Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 528: Ta không là ngươi tiểu thiên sứ sao? ( bảy ) ( 4 ) (length: 8801)

Hai người tiếp tục đi lên phía trước, lãnh đội lại nói: "Về nhớ đệ trình báo cáo, hiện tại nàng là vận động viên cấp một quốc gia, có huy chương vàng toàn vận hội, việc thăng kiện tướng thể dục thể thao cũng không có gì khó khăn. Còn chuyện chia phòng, ngươi cũng đệ báo cáo lên đi, hiện tại tuy có hơi sớm, cứ chuẩn bị trước."
Huấn luyện viên Liêu gật đầu nói được.
Lãnh đội nghĩ ngợi, lại nói: "Còn có các loại thi đấu, tuổi của nàng còn nhỏ, chạy bộ cũng chỉ mới nửa năm, rất nhiều việc không biết, ngươi phải để ý quan sát nàng, nếu có thể tham gia thi đấu, đặc biệt là thi đấu quốc tế, ngươi nhớ giúp cô ấy đăng ký, tập luyện thêm, còn phải thuê gia sư tiếng Anh cho cô ấy, khả năng nói phải ổn một chút, đặc biệt là lúc trọng tài nói, đại khái phải biết họ nói gì."
Huấn luyện viên Liêu lại đáp được, nói: "Chắc chắn phải để cô ấy tham gia nhiều cuộc thi đấu, trước kia huấn luyện viên sơ cấp của cô ấy, Trâu Đồng Lan, cũng nói cô ấy là tuyển thủ có khả năng giành giải trong những trận lớn."
Lãnh đội nghĩ đi nghĩ lại, tiếp tục nói: "Chờ lần này trở về, cô ấy đã là người chạy nhanh nhất nước, ngươi xem có muốn để cô ấy tập chung với đội nam không? Nếu tập với đội nữ, thành tích đội nữ của ta thấy, người nhanh nhất còn chậm hơn cô ấy 0,3 giây, sợ tập chung không kích được sự hiếu thắng của cô ấy. Ngươi xem lần này thi đấu, cô ấy chạy rất nhanh, là bởi vì có người chạy nhanh hơn cùng cô ấy chạy đó."
Thật ra huấn luyện viên Liêu rất muốn trừng mắt, nhưng ông thật sự không dám, "Việc này về rồi tôi xem lại rồi sắp xếp."
Lãnh đội đáp một tiếng được, đưa tay vỗ vai huấn luyện viên Liêu, nói: "Chúc mừng ngươi nha! Đây là sự đột phá không, ngươi nhất định phải huấn luyện tốt cô ấy."
Tâm tình của huấn luyện viên Liêu vừa mới bình tĩnh lại liền bắt đầu k·í·c·h· đ·ộ·n·g trở lại.
Đến 10 giờ tối, Cố Đường tiễn hết những đồng đội đến chúc mừng, trở về phòng nhỏ của mình, vừa thu xếp xong thì huấn luyện viên Liêu đưa điện thoại lại cho cô, còn nói: "Chỉ được dùng một tối, không được thức đêm, ngày mai đưa trước cho ta, đợi sau trận tiếp sức ta sẽ trả lại cho ngươi."
Cố Đường cầm điện thoại, gửi tin nhắn cho Đàm Phỉ Viễn: "Anh xem em thi đấu không?"
Tin nhắn của Đàm Phỉ Viễn đến rất nhanh: "Xem chứ! Em tuyệt vời quá!"
Tối nay Đàm Phỉ Viễn trực ban, lúc không có việc gì có thể ngủ hoặc làm việc khác, cả buổi tối hôm đó anh chỉ xem Cố Đường.
Xem lần đầu tiên rất k·í·c·h· đ·ộ·n·g, xem lần hai vẫn k·í·c·h· đ·ộ·n·g, đến lần thứ ba thì nhắn tin cho Âu Chính Vũ: "Cô ấy chạy nhanh hơn cậu!"
Âu Chính Vũ trả cho anh một biểu tượng trợn mắt, kèm thêm dòng chữ "Cũng nhanh hơn anh đấy!"
Đến lần thứ tư thì tràn ngập sự tự hào, sau đó anh bắt đầu lên mạng, vào các diễn đàn xem mọi người ca ngợi Cố Đường.
Đương nhiên, với thành tích này, những diễn đàn chuyên nghiệp thì có người khen cô, nhưng những người bình thường thì không rõ thành tích này có ý nghĩa gì, hơn nữa mọi người thấy rằng những vận động viên vào chung kết Olympic đều chạy trong 11 giây, con số 11.30 giây của cô không đáng gì, còn kém rất xa.
Tiếp theo Đàm Phỉ Viễn bắt đầu khen Cố Đường, khen tận hai tiếng đồng hồ, đến khi nhận được tin nhắn của Cố Đường thì anh đã phản xạ có điều kiện, trả lời ngay một câu khen ngợi cực lớn.
Sau khi gửi đi anh mới nhớ ra là Cố Đường, Đàm Phỉ Viễn lại rơi vào mâu thuẫn và gh·é·t bỏ bản thân, nói: "Không phải điện thoại của em đưa cho thầy rồi sao?"
"Huấn luyện viên cho em dùng một buổi tối."
Đàm Phỉ Viễn nói: "Em nghỉ ngơi đi, chẳng phải ngày kia còn có trận đấu sao?"
Cố Đường đáp: "Vậy em không nói chuyện với anh nữa, em đi nghỉ trước đây."
Đặt điện thoại xuống, Đàm Phỉ Viễn mới thấy mình đổ mồ hôi, quá mức lo được lo m·ấ·t, tâm trạng của anh cuối cùng là cái gì đây!
"Haizz..." Đàm Phỉ Viễn lại thở dài.
Đến hơn 10 giờ tối, đột nhiên có một video trở nên nổi tiếng.
Chủ blog có tên "Gừng hầm đậu tằm", là người làm các video hài hước.
Anh ta đăng lên một biểu tượng kinh ngạc, "Không phải chứ, không phải chứ, không phải chứ! Mọi người xem tôi phát hiện ra gì này!"
Bên dưới là hai ảnh chụp màn hình video, một cái là từ video hài hai tháng trước, tên t·r·ộ·m bị một cô bé chạy rất nhanh đuổi, cuối cùng trực tiếp sụp đổ, thành thật đi về phía cảnh s·á·t.
Đây là ảnh chụp của người xem, có hơi r·u·n, nhưng vì điện thoại chất lượng tốt nên hình ảnh rất rõ, có thể xem được khá kỹ.
Bức ảnh thứ hai là ảnh Cố Đường trên bục nhận giải chung kết 100m nữ tối nay.
【 Đây là cùng một người sao! 】 【 Tên t·r·ộ·m: Chẳng trách không chạy qua cô ta. 】 【 Trời ơi, thì ra để theo đuổi quán quân cần phải dùng thủ đoạn như này sao? 】 【 Cạn lời...】 【 Cười ch·ế·t mất, cách này người bình thường thật không dùng được. 】 Trong chốc lát, đoạn video ngắn này được đẩy lên, từ nổi tiếng nhỏ thành nổi tiếng lớn.
Sáng sớm ngày hôm sau, số người muốn phỏng vấn Cố Đường càng nhiều, hơn nữa trung tâm quản lý điền kinh tỉnh Giang Phổ còn nhận được một cuộc gọi từ một nhà tài trợ, muốn mời Cố Đường đại diện cho giày thể thao của họ.
Điều này làm mọi người hết sức bất ngờ, nhưng trung tâm quản lý điền kinh không phải là dạng người có tiền là được, người phụ trách gần như không cân nhắc liền trực tiếp cự tuyệt.
Thứ nhất là vì cô chỉ vừa có chút thành tích, thứ hai là loại danh tiếng này không cần thiết phải có, vận động viên vẫn là nên dựa vào thành tích, hơn nữa cô còn quá trẻ, đây là thời điểm nên dốc toàn lực cố gắng.
Cố Đường không hề hay biết chuyện này, cô vẫn huấn luyện như thường lệ, buổi chiều thì tranh thủ chút thời gian đi xem một ít trận đấu, còn đến gặp ba mẹ của Đàm Phỉ Viễn một lần, cả ba người còn chụp chung ảnh.
Đến ngày thứ ba, trận đấu vòng loại tiếp sức 100m nữ bắt đầu.
Tổng cộng có 38 đoàn đại biểu tham gia, chạy tất cả 3 lượt.
Đấu loại là chia 38 đội thành năm nhóm, lấy hai đội đầu, cùng sáu người thứ ba có thành tích tốt nhất vào bán kết.
Huấn luyện viên Liêu lúc này cực kỳ tự tin, vận động viên dựa vào thành tích để nói chuyện, huấn luyện viên như bọn họ cũng dựa vào vận động viên để nói chuyện, ông có một vận động viên nữ đang chạy nhanh nhất nước, ông đương nhiên cũng tràn đầy tự tin, cơ bản không còn vẻ cẩn trọng chặt chẽ như những ngày đầu nữa.
"Không cần lo lắng, vòng loại các cháu nhất định sẽ qua. Trong này ít nhất một nửa số đội đều cho có lệ thôi, cả bốn người trong đội có một người có thể tham gia chạy 100m cũng không có, đội của chúng ta có hai người vào chung kết, còn một người nhất, chỉ cần các cháu phát huy bình thường, chúng ta nhất định có thể vào bán kết."
Cố Đường cười cười, liếc mắt với ba đồng đội, cũng đầy tự tin đi ra đường chạy.
Cố Đường chạy ở chặng cuối cùng, cô dán băng dính ở nơi quy định, đây là khu vực nhận gậy của cô, nếu vượt qua là phạm quy, đôi khi thà chậm một chút cũng không thể không có thành tích.
Vòng loại bắt đầu rất nhanh, có sự trấn an của huấn luyện viên Liêu, bốn thành viên đều không ai căng thẳng, vòng loại chạy thẳng vị trí thứ nhất, thành tích 43.92 giây.
Đội đứng cuối cùng ở nhóm này của họ, cũng đúng như lời huấn luyện viên Liêu, một người có thể chạy 100m cũng không có, thành tích vượt quá mốc 50 giây.
Ngày thứ hai là vòng bán kết và chung kết, cuối cùng cả bốn người đều phát huy vượt mức, đạt hạng nhất với thành tích 42.35 giây.
Cố Đường một lần nữa đứng trên bục nhận giải, đây là chiếc huy chương vàng thứ hai của cô tại đại hội thể thao quốc gia. Cô cũng là một người phụ nữ có thể đứng trong bảng xếp hạng huy chương vàng.
Đại hội thể thao quốc gia lần thứ 14 nhanh chóng kết thúc, dưới sự hòa giải của lãnh đạo, cuối cùng Cố Đường chỉ nhận phỏng vấn qua điện thoại của đài truyền hình quốc gia, không lộ mặt gì cả.
Huấn luyện viên Liêu đích thân đến nói với cô, hy vọng cô có thể hiểu, cũng là để bảo vệ cô, nổi danh quá sớm rốt cuộc không phải chuyện tốt, đặc biệt là sợ cô bị những cám dỗ bên ngoài hấp dẫn, không chịu chăm chỉ luyện tập.
Cố Đường rất hiểu điều này, dù cô rất kiên định, nhưng huấn luyện viên không biết được mà, với lại cô vẫn luôn ghi nhớ chắc chắn ba nguyện vọng của nguyên chủ.
Cô muốn chạy nhanh hơn, cô muốn đến nhiều nơi hơn, cô muốn nghe thấy những tiếng hoan hô điếc tai nhức óc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận