Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 460: Đi mẫu lưu tử? Kia còn là đi phụ đi ( 1 ) (length: 7747)

Cố Đường gọi nha hoàn mang giấy đỏ và kéo đến, tại chỗ cắt một bộ giấy cắt hoa hai mươi tư tiết khí.
Hai mươi tư tấm giấy cắt hoa vẫn cần chút công phu, trừ vị thái giám của công chúa ở lại, thái hậu, hoàng đế còn có thái giám của hoàng hậu đều đã hồi cung trước.
Đặc biệt là vị thái giám của thái hậu, vừa về đến Thọ Khang cung, liền một mặt hâm mộ nhìn công chúa, nói: "Tề vương phi chuẩn bị cho ngài lễ vật lớn, tự mình làm đấy. Ôi chao ôi, đôi tay khéo léo của Tề vương phi, thật khiến người ngưỡng mộ."
Thất công chúa lo lắng đến bữa tối cũng không có tâm trạng ăn.
Cố Đường ăn trưa xong nghỉ ngơi một lát rồi mới ra cung, về đến nhà lại qua hơn một canh giờ, sau đó mấy vị công công tới, còn phải bày hương án các thứ, thời gian trì hoãn hơi nhiều.
Chủ yếu là buổi tối cổng cung phải đóng, cho nên chờ đến khi thái giám này hồi cung, chỉ mang theo mười hai tấm giấy cắt hoa về.
Mười hai tấm giấy cắt hoa tinh xảo được cách bằng giấy đỏ từng tờ, thái giám vừa hành lễ vừa nói: "Tề vương phi nói mang cái này cho công chúa chơi, một năm hai mươi bốn tiết khí, vừa vặn nửa tháng đổi một tờ, cũ rồi thì đổi cái mới, còn có một nửa chưa cắt xong, nàng bảo nô tỳ đến chiều mai đi thêm chuyến nữa."
Thái hậu đã cầm tấm trên cùng giơ lên bắt đầu khen ngợi, "Sắp đến Cốc vũ rồi, ngươi xem tờ này đi, phía dưới là ngũ cốc sinh trưởng khỏe mạnh, phía trên là mưa nhỏ lất phất, nơi xa còn có người đang cấy cày, đôi tay nàng thế nào mà khéo thế, mưa cũng có thể cắt giống như đúc thế này? Ngay cả giọt mưa rơi trên áo tơi bắn lên cũng có thể cắt ra được?"
Triệu ma ma cũng đứng bên cạnh xem cùng.
Nàng xuất thân là cung nữ, đối với loại tay nghề giỏi này cảm khái còn hơn thái hậu nhiều.
Các nàng làm cung nữ, khi trẻ tuổi thì có thể làm việc, tuổi lớn rồi thì không được, cho nên đường ra của cung nữ, hoặc là đi đến nhà người giàu có làm quản sự ma ma, hoặc là có một nghề trong tay, thường thấy nhất là thêu thùa và cắt giấy.
Mấy thứ này cơ bản ai cũng biết làm, nhưng muốn tinh thông thì cũng khó.
"Trong cung không ai cắt giỏi hơn nàng." Triệu ma ma chém đinh chặt sắt nói.
Thái hậu không khỏi lại thở dài một tiếng, "Một cô nương tốt như vậy. . ." Sao lại gả cho cái kẻ ngốc đó?
Nghĩ như vậy, thái hậu càng thấy áy náy, "Mang cái này. . . "
"Ta!" Thất công chúa nhấn mạnh.
Thái hậu bật cười, "Biết là của ngươi mà. Mang cái này đưa đến phòng của công chúa, dán cẩn thận trên cửa sổ nhé?" Thái hậu vừa nói, vừa dùng ánh mắt dò hỏi công chúa.
Nào ngờ công chúa lắc đầu, nói: "Hay là cất vào rồi treo ở trong phòng đi, sang năm còn dùng được."
Thái hậu vô cùng vui mừng, chỉ vào Thất công chúa nói với Triệu ma ma: "Ta nuôi nàng mười ba năm, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy lời tiết kiệm từ tai nàng đấy."
Triệu ma ma cũng cười vài tiếng, công chúa lắc đầu, cất giấy cắt hoa đi, "Dù sao cũng là cho ta mà."
Lại nói Tề vương phủ, sau khi tiễn thái giám, Cố Đường đứng dậy phủi vụn giấy trên người, nói với Xuân Hoa: "Đi hỏi Giản ma ma xem, khi nào thì làm lễ cho Tề thái phi?"
Xuân Hoa trở về rất nhanh, nàng nói: "Vương phi, Giản ma ma nói ý của Tề thái phi là muốn ngài cứ tăng cường cắt giấy hoa cho công chúa, đến mai nhất định phải cắt xong. Việc làm lễ không cần gấp, dù sao cũng là người một nhà rồi, làm lễ chỉ là hình thức thôi."
Cố Đường cười cười, "Được thôi, ngươi lại đi nói với Giản ma ma một tiếng, ta mới đến, về quy củ vương phủ cũng không hiểu rõ lắm, có một số việc không tiện trực tiếp đi hỏi Tề thái phi, nhờ Giản ma ma nhắc nhở thêm một chút —— Lại lấy cho bà ấy cái hồng bao năm lượng bạc."
Xuân Hoa vâng lời, lại đi làm, chẳng bao lâu, Xuân Hoa lại trở về, nói: "Tề thái phi bảo nô tỳ đến nói với nương nương một tiếng, ngài tuy là mới tân hôn, nhưng tính tình của vương gia kia lại không ổn định, không có kiên nhẫn, Tề thái phi gọi hắn sang ăn cơm với bà ấy, tránh để hắn quấy rầy ngài."
Thật ra lúc Cố Đường chọn loại giấy cắt hoa hai mươi tư tiết khí, số lượng nhiều ngốn sức như vậy, cũng có chút ý này.
Cái gọi là một hơi xông lên, lại rồi suy sụp, cứ tiêu hao thêm mấy ngày, tính tình của Tề vương gia như vậy, muốn viên phòng thì phải chuẩn bị tâm lý.
Đương nhiên, dù hắn có chuẩn bị tâm lý xong xuôi, Cố Đường vẫn có cách đối phó.
Rốt cuộc võ lực của nàng so với Tề vương yếu gà kia cao hơn nhiều, chỉ dựa vào cái bình a thôi là có thể quét Tề vương gia xuống giường.
Đánh cho vài ba vòng, chờ Tề vương gia sinh ra kháng cự, sợ hãi và tâm lý mâu thuẫn, e là hắn trên tâm lý cũng không được, ít nhất là với nàng thì không được.
Lúc này Cố Đường cũng không sốt ruột, nàng trước rửa mặt một phen, sau đó gọi cơm tối, đợi ăn cơm xong, lại cắt hai tờ giấy cắt hoa, bên ngoài trời đã tối, nàng lại sai nha hoàn thắp đèn, còn cho thắp đèn lồng dọc theo hành lang hiên, ra ngoài đi dạo gần nửa canh giờ, lúc này mới về rửa mặt, chuẩn bị ngủ.
Cố Đường bên này trôi qua rất từ tốn, nhàn nhã lại có quy hoạch.
Hai vị chủ tử khác của Tề vương phủ lại mang phong cách con ruồi mất đầu.
Tề thái phi đích thực là đã gọi Tề vương gia sang, đương nhiên lý do không phải quan tâm kiểu như vậy, kiểu như sợ hắn quấy rầy Cố Đường.
Lý do của Tề thái phi chỉ có một, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong cung? Trước kia thái hậu còn không thích nó, sao không chỉ thái hậu mà ngay cả bệ hạ hay hoàng hậu cũng ban thưởng cho nó nhiều như vậy? Ta nhớ lần này các con vào cung, có đâu đi bái kiến hoàng hậu đâu? Còn có công chúa! Là công chúa nào? Chuyện này là sao vậy?"
Một tràng câu hỏi khiến Tề vương gia trực tiếp bị hỏi choáng váng, thực ra Tề vương gia cũng đang nghĩ đến vấn đề này, toàn bộ quá trình hắn đều tham gia, ít nhất là nguyên nhân bề ngoài đều nhìn ra được.
"Đầu tiên là ở trong Thọ Khang cung, thái hậu nương nương thấy quy củ của nàng tốt, bảo công chúa học theo một chút, nàng còn đưa cho công chúa vài lời khuyên, con nhớ là...ừm, cảm thấy yêu cầu của ma ma quá cao, bảo công chúa cứ bắt đầu từ những cái đơn giản nhất."
Lời của Cố Đường rõ ràng không phải ý đó, mục đích của nàng là để công chúa bắt đầu từ những nỗ lực có hiệu quả, thiết lập cơ chế phấn đấu tốt đẹp, như vậy mới hình thành sự cố gắng bền bỉ.
Thái hậu nhìn ra được, lại cộng thêm chút áy náy, cho nên thái hậu đối với nàng cực kỳ tốt.
Tề vương gia chỉ nhìn cái bề ngoài, sau đó kéo luôn Tề thái phi vào câu chữ của mình.
"Xảo ngôn lệnh sắc." Tề thái phi kết luận, "Cái này là đang nịnh bợ người khác."
Tề vương gia cảm thấy chỗ nào không đúng lắm, nhưng trình độ của hắn có hạn, không nhìn ra được ý nghĩa sâu xa, rốt cuộc thì hắn cũng đã rơi vào cái bẫy của Cố Đường rồi.
Tề thái phi cũng không phải ghét Cố Đường, bất kể là ai ngồi vào vị trí con dâu của bà, bà đều sẽ ghét, điểm này Tề thái phi xử sự khá công bằng.
Chỉ là Cố Đường lại vượt ngoài dự liệu của Tề thái phi, còn được "gắn cờ" trong cung, như vậy Tề thái phi không thể lãng phí thời gian với nàng được.
Tề thái phi không hẳn là biến thái thật muốn hành hạ con dâu, nhưng chuyện không muốn hành hạ khác với việc không thể hành hạ hay không dám hành hạ, sự khác biệt này vẫn khá lớn.
Tề thái phi chau mày, biết công chúa và thái hậu là chuyện thế nào rồi, "Vậy bệ hạ và hoàng hậu nương nương thì sao?"
Tề vương gia có chút không muốn nói về chuyện này, nói về hoàng đế bệ hạ, thực ra có khác nào nói về hắn đâu?
Hắn cũng bị thứ nữ kia lừa gạt hai năm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận