Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 477: Đi mẫu lưu tử? Kia còn là đi phụ đi ( 1 ) (length: 7216)

Giản ma ma lùi về sau một bước, "Ngươi —— "
"Ta làm sao biết được?" Cố Đường cười cười, "Trên người ngươi đệm không ít vải chứ? Đồ dùng từ vải độn khác xa đồ tự mình mọc ra. Ta có chút tò mò, trong vương phủ ngoài thái phi ra, còn ai biết ngươi là đàn ông không?"
Giản ma ma căng thẳng mím môi, nhìn Cố Đường bằng ánh mắt rất phức tạp.
"Ngươi cố ý." Giản ma ma nhắc lại lời vừa rồi, ngữ khí rất hoảng hốt, "Ngươi từ đầu đã biết ta là... không phải ma ma."
Cố Đường nói nhỏ: "Phải... ta thực sự cố ý. Ngươi có biết vì sao ta gả vào vương phủ không?"
Nàng nhìn Giản ma ma, Giản ma ma chau mày, chưa kịp nói gì thì nghe: "Ngươi gạt ta ——"
Vế sau còn một nửa, Cố Đường đoán hoặc là "Ngươi nói gì ta cũng không tin", hoặc là "Ai biết ngươi có đang gạt người không".
Cố Đường nhếch miệng cười, lộ ra nụ cười u sầu ảm đạm, chính là kiểu "Ta đã ngẩng đầu 45 độ rồi, mà nước mắt vẫn cứ rơi" ấy.
Đặc biệt là lúc tâm tình đối phương không tốt, rất dễ lay động người ta.
"Tề vương gia cùng muội muội ta cấu kết, chính là con nhỏ hiện ở trong vườn hoa vương phủ, hở ba cái răng, vào đêm động phòng còn đoạt trước ta hầu hạ vương gia, Cố Tam Nương."
"Sao có thể ——" Giản ma ma kinh hãi thốt hai chữ, chợt khẽ gật đầu, "Nếu là vương gia, thì quả thực làm được loại chuyện đó."
Cố Đường hít sâu, nghiêm túc nói: "Ta từ nhỏ được mẫu thân dạy bảo, lại là đích nữ duy nhất của bá tước phủ, thế tử là ruột thịt cùng mẹ với ta, vốn dĩ ta đã có ý trung nhân, nào ngờ bị Tề vương gia cản ngang một gậy, trực tiếp đi cầu thái hậu gả. Không chỉ vậy, hắn còn tuyên dương khắp nơi hai năm trước đã vừa thấy ta đã yêu. Ta... còn có thanh danh gì?"
Giản ma ma thở dài.
"Hắn đã làm nhục ta như vậy, thì đừng trách ta trả thù." Cố Đường cười, "Mặc kệ hắn muốn cái gì, ta cũng sẽ không để hắn như ý."
Ánh mắt Giản ma ma lóe lên, nói: "Ngươi... hiện giờ đã trả thù Cố Tam Nương, lại kết giao với thái hậu, hoàng hậu, công chúa trong cung, ngay cả thái phi cũng bị ngươi đè đến không thể phản kháng, vương phủ đã là ngươi làm chủ, ngươi cần gì phải..."
Cố Đường nói: "Giản ma ma, ngươi có biết khi ta mới nhận ra ngươi là đàn ông, ta định sẽ cùng thái hậu lật tung chuyện này, chuyện này mà bại lộ ra thì kết cục ra sao ngươi hẳn phải biết chứ? Ngươi cùng thái phi cùng nhau đến vương phủ, ngươi luôn hầu hạ bên cạnh bà ta, dù bà ta thừa nhận hay không thừa nhận, thân phận Tề vương gia cũng sẽ bị nghi ngờ. Đến khi đó hắn mới thật sự không còn gì cả."
Giản ma ma hình như có chút khẩn trương, Cố Đường thấy yết hầu của hắn lên xuống, thậm chí còn lộ ra chút cổ áo bên ngoài.
"Vậy vì sao ngươi không..."
"Đương nhiên là vì Giản ma ma ngươi." Cố Đường cười một tiếng, lần này là nụ cười vui sướng thực sự, "Ngươi dáng dấp lớn lên tuấn tú, ta có thể tưởng tượng mày của ngươi khi mọc ra, thành mày kiếm thì sẽ phong độ thế nào."
Dù không lên tiếng, vẻ mặt của Giản ma ma đã bán đứng y: Đang mờ mịt.
Cố Đường càng cười vui vẻ, "Ta vất vả làm vương phi, lại còn là thân vương phi, con ta sinh ra vẫn là thân vương, còn Tề vương thì vẫn là thư đồng của bệ hạ, nếu lúc tình cảm chưa hết mà hắn chết trước thì ngươi nghĩ đi... bệ hạ năm nay mới hơn hai mươi, người có thể che chở mẹ con ta bao nhiêu năm? Ta còn nhiều ngày tốt, cớ gì phải làm hỏng nó?"
"Tố giác ngươi là cùng nhau chết, hắn không làm được Tề vương, ta đây có lẽ phải vào chùa ở đến hết đời, ta có cách trả thù tốt hơn, sao lại muốn ngọc nát hơn ngói lành? Ta muốn chỉnh cái Tề vương phủ!"
Giản ma ma thở ra, lý do này quả thật hợp lý hơn, nhưng biểu cảm của y càng thêm phức tạp.
"Ta đến vương phủ cũng hơn ba tháng, kiểm kê sổ sách chỉ là tấm bình phong che mắt thôi, ta còn bí mật tìm bà tử nha hoàn nói chuyện, trông thì bình thường nhưng qua đó mà ta thấy ra một chuyện. Ngươi dù là người thân tín bên cạnh thái phi, lại là ma ma được sủng nhất, nhưng ngươi lại không muốn vương phủ tốt lên."
"Đồng thời thái phi cũng không muốn ngươi tốt, thái phi còn biết ngươi là đàn ông, cái này rất lạ, điều gì đã buộc hai ngươi lại với nhau vậy? Giản ma ma, ngươi có thể nói cho ta biết không?"
Ánh nến nhập nhòe, ngoài trời tối đen không chút ánh sáng, Giản ma ma nhất thời không phân biệt nổi ánh nến le lói hay là đôi mắt của Tề vương phi sáng hơn.
"Ta..." Giản ma ma mở miệng, lần này y không giả giọng, sau một tiếng, y im bặt hồi lâu, tựa như bị chính giọng thật của mình làm hoảng sợ.
Cố Đường không thúc y, một người giả gái hai mươi năm trong vương phủ, chắc chắn phải có huyết hải thâm thù, hơn nữa ký ức của nguyên chủ gần như không có vị ma ma này, khi trả thù thì nàng không tính làm liên lụy y.
"Ta họ Giản, vốn dĩ ta họ Giản, tên Giản Chu Nghiễn, ta là con của Bình Dương hầu Giản gia, là con trai duy nhất."
"Ngươi là em trai của thái phi? Con vợ lẽ? Mẹ ngươi là thiếp được sủng của Bình Dương hầu? Hay là nàng là thứ nữ, còn ngươi là con đích?" Cố Đường lập tức nghĩ đến vô số khả năng.
Giản ma ma lắc đầu, "Nàng là con gái của sơn phỉ."
Lần này đến lượt Cố Đường ngạc nhiên, "Thảo nào, ta thấy Tề thái phi có vẻ không hòa hợp, bà ta cơ bản không giao du với nhà quý tộc trong kinh, làm việc và ăn nói đều không đúng mực."
Đã nói được phần khó mở đầu, thì những chuyện sau chỉ thuận lý thành chương, huống hồ những chuyện này đã đè nặng trong lòng Giản Chu Nghiễn hai mươi năm, mà nàng là người đầu tiên có thể chia sẻ cùng.
"Lúc đó trong nhà chỉ còn ta và tỷ tỷ, Bình Dương hầu phủ ở phía nam, đi kinh đều mất hai tháng, đường xá xa xôi, tỷ tỷ sợ nàng lấy chồng xa xôi ta không ai chăm sóc, bị hạ nhân dạy hư, liền mang ta theo đường."
"Có lẽ là đồ cưới của tỷ tỷ khiến người đỏ mắt, có lẽ do nàng mang theo ta khiến người ta nghĩ nàng mang theo hết tài sản của Bình Dương hầu, hoặc có thể trong gia đinh có kẻ cấu kết với sơn phỉ. Ta..."
Giản Chu Nghiễn dừng lại, "Lúc đó ta bảy tuổi, quả thật mất trí nhớ, nhà ta ai cũng bị giết, chắc bọn chúng thăm dò ta rất nhiều lần, có lẽ là to gan cảm thấy kích thích, hoặc là để trông càng giống, muốn dụ ta nói ra điều gì, ta từ thế tử Bình Dương hầu biến thành tiểu nha hoàn không tên không họ."
"Cha nàng đóng giả thành quản gia đưa gả, còn em trai thì thay thế thân phận thế tử Bình Dương hầu..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận