Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 461: Đi mẫu lưu tử? Kia còn là đi phụ đi ( 2 ) (length: 7955)

"Nàng nói... Là bởi vì chuyện của Vương mỹ nhân, nàng vô ý vạch trần Vương mỹ nhân lừa gạt bệ hạ, Vương mỹ nhân bị phế." Tề vương gia nói ngắn gọn.
Tề thái phi thở phào nhẹ nhõm, nói: "Ta hiểu rồi. Hoàng hậu cảm kích nàng... Chỉ là bị cuốn vào chuyện trong nội cung, còn liên lụy đến hậu phi..."
Tề thái phi lắc đầu, cả người đều lo lắng, "Vương mỹ nhân sinh hạ hoàng tử duy nhất của bệ hạ... Nhỡ đâu bệ hạ sau này hối hận thì sao?"
Nàng đứng dậy đi qua đi lại trong phòng hai vòng, "Ta cả đời này đều muốn sống yên ổn, sao lại cưới một cái sao chổi về nhà thế này? Hiện tại ta mà không đối tốt với nàng, nàng đang được sủng ái, người trong cung nhìn thấy, chúng ta sẽ chẳng có kết cục tốt, còn nếu ta đối tốt với nàng, nhỡ đâu sau này Vương mỹ nhân được sủng ái trở lại, hoặc là bệ hạ nghĩ lại đến chuyện bực mình này, nàng không sao nhưng lại liên lụy Tề vương phủ thì làm thế nào?"
Tề vương gia xưa nay không nghĩ nhiều như vậy, hắn cũng chẳng hiểu nổi sự lo lắng của Tề thái phi, "Buổi tối chúng ta ăn gì? Hôm nay trong cung đi đi về về hai chuyến, ta đói bụng quá."
Tề thái phi hung hăng liếc mắt nhìn con trai mình một cái, tức giận nói: "Ngày kia con phải đi cùng nàng về nhà! Lễ vật hồi môn chuẩn bị xong chưa? Những thứ đã chuẩn bị trước kia chắc chắn không dùng được, trong cung đã tăng cho nàng hai cấp, chúng ta cũng phải thêm vào!"
Tề vương gia theo bản năng hỏi một câu: "Nhưng nương không phải vừa nói không thể đối tốt với nàng sao?"
"Ăn ăn ăn! Suốt ngày chỉ biết ăn!" Tề thái phi tức giận nói, "Con đã thành thân rồi, có thể nào không có chút kiến thức nào thế!"
Tề vương gia cũng thấy tủi thân, trước và sau khi thành thân hắn vẫn là một người, chỉ có mỗi một ngày ngắn ngủi mà thôi, sao mà ai ai cũng chướng mắt hắn vậy?
Tề vương gia không lên tiếng, Tề thái phi buồn bã suy nghĩ một hồi, không có đầu mối, cuối cùng chỉ có thể đem "dĩ bất biến ứng vạn biến" ra để tự an ủi mình, nói: "Ăn cơm trước đã! No bụng rồi hãy tính sau."
Sáng hôm sau, Cố Đường vẫn thong dong như thường, ăn xong điểm tâm, nàng bắt đầu cắt nốt số giấy hoa, chờ đến bữa trưa thì cắt xong, nàng thu dọn đồ đạc để qua một bên, chờ ăn cơm xong, tiểu thái giám trong cung sẽ đến lấy.
Thái độ của tiểu thái giám càng thêm cung kính, "Công chúa rất thích mấy món này, còn nói muốn mời ngài vào cung chơi. Chỉ là bị thái hậu ngăn lại, nói trước khi ngài về nhà mẹ đẻ, thời gian đều dành để cắt giấy hoa cho nàng, những việc khác đều không làm được, sợ là đến lúc đó sẽ không chính thức làm lễ với Tề thái phi, sẽ bị chậm mất hai ngày."
Cố Đường cười nói: "Thái hậu nương nương tuy ở nơi thâm cung, nhưng lại liệu sự như thần, ta đến ngày kia mới về nhà, ngày kia làm lễ với Tề thái phi, vừa vặn."
Tiểu thái giám lại hành lễ, nói: "Vậy nô tỳ sẽ về bẩm báo lại với thái hậu nương nương."
Tiễn tiểu thái giám đi, rất nhanh Cố Đường lại đón tiếp một vị khách khác, là Giản ma ma mà nàng thấy rất thú vị.
Giản ma ma cúi người hành lễ, mặt cũng không có biểu cảm gì thừa thãi, đưa cho nàng một tờ danh mục quà tặng, "Vương phi nương nương, đây là danh mục quà tặng cùng đơn nhập kho hồi môn từ cung hôm qua, mời người xem qua?"
Cố Đường nhận lấy lật xem hai trang, nói: "Đơn nhập kho này viết... Hình như không được phù hợp lắm nhỉ, ngài thấy đúng không? Giản ma ma?"
Giản ma ma lông mày dường như không tự chủ cau lại, nói: "Mời người nói."
"Ngươi xem cái này, trên đầu chỉ viết thái hậu nương nương thưởng ngọc như ý hai đôi. Ngọc gì? Lớn nhỏ thế nào? Trọng lượng bao nhiêu? Lại là màu gì? Trên đầu có hoa văn gì? Có khảm thêm đá quý khác hoặc là dát vàng hay không, cái gì cũng không có, Giản ma ma, nếu như có người dùng ngọc xanh thay đổi mấy món này, liệu ngươi có nhận ra không?"
"Người nói phải, ta sẽ cho người kiểm kê lại lần nữa."
Cố Đường nói: "Nếu như có người biết hội họa, khi tạo sổ sách lại vẽ thêm giản đồ bên cạnh, cũng tiện cho ta xem."
Trong giọng nói của Cố Đường có chút ý cười, có chút ý khiêu khích, Tề vương gia nàng cũng thấy rồi, hắn là loại người gì, hai ngày nay nàng cũng có cảm giác.
Nói hắn chỉ trong một năm rưỡi liền có thể trưởng thành đến mức làm ra chuyện diệt trừ dòng dõi, hơn nữa hoàn toàn không lộ sơ hở, Cố Đường không tin.
Cho nên Tề thái phi chắc chắn có tham dự vào trong chuyện này, dù ban đầu có không tham dự thì sau này cũng chắc chắn sẽ giúp đỡ dàn xếp ổn thỏa.
Dù cho bà không phải là chủ mưu, nhưng vì con trai của mình thì điều này có thể hiểu được, dù sao ở thời đại này, phụ nữ còn chẳng được coi là nhân khẩu, nhưng nếu bà đã đưa ra lựa chọn, thì đừng mong Cố Đường sẽ cho bà ta mặt mũi tốt.
Dù sao thì Cố Đường đến đây là để báo thù chứ không phải đến để cùng Tề vương gia với Tề thái phi sống những ngày yên bình.
Đương nhiên còn một nguyên nhân nữa, nàng lờ mờ cảm thấy Giản ma ma không hề mong Tề vương phủ tốt đẹp, trong lời nói luôn mang ý gây chuyện, nàng tính toán sẽ công khai biểu hiện cho Giản ma ma nhìn xem.
Giản ma ma né tránh ánh mắt của Cố Đường, rất bình tĩnh nói: "Còn cái này, đây là lễ vật chuẩn bị cho ngày mai người về nhà, người xem có vừa ý không."
Lần này Cố Đường không bắt lỗi nữa, nàng lướt qua một lần, tốc độ nhanh đến nỗi trừ khi nắm vững được cách đọc lượng tử, nếu không thì tuyệt đối không thể nào xem xong.
"Nếu ta nhớ không nhầm, lễ hồi môn là do nhà chồng chuẩn bị cho nhà mẹ đẻ ta, đại diện cho mức độ hài lòng của bọn họ với ta, món này cũng không có gì phải sửa, tất cả đều là tấm lòng cả. Giản ma ma về nói với Tề thái phi, ta rất hài lòng."
Giản ma ma dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ "dạ" một tiếng rồi cáo từ ra về.
Không bao lâu sau khi tiễn Giản ma ma, Cố Đường xem bọn nha hoàn thu dọn đồ đạc của mình, đợi ăn cơm tối xong, trời đã dần tối, chính viện đón một vị khách không mời mà đến.
À, Cố Tam Nương không thể coi là khách nhân.
Xuân Hoa có chút căng thẳng, nhỏ giọng nói: "Ba... Nương nói có việc bẩm báo vương phi." Ban đầu nàng suýt chút nữa không đổi miệng kịp mà gọi tam cô nương, may mà dừng lại được.
"Gọi cô ta vào đây, ta nghe xem cô ta muốn nói gì." Cố Đường cười, tiểu nha hoàn đi ra ngoài gọi người, nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, Cố Đường lại nói: "Chẳng phải muốn cầu xin ta ngày mai mang cô ta cùng về đó chứ?"
Đứng ở ngoài cửa Cố Tam Nương dừng chân, nàng thật sự là tới cầu xin Cố Đường mang nàng theo về, nàng cùng nhau đến đây, mà không cùng nhau về, Nguyễn thị xảo quyệt như vậy chắc chắn sẽ sinh nghi.
Cố Đường sẽ nói giúp cô ta sao?
Nếu như cô ta có thể cùng trở về, biết đâu có thể nói gì đó trước mặt mọi người với vương gia, nâng đỡ vương gia một chút, xem chừng vương gia nể mặt, không cần biết là phụ thân hay mẹ kế, biết đâu sẽ khách khí một chút?
Dù sao nàng cũng là người của bá tước phủ, họ mà khách khí với nàng, không chừng vương gia cũng sẽ khách khí một chút?
Đương nhiên mục đích của Cố Tam Nương không chỉ có một điểm này, nàng dựa vào thân phận giả là mật thám của Cố Đường, ở cái viện nhỏ đó sống cũng thoải mái, bất quá Cố Tam Nương cũng biết, nàng phải làm ra cái gì đó, nếu không sớm muộn gì cũng bị người vạch trần.
Thậm chí là giả, dù quỳ xuống ở trong viện này của nàng, thì nàng cũng phải thân cận với Cố Đường một chút mới được.
"Sao nào?" Cố Đường cười nhạt một tiếng, "Còn chưa nghĩ ra muốn nói gì sao? Ngươi đến chỗ ta ngẩn người à?"
Cố Tam Nương là loại người gì, nguyên chủ bị hại chết đời trước còn có chuyện muốn nói, cho nên nàng không cần biết cô ta nói cái gì, Cố Đường cũng định coi như trò cười để nghe, sau đó trào phúng mấy câu để chọc giận cô ta cho xong việc.
"Đại... Nương nương, xin..."
"Đại nương nương?" Cố Đường cười, "Đây lại là cái xưng hô quái quỷ gì nữa vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận