Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 924: Bị cha mẹ khống chế một đời ( 2 ) (length: 7937)

Thấy tin này, hai gò má Cố Khánh Hoa đỏ bừng, trong lòng dâng lên tất cả những giận dữ trước đó.
Hắn cảm thấy mình như bị người trêu đùa, Cố Khánh Hoa ho khan vài tiếng, che giấu mặt đang đỏ lên vì bực bội.
"Sao nàng lại tiêu đến 100 vạn? Đến cả mua quần áo nàng còn không biết, chắc chắn là nàng bị người lừa gạt, chúng ta phải lấy lại tiền về!" Cố Khánh Hoa nói một cách đầy chính nghĩa, "Chúng ta phải giúp nàng trông tiền!"
Ngưu Nguyệt Trân lúc đầu không thèm để ý, chửi mấy câu dù vẫn còn bực, nhưng dần dần ý nghĩ cũng chuyển sang cách chỉnh trị Cố Đường.
"100 vạn? Không phải nàng lừa chúng ta, học bổng đâu ra mà có 100 vạn?" Ngưu Nguyệt Trân vừa nói, vừa lấy điện thoại tra trên mạng, mày lập tức nhíu lại, "Còn có người phát 180 vạn?"
Ngưu Nguyệt Trân thở gấp, gia đình họ tuy chỉ thuộc dạng trung bình, các loại tài sản cộng lại cũng có 200 vạn, nhưng phần lớn là nhà đất, chứ 100 vạn tiền mặt thì đúng là họ chưa từng thấy bao giờ.
"Không được, chắc chắn nàng bị người lừa rồi! Nàng thi được trạng nguyên, điểm cao vậy mà lại đi học trường mỹ thuật, trường kiểu gì cũng phải phát cho nàng hai trăm vạn mới phải!"
Ngưu Nguyệt Trân vừa nghĩ, vừa cố nén oán hận trong lòng, mở cái bài viết mà lần trước nàng đã xem qua loa «từ 658 điểm đến 737 điểm...» lên xem lại. Cô còn chưa biết Cố Đường đã thi đỗ trường mỹ thuật nào.
Nhưng bài báo này lại không hề nhắc đến.
Ngưu Nguyệt Trân cau mày, không lẽ cô ta lại phải đi tìm từng trường một à?
Lúc này, Cố Khánh Hoa lại nảy ra một ý, hắn nói: "Ta nhớ tới quản lý Phùng của chúng ta, con trai ông ấy học viện Thủy Mộc, ra làm giám đốc quỹ, năm đầu tiên đã kiếm được 50 vạn rồi. Nghe nói công ty họ ăn tết toàn phát các loại thẻ mua sắm đến 3 vạn. Đường Đường nhà mình thành tích tốt như vậy, thật không thể học mỹ thuật được!"
"Ai nói không phải!" Ngưu Nguyệt Trân đang tra trường nào có học bổng 180 vạn, phụ họa: "Trường mỹ thuật vớ vẩn, đến học bổng trường đứng đắn còn phát nhiều hơn!"
Hai vợ chồng liếc nhau, do dự một chút, Ngưu Nguyệt Trân nói: "Hay là... Chúng ta cứ liên hệ trước? Ai lại không muốn vào Thủy Mộc? Ai lại không muốn vào Yến Đại?"
"Điểm thi 737." Cố Khánh Hoa hung hăng nói: "Điểm cao thứ hai từ trước đến giờ, học bổng tuyệt đối không thể chỉ có 100 vạn!"
Đương nhiên còn một ý nữa, hai vợ chồng nghĩ giống nhau, nhưng không ai nói ra, đó là nhân cơ hội khuyên nhủ để Cố Đường báo Thủy Mộc Yến Đại, một lần nữa khống chế con bé.
Trong khi hai người đó đang có những hành động nhỏ liên tục, thì Cố Đường cũng không rảnh rỗi.
Điểm thi đại học vừa ra, bài viết của nàng đã rất hot, đây chẳng phải là cơ hội nổi danh tốt nhất hay sao?
Cố Đường đăng trên trang cá nhân của mình điểm thi tốt nghiệp cấp ba của cô, kèm theo dòng chữ, "Tôi sắp đi học đại học rồi!"
Bài đăng này có sức lan tỏa theo cấp số nhân, được mọi người chụp ảnh màn hình, chia sẻ rầm rộ.
Số người theo dõi của cô cũng tăng tương tự, chỉ trong 2 tiếng ngắn ngủi, số người để lại bình luận dưới bài đăng của cô đã lên tới hơn 8 vạn.
【Má ơi, tim tui đập thình thịch, [link bài viết] một người thi đại học được 737 điểm làm hình chân dung cho tui nè.】 【Thảo! [ảnh chụp màn hình chuyển khoản] chủ blog thi được 737 điểm là có công lao của tui! Tui góp 35 tệ!】 【Tui góp 65 tệ!】 【Đây là đại thần tiên nào vậy, xin bái! Tui chỉ cần thi được 637 điểm là hài lòng rồi!】 Không chỉ vậy, những bức họa nhỏ mà Cố Đường từng vẽ, cũng có vô số người chia sẻ rầm rộ.
【Cầu thi đạt điểm cao!】 【Soạt soạt soạt!】 【Ngày nào cũng lướt qua, cho đến khi tui thi đỗ đại học!】 Còn có người trực tiếp chế ảnh đăng bên dưới, gắn thêm ba nén hương vào hình chân dung, còn thêm chữ số màu đỏ 737, 【Không cần cảm ơn.】 【Trường Mỹ thuật Tây Nam đến xin danh, đây sẽ là sư muội của bọn tôi sao?】 【Học viện Mỹ thuật Hồ đến xin danh, đây là sư muội của chúng ta!】 【Kinh Mỹ đến xin danh, nhất định phải chọn Kinh Mỹ nhé!】 【Lớp ba khổ tâm, nhưng lớp ba không nói gì →_→】 Cố Đường cười tít mắt nhìn trang chủ của mình nhộn nhịp khác thường, cảm thấy thật vui vẻ.
Hai ngày sau, sáng sớm Cố Đường đã đến trường tìm Ngụy giáo sư.
Ngụy giáo sư vô cùng kích động, hai gò má có chút ửng hồng, thấy Cố Đường vào còn nói một câu, "Ta mua sữa đậu nành và bánh bao rồi, ăn điểm tâm không?"
Cố Đường nhanh nhẹn cắm ống hút vào ly sữa đậu nành, "Đăng ký trước đã."
Hai người một trước một sau ngồi trước máy tính của Ngụy giáo sư, Ngụy giáo sư bỗng cảm khái một câu, "737 điểm..."
Điểm số này, mấy vị giáo sư đều đã từng lén lút bàn tán, kể cả bài viết phỏng vấn của Cố Đường, họ cũng đều đã xem qua.
Nói tóm lại, ai cũng đi đến một kết luận: Cô ấy nhất định là rất yêu thích vẽ tranh.
Nhưng cho dù là Ngụy giáo sư, hay viện trưởng hoặc những thầy cô khác trong trường, cả giáo viên chính thức lẫn giáo viên hợp đồng, hay giáo sư thỉnh giảng hoặc các bạn học xuất sắc, tất cả đều có chung một nghi vấn trong lòng.
Mỹ thuật có gì mà hay thế?
Họ đều là người trong nghề, nhất là những người đạt được thành tựu, chắc chắn có chút thiên phú và điểm đặc biệt nào đó, nhưng vấn đề ở đây là, vì mỹ thuật mà nâng được gần 100 điểm trong kỳ thi tốt nghiệp?
Đây đâu phải điểm 300 lên 400, mà là từ 600 lên 700 đấy! Còn cách điểm tuyệt đối 13 điểm nữa thôi!
Ngụy giáo sư không khỏi có chút hoảng hốt, thầm sinh ra vài phần kính nể. Cô ấy thật sự yêu thích vẽ tranh.
Trong vài phút thất thần của Ngụy giáo sư, Cố Đường đã nhanh chóng điền xong nguyện vọng.
Chỉ điền một nguyện vọng duy nhất là Đại học Mỹ thuật Khang Nam, chuyên ngành nghệ thuật tổng hợp.
"Điền xong rồi." Cố Đường nói, chỉ là chưa nộp.
Ngụy giáo sư nhìn nguyện vọng duy nhất của cô, trong lòng không khỏi run sợ, theo bản năng buột miệng, "Điền thêm một vài trường nữa, để tránh--"
Những lời sau cùng ông không thể thốt ra.
Sao cô có thể rớt được chứ.
Thậm chí cô còn có thể đạt điểm cao nhất cơ mà.
Ngụy giáo sư gượng gạo nở nụ cười khó hiểu.
Cố Đường sáng nay vừa vào, đã thấy Ngụy giáo sư luống cuống, cô cũng không hỏi gì, dù sao nên điền cũng đã điền rồi. Cố Đường dứt khoát nộp luôn, sau đó cắn một miếng bánh bao to tướng, "Bánh bao ở nhà ăn trường hả? Ăn ngon thật đấy."
Ngụy giáo sư bật cười, bất đắc dĩ lắc đầu, "Bánh bao gà măng, trước 7 giờ rưỡi là bán hết ngay."
Đã điền xong nguyện vọng, mà còn chỉ điền một trường duy nhất, Cố Đường cũng không coi mình là người ngoài nữa, nói: "Thầy có thể làm cho em cái thẻ mượn sách tạm thời được không?"
Vẽ tranh dù có thiên phú đến đâu thì cũng cần phải luyện tập, nguyên chủ trước kia toàn dựa vào tình yêu mà không hề trải qua huấn luyện bài bản nào. Cố Đường định mượn vài cuốn tranh về, vẽ lại từng trang một.
Đầu tiên là phác họa, sau đó đến màu sắc, rồi sau mới đến các khía cạnh khác nhau.
Ngụy giáo sư cười nói: "Thầy đã làm xong cho em rồi, còn có một phiếu ăn tạm thời nữa, em có thể ăn cả ba bữa ở nhà ăn, hoặc có thể đến ký túc xá trường ở tạm trong kỳ nghỉ hè này."
Vừa nói chuyện đôi ba câu thì Cố Đường đã đi, từ lúc cô đến báo nguyện vọng đến giờ cũng chưa quá nửa tiếng. Điện thoại của Ngụy giáo sư dù không bật tiếng nhưng đèn báo liên tục, có thể thấy là tin nhắn rất nhiều, ông cũng phải mau chóng hồi báo lại một chút.
Cố Đường cầm những tấm thẻ tạm thời mà trường vừa làm cho mình, vừa ra đến cổng trường thì điện thoại vang lên, là Ngưu Nguyệt Trân gửi tin...
Bạn cần đăng nhập để bình luận