Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 398: Đoàn sủng văn đối chiếu tổ ( 2 ) (length: 8451)

"Nếu là chuyện kim cương, ngươi càng không thể nghe nàng. Phỉ Phỉ muốn biểu diễn tốt nghiệp, ta tìm được kim cương tốt thì sẽ ưu tiên cho Phỉ Phỉ dùng, nhưng ta cũng không đối xử tệ với nàng, ta cho nàng kim cương trên 50 phân. Ngươi biết đấy, kim cương trên 50 phân thì giá cả khác rồi."
Đan Vĩnh Lan đang ở nhà mới thu dọn đồ đạc, thành phố lớn có cái lợi này, một năm 365 ngày, ngành dịch vụ cả năm không nghỉ.
Điện thoại cứ reo liên tục, đương nhiên nàng cũng nghe thấy, nhưng đây là âm báo nhắc nhở riêng mà nàng cài cho Hàn Đông Đông, nên nàng đợi đến khi làm xong việc đang dở trên tay mới đi mở điện thoại.
Xem xong mười mấy tin nhắn, Đan Vĩnh Lan kinh ngạc đến ngây người, "Đây đều là cái thứ cặn bã gì thế này..." l·y ·h·ô·n! Cần thiết phải l·y ·h·ô·n!
Cố Đường đã dọn đến nhà mới, còn mua một bộ nồi đá thạch anh để nấu ăn, chiếc nồi nhỏ để đun sữa vẫn không chút tì vết, cảm giác hạnh phúc tràn đầy.
Nàng vừa rót sữa nóng, đang nghĩ có nên cho thêm chút bột ca cao để tăng thêm cảm giác "có nghi thức" không thì điện thoại lại reo.
Lần này là Lý Phỉ Phỉ.
Cố Đường vừa nhấc máy, giọng Lý Phỉ Phỉ nghẹn ngào khóc đã truyền đến, "Đường Đường tỷ, em biết chị không t·h·í·ch em – "
"Vậy cô còn gọi đến đây làm người ta ghét? Cô có bị t·i·ệ·n không?"
Tiếng khóc của Lý Phỉ Phỉ chợt dừng lại, ngay cả tiếng khóc cũng không được hoàn hảo nữa, "Có gì thì nhằm vào tôi mà tới, có được không, đừng liên lụy người khác. Anh họ đã làm gì có lỗi với chị? Chị muốn p·h·á hỏng hôn nhân của anh ấy! Chẳng lẽ chị vì không có bạn trai mà không muốn người khác thành vợ thành chồng hay sao?"
Cố Đường đoán chắc bên cạnh nàng có người, nếu không thì nàng sẽ không diễn kịch đến mức đó.
Quả nhiên, rất nhanh đã có tiếng ông ngoại loáng thoáng vọng đến từ đầu dây bên kia, "Mày nói với nó! Nếu như anh họ mày l·y ·h·ô·n, tao sẽ không bao giờ nhận nó là cháu ngoại!"
Đây đúng là một chuyện tốt nha!
Cố Đường hét vào điện thoại, "Ông ngoại, ông yên tâm! Cháu có khí phách, cháu nhất định không về!"
Hàn Quốc Khánh dù sao cũng có tuổi, có thể lờ mờ nghe thấy bên kia có người nói chuyện đã không dễ dàng gì rồi, còn Cố Đường nói gì thì ông không nghe thấy được.
Nhưng không cần lo lắng, còn có Lý Phỉ Phỉ ở đây, nàng nói: "Đường Đường tỷ… bảo là có cốt khí, nói nhất định sẽ không quay về."
"Bảo nó cút đi!" Hàn Quốc Khánh tức giận đập chén trà.
Lý Phỉ Phỉ vội nói: "Ông ngoại đừng giận! Cháu sẽ khuyên nhủ chị ấy."
Giọng Lý Phỉ Phỉ đầy vẻ ủy khuất lại vang lên, "Đường Đường tỷ, em... em không biết nên khuyên chị thế nào nữa."
Cố Đường cũng có thể hình dung được cái vẻ mặt ủy ủy khuất khuất, đôi mắt đỏ hoe của nàng lúc này. Nghĩ như vậy, Cố Đường lại thấy khá thú vị. Nàng cảm thấy mình có thể nhìn Lý Phỉ Phỉ khóc cả đời, mãi cũng không chán.
"Ta đặc biệt kỳ quái luôn." Cố Đường thở dài, kéo mình ra khỏi cái suy nghĩ kỳ lạ kia, "Ta đâu có ở chung với bọn họ, chúng ta cách nhau mấy ngàn cây số chứ ít ỏi gì, ta làm sao p·h·á hoại quan hệ vợ chồng của người ta được? Ta là ba mươi tết là đi rồi, nếu như muốn nói cô em họ không tốt, vậy cũng là do cô không tốt."
"Hơn nữa nếu như ta là nam, ta nhận luôn, ta là một cô nương, việc này sao mà ta nhận được. Ta cũng chẳng có sở t·h·í·c·h gì đặc biệt." Cố Đường "bụp" một tiếng, cúp điện thoại.
Lý Phỉ Phỉ ở bên kia sững sờ, quay đầu nhìn Hàn Quốc Khánh, "Chị ấy không cho cháu nói gì..."
Hàn Quốc Khánh lại hỏi: "Nó nói cái gì?"
Lý Phỉ Phỉ cũng không giấu giếm, quả nhiên vừa kể lại, Hàn Quốc Khánh đã tức đỏ mặt, "Vô liêm sỉ! Nói năng lung tung! Hung hăng càn quấy! Hàn gia chúng ta không có loại người không ra gì như vậy!"
Cúp điện thoại, Cố Đường rất vui vẻ, nàng tựa vào ghế sofa, vừa mở điện thoại càng vui vẻ hơn.
Ở dưới cái bình luận nhà sập lúc trước của nàng, đã có người bình luận rồi.
【[Ảnh] Đài Minh Châu vừa đưa tin, Nhạc Ỷ Kỳ ở biệt thự nhà giàu phía tây lưng núi, chuồng ngựa bị sập. Ngựa hoảng sợ, người thì không sao.】 【Rợn tóc gáy! Chuyện này là trùng hợp thôi đúng không! Đúng là trùng hợp thôi đúng không!】 Chuyện này đúng là không trùng hợp, nhưng đương nhiên cũng không phải do Cố Đường tính toán ra. Nàng với Nhạc Ỷ Kỳ còn chưa từng tiếp xúc, cái gì thông tin cũng không có thì làm sao mà tính ra chi tiết được như vậy. Đây là việc từ ký ức của nguyên chủ, vừa vặn mang ra để đánh bóng tên tuổi.
【Không phải chứ, người mới vào nghề có thể tính ra chi tiết như vậy sao? Nghĩ kỹ lại thấy sợ.】 【Loại người siêu giàu có số bát tự chắc chắn sẽ không đăng trên m·ạ·n·g đâu, [Ảnh] chỉ là cái hình đối diện như thế này, có thể tính ra được chuồng ngựa nhà người ta bị sập? Vấn đề là nàng nói mình chỉ mới vào nghề? Vậy các vị đại sư huyền học khác là cái gì? Là người gác cổng hả?】 【Không không không, đại khái là những người ở ngay cổng đường Huyền học mua đồ ăn vặt như: xiên nướng, tôm bia, dạ dày bò và bánh bao thịt.】 【Đêm khuya rồi, nói chuyện cho nghiêm túc chút, ai bảo ăn ta sẽ ăn ai đấy!】 【Đại sư xem bói sao ạ?】 【Đại sư xem tư thế quẹt thẻ của em chuẩn chưa?】 Nhìn những bình luận này, Cố Đường có chút vui vẻ. Không chỉ có trong bình luận ở kênh live, mà ở sau hậu trường cũng có không ít người nhắn tin riêng hỏi nàng làm thế nào để kết duyên, đây là một cách nói văn vẻ, khách khí của việc xem bói.
Nhưng mà điều càng khiến người ta vui vẻ hơn, là điện thoại của nàng lại reo. Số điện thoại thì không hiển thị, còn cột địa điểm lại báo (không biết).
Cố Đường bắt máy, tiếng phổ thông từ bên kia nghe rất giống nhựa plastic, "Cô Cố, tôi là Nhạc Ỷ Kỳ đây."
Nếu nói phía bên này của bọn họ chỉ là có chút hảo cảm với huyền học, thì bên cảng thành kia là vô cùng tôn sùng. Chuyện nhỏ như hướng để giày như thế nào, chuyện lớn như hình dạng tòa nhà, việc nào cũng cần phải có sự chỉn chu.
"Chào tiên sinh Nhạc, tôi là Cố Đường." Với việc Nhạc Ỷ Kỳ có thể nhanh chóng có được số điện thoại của mình như vậy, nàng cũng chẳng ngạc nhiên gì.
"Cô Cố, chuồng ngựa nhà cũ của tôi bị sập rồi. Tôi đã mời đại sư Thanh xem qua, ông ấy bảo đây là điềm báo trong thời gian tới tôi không nên xuất hành, ngoài ra tường chuồng ngựa phía tây nam cũng bị đổ, nên đại sư Không Tâm dặn tôi gần đây lưu ý mấy người con trai, sợ có chuyện huynh đệ bất hòa."
"Vậy họ có nói nên xử lý chuồng ngựa như thế nào không?" Cố Đường hỏi.
Hắn gọi điện thoại tới là vì cái gì? Nhạc Ỷ Kỳ không hề do dự mà nói ra tất cả.
"Đại sư Thanh bảo là nên làm cho vuông vức, có thể đặt chậu hoa hay các đồ vật khác để làm thành cảnh quan, đại sư Không Tâm thì muốn làm thành sân vui chơi, để cho người nhà có thể giao lưu tình cảm. Không biết cô Cố có đề nghị gì không?"
Cố Đường nói: "Tôi đề nghị anh nên đào xuống trước đã, nhớ phải cẩn thận tỉ mỉ khi đào."
Nhạc Ỷ Kỳ có chút do dự, nhưng cái đề nghị này thật sự không hề xung đột với đề nghị của hai vị đại sư trước đó. Vậy nên dù biết Cố Đường năm nay mới 27 tuổi, trước giờ cũng không có tham gia vào bất cứ hoạt động nào liên quan đến huyền học, hắn vẫn gật đầu đồng ý.
"Cô Cố đợi tin tốt của tôi."
Điện thoại vừa tắt, Nhạc Ỷ Kỳ nhanh chóng gọi người làm trong nhà, còn bản thân thì chống gậy đứng bên cạnh chuồng ngựa, quan sát bọn họ dọn dẹp tàn tích.
Nghe Cố Đường vừa nói như vậy, Nhạc Ỷ Kỳ liền nhíu mày, bên dưới có đồ sao? Bên dưới có cái gì?
Vì Nhạc Ỷ Kỳ nói muốn đào nhẹ tay, nên những người làm này không dám vung xẻng, cơ bản đều là quỳ trên mặt đất mà gạt bằng xẻng.
Sau hơn nửa giờ, khu vực chuồng ngựa đã được đào sâu xuống khoảng hơn nửa mét.
"Nhạc tiên sinh, đêm xuống rồi, gió lớn, vào trong phòng nghỉ ngơi đi ạ? Tôi sẽ ở lại xem."
Lời còn chưa dứt, Nhạc Ỷ Kỳ đã nghe thấy một tiếng "cạch" thanh thúy. Hắn bỗng đứng dậy, "Thật sự có đồ!"
Mọi người tập hợp lại, dùng bàn chải nhỏ và que gỗ làm lộ ra cái đồ vật kia, đó là một chiếc bình cổ, màu nâu đậm, trên miệng được bịt lại bằng sáp.
"Đây là..." Nhạc Ỷ Kỳ run rẩy đi đến, "Tránh ra!" Hắn ôm cái bình vào ngực, mặc kệ ai, đi thẳng vào thư phòng.
Đóng cửa thư phòng, Nhạc Ỷ Kỳ cầm dao nhỏ từ từ gỡ lớp sáp phong ở xung quanh. Vừa mở nắp ra xem, phía trên là mấy quyển gia phả, phía dưới là nửa bình vàng bạc châu báu - bây giờ gọi là đồ cổ thì thích hợp hơn một chút...
Bạn cần đăng nhập để bình luận