Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 539: Ta không là ngươi tiểu thiên sứ sao? ( mười ) ( 3 ) (length: 8193)

Hai vợ chồng đều rất hài lòng, nhưng Cố Phong Thành lại liếc mắt nhìn lại lúc bọn họ không chú ý.
Hình ca? Hình ca là ai? Hắn cũng muốn cùng hình ca hỗn, chỗ này thật sự là quá khốc!
Nghỉ hè rất nhanh đã hết một nửa, đến tháng tám, Cố Đường lại nhận được thông báo tập huấn của đội tuyển quốc gia: Chuẩn bị chiến đấu cho Á vận hội!
Cố Đường thu dọn hành lý, lại tìm Đàm Phỉ Viễn hẹn gặp một lát.
"Ta đi tham gia Á vận hội rồi, ngươi cũng chú ý an toàn, đừng quá mệt mỏi."
Đàm Phỉ Viễn cũng nói: "Ngươi cũng đừng tạo áp lực quá lớn, ta xem rồi, thành tích của ngươi thế này, trừ khi tự mình sai sót, nếu không không ai có thể vượt qua được ngươi."
Cố Đường liếc hắn một cái, "Ta không thể sai sót! Vĩnh viễn không thể!"
Cố Đường hiện tại ăn ngon ngủ ngon, làn da cũng mơn mởn, bộ dạng giận dỗi này trông thật đáng yêu, là bạn gái, Đàm Phỉ Viễn dùng quyền bạn trai, tiến tới hôn một cái.
"Cái gì vậy, ta nói với ngươi, ngươi thế này không được, không thể mỗi lần đều —— ứm."
Cố Đường ôm lấy một cánh tay của hắn, nói: "Đợi tham gia xong Á vận hội, điểm tích lũy của ta sẽ đủ, có thể tham gia giải điền kinh kim cương thế giới năm sau, ta đã tính xong rồi, hai trăm mét và một trăm mét, ta tham gia hai hạng mục này, mỗi trạm nhất chắc được hai vạn đô la Mỹ tiền thưởng, tổng quán quân có tám vạn đô la Mỹ, còn có một viên kim cương bốn carat, ta tham gia hai hạng mục, một lần là được hai viên, đợi nhiều gom mấy viên, vừa hay đến lúc kết hôn mình dùng."
Đàm Phỉ Viễn cũng hiểu tính tình của nàng đôi chút, hắn bật cười nói: "Ngươi thật đúng không bỏ qua bất kỳ một cơ hội k·é·o lông dê nào ha."
Cố Đường cười với hắn, "Còn có thể cho mẹ ngươi làm một cái nhẫn kim cương lớn."
"Nào có con dâu nào lại tặng nhẫn kim cương cho bà chồng?"
Cố Đường cảm thán: "Đấy là do họ ít hiểu biết thôi."
Ngày 3 tháng 8, Cố Đường lại đến trung tâm huấn luyện quốc gia, ngày đầu tiên kiểm tra nội bộ, nàng đã chạy được thành tích tốt 10,89 giây.
Thành tích này nói thật, năm nay giải kim cương thế giới, có không ít nhà vô địch mỗi trạm có thành tích tầm 11 giây.
Ở Thế vận hội Mùa hè trước, thành tích này xếp thứ năm vòng chung kết.
Vì thế huấn luyện viên Chu cũng giống huấn luyện viên Liêu, hưng phấn xoa xoa tay.
Không chỉ vậy, ngày đầu tiên Cố Đường đến, lãnh đạo lớn trung tâm điền kinh cũng đến thăm riêng nàng, còn hỏi thăm thân tình ân cần nàng có vấn đề gì không, đồ ăn có hợp khẩu vị không, tóm lại cười đến nỗi đuôi mắt hằn nếp nhăn.
Đợi khi thành tích khảo sát ra, huấn luyện viên Chu tuyên bố Cố Đường trở thành đội trưởng đội nữ chạy nhanh của đợt tập huấn đội tuyển quốc gia này.
Mắt Cố Đường sáng lên, lần trước cô đến tập huấn, huấn luyện viên Chu căn bản không đả động gì tới chuyện đội trưởng, cô còn tưởng không có vị trí này.
Hiện tại cô làm đội trưởng, chuyện khác không nói, cô còn có bàn tay vàng định hướng sức hút đấy, dưới tình huống này chẳng phải là có thể dùng cho toàn đội?
Dù hiệu suất đề cao chuyển hóa lên thành tích thực tế không cao, dù sao còn có các loại điều kiện hạn chế, nhưng mà bồi dưỡng ăn ý trong tiếp sức thì, vốn dĩ hai tháng có thể nuôi dưỡng đến 85 điểm, hiện tại thì có thể nuôi dưỡng đến điểm ăn ý tối đa.
Cho nên đến khi kết quả kiểm tra được ấn định, huấn luyện viên Chu phát hiện đám đội viên đợt này ai nấy đều toàn lực ứng phó, dù là ngày đầu tiên, rất ít sai lầm.
Huấn luyện viên Chu, người mà vốn dĩ có kinh nghiệm đại tái nhiều nhất cũng chỉ có thể theo các cuộc thi một vòng du lịch, hiện tại đã tràn đầy tự tin, dám ngồi tâm sự với huấn luyện viên của đội đi bộ nữ cự ly lớn nhà bên vẫn hay đại mãn quán.
"Thật muốn nhanh đến năm sau a, Thế vận hội và Thế vận hội mùa hè mới là sân khấu của các nàng, còn Á vận hội... Ai, chẳng hứng thú gì."
Huấn luyện viên đội đi bộ nữ vỗ vai hắn, bất đắc dĩ nói: "Cậu cố lên."
Hai tháng tập huấn qua đi, ngày 7 tháng 10, Á vận hội chính thức bắt đầu.
Tham gia lễ khai mạc xong, Cố Đường và đồng đội liền lặng lẽ chờ ngày thi đấu.
Lần này huấn luyện viên Chu ngược lại không giao nhiệm vụ cho cô, "Con đã là một vận động viên thành thục rồi, sau lần Á vận hội này, tương lai con sẽ chính thức bước ra đấu trường quốc tế, tham gia nhiều giải đấu quốc tế và xuyên lục địa tranh giải hơn, đấu trường điền kinh châu Á đối với con mà nói vẫn quá nhỏ bé."
"Vậy nên lần này thầy chỉ có một yêu cầu với con, con tự đặt ra kế hoạch cho mình, sớm muộn gì con cũng phải rời sự chỉ đạo của huấn luyện viên, trở thành một vận động viên độc lập thực sự khuấy động đấu trường thế giới, vậy nên lần Á vận hội này là cơ hội thực tế tốt nhất."
Nghe nói đặc biệt cao siêu, Cố Đường suy nghĩ cẩn thận, hỏi: "Huấn luyện viên, chẳng phải chỉ là hai chữ sao?"
Huấn luyện viên Chu liếc cô một cái, "Hả?"
"Tùy tiện." Cố Đường trấn định nói.
Chu Thạch cười lớn, nói: "Ở giải Á Cẩm lần trước, thành tích của con đã một mình một ngựa rồi, nửa năm nay những video con tham gia thi đấu chắc hẳn đã bị mấy huấn luyện viên đó mang về nghiên cứu, nhưng mà khoảng cách giữa con và tuyển thủ nước khác châu Á đâu chỉ là một chút, con cảm thấy việc họ nghiên cứu có ích không?"
Cố Đường lắc đầu, nói: "Thế thì chắc chỉ có tùy tiện chạy."
Chu Thạch nói: "Á vận hội áp dụng quy tắc tương tự như Thế vận hội Mùa hè, một hạng mục chỉ có hai người đăng ký tham gia, trăm mét tổng cộng có 90 tuyển thủ tham gia, hai vòng đấu loại, một vòng bán kết, một vòng chung kết, con có thể tiếp tục đạt được thành tích giống lần trước, nếu con tự tin, con có thể dùng toàn lực ngay từ đầu."
Cố Đường gật đầu, nhiệt huyết dâng trào nói: "Huấn luyện viên, con sẽ không để thầy thất vọng!"
Dù có hơi 'trung nhị', nhưng vì kỹ năng diễn xuất của cô tốt, biểu cảm chân thành tha thiết, giọng nói vang dội, trong nháy mắt Chu Thạch lại có chút hoảng hốt.
Chu Thạch bên này cổ vũ xong cho Cố Đường, lại gọi một tuyển thủ chạy trăm mét khác là Hướng Quân Bình tới cổ vũ, kế hoạch của cô này không thể khái quát một cách tùy tiện được.
Huấn luyện viên Chu phân tích tình hình từng bảng cho cô ấy, còn vạch ra cho cô một con đường, chạy qua thành tích này là có thể vào vòng sau.
Đương nhiên lấy thành tích của Hướng Quân Bình, nếu không có Cố Đường thì cô đã là lão đại châu Á rồi, cô ấy cũng không cần lo lắng.
Bên này đang bố trí chiến thuật, thì quốc gia khác cũng đang thương lượng làm thế nào chặn đánh Cố Đường, nhưng vì chênh lệch thành tích quá lớn, ít nhất đều là 0,3 giây, mà khoảng chênh này trong chạy trăm mét, đã là không cách nào giải quyết bằng cố gắng chạy nhanh hơn.
Ba ngày sau đó, vòng loại đầu tiên chạy trăm mét nữ chính thức bắt đầu.
Là người xứng đáng số một châu Á, Cố Đường bị phân vào bảng đấu loại cuối cùng, vòng loại bắt đầu lúc tám giờ sáng, đợi đến cô lên sàn đã hơn mười giờ rồi.
Cố Đường đứng ở đường dành cho vận động viên, đang đưa áo khoác cho huấn luyện viên Chu.
Huấn luyện viên Chu còn đang giúp cô thả lỏng, "Không cần khẩn trương, cứ mang trình độ chạy trong đội ra là được!"
Hai câu nửa vời này nghe thật không hài hòa.
Đặc biệt là thành tích của cô ở trong đội còn tốt hơn thành tích mà cô đã công bố, khiến nửa câu trước "Không cần khẩn trương" nghe chẳng khác nào trêu chọc.
"Huấn luyện viên à ——"
Mới nói được ba chữ, cô đột nhiên cảm thấy không đúng lắm, phía trên chỗ khán đài có vẻ như có thứ gì rơi xuống, cô vội tránh qua một bên, đã thấy một chai nước khoáng bị vặn mở nắp rơi trên mặt đất.
Trên kia còn có một người đàn ông trung niên nói giọng địa phương kỳ quái không ngừng "sorry"...
Bạn cần đăng nhập để bình luận