Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 197: Pháo hôi vợ trước? Ta để ngươi thay đổi pháo hôi tổng giám đốc (length: 7965)

Khương Ly Tinh vừa khóc mấy lần, nhân viên tiếp tân cắn chặt không hé miệng, Khương Ly Tinh ra tới liền gọi điện thoại cho Hạ Cảnh Chính, "Cảnh Chính, bọn họ làm khó dễ ta, bọn họ không cho ta nhận nuôi con, có phải bọn họ chê ít tiền không? Có phải bọn họ muốn dùng con của chúng ta để bán lấy tiền không?"
Hạ Cảnh Chính vẫn còn trong phòng họp, hắn đưa điện thoại di động khẽ chụp, "Tôi nghe điện thoại đã."
Đám người trong phòng họp nhìn nhau, hạ tổng này nửa năm họp thường xuyên trốn mất, cả phòng họp người, nghe điện thoại nửa tiếng đồng hồ, thật sự quá chậm trễ công việc.
Những người có thể họp cùng hắn, đều là cấp cao, ngay cả cấp trung cũng không có, cầm tiền lương kếch xù một năm, hắn chỉ một cuộc điện thoại này, đã là lãng phí hơn trăm vạn.
Dựa vào bàn tay vàng mà xuyên không mang lại, ngũ giác của Cố Đường nhạy cảm hơn người thường, cô phân biệt được từ những âm thanh lọt qua ống nghe, người ở đầu dây bên kia là Khương Ly Tinh, cô cố ý chờ năm phút, sau đó mới đứng dậy, trầm mặt nói: "Chuyện này không thể chậm trễ, đây là hạng mục mà đích thân chủ tịch hỏi đến, sau đây tôi sẽ nói."
"Dự án này chúng ta sẽ phát triển thành dự án dài hạn, sau khi tính toán, hàng năm đầu tư sẽ không quá hai triệu, trước mắt đã ký hợp đồng với tổng hội phúc lợi. Đây là lô hàng mẫu bánh kẹo đầu tiên ——"
Cố Đường tự nhiên không sợ nói chuyện trước mọi người, cô nói năng rõ ràng, dứt khoát, chờ Hạ Cảnh Chính an ủi Khương Ly Tinh xong, nói tối về cùng nhau nghĩ biện pháp thì, hội nghị cũng đã xong, trong phòng họp chỉ còn thư ký đang dọn dẹp đồ đạc, không có ai khác.
Hắn không khỏi ngơ ngác, ra cửa liền hỏi người ghi chép lại hội nghị, "Bọn họ đi đâu hết rồi?"
Thư ký trấn tĩnh nói, "Nửa sau là do Cố Đường chủ trì, mọi việc đã thương lượng xong."
Hạ Cảnh Chính nới lỏng cà vạt một chút, nhưng cảm thấy hơi nhẹ nhõm, dù sao cũng không phải chuyện gì quan trọng, Hạ Cảnh Chính xoa đầu, hắn chạy đôn chạy đáo như vậy, quả thật có hơi tốn sức, hắn ngáp một cái, nghĩ quay về văn phòng ngủ một giấc.
Đến tối đi gặp Khương Ly Tinh, Hạ Cảnh Chính nói: "Cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, không làm ở đó thì tìm chỗ khác làm là được, để tôi phân phó một tiếng, cô đến công ty liên quan của chúng ta nhận một cái chức danh là được."
Hạ Cảnh Chính nghĩ đơn giản, nhưng mà Khương Ly Tinh lại không có đơn xin nghỉ việc, qua vài ngày, vẫn là ông chủ của công ty đó tự mình gọi điện thoại tới, hắn ngược lại thật sự không nghĩ nhiều, dù sao ai lại đi tìm một tình nhân lớn tuổi hơn vợ mình chứ, đúng không?
"Hạ tổng, chuyện này không dễ làm đâu, cô ấy không có đơn xin thôi việc, chủ yếu là bảo hiểm xã hội đang trong trạng thái khóa chặt, ngài cũng biết bên cục bảo hiểm xã hội chúng tôi quản lý rất nghiêm, còn phải qua công ty cũ làm xong thủ tục mới được. Hoặc là ngài tìm một công ty không đăng ký ở thành phố này, tìm một thành phố nhỏ nào đó có quản lý không nghiêm ngặt như vậy, nhưng mà bảo hiểm xã hội đã đóng trước đó thì phải bỏ."
Hạ Cảnh Chính để điện thoại xuống, lại đi tìm Khương Ly Tinh, thuận lý thành chương lại dẫn mấy đứa nhỏ tiểu học được công ty tài trợ đi tham quan lần đầu.
Bất quá việc trốn việc của hắn không ảnh hưởng nhiều lắm, việc này trong lúc vô tình đã do Cố Đường phụ trách, dự án phát triển đến giai đoạn nào, mục tiêu cụ thể là gì, đối tác có những ai, Hạ Cảnh Chính căn bản không biết gì.
Muốn chiêu đãi đám trẻ, vậy dĩ nhiên hai phần ba nhân viên phải là nữ, còn lại một phần ba là nhân viên nam trẻ tuổi, sáng sủa hay cười, Cố Đường đã sớm lập ra danh sách lựa chọn, Hạ Cảnh Chính một điều kiện nào cũng không đạt.
Đương nhiên dù hắn không trốn việc, Cố Đường cũng dự tính đưa ra lý do gì đó kiểu như "Anh nghiêm túc quá, anh sẽ làm bọn nhỏ sợ" để loại bỏ anh ra ngoài.
Trong lúc Cố Đường cười đùa với mấy đứa nhỏ, Khương Ly Tinh đang khóc, "Ta mới không muốn trở về Thuận Hâm làm thủ tục đâu! Ta! Không! Đi!"
Hạ Cảnh Chính vừa cảm thấy cô ngây thơ, vừa lại thấy bộ dáng này của cô rất buồn cười.
"Ngoan, chỉ là đi làm thủ tục thôi việc thôi mà."
"Ta không đi! Mất mặt quá!" Khương Ly Tinh điên cuồng lắc đầu, "Ngươi không biết bọn họ đáng ghét cỡ nào đâu, bọn họ đã đuổi ta ra ngoài như thế nào đâu! Bọn họ đẩy ngã ta, mọi người đều đứng xung quanh cười nhạo ta! Dù có chết ta cũng không đi!"
Lời này khẳng định là khuếch đại, đều là mở công ty cả, cho dù thật sự có chuyện bắt nạt, cũng không đến mức đẩy ngã người khác, đây đâu phải trường học.
"Vậy cô không muốn đi, vậy thì phải tìm cho cô một công ty ở bên ngoài, mà lại phải có chi nhánh ở thành phố này."
Khương Ly Tinh lau nước mắt, ngả người vào lòng Hạ Cảnh Chính, "Hay là anh mở công ty cho em đi?"
Hạ Cảnh Chính nghi ngờ nhìn cô.
Khương Ly Tinh lý lẽ hùng hồn nói: "Sao hả? Anh không xem à? Mấy ngày nay Cố Đường nổi bật thế nào, ngày nào cũng có tin tức về cô ta, công ty của các anh tuần nào cũng có ảnh chụp cô ta tham gia hoạt động, còn là sự nghiệp từ thiện gì đó, tuần tới cô ta còn muốn đến viện phúc lợi Tinh Quang đấy! Rõ ràng ban đầu là ý của ta, đáng lẽ là ta đi, anh phải bù đắp cho ta!"
"Vậy em muốn mở công ty gì?" Hạ Cảnh Chính hỏi.
"Anh tưởng ta đòi anh nhiều tiền lắm sao?" Khương Ly Tinh khinh miệt nói, "Ta chỉ muốn mở một công ty gia chính thôi, mấy năm nay ta đổi năm công ty, đặc biệt là các công ty trong khu công nghiệp, mấy công ty nhỏ đó cơ bản đều không có người giúp việc riêng, đều là thuê từ các công ty môi giới, mỗi ngày hai ba tiếng đồng hồ, mỗi tháng trả cho công ty môi giới một nghìn hai, đến tay người giúp việc cũng chỉ có tám chín trăm."
"Ta muốn mở một công ty gia chính, ở thành phố mình có nhiều xí nghiệp nhỏ, người có tiền cũng nhiều, với lại cái này cũng không tốn kém gì, chỉ cần một văn phòng là đủ, hai ba người là có thể mở. Với lại tự mở công ty, chẳng phải ổn định hơn đi làm, lại còn kiếm được nhiều tiền hơn sao?"
Hạ Cảnh Chính nghĩ cũng thấy đúng lý, gật đầu đồng ý, "Tôi cho cô trước năm mươi vạn nhé? Năm trước công ty không được thuận lợi lắm, chia hoa hồng không nhiều, đợi năm nay qua rồi, tôi sẽ bù đắp cho cô."
Cố Đường cũng đang xem khoản hoa hồng của cô, cô có 8 cổ phần, số tiền chia hoa hồng không đến hai triệu.
Chủ yếu vẫn là do năm trước giá cổ phiếu của công ty có lúc giảm xuống còn 7 đồng, hoạt động kinh doanh cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Cố Đường nhún vai, đã thế này, Hạ Cảnh Chính còn ngày ngày trốn việc, hắn thật sự cảm thấy vị trí của mình vững chắc lắm sao? Tổng giám đốc mà không thể mang lại lợi ích cho cổ đông thì làm sao có thể ngồi yên vị trí?
Tập đoàn Hạ Thị tuy vẫn gọi là Hạ Thị, nhưng kỳ thật đã không còn là xí nghiệp gia tộc của nhà họ Hạ nữa, cổ phần của nhà họ Hạ còn không quá 50, Hạ Cảnh Chính đúng là từ nhỏ lớn lên trong hũ mật, chưa từng gặp trở ngại.
Cố Đường nhìn tấm danh thiếp mới của mình, cảm thấy rất hài lòng.
Bộ phận vận hành từ trên xuống dưới có mấy chức vị, trưởng ban điều hành, tổng thanh tra điều hành, giám đốc điều hành, chuyên viên điều hành, trợ lý điều hành.
Trừ trưởng ban điều hành chỉ có một người, các vị trí còn lại đều không hạn số lượng.
Lúc mới vào cô là chuyên viên điều hành, sau khi sự nghiệp phúc lợi khởi sắc, cô liền lên đến giám đốc điều hành, chờ sự nghiệp phúc lợi thật sự mở rộng ra, cô quản lý nhiều việc hơn, lên đến tổng thanh tra điều hành cũng không phải chuyện khó.
Đang nghĩ thì có người gõ cửa phòng làm việc, trợ lý vào đưa một bản báo cáo, nói: "Cố quản lý, đây là kế hoạch đoàn xây dựng để đi đến viện phúc lợi Tinh Quang tuần sau."
"Được, tôi xem ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận