Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 337: Có tiền người mới không cùng các ngươi chơi ngược luyến tình thâm đâu ( 1 ) (length: 8856)

Sở Văn Gia lúc này cũng không để ý tới cái gì hình tượng nữa, nàng cứ tiếp tục chờ đợi, hình tượng của nàng càng sụp đổ hoàn toàn hơn.
Nàng thất hồn lạc phách xông ra khỏi biệt thự lớn, lập tức có nhân viên công tác đến đưa nàng đi.
Không có trực tiếp quay phim lại, nhân viên công tác mặc dù khách khí, nhưng mà cũng nói rất thẳng thắn.
"Chúng tôi đã chuẩn bị xong phòng ở dưới chân núi, có thể cho ngài nghỉ ngơi." Nhân viên công tác dẫn nàng đi về phía trước.
"Ta không muốn tham gia chương trình nữa, người quản lý của tôi đâu? Ta muốn rời khỏi nơi này." Giọng của Sở Văn Gia cao hơn bình thường đến tám tông.
Hai người lên xe đưa đón, nhân viên công tác xin chỉ thị đạo diễn, nói: "Hợp đồng đã ký là thời hạn bảy ngày, lại là toàn bộ phong bế không liên lạc với bên ngoài. Đương nhiên trong tình huống hiện tại, đạo diễn cũng không phải người không có tình người. Nếu như cô kiên trì, đạo diễn đồng ý cho cô gọi điện thoại với người quản lý."
Sở Văn Gia rất nhanh đến phòng do tổ chương trình chuẩn bị.
Nhà gỗ nhỏ một tầng, phòng không quá mười mét vuông, điều kiện khá tệ, nhưng Sở Văn Gia không để ý đến điều này, nàng vừa ngồi xuống, liền nhận được cuộc gọi video từ người quản lý.
"Cô tỉnh táo lại được không! Đã ký hợp đồng bảy ngày rồi, cô bây giờ muốn đi? Rắc rối này ai giải quyết? Cô muốn bồi thường hợp đồng sao? Còn nữa cô nói đồ của nhà tài trợ trong chương trình có vấn đề, hai ngày còn lại cô phải lo mà cứu vãn đi!"
Một trận mắng mỏ như thác đổ, ngược lại làm Sở Văn Gia tỉnh táo lại.
Nàng nói: "Đỗ ca, tôi không có ý đó, tôi chỉ nhân cơ hội này muốn hỏi anh tôi nên làm gì thôi? Tôi thật không ngờ lại thành ra thế này. Vừa rồi tôi hoảng quá thôi."
Đỗ Uy dưới tay có tám người, Sở Văn Gia tuy không nổi nhất, nhưng luôn là người tỉnh táo nhất, lại ít gây rắc rối nhất, nàng vừa nói vậy, Đỗ Uy ngược lại tin tưởng.
Hắn trầm ngâm một lát, nói: "Gặp phải chuyện này, sợ hãi một chút cũng là bình thường, tôi nghĩ đã… Tôi nói trước đó người quản lý của Âu Minh Khâm tìm đến muốn cùng cô tạo scandal, lúc đó tôi cũng không nghĩ nhiều, ai ngờ hắn lại bị tâm thần!"
Đỗ Uy nghĩ đến đây liền tức giận, khi đó hắn thấy Sở Văn Gia 27, 8 tuổi rồi, cũng nên có tình yêu đương gì đó, cô ấy lại là minh tinh tuyến hai, nói không chừng nhân cơ hội này được chút độ hot thì sao?
Ai ngờ lại thành ra như thế này?
"Còn hai ngày nữa, cô cứ biểu hiện trầm mặc một chút, đừng tỏ ra tin người quá, ừm, còn phải giả bộ đáng thương, cái này cô biết chứ?"
Sở Văn Gia gật đầu, nói: "Đỗ ca yên tâm."
"Còn cả nhà tài trợ nữa! Ngải Nhuận thực phẩm và nước lọc Dịch Khánh, hai ngày này cô phải luôn luôn để người xem thấy cô ăn và uống, nói chung là phải xóa đi ấn tượng tiêu cực, phải làm cho thành kiểu quảng cáo mềm."
Sở Văn Gia lại gật đầu, "Cái này tôi biết."
"Tuyệt đối không được cãi nhau với Cố Đường nữa! Cũng không được giải thích cho cô ta việc gì, như kiểu tôi không biết Âu Minh Khâm không bình thường ấy, không được nói những chủ đề như thế! Cô ta vừa giàu vừa có địa vị cao hơn cô, cô đừng dính vào! Hễ có chút hảo cảm, cô biết giới hạn chứ?"
"Ừm! Tôi nhớ rồi."
Đỗ Uy thở dài, "Tôi còn phải đi thu dọn đống lộn xộn của cô nữa, phim cổ trang phía sau của cô nhất định không thể bỏ, cơ hội tốt đấy, sao lại thành ra thế này chứ? Hai ngày này cô cứ làm vậy đi, chờ tôi nói chuyện với đạo diễn, hai ngày tới sẽ cố cắt giảm bớt cảnh quay của cô, cô cứ làm nền thôi. Còn phải chờ điện thoại từ phía Âu Minh Khâm nữa… Nói chung cứ qua hai ngày này rồi tính tiếp!"
"Cô nhớ kỹ một điều, nếu không muốn nộp phí bồi thường vi phạm hợp đồng, thì phải ngoan ngoãn mà diễn!"
Cuộc gọi kết thúc, Sở Văn Gia nằm trên giường, chỉ thấy toàn thân phát lạnh, sao lại thành ra như vậy chứ?
Âu Minh Khâm và Cố Đường… Rốt cuộc là chuyện gì?
Âu Minh Khâm thật sự bị tâm thần sao? Sở Văn Gia chau chặt mày, nàng đúng là thích Âu Minh Khâm, nhưng nếu hắn bị tâm thần…
Sở Văn Gia rùng mình.
Trong biệt thự trên đỉnh núi, không khí thật dễ chịu.
Âu Minh Khâm bị nhân viên bảo vệ đưa đi, Sở Văn Gia chạy mất dép, phải nói rằng, Văn Thiển cả người đều hưng phấn.
Hắn còn lấy guitar ra ngẫu hứng tấu một khúc, "Mới nảy ra ý tưởng, mọi người thấy thế nào?"
"Bản nhạc rất sôi động, cảm giác nhịp điệu cũng mạnh mẽ." Cố Đường nhận xét.
【 Mọi người xem vẻ mặt vui sướng này của Văn Thiển đi, trực tiếp có cả cảm hứng luôn. 】
【 Đây là vui sướng khi người gặp họa đó! Âu Minh Khâm phát bệnh, Sở Văn Gia không vui, hắn cười thành như vậy, bụng dạ hắn nhỏ mọn quá! 】
【 Cười chết mất, hắn không cười thì lẽ nào bắt hắn khóc? Lại không phải là quan hệ tốt gì, hai người này còn cùng nhau xa lánh hắn nữa kìa. 】
【 Cố Đường cũng đang cười kìa! Âu Minh Khâm vì cô ta đến mức đó, cô ta không thể nào tỏ vẻ thương cảm chút sao! Còn bảo người bắt hắn đi? Người giàu có đều vô tình vô nghĩa vậy sao! 】
【 Tôi thật không hiểu, bị người tâm thần để ý đến là chuyện gì tốt mà đáng ăn mừng sao? Đây chẳng lẽ không phải như trút được gánh nặng? 】
【 Không thèm quan tâm đến hắn đi, cứ để hắn đi chữa bệnh, lẽ nào còn phải thuận theo hắn nói, tôi là bạn gái của anh? 】
【 Như thế Âu Minh Khâm mới nhanh khỏi bệnh được! 】
【 Thôi đi, có bệnh thì đi chữa bệnh đi! Đừng lấy cái cớ bắt cóc đạo đức ra nữa, hai người vốn dĩ chả có quan hệ gì. 】
【 Fan cuồng kia ơi, tôi nghèo không có tiền ăn thịt, cô cho tôi xin ba vạn điểm tín dụng được không? 】
【 Cô bị bệnh à. 】
【 … Bản chất hai mặt đó mà. 】
Không khí trong biệt thự rất tốt.
Vừa mới bị hù dọa một trận, giờ bình tĩnh lại thì ai cũng nói nhiều hơn, lại thêm một người dẫn chương trình chuyên nghiệp, tóm lại mọi người đều nói chuyện rất hay.
Sau khi bị người bệnh tâm thần quấy nhiễu, cũng coi như là gặp nguy cơ chung, không tránh khỏi có chút hiệu ứng đám đông.
Cố Đường không những bao bữa cơm, còn dẫn bọn họ đi tham quan biệt thự lớn.
Tầng hầm là hầm rượu, phòng xông hơi, khu massage. Tầng một chủ yếu là phòng khách và phòng tối, còn có bếp và chỗ ở của nhân viên công tác. Tầng hai là ba phòng khách. Tầng ba là phòng ngủ của chủ nhân, tầng bốn thì một nửa là sân thượng, một nửa là phòng nắng trong suốt, buổi tối có thể ngắm sao các kiểu.
"Đúng là không tồi." Kỷ ảnh đế thở dài, nói: "Chờ đợt tuyên truyền phim này kết thúc, tôi cũng sẽ dẫn vợ con đến ở một chuyến."
Lúc này người trong giới giải trí, thu nhập không còn khác thường như trước đây nữa, thu nhập một năm của Kỷ ảnh đế cũng không quá hai mươi triệu.
Một đêm 23 vạn tiền phòng, thêm cả thuế phí dịch vụ các loại, muốn lên đến 30 vạn, ở tầm ba bốn ngày sẽ tốn hơn trăm vạn, ngay cả với Kỷ ảnh đế thì cũng phải cân nhắc một chút mới chấp nhận được.
Kỷ ảnh đế còn phải suy nghĩ, Bạch Tinh Bạch Lộ lại càng không cần phải nói, hai nàng đều lộ rõ vẻ mặt hâm mộ, "Đợi chúng ta có tiền, cũng muốn đến ở một lần."
Quản gia đi cùng đưa danh thiếp, "Công ty của chúng tôi còn có một số biệt thự khác, còn có nhà phố kiểu biệt thự để quý vị lựa chọn."
Ăn cơm trưa xong, cả chủ lẫn khách đều vui vẻ, buổi chiều mọi người lại cùng nhau đi trượt tuyết.
Nguyên chủ biết trượt tuyết, Cố Đường cũng không phải lần đầu tiên làm người có tiền, với loại hoạt động này cũng rất thành thạo, lại thêm khả năng khống chế cơ thể của nàng đặc biệt tốt, nàng gần như là một đường thăng cấp, mãi cho đến khu cao nhất hiểm trở nhất.
Lạc Trạch ngược lại là rất muốn đi cùng... Nhưng mà hắn không dám.
【 Đường Đường nhà ta đỉnh quá! 】
【 Lạc Trạch đúng là thứ vô dụng hưởng lạc! Không bằng đổi tôi đến đây! Cái gì tôi cũng học được! 】
Về phần Sở Văn Gia, nàng lại cứ uống nước một chút, lại lấy thanh năng lượng ra ăn một ít.
Còn cố ý để logo của Ngải Nhuận thực phẩm và nước lọc Dịch Khánh ra ngoài, cố gắng làm sao cho tất cả mọi người đều thấy được.
Nhưng mà nàng lại quên một vấn đề, Mễ An Sơn là một sân trượt tuyết tự nhiên, nhiệt độ cơ bản dưới âm mười độ, nàng cứ như vậy tùy tiện một lát uống nước, một lát ăn đồ, chỉ khoảng nửa tiếng, nàng đã bắt đầu bị tiêu chảy.
Sở Văn Gia vội vàng rời đi, lại bị màn hình chế giễu một trận.
【 Tôi vừa tra nhiệt độ ở đó, -12°C, còn có gió nữa, trong thời tiết như thế mà ăn đồ… Nàng cố ý à? 】
【 Đau lòng cho Ngải Nhuận thực phẩm và nước lọc Dịch Khánh nhà tôi. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận