Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 940: Bị cha mẹ khống chế một đời ( 2 ) (length: 9120)

Bởi vì ngực và hai vai đều có hình rồng, cho nên chỗ này không thể có đường may, loại quần áo này may lên rất tốn vải, cơ bản cần một tấm vải vuông lớn bốn mét, ở giữa khoét một lỗ làm cổ áo, sau khi thêu xong hoa văn sẽ cắt may tổng thể, đường may ở hai bên thân và bên trong tay áo.
Đồ của hoàng đế thì chuyên có máy dệt vải lụa riêng, đều là loại đặc chế cỡ lớn.
Cố Đường hơi thất thần, nhưng tay vẫn nhanh thoăn thoắt. Nàng lại tự nhủ một câu: Trước kia ở xã hội phong kiến làm giai cấp thống trị còn chưa từng may long bào, giờ đến nơi nhân dân làm chủ, một ông vua đã chết hơn trăm năm, nàng lại phải bắt đầu may long bào?
Còn phải đẩy nhanh tốc độ may long bào... Xã hội phong kiến còn không mệt thế này a~ Nghĩ vậy, nàng cũng không khỏi buồn cười.
Một ngày trôi qua, người vây quanh Cố Đường không hề giảm, không những không giảm, mà người rời đi cũng không có.
Đồ này không phải thường thấy — không, đồ này dù là du khách hay nhân viên công tác, không ai từng thấy bao giờ.
Hơn nữa Cố Đường thêu rất nhanh, một ngày, ít nhất đầu rồng đã thành hình, cái này khiến người xem rất có cảm giác thành tựu – một con rồng được sinh ra.
Đến cuối cùng, ngoài tấm bình phong lớn phía trên đầu nàng, hai bên còn thêm hai tấm bình phong, để khách tham quan viện bảo tàng được xem trong đám người ô ương một mảng kia đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Ngày hôm đó, các cô phục vụ khách hàng ở khu triển lãm kỹ nghệ trả lời nhiều nhất một câu hỏi là: "Đúng, đang may long bào, sẽ làm đến khi xong, mỗi tuần, theo 8 giờ sáng, buổi sáng bốn tiếng, buổi chiều bốn tiếng, giữa trưa nghỉ hai tiếng, giữa đó sẽ có thời gian nghỉ ngơi."
Thế còn nói gì nữa? Xem thôi!
Thậm chí có khách còn hỏi: "Thứ này tôi được xem miễn phí à?"
Cô nhân viên cười hơi bí hiểm, trò đùa này trong nội bộ họ đã chơi vô số lần.
Đúng vậy, đồ này mà miễn phí thì bọn họ cũng thấy không thể tin được, nên cơ bản mỗi người mỗi ngày đều cho Cố Đường ít đồ ăn vặt, chứng minh họ không xem miễn phí!
"Đúng, miễn phí, hoàn toàn miễn phí. Nhưng đến tham quan phải chuẩn bị căn cước, đồng thời phải hẹn trước."
Khoảng ba vòng sau, chuyện Cố Đường thêu long bào đã lan ra trong giới, không ít người liên quan đều liên hệ viện bảo tàng quốc gia, nào là tham quan giao lưu học tập, còn muốn mời Cố Đường giảng bài.
Nhưng vấn đề là, quan hệ của Cố Đường vẫn còn ở Khang Mỹ, quán trưởng cũng hơi lo, ông ta rất muốn đào người.
Rất nhanh, những người làm chung tổ với Cố Đường, cũng chính là nhân viên công tác của tổ dệt bắt đầu bóng gió rằng đãi ngộ bên ta rất tốt.
Cố Đường cũng thấy hứng thú, nhưng vẫn từ chối làm toàn thời gian, nàng có kế hoạch là sau khi tốt nghiệp tiến sĩ sẽ ở lại trường dạy, "Ta có thể làm chuyên gia khách mời không? Hay các anh có thể cân nhắc Khang Mỹ? Tương lai ta chắc chắn sẽ mở lớp nâng cao về thêu thùa."
?? Rốt cuộc ai đào ai?
Lại một tháng trôi qua, viện bảo tàng quốc gia mở chuyên mục tu bổ long bào trên trang chủ.
Không chỉ vậy, trên các trang web video còn có video do du khách đăng. Lần này đến sinh viên chính quy của Cố Đường cũng biết cô giáo của họ đi làm gì.
Trên diễn đàn Khang Mỹ lại xuất hiện hot topic.
Vì sao Cố lão sư của ta không làm việc đàng hoàng???
Lầu chính: Khóc mất rồi, mấy yêu diễm t·i·ệ·n hóa bên ngoài có đáng yêu bằng ta không, có hiểu chuyện bằng ta không, có học có thành tựu bằng ta không? Bọn nó chỉ biết xem! Chỉ biết hôi của! Ta lại để Cố lão sư yêu dấu của ta cảm nhận được sự yêu thích của đám học sinh sắp phải học lại rồi đây!
1l: Cười chết, chưa thấy ai tự dìm hàng như vậy.
2l: Về sau lớp càng khó đăng ký...
19l: [ảnh chụp màn hình] vé vào cửa Quốc Bác, cơ bản là hết vé trong tích tắc, nếu không phải liên kết với căn cước thì chắc lại phải nuôi sống cả đống cò vé.
24l: Nhưng nói thật, [video link] với kỹ năng này của Cố lão sư, tôi thấy cô ấy làm giảng viên là minh châu lạc loài rồi.
36l: Là một người may mắn đoạt được suất học, tôi không thể không nói, trình độ của tôi thật không xứng để Cố lão sư dạy...
38l: Bao giờ Cố lão sư về? Nhớ cô ấy.
Nhưng cái topic này rất nhanh đã bị topic khác cướp đi nhiệt độ.
Nhịn hơn nửa học kỳ, ta nói cho các ngươi biết cái gì mới là người thắng cuộc!
Lầu chính: Ta là học sinh đoạt được khóa học thêu của Cố lão sư. [ảnh chụp màn hình] Lúc đó mặc dù thầy giáo phòng đào tạo nói có thể rút môn, nhưng ta không có rút! Học kỳ này sắp kết thúc, môn này ta trượt chắc rồi!
Lúc thi, chắc chắn ta sẽ được gặp Cố lão sư! Ta có thể thi lại ta còn có thể học lại! Năm sau ta không cần giành suất học! Ta là học sinh duy nhất không rút môn! Ta tin vào Cố lão sư! Cố lão sư Kent đừng yêu ta! Nàng nhất định sẽ dạy cho ta điều gì đó đặc biệt! Ha ha ha ha ha!
1l: Cười c·h·ế·t tên cẩu có tâm cơ này!
2l: Đã từng có một cơ hội đặt trước mặt ta...
6l: Nuối tiếc quá!!!
19l: Đau lòng không thở được!!!
33l: Quản lý, thế này không tính là vi phạm quy tắc sao?
Mười mấy lầu sau, quản lý được triệu hồi, nói thật, quản lý cũng không quá vô tình.
Nên cuối cùng quản lý trả lời là: Đây là lựa chọn tự chủ của sinh viên, tin rằng người đã chọn sẽ biết hậu quả phải gánh chịu.
77l: Ghen tị làm mờ cả mắt ta!
78l: Ghen tị khiến ta thay đổi rồi!
Đám sinh viên ăn dưa hóng chuyện các kiểu, cùng lúc đó, giáo sư Ngụy đang ở phòng hiệu trưởng, họp qua điện thoại với người quản lý viện bảo tàng quốc gia.
Bỏ qua những lời khách khí chào hỏi, những vòng vo dò hỏi, chủ đề chính của cuộc họp lần này thật ra rất đơn giản.
Bên viện bảo tàng: Cố Đường có thể được coi là đào tạo ủy thác không? Bọn họ sẽ chi trả toàn bộ chi phí, thậm chí còn có thể cung cấp vô số cơ hội vào nghề (trong ba năm không dưới 20 người), sau này khi Cố Đường tốt nghiệp sẽ vào viện bảo tàng làm việc.
Hiệu trưởng: Không được a~ Hiệu trưởng rất tự tin, dù sao ông ta đã bàn trước với giáo sư Ngụy rồi, Cố Đường vốn không muốn đi.
Mỗi tuần nàng đều gửi cho giáo sư Ngụy một bản tổng kết công tác, đặc biệt còn vẽ lại một số danh họa, hoặc nói hai tin bát quái, rằng món đồ triển lãm nào đó là đồ sao chép.
Thấy kế này không xong, bên viện bảo tàng lại đưa ra đề nghị mới.
Kéo dài thời gian của Cố Đường ở viện bảo tàng, khoảng hai năm thì sao?
Hiệu trưởng: Không được a~ Lần này ngược lại không trực tiếp từ chối, hiệu trưởng nói khá uyển chuyển: "Đây là lần đầu Cố Đường của trường tôi ra ngoài thực tập, thời gian tốt nhất là không quá nửa năm, chúng tôi hy vọng sau khi kết thúc học kỳ, ít nhất cô ấy có thể trở về một chuyến..."
Hiệu trưởng dừng lại một chút, nhớ đến cậu sinh viên đã bị các giáo sư bàn tán từ lâu, người duy nhất không hủy bỏ suất học, "Cố Đường ở trường còn có môn học tự chọn, cũng cần về xử lý các công việc liên quan."
Từ chối hai lần liên tiếp thì cũng không hay, hiệu trưởng nói thêm: "Hằng năm chúng ta đều sẽ tổ chức hoạt động bồi dưỡng thực tập tại viện bảo tàng quốc gia, sau này còn cơ hội."
Miễn cưỡng cũng chỉ có thể thế, chủ yếu là Cố Đường quá kiên định, họ mới nghĩ đến việc xuống tay với nhà trường.
Vấn đề là hiệu trưởng đâu có ngốc, rõ ràng là Cố Đường không đồng ý, chứ nếu không, viện bảo tàng không thể cẩn thận dò xét đến thế được.
Đặc biệt là cái điều đầu tiên, rõ ràng là đang lừa ông ta.
Đến cuối tháng sáu, khi thi cuối kỳ, Cố Đường trở về trường, vừa về đã nhận được sự hoan nghênh nồng nhiệt.
Hiệu trưởng cũng thở phào, chưa bao giờ ông phải lo lắng cho một sinh viên đến thế, chưa bao giờ!
Rất nhanh, người hai tháng trước đăng bài sống sót trở thành người thắng cuộc đã quay lại repo.
891l: Lâu chủ quay lại rồi đây, ta đã gặp Cố lão sư! Cố lão sư nói học kỳ sau ta có thể vào lớp trực tiếp, không cần đăng ký nữa! Cô còn nói thường ngày cho ta thêm 10 điểm! Nhưng mà ta muốn hơn nữa cô dạy cho ta thêm 10 loại kỹ thuật thêu hơn!
892l: Ngươi có nói chuyện với Cố lão sư không?
895l: Có... Cố lão sư còn bảo ta thêu thử một chút xem trình độ hiện tại của ta. . . Sau đó cô nói nếu thực sự dạy cho ta thêm 10 loại kỹ thuật thêu, thì môn tự chọn này ta sẽ không thể qua nổi. Lâu chủ đã k·h·ó·c rất to!!!
897l: Ha ha ha ha ha ta cười rất to!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận