Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 700: Không gì làm không được quản lý người ( năm ) ( 4 ) (length: 9025)

Văn Hoài cố gắng gượng cười nói: "Ca sĩ hạng nhất mà đứng đầu bảng xếp hạng trong các buổi hòa nhạc và biểu diễn thương mại, như Đoạn Dã Lai ba bài hát đã có hai triệu tệ, một năm mười mấy buổi biểu diễn thương mại, còn có các loại chương trình, mở thêm vài buổi hòa nhạc thì năm mươi triệu không thành vấn đề!"
Nói xong hắn bỗng phát hiện lời này nói ra có chút gượng ép không trôi chảy, hắn vội vàng giải thích: "Ta lập tức liền có thể kiếm tiền, ngươi đối ta như vậy không quan tâm, chẳng lẽ ta không thể giải ước?"
Kỷ Hi Việt trong lòng thầm mắng một câu đồ ngốc, Cao Đức Cầu đã nói với hắn, tình huống hiện tại của hắn, hoàn toàn khác với những nghệ sĩ hạng nhất đã đủ sức tự mở studio và muốn giải ước.
Những người kia đã đạt đến một độ cao nhất định, có thể cùng công ty thương lượng điều kiện, trọng tâm đàm phán là ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền, ta có thể mang lại lợi ích gì, mượn điều đó để ép công ty.
Cách này là hợp tan êm đẹp, giữ lại chút mặt mũi sau này còn có thể hợp tác.
Nhưng mà bọn họ lại là một công ty nhỏ, nhân viên mới chỉ có mười người, tuyệt đối không thể để cho Cố Đường biết hắn có thể kiếm tiền, nếu không Cố Đường làm sao chịu thả hắn đi?
Hắn sao có thể đấu lại công ty?
Hơn nữa chiêu trò tung tin bôi nhọ, hiện tại cũng không quá hữu dụng, một công ty nhân viên chỉ có mười người, có tung tin thì cũng chỉ được vậy mà thôi. Vấn đề mấu chốt là lỡ chọc giận Cố Đường, người ta ép hợp đồng thì chính là kêu trời không thấu.
Cố Đường liếc nhìn ba người trong phòng họp với những vẻ mặt khác nhau, nói: "Có thể, còn phương thức giải ước thứ hai, ngươi có biết không? Ngươi đã xem hợp đồng chưa?"
Văn Hoài có xem qua cách giải ước, nhưng vấn đề là giọng điệu Cố Đường hỏi hai vấn đề này không đúng, cứ như kiểu đấu bò, cố ý cầm vải đỏ múa trước mặt bò.
Văn Hoài cảm thấy không thể đáp, đáp là sập bẫy, nhưng không đáp thì lộ ra hắn là đồ thiểu năng.
Văn Hoài híp mắt, "Ta đang thương lượng với ngươi, ngươi lại hỏi ngược lại ta?"
"Nếu đã thương lượng, thì dù sao cũng phải có đi có lại chứ?" Cố Đường nói xong, tiếp tục nói: "Phương thức thứ hai là mua đứt hợp đồng, một năm năm mươi vạn, lúc trước ngươi ký tám năm, hiện tại còn lại khoảng bốn năm, ta bỏ đi phần lẻ cho ngươi, hai triệu tiễn ngươi đi."
Cố Đường nói xong, không đợi Văn Hoài kịp suy nghĩ, lại tiếp tục đưa hợp đồng của hai người còn lại ra.
"Du Trường Tinh, ngươi ký với công ty năm năm, bây giờ còn chưa tới hai năm, ngươi ăn chia 4-6, công ty 6, ngươi 4, năm ngoái ngươi kiếm được hơn ba triệu sáu, làm tròn đi, ba mươi sáu triệu cô đi."
"Ta chọn mua đứt hợp đồng!" Du Trường Tinh vội vàng nói.
Cố Đường cười một tiếng, "Năm mươi vạn mà ngươi đã muốn đi rồi à? Ngươi xem thường chính mình quá đấy."
Cô lại quay sang Kỷ Hi Việt, "Hợp đồng của ngươi mới ký năm nay, chia 5-5, năm ngoái ngươi kiếm được hơn hai triệu năm, muốn đi thì đưa cho ta hai mươi lăm triệu."
Kỷ Hi Việt cũng rất muốn nói một câu tôi cũng mua đứt hợp đồng, nhưng hợp đồng của hắn còn lại bốn năm, mua đứt mất hai triệu, hắn có hơi không nỡ.
Thời gian hơn hai năm của hắn cộng lại cũng chỉ kiếm được không đến năm triệu.
Trong nhất thời phòng họp lại trở về yên tĩnh, Cố Đường đứng dậy, "Ta đi rót cốc nước, các người cứ từ từ suy nghĩ, có cần ta đưa giấy bút tính toán cho các người không? Các người đã tính ra chưa?"
Một kích này khiến cả ba đều xúc động.
Cố Đường đi ra ngoài đóng cửa lại, ba người nhìn nhau, Du Trường Tinh nghĩ đến năm triệu của mình, cô muốn ở lại công ty, cho dù Cố Đường có thể trả cho cô bảy triệu, thì cô cầm được cũng chỉ có hai trăm tám mươi vạn, vẫn bị thiệt hai trăm hai mươi vạn ở giữa.
Dù là phải bỏ ra một trăm vạn để chuộc thân thì cô vẫn có lời mà.
Hơn nữa không có người quản lý ăn chia, chẳng phải cô càng kiếm được nhiều sao? Chờ phim truyền hình lên sóng, độ nổi tiếng của cô tăng thêm một bậc, sang năm chẳng phải cô có thể kiếm được hai mươi triệu?
Du Trường Tinh nói: "Dù sao thì ta chọn mua đứt hợp đồng, hợp đồng của ta dù chỉ còn lại hơn một năm, nhưng tôi thấy có thể tính thành hai năm, tôi có thể đưa cho Cố tỷ một trăm vạn."
Văn Hoài nhướng mày, nói: "Ta thấy thế này không ổn, hay là làm lớn chuyện lên, chẳng lẽ cô ta không sợ sao? Cô ta sợ chết mà, danh tiếng công ty mà không tốt, ai còn ký hợp đồng vào nữa?"
Du Trường Tinh cười một tiếng, nói: "Đại đại bọn tân nhân chờ đấy. Văn Hoài, ngươi đây là đứng nói chuyện không đau lưng, Cố tỷ cho ngươi hợp đồng 4-6, công ty cầm phần nhỏ, ngươi đi hỏi xem, tân nhân nhiều người bị chia 1-9, thậm chí còn có người mỗi tháng chỉ có 3000 tệ tiền lương, Cố tỷ đối xử với ngươi tốt như vậy, ngươi đừng có mà là đồ vô ơn."
Lời này có hơi vô lễ, Văn Hoài cười lạnh nói: "Ta tốt xấu gì cũng là tiền bối của ngươi, ngươi lại nói chuyện với ta như vậy?"
Kỷ Hi Việt cũng nói: "Đừng giận, giận tổn thương gan. Ta thấy chị Du nói cũng không sai. Lúc trước anh cũng hát nhiều năm như vậy, lẽ nào không có chút thu nhập nào à? Vừa rồi Cố tỷ cũng nói, trên người anh có kiếm được đồng nào đâu."
Hắn cầm giấy bút trên bàn, "Chúng ta tính xem, năm ngoái của anh là năm mươi vạn hơn, vậy công ty chỉ được ba mươi mấy vạn, hai năm trước hẳn là còn ít hơn. Hai năm qua có thể Cố tỷ ngày ngày làm việc vì anh đấy. Cô ấy không nói sai, cô ấy thực sự tốn không ít tiền trên người anh."
"Ý của ngươi là sao!" Văn Hoài tức giận nói: "Cô ta là người quản lý! Đó là việc cô ta phải làm!"
"Anh nói thế thì không đúng, anh giận dỗi với tiểu Kỷ làm gì?" Du Trường Tinh cũng tiếp lời, "Anh tự mình nói nếu không có Cố tỷ anh sẽ chẳng là gì, anh vừa mới còn nói sang năm có thể kiếm được chục triệu, bồi thường cho Cố tỷ hai triệu có gì phải tính toán? Cố tỷ mở công ty là làm ăn, chứ đâu phải từ thiện."
Hai chữ từ thiện chạm đúng vào tim Văn Hoài, làm hắn nhớ đến lời Cố Đường từng nói ký hợp đồng với hắn không phải là làm từ thiện, Văn Hoài càng lúc càng cảm thấy không có gì để nói với hai người này, hắn nói: "Các ngươi thì biết cái gì? Các ngươi cho rằng có thể mua đứt hợp đồng? Nằm mơ đi!"
"Năm ngoái anh kiếm được ba triệu sáu, đền cho Cố Đường là ba mươi sáu triệu, mua đứt hợp đồng thì cũng chỉ một trăm vạn, anh nghĩ cô ấy chọn cái nào?"
"Còn có cậu, Kỷ Hi Việt, cậu mua đứt hợp đồng hai triệu, đền gấp mười lần lên là hai mươi lăm triệu, cậu nghĩ cô ấy sẽ chọn cái nào?"
"Các ngươi cho rằng ta đang làm gì? Ta đang nghĩ cho các ngươi đó!"
Cố Đường vẫn luôn nghe ở bên ngoài, mặc dù đã đóng cửa, nhưng cũng không cản trở thính lực siêu phàm của nàng nghe thấy rõ ràng từng tiếng tóc rụng ở bên trong.
Cố Đường cầm ly nước đi vào, nói: "Thế nào rồi, các người nghĩ xong chưa?"
Cô nhìn lướt qua, ba người không một ai dám đối mặt với cô.
Cố Đường ngồi xuống, nói: "Ta cũng không phải người không biết lý lẽ, năm ngoái Du Trường Tinh tuy kiếm được hơn ba triệu sáu, nhưng bảo cô đền ba mươi sáu triệu thì ta nghĩ cô cũng không có, ta nghĩ rồi, cô có thể mua đứt hợp đồng——"
"Còn lại hơn một năm, ta có thể tính thành hai năm, ta trả một trăm vạn!" Du Trường Tinh giành lời nói.
Cố Đường hài lòng gật gật đầu, "Được thôi."
Du Trường Tinh thở phào nhẹ nhõm, nói: "Cố tỷ yên tâm, sau này nếu quay phim gặp tân nhân của cô, tôi sẽ chiếu cố họ."
Cố Đường cười cười, "Chuyện sau này để sau hãy nói, chúng ta giải ước trước đi."
Đừng nói khi Du Trường Tinh cười trông có hơi đáng sợ, cằm của cô ta không biết đã can thiệp cái gì vào, nhìn cứ như là hàng tự do.
Sống mũi cao một cách hơi bất hợp lý, chỗ cô ta ngồi lại đối diện cửa sổ, ánh nắng tháng sáu chiếu xuống, trên mặt chỗ trong suốt kia không hề ít.
Đây chẳng lẽ là cái được gọi là làn da trong suốt sao?
Còn hai bên thái dương kia, cùng các cao thủ võ lâm cảnh giới cao trong tiểu thuyết giống nhau là nhô ra, có khi nào vì đóng cao thủ võ lâm mà phải đi độn nó lên không?
Còn trán trắng lóa kia, chỉ cần cầm quả đào tiên vào có thể đóng được Thọ tinh công rồi.
Mắt cũng có vấn đề, không chỉ cắt mí mở tròng, mà mí mắt cũng làm xệ xuống, cả vùng da mắt đều có nhiều vết sẹo hơn da thường.
Cô ta tám phần là hết thời rồi.
Cố Đường dời tầm mắt.
Du Trường Tinh yên tâm, lùi lại một chút, biểu lộ thái độ là ta xong rồi, các người nói đi.
Bất quá cô ta vẫn có chút khinh bỉ liếc Văn Hoài một cái, chỉ thế thôi sao?
Trong giới giải trí lăn lộn vài chục năm mà chỉ có trình độ này? Chẳng trách ngay cả Đoạn Dã Lai cũng chỉ làm phụ họa cho hắn, mà hắn còn gây chuyện để bị công ty trước kia phong sát, người này không những không có chỉ số thông minh, mà chỉ số cảm xúc cũng bằng không hay sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận