Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 772: Không gì làm không được quản lý người ( 4 ) (length: 9645)

Kỷ Hi Việt đến công ty đã hơn một năm, đến giờ vẫn còn lận đận trên con đường đi tìm cơ hội ra mắt, hơn nữa tiêu chuẩn của hắn chắc chắn không phải vị trí trung tâm, điều này càng làm con đường của hắn thêm chật hẹp.
“Ngươi đoán xem?” Bách Lợi Nhân gan lớn, hỏi ngược lại một câu.
Kỷ Hi Việt trừng mắt, “Ý ngươi là gì!”
“Ta chắc chắn không thể nói cho ngươi biết rồi, chúng ta không cùng một nhóm, với lại chị Cố cho tôi chỉ dạy, ngươi nghe cũng vô dụng thôi.”
Kỷ Hi Việt cười lạnh, “Ta khuyên ngươi ngoan ngoãn nói ra đi, anh Cao có thể là muốn chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, nếu không ta về nói với anh Cao, đời này đừng hòng ra mắt! Ngươi cứ làm một đời thực tập sinh đi!”
Ngu ngốc!
Bách Lợi Nhân đảo mắt, “Chị Cố khuyên tôi thi đại học.”
Kỷ Hi Việt vừa mờ mịt lại luống cuống, nhưng rất nhanh cau mày, “Ngươi chơi tôi à?”
Bách Lợi Nhân buông tay, “Ta đã bảo ngươi không tin mà.”
“Ngươi đừng tưởng rằng đó là lời khuyên dành cho ngươi!” Kỷ Hi Việt tức giận nói: “Lúc trước khi ta dưới trướng nàng, nàng luôn muốn ta có thành tích tốt, đây là nàng mượn miệng ngươi để nói cho ta thôi.”
Kỷ Hi Việt nói xong cũng đứng dậy, trực tiếp đóng sầm cửa đi.
Ngoài hành lang, bạn cùng phòng của Bách Lợi Nhân trở về, áy náy cười cười, “Thật xin lỗi, tôi tưởng hai người cùng công ty, có lời muốn nói…” Âm thanh Kỷ Hi Việt rời đi quá lớn, không ai tin hai người họ có mối quan hệ tốt.
Bách Lợi Nhân khoát tay, xem như ý bảo chuyện này hắn không truy cứu.
Kỷ Hi Việt đúng là đồ ngốc, cái gì mà mượn miệng hắn nói, mọi người ở chung một tầng, gặp mặt nói chuyện còn cần vòng vo một bước?
Kỷ Hi Việt tưởng hắn là tiểu thư khuê các xưa, không bước chân ra khỏi cửa? Vậy hắn chẳng phải là bà mối?
Phì phì phì! Đúng là ví dụ vớ vẩn!
Hai ngày sau, Cố Đường vẫn duy trì lịch tập luyện chung mỗi ngày không phân nhóm, hơn nữa mỗi ngày đều gọi riêng từng người đến một đối một, tất nhiên trừ Bách Lợi Nhân, cô ấy không nói câu nào ngoài nội dung công việc, đều là làm kế hoạch riêng cho từng người.
Đây là bản năng đã khắc sâu vào xương cốt của nguyên chủ, đồng thời mượn thân xác này, ký ức đó đều truyền hết cho nàng.
Thêm vào kiến thức uyên bác của Cố Đường, kế hoạch cá nhân càng thêm đúng trọng tâm.
Kế hoạch của mỗi người chia làm ba phần lớn, một là kế hoạch ngắn hạn cho chương trình kỳ này, một là kế hoạch dài hạn cho sự phát triển cá nhân, cùng với kế hoạch phát triển dựa trên thông tin cá nhân.
Tóm lại, ai nấy ra khỏi phòng đều thất thần, cũng chỉ có Bách Lợi Nhân người duy nhất tỏ ra bình thản.
Tất nhiên mọi người nhìn Kỷ Hiệt ánh mắt càng ngày càng lộ liễu, không chỉ học viên mà cả đạo sư cũng vậy: Người này đầu óc có vấn đề chắc rồi.
Đến tối thứ ba, Cố Đường cuối cùng cũng đưa ra kế hoạch phân nhóm.
Lần này đến cả khán giả cũng nóng lòng chờ đợi.
【Còn có ba ngày luyện tập chung thôi.】 Cố Đường cầm danh sách, bắt đầu gọi tên phân nhóm, sau khi mọi người đứng vào vị trí, cô lại nói: “Ba tổ các ngươi, ta phân như sau.”
“Đầu tiên là tổ giọng cao 7 người, trong đó 3 người cao âm, 3 người trung âm, 1 người giọng trầm.”
“Tổ trung âm 8 người, 1 người cao âm, 5 người trung âm, 2 người giọng trầm.”
“Tổ giọng trầm 7 người, 3 người trung âm, 4 người giọng trầm.”
Học viên liếc nhìn nhau, có vẻ cũng được, dù sao họ chưa từng thấy phân nhóm như vậy, ít nhất rất mới mẻ thì phải?
“Động tác vũ đạo đều giống nhau, lát nữa ta sẽ dán đánh dấu vị trí lên sàn, các ngươi dựa theo số thứ tự mà di chuyển.”
“Bảng này là phần hát của mỗi người, chúng ta tạm thời không nhảy, hát thử một lần xem sao.”
【Cô ta phân tổ kiểu này có chút hay ho đó, mọi người thấy không, tổ trung âm 8 người cao thấp khác nhau, mà lại rất có lý, hai tổ còn lại là cao âm và giọng trầm, chiều cao ai nấy cũng xem xem nhau.】 【Ngươi nói đúng thật, phân tổ như vậy chắc tốn không ít nơ ron não.】 【Mấy người này phối giọng hay quá! Ta đoán cô ấy phân tổ vậy là để xem xét phong cách giọng có hợp không?】
«Thiên Đoàn Thần Tượng» tất cả cũng chỉ bốn phút đồng hồ, ba tổ rất nhanh hát xong một lượt, mọi người đều có chút hưng phấn.
Lúc trước cùng nhau hát tập thể không thấy gì, giờ tách ra hát, ai nấy đều cảm thấy: Chúng ta cũng khá đấy chứ?
Vừa phấn khích, mọi người liền túm tụm vào nhau xôn xao, “Ngươi hát hay ghê!”
“Cảm ơn Cố lão sư!”
【Cách phân nhóm này của cô ấy thật sự là không giống bên cạnh nha!】 【Bên cạnh là chia theo hát nhảy rap, mỗi loại hai đến ba người một nhóm, chứ không như kiểu phân theo âm vực hợp điệu này của cô ta.】 【Thật là đo ni đóng giày! ! !】 【Hơn nữa Cố Đường là thật phân ra ba nhóm, chứ không như bên cạnh nói phân nhóm nhưng thực chất là copy paste ra làm ba nhóm!】
Cố Đường vỗ tay, cười nói: “Được rồi, chúng ta thêm động tác vũ đạo vào làm một lần nữa.”
Vừa thêm vũ đạo, giọng hát nghe đã có chút thở dốc, có chỗ lộ rõ cả tiếng lấy hơi.
Văn Hoài kìm nén nãy giờ cuối cùng lại có cớ mắng.
【Ta đã nói phải tập luyện chung sớm hơn mà! Cô ta đúng là đem tiền đồ người khác ra đùa!】 【Ngươi không phải anti fan, ngươi là người thần kinh, đây có phải dân chuyên đâu, huấn luyện có ba ngày, ngươi mong đợi bọn họ giấu được cả hơi thở à? Văn Hoài còn làm không được đó nha!】
Câu nói này nhanh chóng làm Văn Hoài tức điên.
Cố Đường nói: “Cũng được, như vậy, chúng ta thử hát kiểu breathy, nếu không giấu được, vậy cứ phô tiếng lấy hơi ra đi.”
Ba tổ lại thử một lần, Cố Đường hỏi: “Mọi người thấy có vấn đề gì không?”
“Kiểu giọng trầm này hát hay hơn!”
Cố Đường gật đầu, “Đúng, vậy kiểu hát này sẽ do tổ giọng trầm đảm nhận, hai tổ còn lại các ngươi tiếp tục cố gắng tập luyện, thật ra khả năng vận dụng hơi thở của các ngươi chưa được thuần thục lắm, nếu không bài này hát bằng khí giọng cũng sẽ rất hay.”
Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của các thực tập sinh, Cố Đường làm mẫu một đoạn bằng giọng hơi, và dùng thêm cả giọng điện tử.
Đừng nói vỗ tay đến đỏ cả tay, có vài người còn hận không thể vỗ đến sưng tay lên.
Cố Đường nói: “Các ngươi thấy đấy, những kỹ xảo này đều có thể nắm giữ thông qua luyện tập, ta hy vọng mọi người chăm chỉ tập luyện, chỉ còn ba ngày nữa là biểu diễn rồi.”
【Ta thật... muốn rút roi ra đánh cho mấy tên kia một trận mệt nghỉ, nhưng mà ta vẫn muốn lôi ba cái người đó ra đánh đòn.】 【Bọn họ đúng là có tật!】 【Kỷ Hiệt qua đội Hạo Lượng cũng chẳng phải là vì thầy Hạo Lượng giỏi hơn Cố Đường đâu nhỉ?】 【Ta nghe nói, tin mật, nghe nói là sau khi hắn qua đó, đãi ngộ cũng không bằng bên Cố Đường tốt.】 【Hắn không có đầu óc à... Hắn ham cái gì chứ?】 【Ham bị nổi tiếng không được, ham được chịu khổ, ham người khác đối với mình không tốt chắc.】
Đến tối thứ sáu, chính thức đến thời gian biểu diễn.
Tuy rằng cả tuần nay mọi người xem đã nhiều, đa số người cũng sẽ hát được bài này, nhưng đến hôm nay, tất cả vẫn hưng phấn chờ trước TV.
Mở màn là nhóm đạo sư, năm người cùng trang điểm sân khấu, mặc đồng phục biểu diễn lên sân khấu.
Trình độ của đạo sư thì khỏi phải nói, vũ đạo cực kỳ mạnh mẽ, các động tác đều chuẩn xác, lại còn rất tự nhiên.
Hát hò lại càng không giống, mấy người mỗi người một âm sắc, một phong cách, nhưng lại phối hợp kỳ lạ với nhau, tóm lại là quá đỉnh.
Tiếp theo là phần biểu diễn của các học viên, bắt thăm theo thứ tự, ai bốc trúng thì lên.
Nhóm trung âm của Cố Đường không biết do chương trình thao tác, hay do quá trùng hợp, thế mà lại trúng nhóm đầu tiên.
Văn Hoài vui mừng đến cười phá lên.
【Không phải tôi nói chứ, lần này Cố Đường toang rồi, đạo sư trình diễn hay như vậy, học viên bước ra— chậc chậc, sợ là bị chửi cho không kịp vuốt mặt.】 【Mấy người đằng trước muốn nát con mắt ra rồi đi? Đạo sư thay đổi nhiều là để tránh tình huống này đó. Với lại học viên là so với học viên, chỉ cần nhóm thứ hai không phải nhóm của Cố Đường, bọn họ sẽ không bị mắng.】
Tám người lên sân khấu, phần biểu diễn rất nhanh bắt đầu.
Cố Đường cũng rất hài lòng, sau khi kết thúc phần biểu diễn, Đoạn Dã Lai bên cạnh còn cười một tiếng tự giễu, “Lần này không xong rồi.”
【Cũng không tệ mà.】 【Đừng nói nữa, năm trước Kỷ Hiệt tham gia chương trình tuyển chọn kia, trình độ khi thành đoàn cũng không bằng cái này. [link]】 【Chắc chắn rồi, đẳng cấp của chương trình đã khác, người tham gia chương trình này có điểm xuất phát cao hơn năm trước, bất quá ta thật không ngờ Cố Đường làm đạo sư cũng giỏi vậy.】 【Điều này khơi gợi tính tò mò của ta, ba người dưới trướng của Cố Đường lúc trước có não chậm thành cái bộ dạng gì vậy, mà để mình bị tới cái tình cảnh ngày hôm nay. Hay là bọn họ thật sự có vấn đề về đầu óc?】 【Văn Hoài: Ta chỉ là đầu sắt! Đầu óc ta không có vấn đề!】 【Du Trường Tinh: Ta chỉ là thích chỉnh dung! Đầu óc ta không có vấn đề!】 【Kỷ Hiệt: Ta chỉ là thích ăn khổ! Đầu óc ta không có vấn đề!】
Bạn cần đăng nhập để bình luận