Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 184: Pháo hôi vợ trước? Ta để ngươi thay đổi pháo hôi tổng giám đốc (length: 8379)

Tổng giám đốc cùng phu nhân tổng giám đốc đến tham quan, những người đi cùng hầu hết là giám đốc các bộ phận của công ty, cũng đều là những nhân vật thành công đã chinh chiến nhiều năm trên thị trường bánh kẹo.
Lúc này, mỗi người cầm một miếng, đều đang tỉ mỉ thưởng thức.
"Hương vị này thực sự tuyệt vời!"
"Có thể làm thành sản phẩm giới hạn mùa Giáng Sinh để bán."
"Kỹ thuật cũng không phức tạp, khi in logo lên trên cần phải cẩn thận, nhiệt độ mà cao quá rất dễ bị cháy xém."
"Loại 10 đường tương đối ngon."
Cố Đường mỉm cười quan sát tất cả, tình ý dịu dàng nhìn Hạ Cảnh Chính, "Có thể đến giúp anh là tốt nhất rồi."
Hạ Cảnh Chính không hiểu cảm thấy có chút bực bội, hắn hơi nới lỏng cà vạt một chút, cảm thấy có lẽ là do phòng nghiên cứu phát minh hơi nóng, hoặc giả hương thơm ngọt ngào của chocolate và bơ này quá mức nồng.
"Vậy em muốn ở lại phòng nghiên cứu phát minh sao?" Hạ Cảnh Chính nhỏ giọng hỏi.
Cố Đường lắc đầu, cười nói: "Em sợ béo mất."
Hạ Cảnh Chính lại bắt đầu thấy bực bội, hắn đã cùng Cố Đường đi tham quan cả một buổi chiều, mỗi bộ phận của công ty đều ghé qua mấy lần.
À đúng, còn bộ phận bảo vệ chưa đi, nhưng mà nàng là phu nhân tổng giám đốc, không thể đi bộ phận bảo vệ làm việc được, đúng chứ?
"Hay là đến phòng tài vụ?" Lúc này Hạ Cảnh Chính đã có chút không để tâm đến sự dịu dàng, ngọt ngào, trong đám người ở đó không ít người là cấp cao của công ty, tương đối mà nói thì sự thay đổi không nhanh như vậy, không ít người đều đã từng thấy người thư ký mờ ám trước kia của anh ta, lập tức có người có ánh mắt không được đúng lắm.
Hạ Cảnh Chính chỉ có thể lại tự nhủ phải nhẫn! Sau đó tiếp tục nói: "Phòng tài vụ rất tốt, em quản sổ sách." Anh còn nói đùa.
Cố Đường cố ý do dự rất lâu, lúc này mới nói: "Em đi phòng nhân sự đi. Tài vụ em hiểu không nhiều lắm."
Gần đến tết, ngay sau đó lại là tiệc cuối năm của công ty, tiệc tối thứ nhất là nàng có liên quan đến chuyên môn, thứ hai thì còn gì có thể tạo dấu ấn hơn là nhân sự?
Hiện tại điều nàng muốn chính là danh tiếng mà thôi.
Hạ Cảnh Chính nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Vậy thì đi nhân sự."
Chưa đầy mười phút, Cố Đường đã có phòng làm việc nhỏ riêng tại phòng nhân sự, thực tế là tổng giám đốc phòng nhân sự muốn bố trí cho nàng một văn phòng độc lập, nhưng bị Cố Đường từ chối, nàng đến là để cho người khác xem.
Hơn nữa nàng cũng đâu có thể ngày nào cũng đến, nếu có phòng làm việc nhỏ, nàng sẽ hoàn toàn bị tách biệt mất.
Cố Đường vừa ngồi xuống, trong văn phòng đã hoàn toàn không ai dám lên tiếng nữa.
Rất nhanh, tổng giám đốc đã cho gọi Cố Đường đến văn phòng, còn dùng cả chữ "mời".
Người bên ngoài thở phào nhẹ nhõm, tổng giám đốc bắt đầu thấy khẩn trương, cô không bố trí công việc cho phu nhân tổng giám đốc không đúng sao, tỏ vẻ cô không chuyên nghiệp, mà nếu bố trí công việc cho nàng lại sợ phu nhân tổng giám đốc không vui, vậy chỉ có thể để nàng tự chọn thôi.
Cô đưa cho Cố Đường một bảng biểu, nói: "Gần tết rồi, công ty rất nhiều việc, ngoài công việc thường ngày, chủ yếu là các công việc của tiệc cuối năm, ngài xem ngài muốn tham gia phương diện nào."
Bề ngoài Cố Đường thì đang xem bảng biểu rất nghiêm túc, nhưng trên thực tế, nàng chỉ nhắm vào một việc, đó là tiệc cuối năm.
"Em phụ trách phần năm trước nhé, khách mời biểu diễn đã định chưa? Em có thể giúp một tay liên lạc cái này." Cố Đường nói.
"Trước mắt có hai đối tượng đang liên hệ." Tổng giám đốc thở phào, không uổng công cô đặc biệt chỉnh mục liên hệ các nghệ sĩ thương diễn ở vị trí dễ thấy nhất."Một là Chu Linh Thải, một là Ôn Sùng Thuân, đang liên hệ."
Cố Đường nhướn mày, "Ôn Sùng Thuân đòi bao nhiêu?"
"Hai mươi lăm vạn, hai bài hát."
"Đắt." Cố Đường thở dài, nàng hỏi: "Tổng cộng dự trù bao nhiêu?"
Tổng giám đốc nói: "Một trăm vạn, kế hoạch là ba người, hai nam một nữ, hát tất cả là tám bài, cố gắng khống chế trong khoảng 50 phút."
"Được, em biết rồi." Cố Đường cầm bảng biểu đứng lên, "Với mức giá này có thể mời được người không tồi đấy, tiệc cuối năm ngày nào?"
Tổng giám đốc nói ngày, lại lo lắng bổ sung một câu, nói: "Công ty có thể thêm dự trù, ngài cũng không cần dùng quan hệ để mời đồ giá rẻ."
Cố Đường cười một tiếng, nói: "Mức giá này của các cô, là thông qua công ty môi giới, tôi có thể trực tiếp tìm người quản lý."
Cố Đường đến vào buổi chiều, tham quan cả công ty cũng đã năm giờ, nói hai ba câu liền đến giờ tan tầm, nàng lại đi tìm Hạ Cảnh Chính.
Hạ Cảnh Chính không muốn cùng nàng cùng nhau về nhà, đặc biệt là lần đầu, cho dù một tuần nàng chỉ đến nhiều nhất ba buổi rưỡi, nhỡ mà thành lệ cũ, thì hắn thực sự sẽ không có chút tự do nào nữa.
"Để tài xế đưa em về trước nhé?" Hạ Cảnh Chính nhíu mày, ra vẻ bận rộn lắm, "Gần cuối năm rồi, chỗ anh rất bận, em đừng chờ anh, em về trước đi."
"Em chỉ đến xem anh một chút thôi." Cố Đường lo lắng nói, "Anh cũng đừng làm việc quá sức, cuối tuần vẫn về nhà ông nội sao?"
"Ừ." Hạ Cảnh Chính gật đầu, Cố Đường đứng dậy, "Vậy em đi trước, em ghé hiệu sách mua mấy cuốn sách rồi về nhà."
"Còn mua sách?" Hạ Cảnh Chính nói xong cũng cảm thấy giọng điệu không đúng, hắn nhẹ nhàng ho hai tiếng, lo lắng nói: "Em như vậy quá mệt."
"Không đâu." Cố Đường nhìn Hạ Cảnh Chính, "Nhìn thấy anh là em không thấy mệt nữa."
Trong lòng Hạ Cảnh Chính ngoài đắc ý, chỉ còn sự bực bội, hắn dời mắt, nói: "Em nhanh về đi, anh làm xong sớm một chút, là có thể về sớm xem em."
Cố Đường bước chân nhẹ nhàng rời khỏi Hạ thị tập đoàn, trong lòng thấy thư ký của Hạ Cảnh Chính không đủ năng lực, nàng là ngày thứ ba cùng Khương Ly Tinh gặp mặt, đến tối ngày hôm đó thì Khương Ly Tinh đã liên hệ với Hạ Cảnh Chính, đã ba ngày qua rồi mà vẫn chưa tra ra được Khương Ly Tinh đang ở đâu?
Hoa đã muốn tàn rồi.
Cố Đường lên xe, trên đường về nhà thì ghé hiệu sách mua một đống mười mấy quyển sách tham khảo, còn cố tình đăng một bài Weibo cho hai con cẩu nam nữ kia thêm áp lực: Đây là sách muốn đọc sắp tới 【cố lên】 【cố lên】 【cố lên】.
Tuy rằng nàng đã rời giới giải trí, nhưng mà số lượng người hâm mộ dưới bài Weibo của nàng lại càng tăng, hiện tại không chỉ có fan trước kia của nàng, còn có những người muốn xem bà chủ nhà giàu sinh hoạt thế nào, còn có một đám xem nàng như hình mẫu, muốn cùng nàng tiến lên phía trước.
Bài đăng của nàng vừa xuất ra, mạng xã hội lập tức bùng nổ.
"Đây là muốn tự học cho ra một tấm bằng chính quy về ngành tài chính sao!"
"Còn có cả nguồn lực nhân sự nữa."
"Xin tỷ tỷ chia cho em một nửa ý chí, em muốn thi vào Thanh Hoa!"
"Ngoài ý chí, em còn muốn một nửa đầu óc, em muốn thi vào Bắc Đại!"
Không chỉ là dân mạng, Hạ Cảnh Chính và Khương Ly Tinh cũng nhận được âm thanh thông báo riêng do họ cài đặt cho Cố Đường.
Tay Khương Ly Tinh vẫn đang cầm cuốn sổ tay nhân viên mà cô vừa sao chép xong, dày cộp cả một chồng, sử dụng hết cả một tập giấy a4, vốn dĩ cô không phải người cẩn thận, một tay ôm giấy, một tay đi lấy điện thoại như thế này là cô không xử lý được.
Kết quả là điện thoại rơi xuống đất, sổ tay nhân viên cũng rơi xuống theo.
"A!" Khương Ly Tinh kêu lên một tiếng, bà cô phụ trách dẫn dắt cô ló đầu ra, nhíu mày, nói: "Ta đã bảo cô sao chép xong một phần thì đóng sách một phần rồi, sao lại ra thế này?"
Khương Ly Tinh nhỏ giọng giải thích: "Em định cầm đến bàn làm việc đóng luôn, cũng nhanh hơn chút."
Bà cô cười khẩy một tiếng, "Cô tự mà xem, ngày mai còn cần dùng đồ, cô phải làm thêm giờ rồi."
"Chép lại sổ tay nhân viên mà cũng có vấn đề, cô cũng thật không tầm thường."
Xung quanh có vài tiếng cười, có người cầm túi đi ra, "Tan làm."
Khương Ly Tinh mím môi, ngồi xổm xuống đất nhặt đồ, nước mắt ba tháp ba tháp liền rơi xuống.
Thì ra hồi cô còn làm thư ký ở tập đoàn Hạ thị, chỉ cần làm hỏng cái máy pha cà phê thôi cũng chẳng có ai trách mắng cô.
Khương Ly Tinh cảm thấy vô cùng ấm ức, cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Hạ Cảnh Chính, "Có phải em thực sự rất đần không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận