Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 225: Pháo hôi vợ trước? Ta để ngươi thay đổi pháo hôi tổng giám đốc (length: 13429)

"Chuyện này không thể nào!" Hạ Cảnh Chính sợ hãi đến mặt mày tái mét, chân cũng dừng hẳn lại.
Cố Đường mỉm cười nhìn hắn, "Lại đây ngồi? Chỉ có hai người chúng ta, ngồi gần một chút cho khỏi phải dùng microphone."
Đại hội cổ đông được tổ chức tại phòng họp của tập đoàn Hạ thị, Cố Đường chỉ bằng vài câu nói đã biến khách thành chủ, Hạ Cảnh Chính vẫn chưa hoàn hồn bước đến trước mặt nàng, Cố Đường đưa cho hắn xem văn bản chuyển nhượng cổ phần, sau đó nói: "Đóng cửa lại, họp thôi."
Hạ Cảnh Chính nhìn Cố Đường, rồi lại nhìn vào văn bản chuyển nhượng cổ phần, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi…ngươi lừa lấy 12% cổ phần của ta!"
Cố Đường cười đáp, "Việc đôi bên tình nguyện, sao có thể dùng chữ lừa gạt được?"
"Đây là giả! Ta không tin! Chuyện này không thể nào! Ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!" Hạ Cảnh Chính run giọng, trực tiếp xé tờ giấy trên tay.
Cố Đường lại đưa cho hắn một tờ khác, "Còn nữa." Cô vừa nói vừa đẩy cả chồng văn bản chuyển nhượng đã in cho hắn, "Anh cứ từ từ mà xé, tôi không vội, tôi chờ anh."
Hạ Cảnh Chính miễn cưỡng còn giữ được chút tự chủ, tờ thứ hai cầm trên tay, cuối cùng lại không xé.
Cố Đường có chút tiếc nuối, cái tính nết này của hắn chắc chắn là không bộc phát ra được rồi, vậy thì chỉ có thể giấu trong lòng vậy.
"Hiện tại tôi đang có 75% cổ phần của Hạ thị, anh đang có 24,8% cổ phần, trên thị trường còn có 0,2% cổ phần trôi nổi, vậy nên hôm nay đại hội cổ đông chỉ có hai người chúng ta."
Hạ Cảnh Chính giống như con rối bị giật dây, chậm rãi cứng đờ gật đầu.
"Được, vậy thì chủ đề thảo luận thứ nhất hôm nay, liên quan đến đề xuất bãi miễn chức vụ giám đốc điều hành của Hạ Cảnh Chính tại tập đoàn Hạ thị."
"Tiếp theo bắt đầu bỏ phiếu biểu quyết." Cố Đường nghiêm túc nói, rồi giơ tay lên, không chỉ vậy, nàng còn cầm một cái búa nhỏ, gõ xuống mặt bàn gỗ tử đàn nặng nề, "Tỉ lệ tán thành là 75%, vượt quá hai phần ba, quyết nghị thông qua."
Nàng tiếc nuối liếc nhìn Hạ Cảnh Chính, "Thật đáng tiếc, Hạ tiên sinh, từ hôm nay trở đi, anh không còn là tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị nữa."
"Cô đang làm càn!" Hạ Cảnh Chính từng chữ một gằn ra từ kẽ răng.
"Làm càn chỗ nào?" Cố Đường chỉnh đốn lại nói: "Đại hội cổ đông, anh là cổ đông, tôi cũng là cổ đông, tỉ lệ tham gia cao đến 99,8%, vượt quá 50% quy định, mọi quyết nghị của đại hội đều đáng tin, phù hợp tất cả pháp quy."
"Tôi..." Hạ Cảnh Chính cảm thấy đầu óc choáng váng, cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại, Cố Đường thu mua 75% cổ phiếu của Hạ thị?"Cô đang lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!"
"Chuyện trên thương trường, sao có thể dùng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để hình dung được?" Cố Đường lắc đầu nói: "Hạ tiên sinh, anh làm tổng giám đốc lâu như vậy rồi, sao vẫn còn ngây thơ như trẻ con vậy?"
Hạ Cảnh Chính cảm thấy mình bị sỉ nhục nặng nề.
"Được thôi! Tôi ngược lại muốn xem xem cô giở trò được gì!"
Cố Đường lại đổi sắc mặt nghiêm túc, "Chủ đề thảo luận thứ hai, liên quan đến đề nghị bổ nhiệm cô Cố Đường vào vị trí chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Hạ thị."
"Tiếp theo bắt đầu bỏ phiếu biểu quyết."
Cố Đường lại giơ tay lên, rồi cầm búa gỗ nhỏ gõ, "Tỉ lệ tán thành là 75%, vượt quá hai phần ba, chủ đề thảo luận thông qua biểu quyết, kể từ hôm nay, cô Cố Đường chính thức tiếp nhận vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hạ thị."
Hạ Cảnh Chính cười lạnh, "Tiếp theo có phải cô muốn làm tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị?"
Cố Đường gật nhẹ đầu, ho khẽ, nói: "Mặc dù mọi người ủng hộ rất cao, nhưng mà vẫn cần phải biểu quyết."
"Chủ đề thảo luận thứ ba là liên quan đến đề nghị bổ nhiệm cô Cố Đường làm tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị, tiếp theo tiến hành bỏ phiếu biểu quyết."
"Tôi không đồng ý!" Hạ Cảnh Chính giận dữ nói.
Cố Đường tiếc nuối nhún vai, "Thật đáng tiếc, tỉ lệ phản đối chưa vượt quá 34%, phản đối vô hiệu, kể từ hôm nay, cô Cố Đường trở thành tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị, tin tưởng rằng dưới sự dẫn dắt của cô Cố Đường, tập đoàn Hạ thị chắc chắn sẽ phát triển không ngừng, cũng sớm ngày thoát khỏi khó khăn, tìm đúng vị trí của mình, cố gắng vươn ra châu Á, tiến ra thế giới."
Cố Đường vừa dứt lời, còn tượng trưng vỗ tay.
Hạ Cảnh Chính tức đến mặt đỏ bừng, chỉ cảm thấy trong tai ù đi, trong nhất thời hắn chỉ nghe thấy tiếng tim đập của mình.
"Cô có ý gì? Cô một mình chiếm 75% cổ phần, không có tôi một mình cô cũng có thể mở đại hội cổ đông!"
Cố Đường nói: "Anh có thể đang lẫn lộn hai khái niệm, thứ nhất, cổ phần của anh là 24,8%, mở đại hội cổ đông anh có quyền biết rõ tình hình, thứ hai, cổ phần của tôi là 75%, tôi có thể thông qua bất cứ quyết nghị nào. Cho nên cách nói của anh không đúng, cách nói chính xác là, đại hội cổ đông tôi cần thông báo cho anh, nhưng anh đến hay không là tùy anh, không có anh tôi vẫn có thể thông qua bất cứ quyết nghị nào."
Hạ Cảnh Chính bắt đầu thấy phiền muộn, "Cô được lắm! Cô thật là được!"
"Cảm ơn." Cố Đường tiếp lời: "Chủ đề thảo luận tiếp theo, liên quan đến việc đổi tên tập đoàn Hạ thị thành tập đoàn Cố thị——"
"Cô điên rồi!"
Cố Đường còn chưa nói xong, liền bị Hạ Cảnh Chính ngắt lời, "Cô không được sửa tên Hạ thị! Đó là đồ của Hạ gia chúng tôi!"
Cố Đường xoa xoa lỗ tai, nói: "Anh nhỏ tiếng chút, tôi nghe được rồi. Mặt khác đây không phải là đồ của Hạ gia, mà là đồ của Cố Đường tôi."
"Cô… cô có biết tập đoàn Hạ thị tồn tại bao lâu rồi không? Tập đoàn Hạ thị hơn bốn mươi năm rồi, cái tên này đã sớm ăn sâu vào lòng người, cô đổi tên, cô cho mình là ai? Cô không làm được đâu!"
Cố Đường cười nhạt một tiếng, nói: "Nếu các người thực sự đã ăn sâu vào lòng người, thì sao lại có cái kết cục như hôm nay? Anh có biết tôi dùng bao nhiêu tiền để thu mua 75% cổ phần này không?"
"Bao nhiêu?" Hạ Cảnh Chính hỏi dồn.
"Đây là bí mật thương mại, tôi không thể nói cho anh." Cố Đường lảng tránh.
"Hôm nay cô đến đây chỉ là để trêu đùa tôi đúng không?" Hạ Cảnh Chính nói: "Cô chỉ muốn nhìn thấy tôi chật vật bộ dáng thôi có phải không! Cô muốn nhìn tôi khúm núm trước mặt cô, dập đầu cầu xin tha thứ, tôi nói cho cô biết, cô nằm mơ đi!"
"Cái con người anh này." Cố Đường đã chiếm thế thượng phong, chẳng những không tức giận, còn rảnh rỗi trêu hắn, "Cứ nghĩ nhiều vậy làm gì, đây là đại hội cổ đông bình thường, quan hệ cổ đông bình thường, sao anh có thể nghĩ đến khúm núm dập đầu cầu xin tha thứ chứ? Tôi nói cho anh biết, suy nghĩ này là không được."
Cố Đường ra vẻ một lãnh đạo đứng đắn, Hạ Cảnh Chính cảm thấy mình sắp bị phân liệt tinh thần, giận dữ khiến hắn đứng phắt dậy, "Tôi nói cho cô biết, cô đổi tên đó là một con đường chết!"
"Ai…" Cố Đường thở dài một hơi, lập tức giọng nói trở nên lạnh lùng cứng rắn, "Số tiền tôi bỏ ra ở Hạ thị, đã đủ để mở một nhà máy bánh kẹo mới, tôi còn định đích thân ra trận phấn đấu gian khổ, vậy tôi làm công ty đội cái danh ông chủ cũ này để làm gì, tôi kiếm tiền thì tính là của ai?"
"Hạ Cảnh Chính, anh không thấy tôi ngốc chứ? Hay anh thấy cái lý do vụng về, diễn xuất lởm chởm này của anh có thể làm tôi cảm động được?"
Hạ Cảnh Chính bỗng nhiên thông suốt, "Cô là vì trả thù tôi! Cô vì trả thù tôi mà vượt quá giới hạn, nên mới muốn đổi tên Hạ thị!"
"Anh cũng tự tin đấy." Cố Đường thu hồi ánh mắt, "Bất quá anh yên tâm, tôi sẽ dùng hành động cho anh thấy rõ cái tự tin của anh là dư thừa. Cho nên--"
Cố Đường cố ý dừng lại, dùng sức gõ búa nhỏ trong tay, "Kể từ hôm nay, tập đoàn Hạ thị chính thức bắt đầu chương trình đổi tên, sau này sẽ là tập đoàn Cố thị."
Hạ Cảnh Chính vẻ mặt nhục nhã, cái cảm giác này…hắn phẫn hận nói: "Tôi nhất định sẽ giành lại tập đoàn Hạ thị!"
Cố Đường liếc hắn một cái, "Anh cho đây là chỗ nào hả? Giành lại? Anh lấy cái gì mà giành? À đúng rồi, hôm nay họp xong rồi, bất quá cá nhân tôi còn hai lời khuyên dành cho anh."
"Thứ nhất, anh sẽ không có bất kỳ chức vụ gì ở tập đoàn Cố thị của tôi, anh có thể đi tìm việc khác."
"Thứ hai, trong ba năm tới tập đoàn Cố thị sẽ không chia hoa hồng, toàn bộ lợi nhuận sẽ được dùng vào việc nghiên cứu phát triển sản phẩm mới, phúc lợi nhân viên, cải thiện môi trường làm việc, đặt hàng thiết bị mới và làm công tác từ thiện."
"Cô—"
"Đúng, tôi có thể." Cố Đường đứng lên, "Tôi chiếm 75% cổ phần Hạ thị, tôi còn là chủ tịch, một mình tôi có thể đưa ra bất cứ quyết định nào. Mặt khác tốt nhất là anh nên tôn trọng tôi một chút, nếu không từ hôm nay tôi sẽ bắt đầu đầu tư thêm, dựa theo tỷ lệ, tôi thêm 75 vạn, anh phải thêm 25 vạn, không thì phần của anh sẽ từng bước giảm xuống, anh có bao nhiêu tiền mà bù vào?"
"Tôi sẽ không bỏ qua cho cô!" Hạ Cảnh Chính tức giận đá mạnh vào bàn, hắn một trăm phần trăm là đàn ông người thường, nói cách khác, chân của hắn không cứng rắn như bàn gỗ tử đàn, một cú đá này khiến hắn cảm giác mình muốn gãy xương.
Chân hắn tất nhiên là đi không nổi, Hạ Cảnh Chính hung hăng bóp tay, không để lộ vẻ yếu thế trước mặt Cố Đường, "Tôi vẫn sẽ gây dựng lại sự nghiệp! Tôi làm tổng giám đốc Hạ thị bao nhiêu năm nay, không thể cứ vậy mà thất bại!"
Cố Đường cười giả lả nhìn hắn, "Anh đã thất bại rồi, anh kéo giá trị thị trường của Hạ thị từ hai mấy tỷ xuống chỉ còn mấy chục triệu, bây giờ Hạ thị đã sắp không còn, nếu vậy còn chưa tính là thất bại, vậy anh cũng quá giỏi biện minh đấy."
Hạ Cảnh Chính tức giận đến mức quay đầu cũng muốn có gió thổi, khập khiễng rời đi.
Cố Đường ở phía sau lại bồi thêm một câu, "Anh định đi tìm Khương Ly Tinh hả? Anh tiêu hết hơn một ngàn vạn trên người cô ta, ít nhất cũng nên có chút hiện vật chứ? Không thể để tiền mất tật mang như vậy được."
Hạ Cảnh Chính hung hăng đóng cửa lại, nhưng mà phòng họp này là phòng họp tốt nhất của cả công ty, cửa lắp hệ thống đàn hồi chậm, hệt như Hạ Cảnh Chính nện nắm đấm vào bông gòn, ngoài khó chịu ra thì chỉ còn khó chịu.
Sau khi Hạ Cảnh Chính rời đi, Cố Đường rất nhanh chóng tổ chức đại hội toàn công ty.
"Chào các anh chị nhân viên, tôi là Cố Đường, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là chủ tịch, tổng giám đốc của Cố thị -- cũng chính là tập đoàn Hạ thị trước kia, nói cách khác, tập đoàn Hạ thị từ giờ đã mang họ Cố."
Tuy bắt đầu có hơi thiếu chuyên nghiệp, nhưng không thể không nói là cực kì mạnh mẽ.
Mâu thuẫn của phu nhân tổng giám đốc và tổng giám đốc, nhân viên công ty đều nghe phong thanh được chút, hơn nữa bởi vì buổi tiệc cuối năm vô cùng thành công kia của Cố Đường, vừa dứt lời liền vang lên những tiếng vỗ tay và reo hò đinh tai nhức óc.
Cố Đường mỉm cười nhìn xuống phía dưới, "Tôi nắm giữ 75% cổ phần Cố thị, cho nên xin mọi người yên tâm, tương lai của Cố thị sẽ rất ổn định."
Nửa tiếng sau, tập đoàn Cố thị leo lên hot search.
Tuy video quay hơi rung lắc, cũng đủ thấy người quay video không chuyên nghiệp đến mức nào, -- hoặc giả là quá kích động.
Tóm lại cái video chấn động đến mức có thể trực tiếp làm người ta choáng váng, chỉ trong một giờ ngắn ngủi đã có hơn chục triệu lượt xem.
Cố Đường mới chạy đường vòng Cách chữa thương tốt nhất chính là bận rộn Vợ trước pháo hôi biến thành tổng giám đốc pháo hôi. Click vào đều là những lời khen ngợi Cố Đường.
"Đây mới là cách ly hôn chính xác!"
Rất nhanh sau đó, Cố Đường đăng hai tấm hình lên Weibo của mình, không kèm theo bất cứ chú thích nào, chỉ hai tấm hình này thôi cũng đủ để nói rõ vấn đề.
Tấm thứ nhất là nàng đang cầm giấy chứng nhận cổ phần, 75% cổ phần của tập đoàn Hạ thị.
Tấm thứ hai là đơn đăng ký đổi tên của tập đoàn Hạ thị, đổi tên thành tập đoàn Cố thị.
Bên dưới bài Weibo tràn ngập những bình luận quen thuộc "Một câu 'Ngọa Tào' tung hoành thiên hạ", còn có những bình luận vui đùa như "Chờ đã, đây không phải là blog chuyên quản lý thời gian à?"...
Rất nhanh, Cố Đường nhận được điện thoại của người quản lý, giọng nói của người quản lý lơ lửng như đang ảo mộng, "Cố Đường…cô vẫn nhận quảng cáo thương mại chứ, vừa rồi có người trả 3 triệu, ba bài hát cộng thêm livestream bán hàng... Cô đúng là ca sĩ hạng nhất đầu tiên mà tôi dẫn dắt ra đấy."
"Nhận chứ, sao lại không nhận. Nhân lúc mình đang hot, những nghệ sĩ khác mà cô đang nâng đỡ, tiện thể đóng gói một lần cọ nhiệt luôn."
Những ai bỏ ra được cái giá này đều là doanh nghiệp lớn, vừa hay có thể bàn về kế hoạch hợp tác liên danh, thứ hai cô còn định tiếp tục đầu tư, bức ép Hạ Cảnh Chính phải tán gia bại sản.
Tiền mặt của Hạ Cảnh Chính ít nhất còn có 4,8 triệu, còn có một số đồng hồ đeo tay, trang sức có thể cầm cố, căn hộ cao cấp của hắn giá thị trường là 20 triệu, mặc dù còn một nửa vay ngân hàng, nhưng một nửa đó cũng là tài sản thực tế.
Cho dù cứ thế mà buông bỏ, Hạ Cảnh Chính cũng phải bán nhà, nếu không hắn không thể nào có đủ tiền, nhưng năm đó hắn lại từng đối xử với nguyên chủ như vậy đấy sao?
Vậy nên cô tất nhiên muốn đánh chó mù đường.
Để hắn giữ lại 24,8% cổ phần, sau đó từng chút từng chút bị pha loãng hết, kéo dài quá trình chờ chết, khiến hắn từng chút tuyệt vọng, chẳng lẽ đó không phải là chân lý báo thù sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận