Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 629: Không người yêu thích đại sư tỷ phi thăng ( mười một ) ( 5 ) (length: 7818)

Sau đó đại sư tỷ lại bặt vô âm tín, ba người bọn họ liền hoàn toàn trở thành người bên lề.
Thật ra, nói môn phái ngược đãi bọn họ thì cũng không phải, đại sư tỷ của bọn họ tuy ra ngoài, nhưng là giúp ban ngành liên quan thăm dò động phủ, hơn nữa nhóm đầu tiên thăm dò động phủ được lợi nhiều nhất, môn phái đối với bọn họ kỳ thực rất tốt.
Nhưng mà so với cơ duyên của đại sư tỷ, chút tốt và quan tâm này chẳng đáng gì.
Thành Văn Long lại uống một chén rượu, “Dân gian có câu, rút d.a.o chém nước nước càng chảy, nâng chén tiêu sầu sầu càng sầu. Đại sư tỷ cũng không biết rốt cuộc có thể trở về hay không nữa.” Lâm Phỉ trừng mắt liếc hắn một cái, thở dài: “Thật ra, bao nhiêu năm nay… Đi thăm dò động phủ, đều là cửu t.ử nhất sinh.” “Đại sư tỷ nhất định có thể sống trở về!” Dư Đại Mộng mắt đỏ hoe nói, “Vì chúng ta, đại sư tỷ cũng sẽ trở về!” Thành Văn Long cảm thấy uống cũng gần đủ rồi, trạng thái này càng tốt, hắn nắn nắn viên đan dược trong tay, nói: “Cũng sắp đến giờ rồi, đệ tử đều đã bắt đầu cáo lui, chúng ta cũng đi thôi.” Ba sư huynh muội đi tới bàn chủ lại lần nữa hành lễ, hướng về tiểu viện của mình mà đi.
Ba vị sư huynh muội này động tác thật ra cũng giống nhau.
Thành Văn Long đang s.ờ n.g.ự.c cất bình ngọc đựng Phân Nguyên đan, Lâm Phỉ đang s.ờ n.g.ự.c giấu hộp ngọc chứa Ma Tâm thảo, Dư Đại Mộng cũng đang nắm c.h.ặ.t bình ngọc đựng t.h.u.ố.c bột.
Dư Đại Mộng đi ở phía sau cùng, bất cẩn loạng ch.o.ạ.ng một bước. Nàng kỳ thật cũng hơi say, hơn nữa trong lòng nàng lại mâu thuẫn lại vặn vẹo, nếu như tiếng lòng của ba người này đều truyền ra, thật ra bọn họ nghĩ cũng chẳng khác gì nhau.
Một mặt, bọn họ đều cảm thấy đại sư tỷ chi bằng cứ như vậy c.h.ế.t đi cho xong, để khỏi ngày ngày nghe tin làm nhiễu loạn tâm thần, khiến bọn họ không có tâm tư tu luyện.
Mặt khác, lại cảm thấy đợi đại sư tỷ ra ngoài, chắc chắn có không ít đồ tốt trong tay, thế nào cũng phải chia cho bọn họ một ít, nếu không bây giờ bọn họ chỉ vì ba giọt linh dịch mà lục đục với nhau, thực sự không giống là người tu chân.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, đại sư tỷ ra ngoài một năm nay rất là lạnh nhạt với bọn họ, đặc biệt là lần trước bọn họ cùng chưởng môn đi gặp đại sư tỷ, đại sư tỷ gần như là mắng bọn họ mấy lần, hay là đại sư tỷ c.h.ế.t đi thì hơn.
Thành Văn Long bỗng nhiên thở dài một tiếng, “Các ngươi nói đại sư tỷ còn có thể trở về không?” Lâm Phỉ cũng thở dài, “Lành ít dữ nhiều.” Nghĩ nghĩ đến chuyện sắp làm, Dư Đại Mộng khẩn trương k.h.ó.c lên một tiếng, “Đại sư tỷ người hiền tự có t.h.i.ê.n tướng.” Tuy không nói rõ, nhưng ba người gần như đồng thời đạt được ý kiến thống nhất, đại sư tỷ không về được, bọn họ cần phải tranh ba giọt linh dịch đó!
Lâm Phỉ đang đi giữa thì bị loạng choạng một cái, Thành Văn Long quay người đỡ hắn, Dư Đại Mộng đi sau lưng hắn cũng đưa tay đỡ lấy lưng hắn.
“Đa tạ sư huynh, đa tạ sư muội.” “Khách khí gì chứ.” “Nên thế.” Sau đó ba người buông tay ra, đi ngay ngắn trên đường, lại không có vẻ lả lơi như vừa nãy.
Vậy trong một khoảnh khắc Lâm Phỉ không đứng vững, khi ba người có tứ chi tiếp xúc nhau vừa rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Phỉ đã gieo Ma Tâm Thảo lên người Thành Văn Long.
Dư Đại Mộng rắc t.h.u.ố.c bột, mỗi người một nửa lên người hai vị sư huynh.
Rất nhanh đến viện của mấy người họ, Thành Văn Long rót hai ly mật ong qua đây, sau đó mỗi ly nửa viên Phân Nguyên đan, “Đây là m.ậ.t ong t.ử kim ong, mỗi người một ly uống nhanh nghỉ ngơi đi.” Lâm Phỉ và Dư Đại Mộng đều có chút chột dạ, lại sợ kéo dài quá lâu bị người khác nhìn ra sơ hở, mỗi người một ly liền uống hết trong một hơi.
Thành Văn Long hài lòng gật gật đầu, không tới một tháng nữa, linh dịch này cũng chỉ có hắn có thể dùng.
Ba người phân biệt trở về phòng, đều cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng mỗi người đều không nghĩ nhiều.
Thành Văn Long trúng Ma Tâm Thảo, còn có nửa bình t.h.u.ố.c bột làm người động tình.
Ma Tâm Thảo khiến người ta sinh tâm ma, cộng thêm nửa bình t.h.u.ố.c bột kia, hai thứ kết hợp lại, Thành Văn Long bắt đầu nghĩ về đại sư tỷ, sau đó lại nghĩ tới Thường Linh Hương không biết xấu hổ, không đợi thành thân đã trước cùng người song tu, thực sự không biết xấu hổ.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn liền lại nghĩ đến tứ sư muội.
Tứ sư muội không giống Thường Linh Hương không biết xấu hổ như vậy, vẫn luôn giữ mình trong sạch, tuy có hơi hay quát tháo, nhưng có lúc nhìn lại cũng rất đáng yêu.
Thành Văn Long tay s.ờ lên cánh cửa.
Phòng s.á.t vách, Lâm Phỉ trúng nửa viên Phân Nguyên đan, cùng với nửa bình t.h.u.ố.c bột, Phân Nguyên đan là khi luyện nguyên thần xuất khiếu mới dùng đến, bây giờ hắn đừng nói nguyên thần, kim đan cũng chưa luyện thành.
Nếu như có thể phân tách nguyên thần, Lâm Phỉ đã tinh thần phân l.i.ệ.t… Một nửa thì bình tĩnh tỉnh táo, một nửa đã gào thét muốn đi tìm nữ đệ tử, rồi phần bình tĩnh tỉnh táo lại khuyên chính mình, “Hay là tìm tứ sư muội đi? Đồng môn….” Đang nghĩ, cửa phòng s.á.t vách đột nhiên tư lạp một tiếng mở ra, nhìn qua khe cửa, Lâm Phỉ thấy nhị sư huynh đang s.ờ soạng hướng phòng tứ sư muội.
Này…Lâm Phỉ hơi nhếch khóe miệng lên, phần tỉnh táo lại nói: “Đợi chút, đợi bọn họ thành tựu chuyện tốt rồi ngươi hãy đi vào.” Dư Đại Mộng chỉ trúng nửa viên Phân Nguyên đan, nàng cũng không có nguyên thần để mà phân, nên kết quả của nàng cũng giống với Lâm Phỉ, tinh thần phân l.i.ệ.t.
Khi Thành Văn Long chạm vào cửa phòng nàng, Dư Đại Mộng vừa cảm thấy chi bằng đi theo hắn, về sau còn có chỗ dựa, nhưng một bên lại cảm thấy nếu như muốn song tu, thì tìm người có tu vi cao hơn đi, Thành Văn Long mới luyện khí tầng 12 mà thôi.
Hai người ngươi tới ta đi giằng co, nửa vời nửa chống cự ở đó.
Lâm Phỉ cũng s.ờ tới, Lâm Phỉ tỉnh táo lại nói với chính mình một câu, “Ngươi nghĩ đi, ngươi muốn nhất cái gì? Bây giờ ngươi đi vào, cũng chỉ là nhất thời sung sướng, nếu ngươi gọi người tới, sau này sẽ không có ai tranh giành đồ với ngươi.” “Nhất thời sung sướng! Ta muốn vui vui vui!” Sáng hôm sau, bởi vì ba sư huynh muội này đều không đến lớp sớm, chuyện này gây sự chú ý.
Bích Hà Tông cả môn phái chỉ có hai trăm người, chưởng môn ai cũng biết, hơn nữa hôm nay lớp sớm còn do chưởng môn chủ trì, ba người bọn họ không có mặt cùng lúc, thực sự quá dễ thấy.
Mặt chưởng môn lạnh băng, nói: “Đi! Chúng ta cùng đi xem xem, bọn chúng có gan gì? Chẳng lẽ còn muốn ở Tư Quá nhai ba tháng nữa sao?” Một đám người trùng trùng điệp điệp đi về phía tiểu viện của ba người bọn họ, phía sau còn có không ít người đi xem náo nhiệt.
Trong đám người có đệ tử xì xào bàn tán, “Ba người bọn họ kỳ quặc quá, luôn nói ta khinh thường bọn họ. Còn nói ta ức hiếp bọn họ, ta đâu dám chứ?” “Ai nói không phải, khách khí với bọn họ một chút đi, hắn nói ta nịnh nọt, là muốn nịnh bợ Cố trưởng lão. Thế là ta mặt lạnh đi, bọn họ lại nói ta mắt c.h.ó coi thường người. Ta không để ý đến bọn họ thì bọn họ lại muốn đi mách sư phụ ta, thật chịu đủ!” Bích Hà chân nhân đã d.ẫ.m vào tiểu viện, vừa đi vào liền cảm nhận được linh khí hỗn loạn trong viện, “Thành Văn Long! Lâm Phỉ! Dư Đại Mộng! Ba đứa các ngươi cút ra đây cho ta!” Ngay sau đó là một tiếng thét kinh hãi truyền ra từ phòng của Dư Đại Mộng, cùng với đó là hai tiếng hô nhỏ của nam tử.
“Ba người bọn họ… Tối qua ngủ chung?” “Kích thích! Quá kích thích!” Bích Hà chân nhân tức đến tóc dựng cả lên, lần này tiếng quát ch.ói tai xen lẫn linh khí “Lăn ra đây!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận