Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 790: Ta gọi Chiêu Đệ ( 2 ) (length: 7868)

Trong phòng, đứa bé có vẻ như đã tỉnh giấc, dì Lưu vội vàng đứng dậy, nói: "Đúng, tuổi của cháu cũng đã đến, qua bên kia tìm đối tượng thì phải cảnh giác cao độ, đặc biệt là mấy chỗ nhà máy có kiểu giám thị gì đó, mấy người đó đều là người thân thích của ông chủ, mấy kẻ già đời chuyên đi lừa gạt mấy cô bé mới vào xưởng. Cháu nên tìm người đồng hương, vừa hiểu rõ gốc gác mà lại có thể chăm sóc lẫn nhau."
Cố Đường đứng lên nói: "Dì Lưu cứ bận việc đi, cháu về đây, nếu có gì muốn hỏi, cháu lại tới tìm dì."
Từ nhà dì Lưu đi ra, Cố Đường đi dạo một vòng, thấy đã gần sáu giờ đến giờ ăn cơm tối mới quay về.
Cố Đại Vĩ làm quản lý ký túc xá ở trường đại học gần đó, cứ làm một ngày nghỉ hai ngày, hôm nay vừa đúng phiên ông ấy đi làm nên không có nhà, Cố Thiên Ân buổi chiều tầm 3, 4 giờ mới ăn xong bát mì sợi có thêm quả trứng gà và cái đùi gà mà mẹ cậu cho thêm, cũng không ngồi ở bàn ăn.
Trên bàn chỉ có Lý Cúc Hoa và ba đứa em trai của Cố gia, thấy Cố Đường đi vào, Lý Cúc Hoa còn chưa nói gì thì Cố Chiêu Đệ đã liếc mắt một cái, "Để cả nhà chờ mình ăn cơm à? Mặt dày thật đấy."
Cố Đường không sợ nàng ta, liền lập tức đáp trả: "Ngươi chờ ta á? Nửa bát cháo trong bát ngươi là cho chó ăn à?"
"Mày mắng ai là chó?"
Kiểu đối đáp này, Cố Đường không buồn cãi với nàng ta.
Nhưng Cố Đường càng không để ý nàng ta, Cố Chiêu Đệ lại càng cảm thấy bị sỉ nhục, đây chẳng phải đang ám chỉ nàng ta là chó sao? Cố Chiêu Đệ đập mạnh đôi đũa xuống, đang định mở miệng thì Lý Cúc Hoa cũng đập đũa xuống bàn.
"Con bớt cãi nhau đi. Con đi đâu đấy?"
Câu đầu nói với Cố Chiêu Đệ, câu thứ hai hỏi Cố Đường.
Cố Chiêu Đệ đắc ý cười một tiếng, Cố Đường nói: "Con đi qua nhà dì Lưu."
Vẻ mặt của Lý Cúc Hoa dịu đi đôi chút, nhìn thần sắc của mấy người trên bàn, Cố Đường liền biết có người nói xấu nàng rồi.
Nàng không sợ trong nhà náo loạn tưng bừng, hơn nữa càng loạn một chút càng tốt, nàng muốn ra ngoài làm công, nàng muốn lấy sổ hộ khẩu đi đổi tên, vẫn nên để Cố Chiêu Đệ giúp nàng chuyển dời sự chú ý thì hơn.
Cố Đường quay sang hỏi Cố Chiêu Đệ: "Ngươi đi làm công kiếm được nhiều tiền lắm à?"
Cố Chiêu Đệ vẻ mặt đắc ý, "Sao hả, không phục à?"
Cố Đường quay sang nói với Lý Cúc Hoa: "Mẹ, nhà mình có tất cả ba tầng, tầng một ở giữa là phòng chính, bên trái là của mẹ và ba gian phòng, bên phải trước đây là phòng của bà nội, sau khi bà nội mất thì chuyển thành phòng chứa đồ, đợi Chiêu Đệ về thì ở phòng đó."
Lý Cúc Hoa không hiểu đầu đuôi sự tình, gật đầu.
"Tầng hai bên trong thì các em trai ở cùng, ở giữa là phòng của con, ngoài cùng là phòng của Phán Đệ và Tư Đệ. Còn ba phòng trên tầng ba thì đã cho thuê hết rồi."
Cố Chiêu Đệ cười lạnh một tiếng, "Chuyện ai cũng biết rồi, con nói lại chẳng phải cho thấy con thông minh à."
Cố Đường lại nói: "Con đã hỏi dì Lưu rồi, lương ở bên đó mỗi năm đều tăng, bây giờ bình quân không dưới 2000, nhiều nhất có thể lấy đến 5000, cái tính khí của Cố Chiêu Đệ kia, nó không thể chịu khổ nổi đâu, nó học hết cấp hai còn chưa xong, trình độ văn hóa cũng không đủ, phỏng chừng kiếm không được nhiều thế đâu——"
"Mày nói ai đấy!" Cố Chiêu Đệ tức giận nói.
"Ngươi có phiền không? Được rồi, ngươi chịu khó, trình độ văn hóa của ngươi cao, ngươi một tháng có thể kiếm 5000, vậy một năm ngươi có thể tiết kiệm được 5 vạn, 5 năm thì trong tay ngươi ít nhất cũng có 25 vạn. Mẹ, chi bằng kêu nó xây thêm cho nhà mình một tầng nữa, sau này Thiên Ân kết hôn cũng cần phòng mà. Đợi con với mấy chị dọn ra ngoài thì các mẹ có thể cho thuê hai tầng, về sau cũng có cái để nương tựa."
Cố Đường cố ý nói 25 vạn, năm đó Cố Chiêu Đệ sám hối trước giường bệnh của nguyên chủ, chuyện gì cũng kể hết, kể cả việc nàng ta phất lên thế nào, năm đó khi trở về, trong tay rốt cuộc có bao nhiêu tiền.
Cố Chiêu Đệ như người mất hồn, sao cô ta lại biết trong tay mình có 25 vạn? Không thể nào! Tiền của cô ta gửi ngân hàng, sổ tiết kiệm cô ta xé rồi, khi nào cần tiền thì ra ngân hàng báo mất, làm như vậy thì ai cũng không biết trong tay cô ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền, chiêu này vẫn là khi cô ta làm ở tiệm uốn tóc, lúc gội đầu cho khách thì nghe mấy vị khách nói chuyện phiếm mà học được.
Cô ta đã dùng chiêu này để lừa tiền từ tay gã chủ tiệm nhỏ mà cô ta phục vụ.
Cố Chiêu Đệ định phản bác là mình không có 25 vạn, Cố Đường lại nói: "Ngươi hài lòng chưa? Trong tay ngươi có 25 vạn chắc? Ngươi đi làm công, mới đầu một tháng còn không được 2 ngàn, một thân một mình ở ngoài, 5 năm mà có thể tiết kiệm được 5 vạn cũng coi là giỏi rồi."
Cố Chiêu Đệ nhìn Cố Đường như nhìn kẻ ngốc.
Lý Cúc Hoa nói: "Được, con đưa 2 vạn ra đây, mẹ xây cho nhà một tầng nữa, không đủ thì để ba con thêm vào."
"Sao lại là 2 vạn? Xây một tầng ba phòng mà cần đến 2 vạn mới đủ à?" Cố Chiêu Đệ lập tức lo lắng.
"Không phải mua thêm đồ đạc trong nhà à?" Lý Cúc Hoa lườm nàng ta một cái.
Lúc này Tư Đệ bỗng nhiên lên tiếng: "Chị đi nhà dì Lưu mà hết tận 3 tiếng à? Chị chắc là đang nói dối thôi."
Đây là giúp Cố Chiêu Đệ giải vây, cô ta liền vội hùa theo, "Chắc là chị lấy dì Lưu ra làm cớ thôi, rồi lén lút đi gặp gỡ trai gái bên ngoài đấy."
Cố Đường lườm một cái, "Mẹ, con lại ra ngoài dạo một vòng đây, con tốt nghiệp cấp ba rồi, khả năng tìm được việc làm cũng rất hạn chế, lương ở chỗ này đều quá thấp, con cũng muốn vào miền Nam làm công."
Bàn ăn im lặng trong hai giây, Lý Cúc Hoa rõ ràng đang cân nhắc vấn đề này.
Cố Đường liếc mắt nhìn Cố Chiêu Đệ, "Mẹ xem Chiêu Đệ kìa, lúc về ăn mặc đẹp không? Tiêu xài xa xỉ không? Nó còn chưa học xong cấp hai đâu, con thì là người tốt nghiệp cấp ba, con còn có thể nói được vài câu tiếng Anh. Con chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nó."
Vừa nói đến kiếm được nhiều hơn Cố Chiêu Đệ, Cố Chiêu Đệ lại nhìn Cố Đường bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, cô ta tìm được một người đàn ông có tiền để hầu hạ, còn cái bộ mặt và tính cách của Cố Đường thì chẳng ôn nhu chút nào, đàn ông nào mà thèm.
Cố Chiêu Đệ cười một tiếng, nói: "Có khi con kiếm còn không bằng chị đấy, chị làm việc đặc biệt chịu khó, ông chủ thích chị lắm, cứ cho chị tiền lương hoài."
Những người khác không hiểu đầu đuôi câu chuyện, Cố Đường lại cảm thấy cô ta cứ kiểu úp mở khoe mẽ chuyện đi làm nhị nãi như vậy thật buồn nôn.
"Vậy rốt cuộc trong tay chị có bao nhiêu tiền? Chắc chắn không chỉ 5 vạn?"
Vẻ mặt trên mặt của Cố Chiêu Đệ ngay lập tức chuyển sang oán hận.
Đạo lý rất đơn giản, muốn khoe mẽ thì phải khoe ra tiền, nếu Cố Chiêu Đệ dám nói năm năm mình tiết kiệm được 25 vạn, thì ai cũng sẽ đoán cô ta đi làm gì, điều này chắc chắn không thể nói ra, nhưng cái tính cách của cô ta lại quá trương dương, cố nhịn thì cực kỳ vất vả, mà thường hay thất bại trong gang tấc.
Cố Chiêu Đệ không nói gì, cúi đầu húp cháo.
Cố Đường liếc mắt nhìn Cố Phán Đệ và Cố Tư Đệ, nói: "Các em muốn đi làm công cùng chị không? Chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn bây giờ đấy."
Hai người chị của nguyên chủ đều học trung cấp, Cố Phán Đệ học chuyên ngành du lịch, sau khi ra trường thì làm nhân viên phục vụ trong khách sạn, Cố Tư Đệ thì học ngành kinh tế liên quan, ra trường tìm một công việc văn phòng kiểu như tạp vụ.
Lương của hai người đều không vượt quá 1000 tệ, mỗi tháng còn phải đưa về cho nhà 550 tệ.
Cố Đường lại không quá kín đáo liếc nhìn Cố Chiêu Đệ một cái, rõ ràng là đang lấy nàng ta làm ví dụ đấy thôi.
Cứ như thể Cố Chiêu Đệ kiếm được rất nhiều tiền vậy, Cố Phán Đệ và Cố Tư Đệ lập tức hưng phấn. Hơn nữa, Cố Chiêu Đệ mang về bao nhiêu là đồ tốt, còn có loại trân châu cao gì bôi lên da mặt thì trắng lên đấy, Hương Hương bọn nó cũng muốn dùng nữa!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận