Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 770: Không gì làm không được quản lý người ( 2 ) (length: 9746)

Năm người liếc nhau, không hẹn mà cùng vây quanh chiếc thang máy, biểu cảm đều có chút kỳ lạ, dường như đang thầm hỏi: "Đây là ai vậy?"
【Ha ha ha ha đến rồi!】 【Xuất hiện rồi! Chim đần đầu tiên xuất hiện!】 Thang máy "leng keng" một tiếng mở cửa, người bên trong như bị dọa, giật lùi lại một bước, còn "A" lên một tiếng.
Năm người có mặt ở đó, Cố Đường nhìn thì thấy Đoạn Dã Lai, còn bốn người kia nhìn đều là cô ta.
【Ha ha ha ha là Kỷ Hi Việt!】 【Cố Đường phản ứng này là đang đổ thừa sao, cô ta nhìn Đoạn Dã Lai làm gì vậy ha ha ha ha?】 【Đoạn Dã Lai thật vô tội, ba vị đạo sư còn lại rõ ràng là đang đổ thêm dầu vào lửa mà.】 Cửa thang máy đã định đóng lại, Kỷ Hi Việt vội vàng bấm nút giữ, mấy người bên ngoài cũng tránh đường, Kỷ Hi Việt đi ra.
"Chào thầy Đoạn, chào cô Cố, chào thầy Trương, chào thầy Dương, chào thầy Giả." Anh ta thái độ cung kính, cúi người chào hỏi.
Hai nhóm người đều im lặng, Đoạn Dã Lai hắng giọng một cái, hỏi: "Giờ này rồi mà ngươi còn xuống đây làm gì?"
Kỷ Hi Việt rụt rè làm ra vẻ như con vật nhỏ bị kinh động, nhưng chẳng đáng yêu chút nào, anh ta rõ ràng liếc mắt nhìn Cố Đường, mới nói: "Tôi... Hôm nay có một động tác không nắm vững, tôi nghĩ cả buổi thấy hình như nên luyện thêm một chút, tôi đã có ý tưởng rồi."
Đoạn Dã Lai ừ một tiếng, "Đừng luyện muộn quá, cẩn thận ngày mai không có tinh thần."
Kỷ Hi Việt dạ một tiếng, sau đó lại gọi đạo sư từng người một lần, rồi đi vào phòng tập vũ đạo.
【Đường nhà ta thật sự là hiểu lòng người a →_→】 【Chuyện này làm tôi nhớ đến mấy truyện ngôn tình trước kia, có cô học viên vụng về vì không muốn cản trở mọi người nên nửa đêm xuống vừa khóc vừa lén lút tập luyện, sau đó bị nam đạo sư bắt gặp, cuối cùng bị ép vào tường mà hôn: “Cô gái, em đã khiến ta chú ý rồi đấy.”】 【Ha ha ha ha, đây là chương trình nghiêm túc, không làm mấy cái này!】 【Năm đạo sư có hơi nhiều.】 【Đúng vậy! Bốn người còn lại xuống đây làm gì vậy! Đặc biệt là Đoạn Dã Lai, không có việc gì nói linh tinh làm gì! Tôi muốn xem Kỷ Hi Việt thể hiện với Cố Đường thế nào cơ!】 【Cố Đường: Ép lên tường đánh cho một trận thì có.】 【Thực tế mà nói, trình độ của anh ta cũng không tệ, có nền tảng nên học rất nhanh, mà vấn đề của anh ta hiện tại rõ ràng không phải là năng lực có thể giải quyết. Vẫn là Đường nói đúng, nửa đêm xuống đây chẳng qua là muốn ra vẻ thôi, trừ khi ngày nào anh ta cũng xuống.】 【Kỷ Hi Việt: Tôi không muốn sống sao?】 Nửa đêm ngồi hóng chuyện, người xem đều vui vẻ, hài lòng đi ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Cố Đường vẫn giữ nhịp điệu như ngày hôm trước, sáng sớm vận động, làm nóng cơ thể rồi đi tập vũ đạo, gần đến giờ ăn trưa thì bắt đầu luyện thanh.
"Sắp xếp như này là rất hợp lý, sau khi ăn sáng thì vận động thư giãn một chút, vừa hay cơ thể cũng được làm nóng, luyện nhảy sẽ không dễ bị thương, đến mười rưỡi, tục ngữ có câu 'no bụng thì không hát được', bụng không có gì vừa vặn hát."
Không khí tổ của cô khá là tốt, chủ yếu là Cố Đường rất tự tin, hơn nữa nói thật, về tay cô, ít nhất rating được bảo đảm, điều này đặc biệt quan trọng khi vẫn còn 108 người.
Càng sớm làm khán giả quen mặt, sự nghiệp nghệ thuật sau này lại càng thuận lợi, cho dù không ra mắt được thành nhóm thì debut cá nhân cũng không có vấn đề.
Mà cô dạy cũng toàn kiến thức thực tế, không chỉ lần này có thể dùng mà về sau cũng có ích.
Chương trình sẽ phát sóng vào tối thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật Cố Đường dạy toàn những thứ cơ bản, mọi người học đều như nhau, nhưng bốn tổ còn lại đã chia đội rồi, cơ bản đều là hai hoặc ba đội, trực tiếp bắt đầu luyện tập.
Cố Đường không sốt ruột, phần lớn khán giả cũng không quá vội, nhưng vẫn có người muốn lo chuyện bao đồng, điển hình như Văn Hoài.
Còn có một người khác nghe chương trình thôi mà cũng muốn lo lắng, nhưng lực bất tòng tâm là Du Trường Tinh.
Mắt của nàng vẫn đang bị bịt, mà theo lời bác sĩ thì trong một tháng gần đây không được dùng thiết bị điện tử, đừng nói là xem ti vi.
Du Trường Tinh mỗi ngày ở nhà đều rảnh rỗi, nàng không phải là kiểu người rảnh thì sẽ nâng cao giá trị bản thân, mà là mỗi ngày nằm trên giường nghe ti vi, nghe tiểu thuyết, tiện thể an ủi bản thân, cô đang cố gắng làm cơ bắp teo lại, như vậy nhìn sẽ có vẻ thon thả hơn chút.
Lúc nhàn rỗi, Du Trường Tinh cũng mộng mơ về tương lai một chút, như kiểu có căn biệt thự hai chục triệu tệ, hay ra ngoài đường thì có bảy tám người trợ lý vây quanh chẳng hạn.
Cứ mơ mộng được hai ngày thì một cuộc điện thoại đã kéo cô trở về cuộc sống thực tại.
Người gọi điện là chị Trương, một trong hai người mà cô ta từng moi móc từ dưới trướng Cố Đường. Chị Trương là người có kinh nghiệm, bình thường khi Cố Đường không có mặt thì đều do chị ta chủ trì.
Chị Trương: "Gần đây thấy khá hơn chút nào không? Có vài kịch bản rất hay, chị mang cho em xem nhé?"
Du Trường Tinh lúc đầu còn chưa hiểu ý chị ta, có gì thì cứ nói thẳng đi, "Bác sĩ bảo mắt của em ít nhất còn phải dưỡng một tháng nữa, sau đó còn phải đi tái khám, có khi còn phải làm hai lần phẫu thuật phục hồi. Vì bảo hiểm nên thông báo trong ba tháng đều không cân nhắc đâu."
Cô vừa nói vừa cầm chiếc điện thoại khác lật qua lật lại lịch vạn niên, "Cuối năm nhận quảng cáo cũng được, sau tháng mười mấy vụ diễn thương nghiệp thì không nhiều đâu nhỉ?"
Có kịch bản gì chứ? Chẳng ai tìm cô được không!
Nắm bắt được điều này, chị Trương thật thà nói, "Thật ra bây giờ em cần nghỉ dưỡng thì không cần nuôi hai trợ lý, đây cũng là một khoản chi phí không nhỏ."
Du Trường Tinh cau mày.
Chị Trương tiếp tục nói: "Nhà chị có chút chuyện, cũng không muốn trì hoãn em, nên chị định từ chức. Tiện thể em có thể rèn luyện cùng trợ lý mới trong thời gian này."
"Chị muốn từ chức?" Du Trường Tinh lạnh lùng hỏi.
Cô không mấy vui vẻ, từ sau khi cô moi được người, có hai trợ lý rồi, tâm lý cô đã thăng lên đến vị trí ông chủ, cô cảm thấy chỉ có cô sa thải người khác chứ không có ai sa thải cô cả.
"Đúng vậy, chị muốn từ chức." Chị Trương lặp lại một lần, sau đó lại nói, "Mà em cũng đang nợ chị hai tháng lương, chị hy vọng em có thể thanh toán hai tháng lương này."
"Hai tháng nay chị làm việc gì?" Du Trường Tinh hỏi ngược lại: "Một cái thông cáo cũng không có, chị còn muốn tiền?"
"Em biết cái gì gọi là trọng tài lao động không? Chị làm việc cho em là sự thật, dù không có hợp đồng nhưng nếu kiện ra tòa thì phần thắng vẫn là chị, chị nghĩ em không muốn vì chuyện này mà bị lên top tìm kiếm chứ?"
"Biết!" Du Trường Tinh nói, "Hai tháng nay không có việc, trả 70% lương, một lát nữa sẽ chuyển khoản cho chị! Chị liệu mà làm cho tốt đấy!"
Cúp điện thoại, Du Trường Tinh tức đến nỗi cảm thấy mắt cũng giật, mà chị Trương bên kia thì lại nhếch miệng cười vào điện thoại, vô cùng hối hận.
Lúc trước khi ở công ty Cố Đường, đó là một công ty đứng đắn, còn đóng bảo hiểm cho họ.
Sau khi bị Du Trường Tinh moi đi, lương đúng là cao hơn, dù có trừ đi khoản tiền bảo hiểm phải tự trả thì vẫn nhiều hơn trước kia, thêm nữa Du Trường Tinh đóng nữ phụ với giá 5 triệu, mà ở những đoàn làm phim nhỏ, nữ chính còn không có giá này, chị Trương lúc đó còn tưởng cô sắp cùng nhau thăng quan tiến chức.
Ai ngờ đâu, Du Trường Tinh chính là kiểu "debut tức đỉnh" đấy!
Trong hơn một năm qua, Du Trường Tinh chỉ có đúng một thông báo, đó là bộ phim truyền hình cẩu huyết «Nhạc Nguyệt duyệt».
Khi dụ dỗ cô ấy, Du Trường Tinh bảo sẽ để cô làm thật tốt, nhận thông báo sẽ cho cô chia phần trăm, vấn đề là bây giờ không có một thông báo nào, công việc duy nhất của cô là đi cùng Du Trường Tinh chạy viện.
Đặc biệt là lần trước thấy Cố Đường đi dự liên hoan phim, chạy tuyên truyền khắp thế giới, chị Trương thực sự hối hận xanh cả ruột.
Cũng may bây giờ chị cũng xem như người quản lý cấp thấp rồi, không thể tính là trợ lý nữa, có đổi nghề cũng dễ dàng, chị Trương mặt xin vào một công ty quản lý, vừa nhắc đến chuyện trước đây phụ trách ở công ty Cố Đường, lập tức được nhận luôn.
Bên này, Du Trường Tinh bình tĩnh lại, sau khi tính lương xong cho chị Trương, mở tài khoản ra thì chỉ còn chưa đến một triệu!
Tiền của cô đâu hết rồi?
Tim Du Trường Tinh đập thình thịch, tiền của cô... đều tiêu hết vào mặt rồi. Đầu tiên là phẫu thuật thẩm mỹ, hiện giờ lại chữa trị, qua lại cũng tốn gần hai triệu rồi, còn có một trăm triệu phí bồi thường vi phạm hợp đồng cho Cố Đường, cùng với một năm tiêu xài.
Du Trường Tinh trước chuyển cho chị Trương tiền lương hai tháng tổng cộng là 14 nghìn, sau đó lại gửi tin nhắn cho quầy mỹ phẩm, "Đồ đạc trước không cần đưa nữa, gần đây tôi bị dị ứng, bác sĩ kê mỹ phẩm dưỡng da y tế, bảo tôi từ từ đã."
Cô phải kiếm tiền! Cô phải bắt đầu kiếm tiền!
Du Trường Tinh cắn môi, híp một mắt, tức giận gõ vào màn hình.
【Người ta đã thành lập đội hình rồi, cô ta tưởng cô ta luyện đi bộ đều à? Bây giờ vẫn là mọi người cùng luyện tập, cô ta không có ý định chọn đại một đội 22 người đấy chứ? Chưa từng thấy người nào lười biếng như thế! Nếu không biết cách đào tạo người thì mau chóng nói đi, đừng làm chậm trễ tiền đồ của người khác.】
Bạn cần đăng nhập để bình luận