Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 570: Ta không là ngươi tiểu thiên sứ sao? ( mười bảy ) ( 4 ) (length: 7711)

Thực ra cũng chỉ có chút chuyện như vậy, sau khi nói xong, chủ nhiệm cùng phía bên kia đáp lời, lãnh đạo lớn nghĩ tới cái hợp đồng giá trị lớn này, cũng có chút ngồi không yên, tìm cấp trên của mình để báo cáo tình hình.
Cố Đường cùng huấn luyện viên Chu đi ra, hai người đi dọc theo con đường nhỏ. Huấn luyện viên Chu đầy bụng cảm khái, cuối cùng nói: "Ngươi thật sự là cái gì cũng dám nói." Thật sự làm người hâm mộ.
Cố Đường chân thành nói: "Ta cảm thấy mọi người không được như vậy, quá không biết cách nói chuyện giá cả, chờ ta giải nghệ, ta muốn đi phụ trách đại diện cho vận động viên."
Huấn luyện viên Chu bật cười, "Ngươi vẫn là trước hết cố gắng chạy bộ đi!"
Ở đội tuyển quốc gia đợi nửa tháng, hợp đồng lớn 20 tỷ Euro kia cũng không nhanh như vậy, Cố Đường thu dọn hành lý, trở về đội tỉnh.
Sau khi trở về lại là mười ngày các loại cuộc họp biểu dương, huấn luyện viên Liêu của đội tỉnh nhìn thấy nàng liền cao hứng, "Cứ cố gắng mà chạy! Qua hai ngày đi xem đội tỉnh chọn cho ngươi mấy căn phòng nhỏ, chọn xong có thể bắt đầu trang trí ngay, sau thế vận hội mùa hè là có nhà mới!"
Thu xếp xong xuôi, Cố Đường thay đổi trang điểm rồi đi đến nhà Đàm Phỉ Viễn.
Vừa vào cửa, dì Đàm mới nói một tiếng "Con tới", cả người đã sững sờ.
Cố Đường mặc một chiếc váy ngắn tinh xảo, tóc cũng thả xuống, còn trang điểm nhẹ, cả người đều khác hẳn.
"Dì chào ạ." Cố Đường cười nói.
Dì Đàm "Khụ" một tiếng, hoàn hồn lại, "Khụ, bộ dạng này của con cũng rất xinh đẹp! Không phải nói trước kia con không đẹp, mà là phong cách khác nhau thôi."
Dì Đàm mặt tươi cười, "Trước đây con là kiểu cao - thanh xuân vô địch mỹ thiếu nữ, trang điểm lên thì lại nhìn trưởng thành hơn một chút." Vừa nói, bà vừa liếc mắt trộm nhìn Đàm Phỉ Viễn hai lần.
Cố Đường cười nói: "Không trang điểm bây giờ con không dám ra ngoài, sợ bị người nhận ra."
Đàm Phỉ Viễn thực ra muốn trợn trắng mắt, ai mà chẳng hiểu là đang nói đến học sinh cấp ba chứ, hắn xách hộp sữa đặt ở ban công phía bắc, ba Đàm nói: "Sao còn cầm đồ, khách sáo vậy?"
Cố Đường nói: "Phúc lợi của công ty quảng cáo đấy ạ, sữa bò này cũng khá ngon, đội chúng con đều uống cái này. Còn có bột lòng trắng trứng chuyên dùng cho vận động viên sau khi vận động, có cơ bắp rất to."
"Các con nói chuyện đi, các con nói chuyện đi." Ba Đàm cùng mẹ Đàm vào phòng bếp.
Cố Đường ngồi xuống mép giường của Đàm Phỉ Viễn, mấy tháng không gặp, hắn trông có vẻ trưởng thành hơn.
Vẻ tinh thần phấn chấn trước đây trên người vẫn còn, đồng thời lại thêm chút trầm tĩnh, kín đáo khó nói rõ, Cố Đường nói: "Anh có xem em thi đấu không?"
"Xem." Đàm Phỉ Viễn cười, lộ ra hai hàm răng trắng, rất đỗi kiêu ngạo, "Mọi người đều xem."
"Em chạy nhanh không?" Cố Đường lại hỏi.
Đàm Phỉ Viễn gật đầu, "Nhanh cực kỳ, mẹ anh vẫn thấy như đang mơ, mấy ngày nay còn nghi thần nghi quỷ."
Cố Đường nhíu mày, Đàm Phỉ Viễn nói: "Mẹ anh vừa tự hào, vừa sợ anh ảnh hưởng đến thành tích của em, vừa thấy anh khá tốt, lại vừa cảm thấy anh chẳng có chỗ nào xứng với em."
Cố Đường đưa tay kéo hắn đến bên cạnh mình, "Em giúp hai người quay quảng cáo công ích nhé. Lần trước gặp phải lưu manh ấy, anh diễn lưu manh, em diễn người qua đường?"
Đàm Phỉ Viễn ngây ra, chủ đề này chuyển quá nhanh, hắn có chút khó xử, "Như vậy không được đâu..."
Nhưng đây thật sự là một ý kiến hay, mời người nổi tiếng đến quay quảng cáo công ích, độ lan tỏa sẽ tự nhiên rộng hơn.
Đàm Phỉ Viễn trở về cục nói lại, rất nhanh đã được thông qua, hiệu quả phải nói là rất tốt.
Trang chủ của cục đăng tải thông tin này, Cố Đường còn chia sẻ lại, ngay lập tức bên dưới toàn là tiếng ha ha ha.
Không chỉ có thế, còn có người tìm phiên bản quảng cáo công ích đầu tiên này để đối chiếu.
【 Tiểu ca ca này ở bản đầu đóng người qua đường, bản thứ hai lại thành đạo tặc, điều này nói lên cái gì? Đồ long cuối cùng cũng thành rồng?】
【Không phải, tớ cảm thấy cái quảng cáo này chẳng có tính thuyết phục gì cả, tiểu ca ca căn bản chạy không kịp Đường của tớ, Đường nhà tớ chạy nhanh như thế mà →_→】
【 Đau lòng cho tiểu ca ca, mọi người xem hậu trường đi, anh ấy chạy đến nỗi gần thè lưỡi, Đường nhà tớ còn ở một bên cười, trách sao người ta cứ nói Đường nhà tớ không có tim không có phổi ha ha ha ha ha.】
Ở đội tỉnh đợi hơn một tháng, người của công ty đồ dùng thể thao Đức bên trong khắc tới.
Sau hơn một tháng giằng co đủ kiểu, còn có mấy buổi họp đại hội cổ đông nội bộ công ty, bọn họ phái người tới để khảo sát cuối cùng.
Việc huấn luyện của Cố Đường tự nhiên rất ổn định, không kể 100 mét hay 200 mét, thành tích đều được nâng cao, hơn nữa căn cứ phân tích sau trận đấu của ủy ban thi đấu Thế Cẩm, Cố Đường tại lượt chạy tiếp sức cuối cùng, tốc độ trung bình đã đạt 9.65 giây, tức là tốc độ trăm mét của cô, đặc biệt là tốc độ hai trăm mét, vẫn còn khả năng tăng lên.
Đức bên trong khắc đứng trong top ba thế giới, xếp thứ nhất ở châu Âu, hơn nữa còn là công ty niêm yết, các loại động thái lớn đều phải công bố với cổ đông.
Cho nên hợp đồng đại diện có tổng giá trị vượt quá hai tỷ Euro không giấu được nữa.
Tin tức vừa ra, đám cư dân mạng ăn dưa đều ngỡ ngàng.
【Hai tỷ á? Thế là bao nhiêu tiền? Đường nhà mình được bao nhiêu?】
【Cũng tạm ổn thôi, chắc cô ấy được khoảng tám trăm triệu?】
【Không phải nói vận động viên được 50% à? Sao chỉ có tám trăm triệu?】
【Còn phải trừ thuế nữa chứ! Thuế đại diện là 20%, sau đó vận động viên được một nửa, thì còn tám trăm triệu. Hơn nữa đâu phải được tám trăm triệu một lần đâu, mà chia theo năm, nghe nói bên đó còn có yêu cầu về thành tích nữa.】
【Tôi cũng nghe nói vậy, bất quá bên mình cũng có thêm điều khoản, nếu như phá kỷ lục thế giới, giành huy chương vàng thế vận hội, thì sẽ có thưởng thêm.】
Cư dân mạng ăn dưa quên trời đất, mặc dù đều cảm thấy đây là một món tiền rất lớn, vẫn không thể nào tưởng tượng nổi một món tiền như vậy, thậm chí cảm thấy đã có một khởi đầu như vậy thì sau này tiền đại diện của cô cũng không thiếu, thu nhập hàng năm chắc phải quá trăm triệu.
Nhưng tin tức này khi đến mắt Cố Minh lại khiến hắn cực kỳ khó chịu, hắn tức đến mức hai đêm liền không ngủ.
Bệnh máu trắng vốn dĩ phải hết sức chú ý, đặc biệt là không thể mệt, hắn lại như thế này, bệnh tình lập tức chuyển biến xấu.
Số lượng bạch cầu từ tăng nhiều chuyển thành giảm xuống, đây không phải là một dấu hiệu tốt, chứng minh quá trình bệnh đã bước vào giai đoạn cuối, hệ thống tạo máu trong cơ thể hắn sắp tàn.
Cố Minh sợ chết khiếp, cùng ngày đã đăng tải một thông tin trên trang chủ "Chờ thiên thần nhỏ ca ca", ảnh đi kèm là thân hình gầy trơ xương của hắn, cùng một bàn tay bầm tím chảy máu, "Trước khi sắp chết, tôi có thể nhìn thấy thiên thần nhỏ của mình không?"
Ảnh vừa đăng lên, lập tức có những cư dân mạng nhiệt tình giúp đỡ chia sẻ rộng rãi, đến tối, chủ đề thiên thần nhỏ khi nào về nhà đã được đẩy lên hot search.
Đương nhiên vẫn có người không đồng ý.
【Tài khoản này đăng ký chưa được hai tháng, chủ nhân đã bệnh thành thế này, đáng nghi là muốn em gái đến ghép tạng đấy.】
【Hoặc là muốn em gái móc tiền ra chữa bệnh cho hắn ta.】
【Tôi khuyên người trên lầu nên thiện lương một chút, anh ta đã bệnh thành bộ dạng kia, trên tay chẳng có chút thịt nào, toàn là vết thương do tiêm chích, dù có chết đi nữa thì hắn ta muốn hối cải, thì có gì sai chứ?】
Bạn cần đăng nhập để bình luận