Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 713: Không gì làm không được quản lý người ( tám ) ( 4 ) (length: 8683)

【Kỷ Hi Việt cái gì cũng không biết, đến giờ đã là một ngôi sao trong hàng ngũ quốc dân, vậy mà chỉ mất chưa đến ba năm.】 【Ca sĩ bị công ty quản lý trước kia phong sát, bảy năm rồi cũng không thể ngoi lên.】 【Nói xem ngươi là ai?】 Văn Hoài phản bác lại, nhưng vừa cất tiếng thì bị át đi, hơn nữa càng lúc càng có nhiều người xem, cũng không ai để ý tới hắn.
Buổi sáng chạy bộ không quá nhanh, ba vòng tổng cộng 24km, huấn luyện viên khống chế trong 20 phút phải chạy xong, sau đó liền đi bộ tiếp.
Rất nhanh đến đúng 7 giờ, huấn luyện viên hô giải tán, tiếp đó nửa giờ là thời gian chỉnh lý nội vụ.
Trong nửa giờ này, mọi người phải hoàn thành việc rửa mặt và gấp chăn, đương nhiên với người mới tới thì thời gian chắc chắn là đủ dùng, nhưng đối với một số nghệ sĩ có nhiều đồ đạc thì có hơi bất tiện.
Nửa giờ còn không đủ để bọn họ dưỡng da.
Nhưng mà biết làm sao bây giờ?
Hoặc là rút lui, hoặc là tiếp tục kiên trì thôi.
Cố Đường như lệ thường đã hoàn thành mọi việc, còn dạy hai người cùng phòng cách gấp chăn, lúc này thời gian cũng gần hết.
Đúng 8 giờ, mọi người tập trung ở cửa nhà ăn, từ huấn luyện viên dẫn đầu, một lần nữa tiến vào nhà ăn.
Nói thật, sáng sáu giờ thức dậy, sau khi rèn luyện mà được ăn cơm thì đúng là ngon miệng, Cố Đường thấy rõ tiểu tỷ tỷ bên cạnh mình đã nuốt nước miếng.
Bữa sáng cũng khá phong phú, món chính là cháo gạo, còn có trứng gà sữa bò, ngoài ra còn có một giỏ bánh bao thịt, đồ ăn có bốn loại.
Điều này khiến Cố Đường nhớ tới câu nói nàng đã nghe được ở một thế giới nào đó: “Ăn sáng ngon, năm cây số không ngã.” Đợi mọi người ngồi xuống hết, huấn luyện viên khẽ hắng giọng, nói: “Hôm nay trước bắt đầu ca hát, một hai ba bốn, chuẩn bị, hát!” Là thật lạc tông… Dù sao Cố Đường ở thế giới kia cũng từng được ca sĩ chuyên nghiệp cấp quốc gia huấn luyện, hơn nữa bất kỳ ai khi nghe thấy người khác hát lạc tông, đều sẽ muốn chỉnh lại cho đúng.
Cố Đường tăng âm lượng… Ừm, không có hiệu quả.
【Ha ha ha ha, không được rồi, tôi đang ở trong tàu điện ngầm, cười như một tên ngốc. Nếu bị người ở toa khác thấy, chắc sẽ nghĩ chúng ta bị thiểu năng đi?】 【Không đâu, người ở hai bên toa của tôi đều đang cười.】 【Người chờ tàu cũng đang cười.】 【Rating cao vậy sao?】 【Chương trình trực tiếp đầu tiên, đúng là buồn cười quá, mọi người xem ánh mắt mờ mịt của Cố Đường kìa, có phải cô ấy đã từ bỏ giãy giụa rồi không?】 【Không cứu nổi rồi không cứu nổi rồi.】 【!!! Ai hát giọng opera hay quá vậy!】 【Cố Đường! Thảo nào tỷ tỷ bảo tàng này còn biết hát opera à?】 【Cười đến đau cả mặt, giờ đến lượt huấn luyện viên mờ mịt rồi.】 【Đừng nói giọng opera vừa cất lên đã khiến quần hùng lu mờ, lại còn kéo tông trở lại, chỉ là không được hài hòa thôi ha ha ha ha.】 【Đây là lần đầu tiên tôi nghe bản opera của bài hát này, chưa nói hết câu đã thấy hay rồi.】 【A, các anh lính và các chị lính cũng hát lớn hơn, mưu toan dùng âm lượng để áp giọng opera của Cố Đường.】 【Mọi người nhìn vẻ mặt hưng phấn của họ xem, đây là kỳ phùng địch thủ sao?】 【Không không không, các người lạc tông với Cố Đường rồi!!!】 【Opera không theo kịp, bỏ cuộc thôi!】 【Hát xong rồi? Tôi chưa nghe đã, hát thêm bài nữa đi!】 Hát xong một bài, mọi người đều nhìn huấn luyện viên, huấn luyện viên vẻ mặt chưa đã thèm, anh ta nhẹ nhàng hắng giọng, nói: “Các cậu hát lớn vậy làm gì? Không biết mình lạc tông sao? Cố Đường hát lại lần nữa, hát theo kiểu nhạc thông thường. Các cậu học hỏi đi.” 【Ha ha ha ha ha, huấn luyện viên quá đỉnh, có tố chất gây hài ghê.】 【Cô ấy thật sự nội lực rất tốt đó, hát rất hay, hơn nữa rất mạnh mẽ!】 【Không phải chứ, tiểu tỷ tỷ à, mạnh như vậy rất dễ bị không có bạn đó. Chị xem mấy nghệ sĩ bàn đối diện bắt đầu trợn mắt rồi kìa.】 【Cười chết mất, hy vọng tiểu tỷ tỷ vẫn luôn mạnh như vậy!】 【Lúc này tôi không thể không kéo Văn Hoài ra, người cậu quản lý hát hay như vậy, sao cậu lại ra nông nỗi này?】 【Không phải là bảo mấy người cho hắn học thêm lớp, kết quả hắn không đi, quản lý người tự đi học à?】 【Đây là tin đồn mà ha ha ha ha ha! Công ty quản lý bác bỏ tin đồn [đường dẫn].】 【Cái thanh minh này làm tôi cười chết mất, dân mạng có tài ghê.】 【[Cùng hát một bài ca] [Buổi hòa nhạc Đoạn Dã Lai] [Bản Văn Hoài] mọi người tự nghe đi, dù sao tôi cảm thấy Văn Hoài thật sự có vấn đề, không chỉ có cuống họng mà cả đầu óc.】 【Hoan Duy Records, các người ký Văn Hoài không bằng ký người quản lý của anh ta đi!】 Người phụ trách Hoan Duy Records cũng đang xem chương trình này, không tự chủ được cũng gõ bình luận.
【Hoan Duy Records: Ngươi cho rằng ta không muốn à!】 Hát xong một bài, huấn luyện viên nói: “Được rồi, ăn cơm thôi, sau này phải hát cho tử tế, không chỉ phải có khí thế, mà còn không được lạc tông.” Chuyện này đúng là làm khó người khác… Ăn cơm trưa xong, mọi người lại trở về thao trường, huấn luyện viên nói: “Đi bộ nửa tiếng cho tiêu cơm, sau đó đến thao trường nhỏ, hôm nay hạng mục có chống đẩy, nằm ngửa gập bụng, hít xà đơn, xà kép và chạy cự ly ngắn các thứ, cuối cùng là kỹ thuật động tác —— bò bằng hai tay hai chân.” Đi bộ thế này, nhất là bên cạnh còn có một đội người chuyên nghiệp, đối lập thì có chút thảm hại.
【Làm lính thật không dễ.】 【Bảo vệ tổ quốc là phải đổ mồ hôi, đổ máu và hy sinh!】 【Nghe mấy lời trước tôi cảm động rớt nước mắt, rõ ràng tôi đến đây để xem show giải trí mà.】 【Nhưng mà tiểu tỷ tỷ đi cũng rất có phong thái, cho cô ấy tập huấn chung với mấy tân binh không phải là lãng phí sao?】 Hiển nhiên huấn luyện viên cũng nhận thấy vấn đề này, “Cố Đường, bước ra khỏi hàng!” “Có!” Cố Đường bước đến trước mặt huấn luyện viên.
Huấn luyện viên nói: “Trước kia từng luyện rồi à?” Cố Đường: “Dạ! Trước khi tham gia chương trình có luyện ba bốn tháng ạ.” “Rất tốt.” Huấn luyện viên nói: “Số 1 bước ra khỏi hàng, từ bây giờ cậu chịu trách nhiệm huấn luyện tân binh!” “Rõ!” Huấn luyện viên từ trong túi lấy ra cái thước, nói với Cố Đường: “Bây giờ tôi sẽ huấn luyện riêng cho cậu. Phân tích động tác, từng bước một, chân bước ra 75cm, khoảng cách chân so với mặt đất là 25cm, rất tốt.” Cố Đường cứ như vậy đi một bước thì đo một chút, sau đó huấn luyện viên một bên chỉnh lại động tác cho nàng, một bên nói: “Rất tốt, nhớ kỹ độ cao này, cứ như vậy mà đi.” Tiếp đó huấn luyện viên lại lấy trong túi ra một sợi dây, một đầu buộc vào cổ tay nàng, sau khi đo khoảng cách xong, thì đầu còn lại buộc vào thắt lưng của nàng.
“Cánh tay vung đến vị trí vừa đủ để sợi dây căng ra.” Một bên là tay chân vô lực, cố gắng muốn luyện cho giỏi, nhưng phần cứng có hạn, đi đường đều lảo đảo như chim non, một bên là huấn luyện viên bồi dưỡng riêng, buộc dây từng chút một bắt đầu đi đúng chuẩn Cố Đường.
Ai cũng biết máy quay lúc này đều tập trung vào Cố Đường.
Đừng nói là ba người cấp dưới của Cố Đường trước kia, ngay cả các nghệ sĩ khác và quản lý của bọn họ cũng bắt đầu thấy chua.
Lại bị một người mới giành mất spotlight sao?
【Má ơi… Chấn động cả gia đình tôi.】 【Cố Đường đây là bắt đầu lên lớp nâng cao rồi à?】 【Hưng phấn xoa xoa tay, có lẽ cô ấy thật sự có thể lên trời xuống biển đó!】 【Kỷ Hi Việt, cái này có phải xin cho cậu không? Sau đó cậu không đi, quản lý của cậu không nỡ tiền, tự đi sao?】 【Cả ổ ba người này sao kỳ lạ vậy, quản lý cũng có thể luyện thành như này, bọn họ thật là—— chẳng buồn nói bọn họ thiển cận, đây căn bản là mù lòa!】 【Tôi có một câu hỏi, nếu cuối cùng chỉ còn một người, còn là người mới, thì chương trình làm sao tiếp tục?】 【Ha ha ha ha cậu không bằng hỏi luôn, nếu như cuối cùng chỉ còn Cố Đường thì chương trình còn tiếp tục sao?】 【Làm! Chương trình tổ nói, cho đến khi tất cả mọi người đều bị loại… hoặc là hai tháng tất cả các hạng mục đều kết thúc.】 【Có hơi tiếc, chỉ có hai tháng thôi sao? Có lẽ Cố Đường có thể vượt qua hết tất cả các hạng mục thì sao? Không bằng làm thêm hai tháng nữa đi.】 【Cậu đang nằm mơ à.】 【Cười chết mất, mọi người xem cái này đi, screenshot vòng bạn bè của quản lý Đới Phong Trình [ảnh].】 “Các cậu cũng dùng chút tâm đi, cứ như vậy thì các cậu chỉ có mỗi buổi tối hôm bị loại mới có nửa tiếng lên hình thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận