Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 694: Không gì làm không được quản lý người ( bốn ) ( 2 ) (length: 8791)

Kỷ Hi Việt: "Ừm, vậy ta đi xem sách."
Cao ca đã dặn dò hắn rất kỹ, phải thể hiện mọi thứ như bình thường, hơn nữa càng muốn đi, lại càng không thể để lộ ra ngoài, nếu không quản lý mà nhìn ra sơ hở, có chút người lòng dạ hẹp hòi, không chừng sẽ sau lưng giở trò xấu.
Cố Đường lòng dạ rộng lớn ư? Chưa nói đến vấn đề lòng dạ của nàng, tầm mắt của nàng chỉ đến thế thôi, lòng dạ có thể rộng lớn đến đâu?
Kỷ Hi Việt mặc dù nói đi xem sách, nhưng vẫn luôn dòm ngó bình phong trong nhóm chat.
Du Trường Tinh: "Ai... Có lúc ta cảm thấy vị quản lý của chúng ta có hơi mù quáng, khi nhận công việc không xem thù lao. Như nói đến ta đi, cô ấy nhất định muốn tôi đóng vai nữ phụ trong một bộ phim điện ảnh bom tấn quốc tế nào đó, đất diễn thì ít, cát-xê cũng chẳng vượt quá 20 vạn đô la Mỹ, trong khi cùng thời điểm có một phim truyền hình trong nước mời tôi, mở miệng liền là 300 vạn."
Văn Hoài cũng nói: "Ai nói không phải, bây giờ đi diễn quảng cáo kiếm được nhiều tiền hơn, kia ai ấy, Đoàn Dã Lai ba bài hát đã dám ra giá hai trăm vạn, hắn nhờ tôi hát bè cho hắn, kết quả cô ấy lại tìm cho tôi những quảng cáo, đều chỉ có 4, 50 vạn, chẳng phải là vấn đề ở người quản lý sao?"
Du Trường Tinh vừa thấy đây là một cơ hội tốt, tiếp tục nói: "Nói vậy có chút không có lương tâm, dù sao cũng là Cố tỷ mang ta vào nghề, nhưng thôi, coi như tôi vốn dĩ không có thực lực gì đi, Văn ca thực lực tốt như vậy, mà đổi thành một người quản lý có chút quan hệ thôi, thì anh đã sớm nổi rồi. Tổ chức lưu động buổi hòa nhạc kiếm tiền mới là nhiều nhất."
Văn Hoài mừng rỡ trong bụng, vẻ ngoài còn cố làm ra vẻ, "Tôi rất cảm ơn cô ấy, nhưng mà đây là chuyện liên quan đến cơm ăn áo mặc sự nghiệp đấy. Tôi cũng không thể theo cô ấy chậm rãi trưởng thành được. Nếu tôi không phải mua nhà, không bị áp lực trả nợ các kiểu thì tôi đã có thể hết mình giúp cô ấy rồi, nhưng mà tôi cũng phải sống chứ. Tôi cũng không thể theo cô ấy ăn uống kham khổ được?"
Nghe hai người từng câu từng chữ nói xấu Cố Đường, Kỷ Hi Việt suýt nữa không kìm được mà tham gia vào.
Nhưng may là chuyện này Cao Đức Cầu đã từng nói qua với hắn, Kỷ Hi Việt bây giờ chỉ dám nhìn trộm bình phong mà thôi.
Nhưng mà nghẹn như vậy rất khó chịu, Kỷ Hi Việt chụp màn hình toàn bộ tin nhắn, nghĩ rằng sau này sẽ có lúc dùng đến.
Chờ ăn xong cơm trưa, Cao Đức Cầu rốt cuộc đã trả lời.
"Công ty cấp trên đã họp, ngươi là nghệ sĩ mà công ty đặc biệt coi trọng, công ty bằng lòng mở cho ngươi cái tiền lệ này, nhưng mà ngươi nhớ kỹ, đừng nói với các nghệ sĩ khác."
Kỷ Hi Việt vội vàng đáp ứng, hắn nói: "Vậy chúng ta có nên làm nhanh một chút không? Mấy ngày nữa là trời sẽ nóng lên rồi, đến lúc đó tôi sợ vết thương khó lành."
Cao Đức Cầu rất đắc ý, nói: "Được, lát nữa ta sẽ gửi địa chỉ bệnh viện cho ngươi, chúng ta gặp ở cổng bệnh viện nhé."
Còn bên Cố Đường, từ bệnh viện đi ra, cô liền về thẳng nhà.
Cô không có ý định quản ba người này, đều là người trưởng thành rồi, dù sao cũng nên tự chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình, đúng không?
Nguyên chủ kiếp trước quản lý cực kỳ tốt, kết quả đổi lại được cái gì?
Qua một tháng tiếp xúc này, Cố Đường thấy rõ ràng, ba người này có chút tâm cao khí ngạo, nhưng lại không có thực lực tương xứng với dã tâm.
Như Văn Hoài chẳng hạn, chỉ thấy người ta Đoàn Dã Lai nhờ hát bè, mà không tự xem lại trước khi nổi tiếng người ta đã nỗ lực thế nào?
Sau khi về đến nhà, Cố Đường trước đăng ký ca khúc « Dư sinh may mắn » mà nguyên chủ kiếp trước để lại, sau đó lại xem sổ sách công ty, xác nhận vấn đề thuế má không có gì, cô mới coi như thả lỏng được.
Thảo nào ba người kia đều cảm thấy tiền ít, nguyên chủ thật sự là quá thực tế khi nộp thuế, một đồng cũng không tìm cách trốn tránh.
Đến cuối tháng tư, Cố Đường lại liên hệ cho Văn Hoài hai chương trình của đài địa phương, còn có một buổi phỏng vấn của trang web âm nhạc, lần này cô sẽ không đi cùng, tùy tiện hắn nói gì thì nói.
Cố Đường tự mình thu xếp hành lý, ra nước ngoài đi casting.
Đạo diễn Maltz rất hứng thú với đoạn phim casting của cô, trực tiếp chuyển tiền qua mời cô phỏng vấn.
Cố Đường đương nhiên là muốn đi rồi.
Kết quả casting là cô được thông qua ngay tại chỗ.
Đúng như Cố Đường nói với Du Trường Tinh, các nữ diễn đánh đấm dù là ở thị trường quốc tế hay trong nước đều rất khan hiếm.
Bây giờ phim võ hiệp, đừng nói dùng đao kiếm, đến cả đánh bằng quyền cước cũng tay chân run rẩy, đừng nói khoa chân múa tay, dùng từ “mềm oặt” để hình dung còn là đang nâng đỡ họ rồi.
Cố Đường ký hợp đồng với tổ sản xuất ngay tại chỗ, tháng mười bộ phim sẽ chính thức khởi quay, lúc đó cô đến là được.
Xong xuôi mọi chuyện ở bên đó, vừa về nước, Cố Đường liền nhận được điện thoại của Đoàn Dã Lai, "Buổi hòa nhạc còn hai tuần nữa, thời gian của cô có thích hợp không? Chúng ta cùng nhau luyện tập một chút?"
Cố Đường trực tiếp thu dọn đồ đạc lại bay đi mất.
Cố Đường hai tuần không hề để ý đến ba người dưới tay, liên lạc duy nhất có lẽ chỉ là mỗi tuần vào buổi sáng sẽ nhắn một tin vào nhóm chat: "Tuần này không có thông báo, có việc gì tìm tôi gọi điện."
Phong cách này khác xa với nguyên chủ một trời một vực, khiến ba người dưới trướng có chút lo lắng.
Sáng thứ hai Cố Đường vừa gửi tin nhắn xong, ba nghệ sĩ trong nhóm đã liên tiếp xuất hiện.
Kỷ Hi Việt: "Cố tỷ, dạo gần đây có thông báo nào thích hợp cho em không?"
Văn Hoài: "Lượng tiêu thụ ca khúc cũng được, ba vòng bán được 10 vạn bản, mặc dù không thể so được với mấy người có độ nổi tiếng cao, nhưng trong giới ca sĩ cũng không tệ, còn tốt hơn cả em nghĩ, có nên làm một buổi phát sóng trực tiếp để cảm ơn fan không?"
Du Trường Tinh: "Mặt em cơ bản là đã hết sưng [ảnh chụp]. Cố tỷ, em có thể nhận phim rồi. Em nghe nói bộ phim hài võ hiệp đô thị kinh phí lớn đang tuyển diễn viên, Cố tỷ có để ý không?"
Cố Đường vừa nhìn thấy, khóe miệng hơi nhếch lên, lần lượt trả lời từng người.
"Kỷ Hi Việt, còn nửa tháng nữa là thi đại học rồi, em lo mà học hành cho tốt đi, đừng nghĩ đến chuyện khác, lần trước em không phải là không muốn đi cái show quân đội sao? Chờ khi nào chị rảnh sẽ tìm xem có cái nào phù hợp cho em không. Nhưng mà em đừng hy vọng quá nhiều, sắp tới là cao điểm rating của kỳ nghỉ hè rồi, thời điểm này show khó tìm lắm."
"Văn Hoài, được thôi, anh tự liên lạc với người bên công ty, bảo họ sắp xếp cho anh."
"Du Trường Tinh, chị có thể giúp em liên lạc không vấn đề gì, nhưng mà mặt em thế này không được ổn cho lắm. Vậy đi, em bảo Tiểu Trương chỉnh sửa cho em một chút, mặt em béo phúng phính thế này trông hơi giả quá. Chị cảm thấy em nên đi khám lại ở bệnh viện ba sao một chút đi. Em thử đẩy cái cằm lên xem, cái cằm này của em có phải là độn nhiều quá không? Cảm giác như là nhét một miếng ván vào."
Ba người ở đầu bên kia đều trợn mắt, nhưng mà tin nhắn trả lời ra, ai nấy đều là "Vâng ạ".
Để điện thoại xuống, ba người đều đang suy nghĩ về chuyện này, lật đi lật lại xem tin nhắn của Cố Đường.
Có lẽ là vì lâu ngày không ăn tinh bột dẫn đến não bị tổn thương, suy nghĩ nửa tiếng sau, ba người mới phản ứng lại, gần như là đồng thời nhắn cùng một tin vào nhóm nhỏ.
Kỷ Hi Việt: "Em phải đi học để thi, Du tỷ còn đang dưỡng thương, Văn ca tự liên lạc, vậy quản lý của chúng ta đang bận cái gì?"
Du Trường Tinh: "Cô ấy... Có phải là đang giúp anh tìm thông báo không?"
Văn Hoài: "Dù sao không phải đang bận việc của tôi."
Kỷ Hi Việt: "Không phải Văn ca vẫn đang tham gia hai ba chương trình đấy sao?"
Văn Hoài: "Cô ta không đi cùng tôi, hơn nữa đều là chuyện của mười ngày trước rồi."
Du Trường Tinh: "Chẳng lẽ... là đang tìm người mới?"
Một câu nói khiến cho nhóm nhỏ im lặng trong vòng năm phút.
Kỷ Hi Việt: "Tìm người mới tốt, em rốt cuộc không phải người có thâm niên ít nhất nữa rồi ha ha ha ha. Sau này cũng có người gọi em là sư huynh."
Văn Hoài thầm mắng một tiếng đồ ngốc, công ty quản lý của bọn họ, tính cả ba nghệ sĩ này, thì tổng cộng cũng chỉ có 14 người, loại công ty này mà tìm người mới á? Cô ta tìm đâu ra chứ?
Chính là nói cô ta muốn từ bỏ người cũ rồi!
Sẽ là ai đây? Dù sao cũng không phải là mình, hắn vừa mới phát hành album, rõ ràng là đang bắt đầu tốt lên, Cố Đường làm việc cho hắn ba năm đều không kiếm được tiền gì, dù thế nào cũng không thể sa thải hắn.
Văn Hoài bóng gió nói: "Trước kia cô ta mang ba người đã thường xuyên tăng ca, giờ thêm người nữa thì cô ta lo liệu được chắc? Tôi thấy công ty cũng không có ý tuyển nhân viên mới đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận