Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 814: Ta gọi Chiêu Đệ ( 2 ) (length: 8355)

Cố Đường nhớ lại quá trình tháo dỡ và lắp ráp, căn bản là hình ảnh hiển thị.
Trang đầu tiên là hình ảnh phác thảo của một chiếc máy tính xách tay, phía trên có bốn mặt được chia từ trên xuống dưới, lần lượt được ký hiệu là a, b, c, d và một mặt phẳng được viết là mainboard e.
Trang thứ hai bắt đầu vẽ mặt d của máy tính xách tay, phía trên vòng tròn nhấn mạnh vị trí của mấy con ốc vít.
Bước đầu tiên: Tháo pin.
Bước thứ hai: Tháo ốc vít.
… Mặc dù bên trên viết bằng tiếng Trung, nhưng nhờ vào hình ảnh, người có chuyên môn cũng có thể hiểu rõ ý tứ.
Kỹ sư đứng dậy, nói ngắn gọn, có lẽ cũng vì sợ cô không hiểu, chỉ nói một từ đơn, "Try" (thử).
White tiên sinh nói: "Cô có thể thử một lần."
Cố Đường ngồi xuống, White tiên sinh đặt máy tính xách tay trước mặt cô.
Cố Đường nhanh nhẹn lật úp máy tính trước, máy tính này thật sự rất nặng, ít nhất cũng phải tám cân.
Tiếp theo liền tháo pin, vặn ốc vít.
Cố Đường trí nhớ rất tốt, cô cũng không hề căng thẳng, một bên kỹ sư còn đang căn cứ tiến độ của cô giúp cô tháo đồ.
Cả phân xưởng một người số có ba chữ, tiếng vang gộp lại còn không lớn bằng tiếng gió từ máy điều hòa.
20 phút, Cố Đường 20 phút đã tháo toàn bộ máy tính.
Khóe miệng của Triệu Phổ đã không thể kìm được nữa mà nhếch lên, tình hình cả nhà máy điện tử Nam Khẩu như thế nào, không ai hiểu rõ hơn hắn.
Có thể nói Hạo Phổ chính là tốt nhất, nhiều người nhất, phúc lợi tốt nhất, xưởng sạch sẽ nhất, quy chế hoàn mỹ nhất, không phải sao White tiên sinh tại sao vừa đến là phải tới Hạo Phổ khảo sát?
Bây giờ lại có thêm một nhân tài, cái đơn này hắn có thể ăn được! Hắn nhất định phải ăn được! Ý nghĩ trước kia phải giữ lại cô nàng thăng chức tăng lương nhất định, đã biến thành: Thêm tiền thưởng! Đổi ký túc xá, cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cô! Nhất thiết phải giữ lại cô nàng!
Nhìn các linh kiện được bày biện chỉnh tề trên bàn, White tiên sinh tươi cười vô cùng hiền từ, "Rất tốt, tháo được thì lắp ráp mới có nền tảng, bây giờ cô hãy thử lắp ráp lại xem sao."
Nhân công bản quốc của bọn họ thực sự quá đắt đỏ, đặc biệt là tăng ca, gần như là chuyện không thể nào.
Có thể tìm đến các công ty thuê ngoài tại thị trường có nhiều lao động giá rẻ này, không những có thể tiết kiệm chi phí, mà còn có thể giảm giá thành, đối với việc sản phẩm của công ty bọn họ nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, có trợ giúp rất lớn.
Cố Đường lại dựa theo trình tự, gắn từng linh kiện chủ chốt lên mainboard, sau đó nhanh nhẹn lắp vỏ ngoài vào, vặn hết mấy con ốc vít cuối cùng, lại lật lại, sau đó – Ấn nút khởi động.
Màn hình phát sáng.
Phân xưởng vang lên tiếng vỗ tay, ban đầu rất thưa thớt, sau đó tiếng càng lớn hơn.
Nói đùa, người vỗ tay đầu tiên là ông chủ lớn, ai dám không vỗ tay?
Máy tính khởi động bình thường, kỹ sư Anthony lại đưa tay lên chỗ quạt tản nhiệt bên cạnh, quạt cũng đã chạy.
Mặc dù không có chuột, nhưng vẫn còn tab và nút back có thể dùng.
Cố Đường nhanh nhẹn tạo một văn kiện trên màn hình, tên là «read_me», bên trong đánh một câu bằng tiếng Anh.
Công ty công nghệ thông tin điện tử Hạo Phổ haopu_eleiformatio_teologyco, ltd. Sau lần này White tiên sinh cười tươi rói, Triệu Phổ đã bị sự vui sướng khổng lồ đang trào dâng trong lòng dìm chết.
White tiên sinh nói: "Cô 20 phút có thể lắp ráp xong, rất tốt, cô đã thêm một phần công sức cho Hạo Phổ rồi."
Trong giọng Triệu Phổ tràn ngập vui sướng, đến cả người điếc cũng có thể nghe thấy, hắn nói: "Xin White tiên sinh cứ yên tâm, nguyên liệu đi tàu vận chuyển đến đây, thêm thời gian làm thủ tục rõ ràng, ít nhất cũng phải hai tháng, trong vòng hai tháng này, chúng tôi sẽ đưa ra phương án đầy đủ cho dây chuyền sản xuất."
White tiên sinh gật gù, nói: "Vậy sáu chiếc máy tính xách tay này, còn có hai bộ linh kiện, cứ để ở Hạo Phổ trước đi."
Nhịp tim Triệu Phổ lại tăng nhanh thêm một bậc, điều này có nghĩa là gì?
Mặc dù hành trình của White tiên sinh là sáu nhà máy thiết bị điện tử gia dụng ở thành phố Nam Khẩu, hơn nữa bọn họ chắc chắn không chỉ mang theo một chút đồ như vậy.
Nhưng việc có thể để đồ lại đây, chứng tỏ cho dù bọn họ không ăn hết toàn bộ đơn đặt hàng, nhưng miếng bánh gatô lớn nhất đã là của bọn họ!
Tiếp theo kỹ sư lại biểu diễn hai lần, đến chín giờ tối, White tiên sinh nói muốn đi.
Trong vòng ba tiếng ngắn ngủi, Cố Đường đã tấn thăng thành bảo bối trong lòng ông chủ lớn, bước vào hàng ngũ mười người tiễn khách hàng.
Một đám người cùng nhau đi ra ngoài nhà máy, đến lượt Cố Đường lên tiếng, cô nói: "White tiên sinh, chuột, đế tản nhiệt, túi đựng laptop, ổ cứng, bộ nhớ và mainboard, cùng với ổ đĩa quang, chúng tôi đều có thể làm."
Không chỉ có White tiên sinh ngây ra, đến Triệu Phổ cũng ngây ngốc, chuột đế tản nhiệt thì tạm được, túi đựng laptop là thế nào?
Nhưng việc này không khó mà, cái này bọn họ làm được thật, trong chớp mắt, tâm trí Triệu Phổ đã bay đến việc đầu tư vào một nhà máy may sẵn quần áo.
White tiên sinh cười nói: "Không cần gấp gáp, chúng ta cứ thử lắp ráp máy tính xách tay trước đã."
Tiễn White tiên sinh và kỹ sư lên xe, Triệu Phổ quay đầu nhìn một vòng, trực tiếp nói với Cố Đường: "Đi theo tôi đến văn phòng."
Đợi Cố Đường đi theo hắn đến văn phòng, đã có người đem tư liệu của Cố Đường và cả tờ đơn mà trước kia cô điền khi mới vào nhà máy đặt lên bàn làm việc của Triệu Phổ.
Triệu Phổ nhanh chóng xem lướt qua một lần, đã có phán đoán của riêng mình.
Người này biết tiếng Anh, biết thao tác máy tính đơn giản, vào nhà máy tháng 9, tháng 10 đã lên thành thạo công nhân, còn là người mới xuất sắc nhất tháng, tháng 11 lên tổ trưởng, bây giờ mới tháng 12, cô đã lại muốn thăng chức.
"Vì sao cô không đi học đại học?"
Cố Đường nói: "Trước kia tôi tên là Khắc Muội, tôi có năm chị gái, một em trai, chị hai đã chết rồi."
Chỉ hơn hai mươi chữ ngắn ngủi, đặc biệt là cái tên Khắc Muội của cô, đã đủ để người bình thường não bổ ra một vạn chữ ngược.
Triệu Phổ là một người bình thường. Hắn nói: "Kỳ thực trường học và một số trường dạy nghề có hạn ngạch hợp tác, sau này cô cũng có thể đi nâng cao trình độ học vấn một chút."
"Cảm ơn Triệu tổng." Cố Đường nói.
Triệu Phổ gõ tay xuống bàn một cái, nói: "Được, làm rất tốt, nhà máy sẽ không bạc đãi cô, cô có yêu cầu gì, bây giờ có thể đưa ra."
Trong lòng Cố Đường thầm nhủ một câu, những lời này thật ra chỉ là nói nhảm, cô có thể nói cái gì? Nhưng mà ai bảo Triệu Phổ là ông chủ.
Cố Đường nói: "Tôi thấy nhà máy rất tốt, chế độ thăng tiến hợp lý, tôi nguyện ý cùng nhà máy cùng nhau trưởng thành."
Triệu Phổ bật cười, phất phất tay, bất đắc dĩ nói: "Đi thôi, về nghỉ ngơi cho tốt."
Cố Đường về đến ký túc xá vẫn chưa tới mười giờ, bởi vì gần tết nên người ở ký túc xá mặc dù ít đi, nhưng âm thanh lại không nhỏ chút nào, bởi vì rất nhiều ca kíp đều không làm đêm.
Ký túc xá của Cố Đường cũng như vậy, hiện tại chỉ có ba người.
Lúc này tuy cũng làm hợp đồng, nhưng đối với những công nhân dây chuyền sản xuất có hàm lượng kỹ thuật tương đối thấp loại này, hoàn toàn không có tính ràng buộc.
Qua tết không biết đến lúc nào mới đến, có quay về hay không cũng chưa chắc.
Đương nhiên Hạo Phổ có hơi tốt hơn một chút, họ sẽ căn cứ vào số năm làm việc mà phát tiền thưởng nhất định, hơn nữa còn phát vào tháng ba năm sau, giữ chân người lại ở mức tối đa.
Cố Đường đi vào, liền phát hiện cuốn sách ngoại ngữ mới mua của mình bị người ta giở xem.
Hai người trong ký túc xá đều lặng lẽ nhìn cô, thuận theo tầm mắt của cô, phát hiện cô đang xem sách ngoại ngữ trên bàn, một người trong số đó cất tiếng: "Tôi cũng muốn học tốt tiếng Anh, nên nhìn thử tài liệu của cô, nhưng mà cái này mắc quá đi."
Người còn lại nói: "Sách của học sinh, sách của giáo viên, sách bài tập với cả hướng dẫn tự học, một bộ bốn cuốn cũng hơn năm mươi tệ, còn phải mua băng nữa, may là nhà máy chúng ta có xử lý đồ nghe cá nhân, nếu không cũng không tốn dưới 600 tệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận