Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 553: Ta không là ngươi tiểu thiên sứ sao? ( mười ba ) ( 3 ) (length: 8839)

Xong xuôi thủ tục rời chức trở về nhà, nhà bên trong vẫn như cũ không khiến người ta bớt lo, Trương Giai Quả đang chửi ầm lên Cố Phong Thành.
"Ngươi có phải bị bệnh không! Ngươi nói xem ngươi ở trường học làm những cái gì!"
Cố Phong Thành không dám phản bác, thấp đầu nhỏ giọng khóc.
Cố Dịch nhướng mày, hắn vừa vào đã thấy mặt Cố Phong Thành bên trên có một dấu tay đỏ ửng, hắn nói: "Lại làm sao vậy? Sao ngươi lại đánh hắn?"
Trương Giai Quả hừ lạnh một tiếng, "Huyết thống nhà các người có vấn đề! Em gái ngươi là đồ ngốc, ngươi thì mắc b·ệ·n·h m·á·u tr·ắ·ng, còn con trai ngươi là cái tên biến thái! Nó đem con thỏ g·i·ế·t, móc mắt ra đem tới trường dọa bạn học! Con bé kia bị dọa t·è ra quần, giờ phụ huynh chúng nó muốn kiện chúng ta!"
Cố Dịch mệt mỏi đến chẳng muốn nói, "Có cơm chưa, ta đói rồi."
"Cơm cơm cơm, chỉ biết ăn cơm! Ngươi là cái th·ù·ng cơm sao!" Trương Giai Quả giận dữ nói: "Ta cho ngươi biết, ngươi mau đi ra ngoài tìm việc đi, chút tiền của bà đây không đủ hầu hai cha con các người đâu! Cả nhà biến thái!"
Cố Dịch cầm chén trà trên bàn ném xuống đất, Trương Giai Quả bị dọa run người, Cố Phong Thành đang khóc cũng quên luôn.
"Cãi nhau ầm ĩ! Có gì mà ầm ĩ! Không phải tiền sao? Kiếm tiền còn không dễ sao?" Cố Dịch lật ra tấm danh thiếp hôm trước tên phóng viên đưa cho hắn, gọi đi, "Chào anh, tôi là anh trai của Cố Đường, các anh muốn phỏng vấn tôi sao?"
"Đúng vậy, các anh có thể đến, có thể tới nhà, chụp lại căn phòng của cô ấy lúc trước."
Trương Giai Quả theo bản năng nhìn về phía bàn ăn, chỗ ngồi kia đã kê thêm bàn.
"Bây giờ năm vạn không đủ, Cố Đường bây giờ hot như vậy, tôi muốn hai mươi vạn."
Trương Giai Quả theo bản năng rùng mình một cái, hai mươi vạn? Chỉ dính tí xíu đã được nhiều vậy?
Rất nhanh Cố Dịch cúp điện thoại, trừng Trương Giai Quả một cái, "Còn không đi nấu cơm đi?"
Trương Giai Quả cười một tiếng, nói: "Cái này đi làm cho anh ngay, khụ, em vốn định anh về thì sẽ làm đồ mới cho anh, ăn đồ thừa cũng không tốt, chả là do con trai anh làm chậm trễ."
Cố Dịch lại nói: "Nấu cơm xong dọn phòng con trai anh đi, để những đồ lúc trước chúng ta mua cho Cố Đường lên, phóng viên tới bảo họ chụp ảnh, còn để con trai anh ở phòng khách."
Trương Giai Quả hăng hái nói một tiếng được.
Cố Dịch lại nhìn Cố Phong Thành, Cố Phong Thành có chút sợ hãi, nhỏ giọng gọi một tiếng, "Ba ơi..."
Cố Dịch vỗ một cái, "Con biết ta bỏ bao tiền cho con đi học không? Mười vạn! Có bán hai quả thận, hai màng nhĩ của con cũng không đổi được bằng số tiền đó đâu! Nếu con bị đuổi học thì đừng hòng đi học lại!"
Cố Phong Thành không dám nói gì, đến khóc cũng không dám phát ra tiếng, nó cắn chặt môi dưới, run rẩy rất nhỏ.
Cố Dịch cười lạnh một tiếng, "Mày không đưa tiền cho ta à? Đến mặt cũng không dám gặp? Ta làm cho mày vĩnh viễn không k·i·ế·m được tiền! Ta làm cho mày không có cách nào lên võ đài, đồ sói mắt trắng không nhận cả anh trai, ai dám dùng mày!"
Chưa được hai ngày, tin tức phỏng vấn do Cố Dịch tỉ mỉ chế tác đã ra lò, ngoài văn bản, họ còn đăng cả bản hình ảnh trên trang web video lớn.
Đương nhiên đây không phải truyền thông đứng đắn, chỉ là một trang lá cải vô lương, chuyên kiếm sống bằng cách câu kéo nhiệt độ, Cố Dịch nói càng khoa trương thì lưu lượng của họ càng có lợi.
Rất nhanh, bài báo được đăng lên tài khoản chính thức đã làm nổ tung cả vòng bạn bè, vô số người tranh nhau chia sẻ, đương nhiên là không có bạn bè nào chia sẻ, mà bình luận thì cũng cơ bản là mắng chửi.
Đều là mắng Cố Dịch.
Cố Đường cũng đọc được thiên đại tác này, phản ứng của nàng cũng rất nhanh, ngay lập tức đăng ảnh chụp lúc trước của cảnh sát, ảnh chụp lúc nàng vào đồn cảnh sát, bản án của tòa, cùng với các loại chứng cứ lên.
Nhìn thấy cái này, không kể là fan hay những người qua đường giàu lòng trắc ẩn đều bùng nổ.
Còn có fan dựa vào chứng cứ, phản bác từng cái một lời phỏng vấn của Cố Dịch.
【[ảnh] đây là cái phòng mà kẻ không biết xấu hổ kia nói của Cố Đường, [ảnh] đây là ảnh chứng cứ lúc cảnh sát chụp, hai bên chắc chắn có một bên nói dối, tôi đứng về phía cảnh sát.】【Người này không phải đồ xỏ lá thì cũng là không biết xấu hổ, dù sao thì mặt dày của hắn cũng không giống người thường.】【Đường Đường của tôi khổ quá, mọi người xem cái giường kia, chăn gối đều ở dưới đất, còn có mấy thùng các tông, tường thì đen xì, cái đèn bàn... Cái đèn bàn kiểu này ít nhất cũng có mấy chục năm rồi, nhà ông tôi dùng là cái kiểu đó!】【[ảnh] đây là ảnh lúc Đường Đường vào đồn cảnh sát, cái đồ vô liêm sỉ đó sao có thể nói cô bé ở tuổi dậy thì giảm béo? Xương cốt thế này thì sắp đâm thủng cả quần áo ra ngoài rồi! Tóc vừa nhìn cũng đã lâu không gội, đầu cũng không dám ngẩng lên, trời ạ, tôi muốn đánh người!】【Tôi cho anh biết, đồ không biết xấu hổ kia, anh đừng xuất hiện trước mặt tôi, nếu không gặp một lần tôi đánh một lần!】【Mọi người nhìn quần áo cô ấy xem, tay chân đều lộ ra ngoài, nghiêm túc mà nói, nhiệt độ thành phố Cát Lan thời đó không chênh lệch mấy 10 ~ 15 độ đâu, ở nhà thôi cũng không thể mặc như vậy được!】【Đồ này thật vô liêm sỉ, còn nói thương em gái, nói lúc trước hai người ở chung rất tốt, để tôi chửi cho một trận!】【Mọi người đừng xem video, hãy xem bản án với chứng cứ mà Đường Đường đã đăng, người này mà sinh ra sớm hơn hai ngàn năm thì tường thành cũng khỏi cần xây, mặt của hắn còn dày hơn tường thành nữa!】【Mẹ nó! Đường Đường của tôi cứu hắn hai lần! Hai m·ạ·n·g người! Vậy mà hắn đối xử với Đường Đường của tôi như vậy!】【Nghĩ lại thấy trong người hắn có dòng m·á·u của Đường Đường chảy, tôi chỉ muốn nói với hắn ba chữ: Anh không xứng! Anh nghe thấy không, anh không xứng!】【Nhà bọn chúng cái thằng súc sinh kia còn dám nói Đường Đường của tôi xé sách nó, còn đánh nó, Đường Đường đến đầu còn không dám ngẩng lên thì đánh kiểu gì!】【Ôi hu hu, Đường Đường của tôi trên người còn có cả vết kim, vết sẹo, bọn họ sao mà nhẫn tâm thế.】【Bọn chúng nhốt Đường Đường của tôi trong phòng tận chín năm! Chín năm! Đến đi học cũng không cho!】 Khi tiếng mắng chửi ngày càng nhiều, bài báo đăng tải lúc đầu nhanh chóng bị mọi người đầy phẫn nộ báo cáo đến gỡ xuống.
Bất quá tài khoản marketing lá cải đó rất nhanh lại đưa ra một lời giải thích của Cố Dịch.
Trong ống kính, Cố Dịch sắc mặt tiều tụy, hai mắt đỏ hoe nói: "Tôi là đàn ông, mỗi ngày đều đi sớm về khuya kiếm tiền nuôi gia đình, tôi lái xe thuê, sáu giờ rưỡi sáng đã ra ngoài, tối bảy giờ rưỡi mới về, tôi còn mắc phải căn bệnh này nữa, ngày nào cũng phải uống thuốc, không thể mệt, khó tránh khỏi có sơ suất với nó."
"Tôi có cho con bé đi học, con bé là thiên sứ nhỏ của tôi mà, sao tôi có thể quên được chứ."
"Đường Đường, con có nghe anh trai nói chuyện không, không phải hồi nhỏ con nói con mong có một ngày nghe được tiếng, điều muốn nghe nhất chính là anh trai gọi tên con sao?"
"Đường Đường, con về đi, anh trai sẽ đối tốt với con, hai chúng ta cùng nhau sống có được không?"
【Quả là cái rắm! Đường Đường của tôi sống với ai cũng hơn sống với anh!】【Ai chui ra khỏi hố lửa còn nhảy vào, đồ ngốc sao?】【Chả phải là thấy Đường Đường của tôi giờ kiếm được tiền đó sao?】【Đường Đường đừng để ý đến hắn, tất cả chúng tôi đều là người nhà của em!】 Cố Đường lúc này đang ở nhà Đàm Phỉ Viễn làm khách, dì Đàm lại làm một bàn thức ăn, ăn cơm cùng nhau còn có cả Âu Dương Vũ.
"Không cần lo lắng." Cố Đường nói: "Sao em có thể bị hắn lừa chứ? Từ nhỏ đến lớn, sống đến 17 tuổi rồi, chẳng lẽ không đủ để em thấy rõ hắn là người như thế nào sao?"
Dì Đàm đau lòng nói: "Hay là con thường xuyên đến đây đi, con muốn ăn gì, dì làm cho con!"
Đợi ăn cơm xong, mấy người giúp dì Đàm thu dọn bát đũa, ba Đàm vào phòng, nhường phòng khách lại cho ba người, ba người vừa ngồi lên sofa, Cố Đường theo bản năng nắm tay Đàm Phỉ Viễn, tựa vào người hắn, "Lại ăn nhiều rồi, no quá đi."
"Khụ, dì nấu ăn cực kỳ ngon, tôi - anh anh anh anh!" Âu Dương Vũ kinh ngạc đến ngây người, hành động thân mật như vậy, "Hai người thật sự là bạn trai bạn gái!"
Cậu ta nhìn Đàm Phỉ Viễn, không thể tin nói, "Vậy mà anh không có lừa tôi đấy hả? ? ?"
Đàm Phỉ Viễn thở dài một hơi, "Tôi thật sự không có lừa cậu, tôi cũng thấy kỳ lạ, sao cậu lại không tin vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận