Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 900: Vô hạn lưu thế giới npc ( hai mươi ) ( 3 ) (length: 7760)

Cho nên vừa xảy ra chuyện, chủ nhiệm hậu cần liền ám chỉ hiệu trưởng, hắn có thể đi tìm quản lý Phùng, nói đây là ngộ độc thức ăn, còn có thể bảo quản lý Phùng chuẩn bị chút đồ ăn sắp biến chất, dù sao hiện tại vẫn là cuối hè đầu thu, đồ ăn có chút vấn đề cũng không quá bất thường.
Hiệu trưởng nghĩ nghĩ cũng liền đồng ý, người thầu nhà ăn ít nhiều gì cũng phải chi chút tiền hoa hồng, hiệu trưởng cũng biết, cho nên chủ nhiệm hậu cần chắc chắn là nhận tiền, để hắn đi làm loại chuyện này, hiệu trưởng cũng yên tâm.
Hiệu trưởng còn hứa hẹn, có thể miễn phí 6 tháng tiền thầu.
Trước đó hợp đồng thầu là năm năm, thời gian đến hết vào tháng 6 năm sau, cũng chính là còn khoảng 9 tháng, miễn sáu tháng, nghĩa là quản lý Phùng sẽ được giảm 3 tháng tiền thầu.
Nhưng khi chủ nhiệm hậu cần đi tìm quản lý Phùng, việc giảm 3 tháng tiền thầu liền biến thành giảm 6 tháng tiền thầu.
Nói thật, người bình thường chắc chắn không chấp nhận lý do này.
Nhưng quản lý Phùng không phải người bình thường, hắn đã lừa được hai trăm vạn, sớm đã chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng tất cả chuyện này đều bị báo cáo của Sư Hạo Ngôn phá hỏng.
"Haizz." Chủ nhiệm hậu cần thở dài, "Có lẽ hắn còn quá trẻ, EQ tương đối thấp."
Hiệu trưởng tiếp tục trắng trợn nịnh hót, giọng còn đặc biệt lớn, "Cô giáo Cố còn trẻ hơn hắn, cô giáo Cố đâu có thế này!"
Chủ nhiệm hậu cần thầm lườm một cái, tiếp tục nói: "Hắn là giáo y thì biết cái gì? Hắn không nhìn thấy hiện tại là thời khắc mấu chốt của trường học. Bất quá hắn cũng... mọi việc đáng lẽ đã yên ổn rồi, tự nhiên lại nhảy ra."
Hiệu trưởng cười lạnh một tiếng, "Loại người này không thể giữ, lỡ sau này hắn lại làm ra chuyện gì, trường học chúng ta còn mở cửa được nữa không? Anh đi nói với lão Tào, bảo lão ta phải để mắt đến cái thằng họ Sư kia, nếu tháng sau mà lão ta không tìm được sơ hở để đuổi cổ hắn thì tôi cho lão Tào cuốn gói!"
Chủ nhiệm hậu cần vội vàng gật đầu đáp, "Người này quả thật không thể giữ lại. Trường chúng ta chịu không nổi loại người thích gây chuyện này đâu."
Hiệu trưởng vỗ bàn một cái thật mạnh, "Cứ đánh giá thấp đi, cứ gọi là loại kém cỏi nhất!"
Chủ nhiệm hậu cần cười nói: "Ngài cứ yên tâm, kể cả người lúc trước tuyển hắn vào cũng đang hối hận, trường học giờ chẳng có ai muốn hắn ở lại nữa đâu!"
Sư Hạo Ngôn hiện tại còn chưa biết mình đã vào danh sách đếm ngược đào thải, hơn nữa còn là toàn trường giáo viên cùng nhau chờ bắt sơ hở của hắn.
Việc bình cấp quan trọng đến mức nào, thăng lên là có thể tăng lương, quyền lợi rõ ràng trước mắt, vậy mà lại bị một mình hắn phá hỏng.
Đương nhiên cho dù cảnh sát không điều tra ra, hay là xử lý theo kiểu ngộ độc thức ăn thì việc bình cấp cũng gần như chắc chắn bị dẹp, nhưng mà Sư Hạo Ngôn đã khiến mọi người phẫn nộ đến mức muốn phát tiết.
8 giờ tối, ba người chơi còn lại cùng một nội ứng lại đến vùng ngoại ô thị trấn, bốn người nhìn nhau, ngay cả Sư Hạo Ngôn cũng thấy có chút khó hiểu.
Sao tự dưng lại bị loại hai người rồi?
Âu Khinh là người đầu tiên mở miệng, ngoài việc muốn nắm giữ nhịp điệu một chút, cũng còn hơi che chắn cho Cố Đường, không để cô ấy nói ra vài điều.
Anh nói: "Tôi cảm thấy hai chúng ta cùng làm bảo vệ thì rõ ràng lãng phí, chúng ta nên một người một vị trí, như vậy mới có thể nghe ngóng được nhiều tin tức hơn."
Cát Đào liếc mắt nhìn anh một cái, nói: "Cậu tìm được việc làm rồi à?"
Âu Khinh lắc đầu, "Vẫn chưa, tôi định cuối tuần đi xem xung quanh trường học, bất kể tìm được việc gì, vẫn nên ở gần trường thì tốt hơn."
Cát Đào thở phào nhẹ nhõm, trong tình huống phó bản có vấn đề, cứ bất động thì hơn, anh nói: "Vậy tôi cứ tiếp tục làm bảo vệ vậy."
Nói đến việc làm, Sư Hạo Ngôn có chút đắc ý, chức giáo y này có thể nói là hắn giành được từ tay Cố Đường, hắn cười nói: "Chiều nay hiệu trưởng đến cảm ơn tôi, còn tăng cho tôi 500 đồng tiền lương nữa."
Ánh mắt Sư Hạo Ngôn liếc nhìn Cố Đường.
Cố Đường trong lòng thầm lườm một cái, biểu tình vẫn nghiêm túc như cũ, "Từ khi xảy ra chuyện đến giờ, cả khối lớp lớn nhất đã có 12 học sinh rời đi."
Cố Đường cầm ra một tờ giấy, trên đó viết tên 12 học sinh, còn có cả gia cảnh, cùng với lý do rời đi.
Âu Khinh nhíu mày, nhanh chóng giật lấy tờ giấy, tỉ mỉ xem xét.
Sư Hạo Ngôn hỏi một câu, "Lớp 12 (5) đi mấy người?"
Cố Đường nói: "Hai người, một người là bạn cùng bàn của Lỗ Đông Hương trước đây, muốn chuyển đến thị trấn bên cạnh học, tôi hỏi thì được biết mẹ của cô bé là người ở thị trấn bên cạnh, sẽ cho cô bé đến nhà bà ngoại ở."
"Nhà thứ hai là nhà mở quán ăn ở khu phố đồ ăn sau trường học, do nhà ăn trường bị đóng cửa nên việc kinh doanh của nhà họ tốt hơn nhiều, tính cho con về hỗ trợ. Tất nhiên là con nhà đó nói bố mẹ muốn nó nghỉ học, nhưng mà người nhà khi đến trường làm thủ tục thì nói là bảo lưu học tịch, tạm nghỉ một năm."
"Đương nhiên cái này không quan trọng, cho dù là tạm nghỉ học thì quay lại cũng không phải người lớp 12 (5)."
Lúc này Âu Khinh đã xem hết toàn bộ danh sách.
Cố Đường đánh dấu rất kỹ, phía trên còn có những học sinh có cha mẹ làm ăn xa, muốn mang con cái đi theo.
Còn một nhà đáng chú ý là nhà ở phía sau nhà họ Triệu, cả nhà là đi nương nhờ người con trai đang đi làm ăn xa.
Âu Khinh đột nhiên hiểu được chủ đề của phó bản này là gì.
Bọn họ phải bảo đảm phó bản an toàn, phải bảo đảm thị trấn này an toàn, phải bảo đảm trường học an toàn!
Phải làm sao để các bậc phụ huynh yên tâm cho con mình học ở trường 28 Trung này!
Anh đã hiểu!
Âu Khinh một mặt hưng phấn định nói ra, nhưng nhìn thấy Cố Đường thì lại có chút do dự, thân phận Cố Đường chưa rõ ràng, anh cần đợi thêm xem Cố Đường định thế nào.
Cố Đường nói: "Mọi người xem qua danh sách này đi, tôi nói một chút những điều mình phát hiện trong hai ngày qua và cả kết luận của tôi."
Âu Khinh gồng lên 12 phần tinh thần, chuẩn bị bất cứ lúc nào cắt ngang lời Cố Đường, vạch trần âm mưu của cô ta.
"Lúc đầu tôi còn chưa chắc chắn lắm, nhưng sau khi nghe Sư Hạo Ngôn vừa rồi nói, tôi cảm thấy mình có thể đưa ra kết luận này, Sư Hạo Ngôn vì chính nghĩa mà chiến đấu, hắn vạch trần âm mưu thức ăn bị hạ độc nên mới được hiệu trưởng khen thưởng."
Cố Đường nói năng không hề đỏ mặt.
"Nhìn lại những học sinh đã rời đi trong tuần này, chắc hẳn mọi người cũng thấy có 4 học sinh mà tôi dùng bút đỏ gạch chân lý do, 4 học sinh này chính miệng đã nói với tôi."
"Cha mẹ bọn họ đều cảm thấy thị trấn này không an toàn, lớp 12 (5) xảy ra vụ án g.i.ế.t người, nhà ăn trường học lại bị hạ độc, nên họ không yên tâm cho con cái tiếp tục học ở trường 28 Trung nữa."
"Vậy mọi người đã hiểu chưa? Chúng ta phải bảo đảm an toàn cho trường học, cho thị trấn, bất kể là ở thị trấn, trường 28 Trung hay lớp 12 (5) thì cũng không được xảy ra vấn đề nữa."
Cố Đường liếc mắt nhìn Âu Khinh, nói: "Tôi nghĩ đây cũng là vì sao chủ thần lại sắp xếp hai bảo vệ, vào đêm xảy ra chuyện, hai người chúng ta vẫn nên cùng nhau tuần tra, các người nghĩ xem, nếu chúng ta tách nhau ra, nói không chừng có thể bắt được kẻ đầu độc."
"Đừng có nói với tôi các người tin là do Hạ Hầu Tĩnh làm, trừ phi đầu óc cô ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận