Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 352: Có tiền người mới không cùng các ngươi chơi ngược luyến tình thâm đâu ( 4 ) (length: 9252)

Video bên trong là quay lén Lạc Trạch, trên người còn đang hóa trang, chính là hình tượng tiểu thái giám.
Video đã được chỉnh sửa, ngắn ngủi ba giây đồng hồ, chỉ có một câu nói.
"... Ta rất muốn cùng nàng chia tay a..."
Bên dưới còn có tin nhắn, "Video chưa cắt xong, 100 vạn uy tín điểm, gửi đến tài khoản ẩn danh của ngươi, mật khẩu rút tiền là & $ $, khi nào tiền đến tài khoản sẽ gửi cho ngươi toàn bộ video, tin rằng ngươi sẽ không thất vọng."
Âu Minh Khâm mắt sáng lên, hắn có thể dùng cái này phản công!
Nếu như Lạc Trạch nói là muốn chia tay Cố Đường, vậy thì Cố Đường cùng lắm mất mặt, nàng đã chi rất nhiều tiền cho Lạc Trạch.
Nếu như Lạc Trạch nói không phải Cố Đường mà là người khác, vậy thì càng thú vị, một diễn viên nhỏ, bắt cá hai tay, còn lừa gạt con gái của nhà tài phiệt.
Âu Minh Khâm có thể khẳng định, dù là loại nào, Lạc Trạch cũng không gặp may.
Hắn Âu Minh Khâm xui xẻo như vậy, dựa vào cái gì Lạc Trạch vẫn ung dung thảnh thơi chờ phim truyền hình phát sóng?
"Không được!" Hạ Thành kéo tay Âu Minh Khâm lại, "Đây có thể là cạm bẫy! Cậu nghĩ xem video này chỉ có người trong đoàn phim có thể chụp được, có lẽ là Sở Văn Gia, cô ta đang trả thù cậu vì buổi họp báo cậu nói cô ta tự mình đa tình!"
Âu Minh Khâm hất tay Hạ Thành ra, nói: "Một trăm vạn cũng không phải là nhiều. Sở Văn Gia không hai ngày nữa sẽ rời đi, cô ta không thể quay được cái này!"
"Cậu bình tĩnh lại đi, cậu hiện tại đang nóng giận, có lẽ người đó chỉ quay được một câu nói!"
"Cậu đừng quản tôi! Tôi nhất định phải biết hắn ta nói cái gì!" Âu Minh Khâm trực tiếp gửi tiền qua, sau đó vẽ một hình thù kỳ quái xem như mật khẩu rút tiền, lại gửi hình thù này cho người nặc danh kia.
Khoảng hai mươi phút sau, lại có tin nhắn gửi đến, "Sảng khoái, hy vọng cậu hài lòng với video này."
Video hoàn chỉnh cũng không dài.
"... Ta rất muốn chia tay với nàng, ta thật mệt mỏi, ngày nào ta cũng muốn ngủ, ta chưa bao giờ nghĩ người có tiền lại có thể hành hạ người như vậy, còn có nhiều kiểu cách như thế..."
Âu Minh Khâm ha ha ha ha cười lớn, hắn nhìn Hạ Thành, đắc ý vô cùng, "Cậu còn không cho tôi mua sao? Cậu nghe xem hắn nói cái gì, Cố Đường là một kẻ biến thái! Cô ta thích hành hạ người khác!"
Rất nhanh, Âu Minh Khâm vận dụng các mối quan hệ, qua mấy lần trung gian, đưa cái video này ra ngoài.
Trong phút chốc, dấy lên ngàn cơn sóng, những người hóng chuyện gọi thẳng 【 ăn no quá 】.
【má ơi, tôi thật không biết nên nói gì nữa, một lời khó nói hết. 】 【Cố Đường làm sao hành hạ hắn?】 【Nhưng mà trông hắn vẫn ổn mà? Hai ngày trước đạo diễn Tề không phải còn khen diễn xuất của hắn tiến bộ vượt bậc sao? Chắc là không quá hành hạ đâu?】 【Chắc chắn là ở nơi không thấy được.】 【Chia tay đi, chia tay đi!】 【Đây là đang nói chuyện điện thoại với ai, đem chuyện như này ra nói thật sự có ổn không?】 【thì... dù sao cũng không biết phải nói gì nữa, tôi tặng mọi người một tràng vỗ tay vậy.】 Lúc này đã hơn nửa đêm, Lạc Trạch đang ngủ thì bị quản lý gọi điện thoại liên tục đánh thức, "Cậu xong đời rồi! Cậu bị ai quay lén vậy? Bên ngoài có người muốn hại cậu, cậu không biết sao?"
Cố Đường đang ngủ bên cạnh hắn, đêm khuya rất yên tĩnh, cô cũng nghe rõ tiếng của người quản lý.
Cố Đường tỉnh lại rất nhanh, Lạc Trạch còn mơ màng, "Ai quay lén tôi? Tôi có gì mà phải quay lén chứ? Quay lén thì có đẹp không? Gần đây hình như tôi không làm chuyện gì ảnh hưởng đến hình tượng cả."
"Cậu mau tỉnh táo lại đi!" Quản lý nói: "Tôi gửi video cho cậu rồi đó, cậu tự xem đi!"
Lạc Trạch còn đang mơ hồ, cũng không để ý gì liền trực tiếp mở lên, sau đó cả người cậu cứng đờ.
Nghe thấy câu đầu tiên, Cố Đường còn có chút tức giận, nhưng nghe thấy câu thứ hai thì cô bật cười, giọng điệu này ngược lại cô đã nghe rồi, ngoài mặt là đang oán trách, nhưng thật ra là đang khoe mẽ.
"Ta làm cậu mệt?" Cố Đường hỏi lại.
Mặt Lạc Trạch đỏ bừng trong đêm tối vẫn nhìn thấy được, cậu mạnh miệng nhưng cũng lí nhí nói: "Ta chưa bao giờ phải chạy bộ lúc bảy giờ sáng! Ta cũng chưa bao giờ ngủ trước mười hai giờ đêm!"
Cố Đường bật cười, rồi lại nằm xuống, "Gọi cho quản lý của cậu?"
Lạc Trạch ngồi trên giường, nằm cũng không được, mà xuống cũng không xong, giờ phút này cậu vô cùng muốn tìm một cái lỗ chui xuống để trốn tránh cục diện xấu hổ này.
"Ừm..." Cậu nhỏ giọng đáp.
Cố Đường sờ lấy vòng tay, "Bảo hắn gửi toàn bộ file ghi âm, ta chuyển tiếp lại một chút là được, không cần lo lắng, chỉ là..."
"A a a a a! Không được nói mà!" Lạc Trạch nhào tới bịt miệng Cố Đường.
Bị trêu đùa như vậy, cảm xúc lúng túng ngược lại cũng được hóa giải một chút, Lạc Trạch lấy hết can đảm của mình nhắn tin cho quản lý, "Gửi đi... gửi file ghi âm gốc đi, đừng cắt xén gì hết. Đừng hỏi tôi... tôi chết đây."
Rất nhanh quản lý đã gửi đoạn ghi âm gốc đến, Cố Đường cũng chuyển tiếp.
Lạc Trạch: "Có phải tôi trông xấu xí không? Có phải tôi không có sức hút không? Ngày nào cô ấy cũng bắt tôi luyện diễn."
Quản lý tiếc rèn sắt không thành thép: "Cậu cũng có chút cố gắng đi, tôi lăn lộn trong giới giải trí bao năm rồi, chưa từng gặp ai phế như cậu! Diễn xuất còn không bằng kim chủ của cậu!"
Lạc Trạch: "Ta thật là thê thảm a, ta hai tháng nay xem hết « diễn viên tu dưỡng », « nghệ thuật biểu diễn kịch nói », « các danh gia luận về diễn xuất ». Thậm chí còn xem hai quyển truyện của các thái giám! Ta tưởng làm chim hoàng yến không phải như vậy chứ!"
Quản lý cười lớn: "Cậu đừng như vậy, cô Cố đối xử với cậu thật sự rất tốt, dù có ngày cô ấy không thích cậu nữa, ít nhất cậu cũng có diễn xuất."
Lạc Trạch: "Nói vớ vẩn! Sao cô ấy có thể không thích ta? Ta đẹp trai thế này, lại nghe lời lại chăm chỉ, học diễn xuất thì tiếp thu liền!"
Quản lý lại cười mấy tiếng, "Vậy cậu tiếp tục cố gắng nha?"
Lạc Trạch: "Đừng mà, chúng ta nói thêm vài câu nữa đi, cô ấy đang tắm. Ta nói cho cậu nghe, ta thật muốn chia tay với nàng, ta thật mệt mỏi, ngày nào cũng muốn ngủ, ta chưa bao giờ nghĩ rằng người có tiền lại hành hạ người như thế, còn có lắm trò nữa chứ."
Lạc Trạch: "Sáng bảy giờ đã bắt tôi đi chạy bộ, thể lực của nàng tốt hơn tôi quá nhiều, tôi chạy được năm cây số thì nghỉ ăn, nàng chạy mười cây số mà không có bao nhiêu mồ hôi!"
"Buổi tối về nhà thì phải xem lại diễn xuất của hôm nay, rồi chuẩn bị bài diễn cho ngày mai, sau đó còn phải đọc sách, xem phim, xem kịch, ta thật là mệt mỏi, ngày nào vừa chạm gối là ngủ liền, không có thời gian làm chim hoàng yến gì hết!"
Quản lý cười không ngừng.
Lạc Trạch: "Ôi chao, nàng tắm xong rồi, ta không nói chuyện với cậu nữa."
Điện thoại cúp ngay giây cuối cùng, vẫn có thể nghe được vài câu đối thoại, giọng Lạc Trạch như có chút móc câu, "Ta xoa dầu giúp cho ngươi nha?"
"Không cần, ta tự làm được, bài tập của ngươi làm xong chưa."
"Chưa..." Giọng Lạc Trạch có chút buồn bã, "Vừa rồi quản lý điện thoại tới."
【quản lý tiên sinh chịu tội thay...】 【Má ơi, đây là kim chủ và chim hoàng yến sao? Nó khác những gì tôi nghĩ quá... Tôi tưởng họ ngày nào cũng ngủ ngủ ngủ chứ.】 【Người phía trước không có nói sai, cậu không có nghe Lạc Trạch nói sao? Hắn vừa chạm gối liền ngủ đó →_→ 】 【ha ha ha ha ha, đúng là chim hoàng yến vô dụng nhất lịch sử.】 【Tôi hối hận rồi, trước đây tôi ghen tị với Lạc Trạch, bây giờ tôi không ghen tị nữa, cuộc sống thế này tôi chịu không nổi, tôi là phế vật rồi.】 【Tôi thì có thể! Tôi muốn thi vào học viện Lam Hoa, chị ơi nhìn em đi!】 【ha ha ha ha ha tôi biết vì sao phản ứng của Lạc Trạch chậm như vậy, hắn ta sợ ảnh hưởng đến hình tượng [mặt chó].】 Trong khi các loại tin tức bát quái đang nóng hừng hực, «Hậu cung chìm nổi ký» lên sóng.
【Diễn xuất của Lạc Trạch tiến bộ quá nhiều!】 【Có máu có thịt! Diễn với ai cũng có thể hợp diễn!】 【Đây đều là công của Cố Đường! Làm kim chủ cũng cực khổ quá, tình yêu chân chính không thể nghi ngờ.】 【cầu xin cặp đôi tôi ship đừng be!】 【phía trước ơi, kết cục đã được định sẵn rồi mà.】 Một bên thì vô cùng náo nhiệt, một bên Cố Đường cũng không dừng lại việc tố cáo hành vi của Âu Minh Khâm, không những thế, cô còn kiện cả vụ quay lén nữa.
Âu Minh Khâm vừa mới ra khỏi viện điều dưỡng, lại bị hạn chế hành động.
Sáng hôm đó, luật sư đến nhà Âu Minh Khâm, nhìn thấy đồ đạc vương vãi trên đất, hơi nhíu mày.
Hai người đối diện nhau ngồi xuống, luật sư nói: "Việc tung tin giả phía sau, có phải do anh làm không?"
"Không phải!" Âu Minh Khâm trả lời rất nhanh, nhưng ánh mắt lại dao động không cố định.
Luật sư cũng đã thấy nhiều rồi, cũng không hỏi thêm, mà nói: "Anh có hai con đường, một là nhận tội ngồi tù, từ đó rút khỏi giới giải trí, hai là không nhận tội, vào viện điều dưỡng, từ đó rút khỏi giới giải trí."
Bạn cần đăng nhập để bình luận