì muốn tốt cho nương nương thôi."
"Ngươi cái này thật là... Nói thẳng ra thì là chó bắt chuột lo chuyện bao đồng." Cố Đường không chút khách khí bình luận, "Ta không có gì để giải thích với ngươi, ngươi đi ra ngoài đi."
Cố Tam Nương lập tức quỳ xuống, nàng đương nhiên không thể nói vài câu rồi liền đi ra ngoài như vậy, ít nhất phải nấn ná ở chính viện thắp một nén nhang, nếu không thì sao có thể ngồi vững cái danh mật thám?
"Nương nương, đám người kia thật to gan, mỗi ngày bàn tán xem ai được nương nương để ý đến, nâng làm thiếp, ai có thể trước sinh cho vương gia một trai một gái." Cố Tam Nương vừa nói vừa đỏ mắt, tất nhiên không phải vì vương gia mà là vì nàng cảm thấy bị sỉ nhục.
Cũng chỉ là phân biệt đích thứ, cũng chỉ là phân biệt vương phi và nha hoàn, vậy mà nàng lại phải chịu đựng sự sỉ nhục này!
"Nương nương! Dù nô tỳ xuất thân không tốt, dù hiện giờ nô tỳ chỉ là nha hoàn, nhưng nô tỳ một lòng vì nương nương, cũng là vì vương gia, vinh nhục của nương nương đều dựa vào vương gia, vương gia tốt thì nương nương cũng có thể vẻ vang hơn."
Cố Đường lắc đầu, nàng thật đúng là quá vô liêm sỉ, muốn mưu cầu tiền đồ thì cứ mưu cầu, còn viện cái lý do "ta muốn tốt cho ngươi" làm gì?
"Ta hỏi ngươi, tối qua ngươi và vương gia, ngươi có muốn không?"
Cố Tam Nương vội lắc đầu, "Nô tỳ không muốn! Nô tỳ thật không muốn!"
"Nhưng bây giờ ngươi đã là người của vương gia, ngươi chỉ có thể làm thiếp cho hắn, ngươi muốn làm thiếp cho hắn sao?"
Cố Tam Nương tiếp tục lắc đầu, "Nô tỳ không muốn! Nô tỳ chỉ muốn hầu hạ nương nương thật tốt."
Cố Đường thở dài, bất đắc dĩ cười một tiếng, "Ta đưa ngươi đến đây để làm gì, ngươi quên rồi à? Nếu ngươi không muốn thì cũng đừng đi cầu mẫu thân ta nữa, ta đâu phải là không có muội muội nào khác, đổi một người khác cũng thế thôi, ngươi như vậy không phải là lừa ta sao?"
Cố Tam Nương kinh ngạc đến ngây người, hóa ra nàng bị lừa vào tròng rồi.
"Ngươi ngay từ đầu đã muốn hãm hại ta, tối hôm qua lại lừa ta một lần, bây giờ còn muốn gạt ta, chuyện của mẫu thân ta đã dặn dò trước rồi, trước hết nâng mấy nha hoàn của vương gia lên làm thiếp, ta hỏi ngươi xem, lời ngươi nói và mẫu thân ta nói khác nhau, ta nên nghe ai?"
Giọng Cố Đường càng trở nên nhẹ nhàng, "Nếu mẫu thân ta cũng giống như ngươi thì bây giờ chắc cũng không có ngươi đâu."
"Đủ rồi!" Tề vương gia sải bước đi đến, Cố Đường thậm chí còn không đứng dậy, giả vờ làm theo nghi lễ mà nói: "Vương gia."
Tề vương gia đi đến trước mặt Cố Tam Nương, đứng lại, "Chỉ là một nha hoàn nhị đẳng! Sao lại không biết quy củ như vậy, dám chạy đến trước mặt vương phi nói lung tung? Đuổi ra ngoài! Đuổi ngay ra ngoài!"
"Đừng." Cố Đường cảm thấy có chút cảm xúc dao động trong mối tình mong manh của hai người này, ngữ khí cũng có chút thương cảm, đời trước Tề vương gia cũng vì nàng mà giết người, còn không chỉ một người.
Đời trước Cố Tam Nương thì rộng lượng khuyên Tề vương gia trước hết cưới tỷ tỷ của nàng vào mà, sau khi vào cửa rồi thì cũng tìm không ít thị thiếp cho Tề vương gia.
Mới có hai ngày mà hai người đã sụp đổ như vậy rồi, đủ thấy tình yêu thật không đáng tin cậy.
"Nàng dù sao danh nghĩa cũng là muội muội của vương phi, lẽ nào ngươi muốn hành xử như những người vô học ngoài kia sao?" Cố Đường chậm rãi khuyên nhủ.
"Ta nghĩ... Nội viện của vương phủ chia làm ba khu tây, trung, đông, phía tây ở thái phi, khu trung thì một bên là chính viện, khu đông vừa bước vào là thư phòng của vương gia, phía sau chắc chắn cũng là tiểu viện dành cho các thị thiếp, ta không muốn thấy ngươi --"
Cố Đường dừng lại, liếc nhìn Tề vương gia một cái, "Vương gia, ngài muốn thấy nàng sao?"
Mặt Tề vương gia đỏ bừng, "Ta thấy nàng làm gì! Nghe nàng châm ngòi ly gián sao!"
Cố Đường than một tiếng, "Ta cũng không thể đưa ngươi đến chỗ thái phi, cả ta và ngươi đều không thích người khác vứt người sang chỗ bà, mẹ chồng ta chắc chắn sẽ nghĩ ta không yêu quý bà."
Lời này Cố Đường nói bằng giọng bình thản, khiến Tề vương gia nghe thấy mà trong lòng run sợ, rốt cuộc thì mẹ ruột của hắn cũng đã tỏ vẻ không thích cô con dâu này cho lắm.
"Xuân Hoa." Cố Đường lại nói: "Đi mời Giản ma ma đến, hỏi bà ấy nên làm thế nào."
Giản ma ma đến chắc là vừa mới tắm xong, làn da trắng hơn ban ngày hai tông, hẳn là ngâm mình rất lâu, lỗ chân lông giãn nở hết cỡ, Cố Đường mơ hồ nhìn thấy dấu vết tu mi của bà ta, vốn là lông mày kiếm mà nay được tỉa thành lông mày lá liễu, đỉnh mày biến thành độ cong mềm mại.
"Giản ma ma, làm phiền ngài đến đây một chuyến nữa, ngài vất vả rồi." Trong giọng nói của Cố Đường đặc biệt thêm một chút nóng lòng muốn thử, mỗi người nghe sẽ hiểu khác nhau.
"Không vất vả." Giản ma ma cứng rắn nói, "Nương nương, đây đều là phận sự của nô tỳ."
Cố Đường mang ý cười, khách khí hỏi: "Giản ma ma, ngài nói một người -- chính là cái người đang quỳ dưới đất kia, ta không thích nàng, vương gia cũng không thích nàng, nhưng lại ngại thân phận của nàng, cũng không thể đuổi nàng ra ngoài, vậy thì nên để nàng ở đâu?"
Giản ma ma nói: "Trong hoa viên tìm một căn phòng yên tĩnh, tìm hai bà lão trông coi, không để nàng ra ngoài là xong."
Cố Đường liếc mắt nhìn Tề vương gia một cái, "Vương gia thấy thế nào?"
Tề vương gia gật gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được!"
Cố Tam Nương đang quỳ dưới đất đột nhiên bật lên một tiếng khóc, "Vương gia! Nương nương! Nô tỳ--"
Tề vương gia tung chân đá một cú, nhắm ngay miệng của Cố Tam Nương mà đá, một chút cũng không nương tay, Cố Tam Nương ngã xuống đất một ngụm máu, còn phun ra hai cái răng, người lập tức ngất xỉu.
"Còn không mau lôi cô ta ra ngoài!" Tề vương gia giận dữ nói: "Các ngươi đều là đồ chết hết rồi à!"
Thần thái động tác như thế này... Sắc mặt Cố Đường trầm xuống, dù nhìn hắn có vẻ yếu đuối đến đâu đi chăng nữa, hắn vẫn là cái tên quái thai có thể ra tay giết chết nguyên chủ và con gái của nàng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận