Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 384: Tận thế chi đoàn kết liền là lực lượng ( 2 ) (length: 7950)

Chuyện này còn chưa đưa ra được phương án giải quyết thì vị đại lão này lại tới.
"Ngài lại thức tỉnh dị năng gì?" Khi gõ ra chữ 'lại', người phụ trách đều cảm thấy đuối lý thật sự, cứ như ai cũng có thể giống như nàng, lại còn thức tỉnh song dị năng một cách dễ dàng vậy.
"Hệ điện, ta ở nhà thử đơn giản một chút, đại khái tầm 50 triệu vol trở lên, cụ thể còn phải đến sở nghiên cứu kiểm tra đo lường."
"Vâng, ngài vui lòng chờ một chút, chờ chúng tôi sắp xếp ổn thỏa, sẽ thông báo cho ngài."
Làm xong chuyện này, Cố Đường thu dọn đồ đạc đi ra đồng, mảnh ruộng nàng phụ trách tuy đã thu hoạch xong, nhưng vì trận mưa lớn đột ngột và dữ dội này, buổi sáng Thiệu tư lệnh đã nhắn tin trong nhóm trồng trọt: Hôm nay thu hoạch toàn diện.
Cố Đường mặc áo mưa trên người, nhưng khi ra đến đồng thì đã ướt sũng. Nàng đổi lại quần yếm ni lông, xỏ dép mủ rồi cùng mọi người xuống đồng thu hoạch.
Vườn rau đã bị xối cho tan nát, ít nhất một nửa rau củ đã úng ngoài đồng.
Khoai lang chưa kịp lớn đã bị nước mưa cuốn trôi theo đất, bắp ngô vừa mới trổ thì bị đổ rạp.
Mọi người ai nấy đều nghiêm túc, tay chân thoăn thoắt, nhưng cũng không quên cổ vũ nhau, "Đây là măng ngô hả? Trước kia bán đắt lắm, không ngờ tới căn cứ lại được ăn."
Bận rộn cả ngày đến tối mịt, tối về Cố Đường thấy Cố Thanh đã về.
Đi gần một tháng, Cố Thanh càng thêm trưởng thành, ánh mắt cũng thâm trầm kín đáo hơn, thấy Cố Đường, hắn thở phào một hơi, lại có chút chua chát hỏi một câu, "Nghe nói em lại thức tỉnh dị năng?"
Cố Đường gật gật đầu, nói: "Ca ca có nóng không? Sau này chúng ta có thể mở điều hòa quanh năm rồi."
Cố Thanh cười một tiếng, đi vào bếp nấu cơm, "Em đi tắm trước đi, ra ăn cơm."
Sáng sớm hôm sau, Cố Đường sáng sớm liền cùng Cố Thanh cùng nhau đến sở nghiên cứu, mưa hình như đã nhỏ hơn một chút, trời cũng có vẻ sáng hơn hôm qua.
Cố Thanh là về để khám sức khỏe định kỳ, Cố Đường ngoài việc kiểm tra sức khỏe thì còn muốn đo lường dị năng mới của mình.
Ngoài cửa lại có mấy vị tư lệnh chờ, đối với người thức tỉnh song dị năng một cách dễ dàng như cô, bọn họ không chỉ đơn thuần coi trọng nữa.
Lục tư lệnh phụ trách quản lý nhiệm vụ vuốt vuốt cái trán có chút nhức đầu, nói: "Nàng ta làm thế nào mà thức tỉnh được tới bốn loại dị năng? Nếu có thể phổ biến cho toàn dân, thì sau này chúng ta cũng dễ sống hơn một chút."
Lâu tư lệnh phụ trách quản lý dị năng giả, ông đã xem qua tất cả báo cáo của Cố Đường, ông nói: "Niềm tin kiên định, trong lòng tràn đầy hy vọng. Chính cô ấy nói vậy."
Tuy là nói dối, nhưng Cố Đường cũng từng nghĩ tới, càng vào lúc gian nan, trong lòng càng phải tích cực hướng thượng, nếu không thì không có cách nào chịu đựng nổi.
Đặc biệt là khi điều kiện vật chất không được tốt cho lắm, lại đang trong thời kỳ suy thoái, một người gục ngã, rất có thể sẽ truyền bá cảm xúc tiêu cực trong đám người, điều này là không được nhất.
Thiệu tư lệnh cũng ở ngoài xem, ông nói: "Nếu mưa cứ như vậy thì sau này lương thực cũng khó trồng, cho dù có thủy canh thì mưa lớn như vậy cũng phải đánh dập lá mất thôi."
Rất nhanh số liệu đợt đầu đã có.
"Điện áp lớn nhất 1000V?" Lục tư lệnh cười một tiếng, "Nàng đúng là một người giỏi làm nhiệm vụ, cả súng ống cũng có thể bớt đi."
"Điện áp nhỏ nhất 15V?" Thiệu tư lệnh cũng cười theo hai tiếng, "Dị năng này thực sự rất thiết thực, cả pin cũng có thể thay thế."
"Mỗi giờ phát điện 20 kilowatt? Cái này có thể cung cấp công suất lớn cho đồ điện, đủ để thỏa mãn nhu cầu cho ít nhất bốn năm hộ gia đình."
"Bản thân có thể chịu được điện áp 1000V, vậy nàng này còn có thể dùng làm máy biến áp nữa chứ."
Bên trong còn chưa trắc xong, chủ yếu là muốn xác định thời gian phát điện liên tục lớn nhất của cô, việc này không phải một hai tiếng có thể làm được.
Mấy vị tư lệnh xem một lúc thì lại trở về xử lý công việc riêng.
Trắc như vậy, đã đến buổi chiều, hơn sáu giờ, Cố Đường mới bắt đầu cảm thấy mệt.
Nhưng mà sáu tiếng, cũng đủ làm người hài lòng, điều kiện ở sở nghiên cứu là tốt nhất, điều hòa không khí của họ có thể điều đến 26 độ, nhưng cũng vẫn nóng, Cố Đường đến sáu tiếng này, trực tiếp làm điều hòa của họ hạ xuống 24 độ, thoải mái khỏi nói.
Nhân viên nghiên cứu theo lệ lại rút 5ml máu của cô để lưu mẫu, nói: "Báo cáo chi tiết ngày mai sẽ có, đến lúc đó cũng sẽ đưa một phần đến chỗ các vị tư lệnh."
Cố Đường xoa xoa tai, đi ra đã thấy Cố Thanh đang đợi cô bên ngoài.
Hai người sóng vai bước đi, chưa đi được hai bước, Cố Đường đột nhiên nhìn thấy một người quen, Hạ Nhiên Tuyết.
Tuy vẫn có thể nhận ra, nhưng nàng đã thay đổi rất nhiều.
Hạ Nhiên Tuyết béo ra, mặt phù thũng, bụng phệ ra, nhưng tứ chi lại khẳng khiu, vừa nhìn đã biết là hậu quả của việc ăn uống quá độ trong thời gian ngắn.
Nàng ta còn có thể ăn uống quá độ à? Cố Đường lắc đầu.
Hạ Nhiên Tuyết đương nhiên cũng thấy Cố Đường, nàng chưa kịp nghĩ ra nên đối mặt với Cố Đường như thế nào thì đã thấy trong mắt Cố Đường hiện lên vẻ "thất vọng".
Hạ Nhiên Tuyết tức giận, nàng ta định xông lên mắng to thì đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt mình phản chiếu trên cửa sổ thủy tinh của phòng thí nghiệm bên cạnh.
Xấu xí không thể tả, dù trắng hơn Cố Đường, nhưng mà—— Hạ Nhiên Tuyết vươn chân ra rồi lại dừng vững trên mặt đất, không nhúc nhích.
Khoảng hai mươi ngày trước, nhân viên nghiên cứu đã rất lạnh nhạt với nàng, hơn nữa thái độ cũng ngày càng tệ hơn.
Trước đây nàng không phối hợp kiểm tra, nhân viên nghiên cứu còn sẽ khuyên can dịu dàng, nói với nàng những điều nhân nghĩa, nói rằng nàng có thể sống tốt trong viện nghiên cứu là vì ở ngoài kia có vô số người đang phấn đấu, hy vọng nàng vì tương lai nhân loại mà phối hợp một chút.
Liên quan gì tới nàng? Nàng mất tự do, tự do mới là quan trọng nhất! Nàng vốn là một người tốt, giờ thành đối tượng nghiên cứu, ai mà có thể phối hợp cho được.
Tương lai của nhân loại thì có liên quan gì tới nàng? Nếu không bị nhốt lại, nàng đã có thể sống tốt hơn, nàng là một dị năng giả không gian, chắc chắn là mục tiêu tranh giành của các thế lực lớn.
Lần này nàng đã nghĩ kỹ rồi, nàng nhất định không ở lại căn cứ, nàng muốn tìm một thế lực tự do! Người của căn cứ đều là lũ ngốc, đều bị tẩy não hết rồi!
Hạ Nhiên Tuyết đã lên kế hoạch đâu vào đấy, nhưng mà mọi chuyện bỗng nhiên có biến hóa, nàng ta chỉ là không muốn, nhân viên nghiên cứu lại định phát cáu với nàng ta, vứt cho một câu "Cô tự suy nghĩ cho kỹ" rồi bỏ đi.
Cái loại tố chất tâm lý này mà cũng làm nhân viên nghiên cứu được à?
Nhưng mà mỗi ngày không có việc gì thì Hạ Nhiên Tuyết lại vô cùng trống rỗng, nàng xem không lọt sách, cũng không muốn vận động, càng không có hứng thú với sở thích, chỉ muốn cãi nhau với người ta. Nhưng nhân viên nghiên cứu không để ý tới nàng, rất nhanh nàng ta liền dồn sự tịch mịch đó vào đồ ăn.
Trước đây nàng đã giấu không ít đồ ăn để chạy trốn, còn lần thứ hai ở siêu thị nhỏ, cũng kiếm không ít đồ ăn vặt, Hạ Nhiên Tuyết gần như mỗi ngày ăn ngủ ngủ rồi ăn, nửa tháng ăn uống quá độ, dù mỡ chưa kịp tích tụ nhiều, nhưng bụng đã căng phình lên.
Lại thêm việc ăn đồ ăn vặt nhiều muối và nặng vị, cả người nàng đều phù nề lên.
Hôm nay vừa vặn là ngày nàng phải đi khám sức khỏe, không ngờ lại gặp Cố Đường ở hành lang.
Hạ Nhiên Tuyết cảm thấy dáng vẻ của mình bây giờ không thể gặp ai, bước chân khựng lại, thậm chí còn muốn lui về sau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận