Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 839: Ta gọi Chiêu Đệ ( 4 ) (length: 8084)

Triệu Kỳ Khai: "Ngươi còn nhỏ tuổi quá, không thích hợp."
Triệu Đức Thắng: "Ngươi nhìn xem đường chân tóc của ngươi đi, ngươi thì thích hợp chắc?"
Triệu Kỳ Khai mắt híp lại, "Nàng là ân nhân cứu mạng của ta."
Triệu Đức Thắng: "Nàng nửa đường bỏ ngươi xuống đấy, đây là một cái 'flag', có khi nàng có thể ôm lấy cái đầu rồi bỏ cái đuôi của ngươi luôn ấy chứ."
Triệu Kỳ Khai nghẹn lời: "Ngươi đúng là sinh viên khoa học tự nhiên, tư duy cảm tính của ngươi không ổn chút nào, ta bắt đầu hoài nghi tố chất chuyên môn của ngươi đấy. Không đúng, ngươi thật là em trai ruột của ta à? Ngươi thật không giúp ta?"
Triệu Đức Thắng vừa định lên tiếng, thì Cố Đường vào căn tin, hắn đứng phắt dậy giơ tay lên, "Đường tỷ tỷ ~ "
Khuôn mặt Triệu Kỳ Khai còn đang oán giận, trong một phần nghìn giây sau liền biến thành tươi cười, "Cố tỷ tỷ ~ "
Cố Đường thấy bọn họ, đi lấy đồ ăn, hướng phía bên này đi tới.
Hai anh em nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự quyết tâm giống nhau: Tất cả dựa vào bản lĩnh!
Cố Đường bưng bát cơm đến, nàng nhìn Triệu Kỳ Khai tóc ngày càng thưa thớt, còn có Triệu Đức Thắng bị cận nặng...Hai người này thật sự đều không được mà.
Tóm lại vẫn phải tiếp tục từ chối.
Chưa được hai tháng, Cố Đường bỗng nhiên nhận được thông báo của đồn c·ô·ng an, Cố Đại Vĩ c·h·ế·t, thông báo cho các nàng về thừa kế di sản.
Cố Đường cảm thấy không cần thiết, liền tìm đại diện luật sư, yêu cầu duy nhất là: Chia đều, sau đó đem phần của mình trực tiếp quyên tặng cho trường tiểu học hy vọng tại địa phương.
Cố Đường không về, nhưng ba người còn lại thì về.
Cố Chiêu Đệ mở công ty môi giới còn thiếu 10 vạn tệ, mấy năm nay ở Nam Khẩu, cô cũng tiếp được không ít những hộ gia đình được 'một đêm phất giàu' do đền bù giải tỏa, cô nghĩ kiểu gì thì nhà trong cũng phải được chia mười căn tám căn, Cố Đường đã giàu có như vậy, chắc chắn không nỡ mặt nào mà đòi, vậy sẽ là bốn người chia, cô ít nhất cũng phải có hai căn.
Cố Tinh Tinh cũng về, cô đang thiếu tiền nợ nần ngập đầu, cô cũng muốn di sản.
Cố Vân Vân cũng giống vậy, mặc dù cô c·ô·ng tác không tệ lắm, nhưng năm đó bỏ lỡ cơ hội, hiện tại tiền chỉ vừa đủ đặt cọc tiền thuê một phòng ngủ một phòng kh·á·c·h, cô muốn một căn hai phòng ngủ một phòng kh·á·c·h, cô muốn ở lại Nam Khẩu, cô cũng xin nghỉ phép để trở về.
Khu thôn cũ trước kia đã sớm bị dỡ bỏ, thay thế là tiểu khu tái định cư, tiểu trang viên.
Nhà không quá tốt, là tòa tháp, sát nhau san sát, còn có phòng hoàn toàn hướng bắc.
Ba chị em cùng ở Nam Khẩu, dân cảnh cũng cùng lúc thông báo, ba người cùng nhau một chuyến tàu về.
Vừa về đến, đã bị dân làng vây xem.
"Ba người các cô đúng là c·h·ế·t thảm rồi! Sinh sinh bị em trai của các cô kéo xuống c·h·ế·t."
"Đầu tiên là bị ngộ độc khí gas, sau đó lại nằm viện hai ngày, trực tiếp liền mang người về nhà, đáng lẽ là không cần c·h·ế·t đấy."
"Tôi cảm thấy chính là hắn muốn tài sản đấy!"
"Mọi người thử nghĩ đi, em trai các cô trước giờ chưa từng nấu cơm bao giờ, làm sao tự nhiên lại nói muốn nấu cháo, hơn nữa còn nấu cháo ra được nữa? Hắn chính là không có ý tốt."
"Năm đó mẹ của các cô c·h·ế·t cũng có vấn đề! Cũng là bị em trai các cô h·ạ·i c·h·ế·t!"
"Các cô phải đòi lại công bằng cho ba mẹ đi!"
Dân làng thật ra cũng có chút sợ hãi Cố t·h·i·ê·n Ân, những năm nay lại càng thêm sợ, Cố t·h·i·ê·n Ân thật không phải người tốt gì, hơn nữa người này đã gần ba mươi tuổi rồi, cho đến giờ chưa từng làm việc một ngày nào, tất cả đều nhờ Cố Đại Vĩ ra ngoài quét rác nuôi hắn.
Hơn nữa hắn còn h·ạ·i c·h·ế·t hai người, ai biết được ngày nào đó sẽ không h·ạ·i đến bọn họ chứ?
Cố Chiêu Đệ về một chuyến tìm hiểu tin tức, thì biết được nhà trong được chia ba căn nhà, tổng cộng 240 mét vuông, các cô năm người chia đều, mỗi người được 48 mét vuông, tính theo giá bán lại là 5000 một mét vuông, thì cũng được 24 vạn tệ.
Nhưng nếu Cố t·h·i·ê·n Ân là hung thủ thì sao?
Điểm này Cố Chiêu Đệ vẫn hiểu được, mấy năm nay cô đã nghe qua không ít chuyện cổ quái kỳ lạ rồi, kẻ h·ạ·i c·h·ế·t người thì không thể nào được thừa kế tài sản.
Nếu như có thể đá Cố t·h·i·ê·n Ân ra khỏi, thì cô có thể được 60 mét vuông, chính là 30 vạn tệ.
Lại đổ lỗi lên đầu Cố Đường, Cố Đường đã giàu như vậy rồi, cô ấy phải nể mặt mũi, cô ấy sẽ không tranh chút tiền này với mình đâu, vậy thì sẽ là ba người chia, được 80 mét vuông, 40 vạn tệ.
Trước kia cô đã từng đưa về nhà 6 vạn tệ đấy, sao cũng có thể chia nhiều thêm một chút, có khi có thể đòi được một nửa không chừng?
Cố Chiêu Đệ lập tức phấn khích, "Kiện! Nhất định phải kiện hắn!"
Một bên Cố Chiêu Đệ vừa hỏi chi tiết đấy, thì bên kia Cố t·h·i·ê·n Ân mở cửa phòng, h·u·n·g· á·c nói: "Mấy người đừng có không biết điều! Mấy người đều là đàn bà, đàn bà làm sao mà được thừa kế gia sản! Lúc bà nội còn sống đã nói, đồ đạc trong nhà đều là của tao!"
Cố Vân Vân nhướng mày, "Đàn bà thì sao không được thừa kế gia sản? Anh nên học một chút luật đi, thật là vô dụng! Nếu không thể thừa kế gia sản thì dân cảnh thông báo cho chúng tôi làm gì?"
Cố Tinh Tinh nghĩ, nghĩ tới có tiền rồi cũng không cần phải chịu khổ sở thế này nữa, cô cũng lớn tiếng nói: "Con cái đều như nhau, chúng tôi nhất định phải được thừa kế gia sản!"
Cố t·h·i·ê·n Ân hừ lạnh một tiếng, "Mấy năm nay ba đều là do tao chăm sóc, mấy người đừng hòng!" Hắn "bộp" một tiếng đóng cửa lại.
"Hắn chăm sóc ba?" Cố Chiêu Đệ cười lạnh nói: "Hai người mày đều nhờ vào sáu vạn tệ năm đó tao để lại mà sống đấy!"
Mặc dù ở nhà chung cư, nhưng đều là một thôn, rất nhiều người vẫn giữ thói quen cũ, cửa phòng mở toang có thể tự ý xông vào, nghe thấy chị em Cố gia về, mọi người chen chúc ngoài hành lang, người năm miệng mười kể lại những chuyện đã xảy ra mấy năm nay.
Cứ kể là kể, lại không tránh khỏi nhắc tới Cố Đường, "Sao không thấy em gái út của mấy người."
Cố Chiêu Đệ muốn phát động sức mạnh của quần chúng, lợi dụng dư luận tấn c·ô·ng, bèn thở dài nói: "Ai, em ấy c·ô·ng tác bận bịu, giờ em ấy khá giả rồi, cũng không còn để ý gì tới chúng ta nữa, chắc là cảm thấy chúng ta không có tiền đồ đâu."
Nhắc tới tiền, Cố Tinh Tinh là hoàn toàn rõ ràng ý Cố Chiêu Đệ như thế nào rồi, cô cũng có chung suy nghĩ với Cố Chiêu Đệ, Cố Đường giàu có như thế rồi, thì đừng tới giành mấy chút di sản này với các cô, còn chưa đủ cho cô ta nhét kẽ răng.
"Nghe nói em ấy đã làm đến chức phó tổng giám đốc nhà máy, một tháng ít nhất phải được hai vạn tệ."
Cố Vân Vân trợn trắng mắt, cười lạnh nói: "Chị đang xem thường ai đấy? Mấy người tự mình trở về xem đi, phó tổng giám đốc Hạo Phổ, Cố Đường đấy."
"Úi chà, vậy là phát tài lớn rồi!"
"Tôi nghe nói loại này là nhận lương một năm, một năm ít nhất cũng phải được 50 vạn đấy?"
Mặt Cố Tinh Tinh bên cạnh tối sầm không nhịn được, cô trừng mắt lườm Cố Vân Vân, "Nó bỏ bùa mê thuốc lú gì vào cho mày đấy hả?"
Cố Vân Vân tức giận nói: "Ý của mấy người như thế nào tôi đều đoán được cả rồi, tóm lại là em ấy cũng họ Cố, có các người thì cũng phải có phần của em ấy!"
Cố Chiêu Đệ nói: "Vân Vân, mày đừng nói vậy, mày xem em ấy còn không thèm đến đây kìa ——"
Lời còn chưa dứt, đã thấy một người đàn ông chín chắn ăn mặc chỉnh tề xuất hiện ở cửa thang máy, mọi người ngoài hành lang im lặng trong giây lát.
Người đàn ông này đi vào thấy cảnh này, đoán là chỗ này, anh ta hỏi: "Xin hỏi đây có phải là nhà của Cố t·h·i·ê·n Ân không?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, người đàn ông này liền đi lên gõ cửa, trong đầu truyền ra tiếng Cố t·h·i·ê·n Ân nói "Cút!"
Người đàn ông này vẫn hết sức bình tĩnh, "Tôi là luật sư được cô Cố Đường ủy thác, chuyên đến xử lý những công việc liên quan đến di sản của Cố Đại Vĩ."
Hành lang lại im lặng trở lại, trong nhà Cố t·h·i·ê·n Ân không biết đập cái gì lên cửa, âm thanh hết sức vang dội.
Cố Chiêu Đệ tức muốn hộc máu, Cố Đường này có bệnh hả! Tất cả mới có bao nhiêu thứ đồ đạc mà đã thuê cả luật sư rồi?
Người này dùng giọng Nam Khẩu, phí đi lại cũng không phải là con số nhỏ, có thể thấy được Cố Đường thật sự là kiếm được rất nhiều tiền!
Cố Chiêu Đệ mắt đảo một cái, bất quá đây cũng là cơ hội, cô lập tức nói: "Ba cô ta c·h·ế·t, mà cô ta còn không về đưa tiễn ba cô ta sao? Cô ta không có một chút hiếu tâm nào, cô ta chỉ nghĩ đến tiền!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận