Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 767: Không gì làm không được quản lý người ( 3 ) (length: 9621)

【Các vị quản lý công ty lớn, đám củ cải nhỏ các ngươi nghĩ nhảy sang ruộng nhà người khác à!】 【Nhìn biểu cảm của đạo sư này kìa, ta tin là chương trình này phát sóng trực tiếp thật đấy.】 Người chủ trì hỏi: "Mọi người có muốn bàn bạc một chút xem phân tổ như thế nào không?"
Tuy đều là đạo sư, nhưng Cố Đường xếp ở vị trí đầu tiên, nàng nói trước: "Thật ra việc phân tổ ấy mà, hoặc là đạo sư chọn học viên, hoặc là học viên chọn đạo sư."
Người chủ trì gật đầu đồng tình. Phía sau lưng người chủ trì, một đám các học viên đều mong ngóng, cùng nhau gật đầu, chỉ thiếu chút nữa là nói "Hoặc là cô chọn tôi, hoặc là tôi chọn cô".
Cố Đường lại nói: "Nhưng mà nguyện vọng ban đầu của chương trình chúng ta là huấn luyện để ra mắt thành nhóm, hơn nữa hôm nay chương trình buổi tối cũng chỉ còn lại 30 phút cuối, ta vừa cầm bảng sắp xếp chương trình đã thấy bảo mau mau đi xem ký túc xá học viên và phòng của đạo sư, nên chúng ta chơi trò phân tổ đơn giản nhất."
【Đường nhà ta đúng là không thèm đếm xỉa gì đến chiêu trò cả.】 【Đường nhà ta phản ứng nhanh thật, tôi đoán tổ chương trình sớm đã có phương án rồi, mỗi Giả Đinh Đinh còn nghĩ cùng người khác bàn xem phân tổ thế nào kìa.】 Cố Đường nói tiếp: "Hay là cứ theo thứ tự, 1, 6, 11,... lần lượt xuống dưới đều về đội ta ——"
Phía sau người chủ trì, đám thực tập sinh liền rên rỉ một loạt.
Đương nhiên những người được chọn thì cười vui vẻ và vỗ tay, vấn đề là âm thanh của hai mươi mấy người cộng lại còn không lớn bằng hơn 80 người còn lại ấy.
Người chủ trì ấn vào tai nghe, rõ ràng có người nói gì đó trong đó, hắn kinh ngạc nói: "Tổng đạo diễn có phải đã nói chuyện trước với cô rồi không?"
Cố Đường nhíu mày không nói gì, Đoạn Dã Lai bên cạnh lên tiếng: "Đến đạo sư các người cũng bày trò luôn à."
Khán giả một tràng cười vang, người chủ trì bất đắc dĩ nhún vai nói: "Vậy chúng ta tiến vào công đoạn cuối cùng của buổi tối hôm nay, giới thiệu môi trường và chọn phòng, xin mọi người đi theo tôi."
Studio của họ ở tầng một, đi ra ngoài tầng 2 đến tầng 5 là các phòng luyện tập, phòng tối, phòng thu âm và phòng họp, tầng 6 đến tầng 10 là ký túc xá của mọi người.
Nói là của mọi người, thật ra là xếp theo thứ tự thế này, người chủ trì đứng ở vị trí đầu tiên, theo sau là năm vị đạo sư, rồi đến nhóm quay phim, sau cùng mới đến 108 thực tập sinh, đương nhiên giữa đội hình thực tập sinh cũng có xen kẽ nhóm quay phim.
Vẫn là câu nói kia, khi thực tập sinh còn chưa quá nổi danh, rating của chương trình vẫn phải dựa vào đạo sư gánh.
Cố Đường và mọi người cùng lên một thang máy, mặc dù thực tập sinh cũng có thể đi thang máy, nhưng mọi người liếc nhau một cái, thấy lầu cũng không cao, thế là quyết định leo thang bộ.
Phòng luyện tập hay phòng tối thì cũng không có gì đáng xem, đa phần các phòng đều lát sàn gỗ, ba mặt tường xung quanh là gương dùng để chỉnh tư thế, giữa tường có một lan can cho luyện tập dùng.
Người chủ trì dẫn thẳng mọi người đến ký túc xá tầng 6: "Tuy có phân tổ, nhưng điều kiện dừng chân thì giống nhau, mỗi phòng hai người, phòng đạo sư thì ở tầng mười, đều là phòng gác mái."
Ký túc xá có chút giống kiểu phòng tiêu chuẩn khách sạn, hai giường đơn 1,2 mét, trong phòng có toilet, còn có một ban công nhỏ hẹp, chỉ đủ đứng mà không để vừa cả cái ghế nữa.
Phòng chưa đến 20 mét vuông, điều kiện không quá tốt cũng không tệ.
Người chủ trì lại dẫn mọi người lên lầu tham quan phòng đạo sư, nơi này lại giống kiểu căn hộ chung cư phong cách khách sạn.
Phòng khách rộng rãi, phòng ngủ lớn, trong phòng ngủ có một chiếc giường lớn 2 mét, còn có thể kê vừa một chiếc sofa ba chỗ ngồi, hơn nữa còn có cả phòng bếp và phòng thay đồ riêng, bên ngoài lại có cả sân thượng, điều kiện không hề tệ.
Xem hết một lượt, người chủ trì cười nói: "Chương trình hôm nay đến đây là hết, cảm ơn mọi người đã theo dõi."
Máy quay đóng lại, người chủ trì lại nói: "Tầng dưới đã chuẩn bị đồ ăn khuya thanh đạm, sáng mai 10 giờ bắt đầu thu."
Cố Đường và mọi người cùng nhau đi xuống.
Bên kia nhân viên công tác đang tập hợp toàn bộ thực tập sinh bắt đầu chia phòng, Kỷ Hi Việt nhìn bóng lưng của Cố Đường, có chút lo lắng. Lúc hắn hoàn hồn lại thì Dịch Gia đã ở chung phòng với Bách Lợi Nhân.
Kỷ Hi Việt liếc mắt nhìn xung quanh, tất cả những người nhìn vào mắt hắn đều vội vàng rời đi, thế nhưng không có ai muốn ở chung với hắn cả.
Kỷ Hi Việt nhếch môi, chờ hắn liên lạc được với Cố Đường rồi, xem các ngươi có hối hận không!
Tổng cộng có 108 người, chắc chắn là ở hai người một phòng, Kỷ Hi Việt tuy là cấp B nhưng cậu ta thuộc công ty nhỏ mới vào, hoàn toàn không có độ nổi tiếng nào, cuối cùng cậu phải ở chung phòng với các thực tập sinh cấp F bằng vào chính thực lực của mình.
Hắn ngược lại không quá quan tâm, đến vòng loại người đầu tiên sau ba vòng thi của chương trình, 108 người loại 60 người, đến lúc đó khẳng định hắn sẽ được ở một mình một phòng.
Sau khi ăn xong đồ ăn khuya và tán gẫu đôi câu, Cố Đường trở về, bằng vào trí nhớ mạnh mẽ của mình và cả ký ức của nguyên chủ, nàng đã soạn xong một bản hồ sơ tuyển thủ.
Đây là lúc để nàng danh chính ngôn thuận trở thành người quản lý thực thụ.
Tuy rằng 108 người này cuối cùng chỉ có 7 người thành đoàn, số người có thể ra mắt nhiều hơn con số 70 kia rất nhiều, hơn nữa nguyên chủ ở kiếp trước đến cuối cùng gần như đã hoàn toàn rời khỏi giới giải trí, nên người có thể để nàng nhớ kỹ đều là những người nổi tiếng.
Đương nhiên đây là một phần, Cố Đường còn tính nghiêm túc bồi dưỡng những người này thật tốt, vì những người chưa quá nổi tiếng vạch ra con đường sự nghiệp, đây cũng là chuyện mà người quản lý nên làm.
Nhưng có một người khiến Cố Đường phải đau đầu, đó là Bách Lợi Nhân chung công ty với Kỷ Hiệt Việt, nàng còn có bàn tay vàng thần tốc, nàng có thể nhìn rõ thiên phú chạy nhanh của người này, số liệu cụ thể là 989 giây.
Thật đáng để bồi dưỡng một chút!
Đương nhiên cũng có tin tốt, số hiệu của người này là 71, vừa đúng nằm dưới trướng của nàng.
Sáng sớm hôm sau, Cố Đường rời giường rửa mặt xong xuôi, ăn xong bữa sáng rồi đến đại sảnh tầng một, chưa đến mười giờ, các thực tập sinh đã đứng chỉnh tề trước mặt bọn họ.
Người chủ trì nói: "Nhiệm vụ của chúng ta trong tuần này đều giống nhau, học ca khúc chủ đề «Thần Tượng Thiên Đoàn» của chương trình, mỗi đạo sư có 20 người dưới trướng, từ đạo sư tự chia nhóm, chia bao nhiêu nhóm đều được, động tác vũ đạo cũng đã quy định sẵn, tất cả đều do đạo sư tự sắp xếp, đồng thời còn có một nhóm là của đạo sư, trong chương trình thứ sáu tuần sau, năm vị đạo sư cũng phải biểu diễn bài hát này tại chỗ."
【Ha ha ha ha, giờ tôi tò mò không biết bọn họ sẽ để đạo sư diễn trước hay để học viên diễn trước đây.】 【Thật ra mà nói, nếu xét từ góc độ rating, để đạo sư lên trước sẽ tăng độ rating hơn, nếu mà thực tập sinh bắt đầu trước thì các người nghĩ xem, mỗi đạo sư ít nhất phải hai nhóm rồi, 10 nhóm biểu diễn xong thì các người còn kiên nhẫn không?】 【Đúng đấy, chắc chắn đạo sư sẽ diễn cuối, tôi đoán sẽ chọn đúng thời điểm cao trào ấy. Nếu để đạo sư diễn trước, thì bốn người sau sẽ chỉ như cái tiết mục tấu hài mà thôi.】 【Góc độ hydro à!】 【Để đạo sư lên trước đúng là rất hay đấy, vừa hâm nóng bầu không khí lên, vừa gây đả kích chí mạng đến học viên, để sau đó bọn họ diễn sai, lại thành một tiết mục thần thánh khác.】 【Người phía trên làm tôi cười chết mất, nghĩ kỹ lại thấy đúng, tôi cũng hy vọng đạo sư lên trước!】 Cố Đường nhìn 22 người dưới trướng mình, nói: "Chúng ta vận động nhẹ một chút trước đã, đi chạy chậm 800 mét trước đi. Đây cũng là để hát nhảy, thể lực không tốt thì nhảy không nổi."
【Ha ha ha ha, người ta đã bắt đầu thử giọng hát rồi chia nhóm rồi! ! ! Đường nhà ta thế mà lại dắt người đi chạy bộ. . . Bạn ơi lạc đề rồi!】 【Giáo quan: Ta rất vui mừng, con vẫn chưa quên rèn luyện thân thể.】 【Tôi thật sự lạy cô đấy!】 800 mét do Cố Đường dẫn đầu, nàng khống chế tốc độ chạy chậm trong 6 phút, mọi người đều gắng hết sức, mà cũng không thấy mệt lắm, Cố Đường lại nói: "Tốt lắm, tiếp theo lại chạy 20 mét x 5 lần nước rút."
Chính điều này đã làm lộ ra Bách Lợi Nhân, hắn là người chạy nhanh nhất trong số tất cả. Cố Đường liếc hắn một cái, âm cuối hơi nhếch lên, "Bách Lợi Nhân? Hạo Lượng truyền thông?"
Bách Lợi Nhân run sợ gật đầu: "Dạ, đúng ạ."
"Tốt lắm, ta thấy trong thẻ học viên của cậu viết là am hiểu vũ đạo, vậy cậu làm người dẫn đầu cho nhóm này của mình."
21 người còn lại đều muốn khóc thét.
"Được!" Cố Đường vỗ tay, "Chúng ta lên lầu, xem công phu cơ bản của các em trước."
Nàng dẫn một đám người này lên trên, những người ở lầu trên không kể đạo sư hay học viên đều thở phào, Cố Đường đã chứng minh sự mạnh mẽ và toàn diện của mình rồi, nàng dắt người xuống dưới chạy bộ, đã làm cho đạo sư và học viên còn lại không tài nào đoán được rốt cuộc nàng muốn gì.
Chẳng lẽ đây là tuyệt chiêu bí mật nào sao?
Tổng cộng bốn tầng phòng luyện tập, mỗi đạo sư và mỗi loại hình đều được hai phòng, Cố Đường dẫn tất cả mọi người đến phòng piano trước: "Thử xem công phu cơ bản của mọi người, 5-6 người một nhóm, chia thành bốn nhóm."
Cố Đường nhìn lướt qua thầy dạy piano: "Bắt đầu đi, chơi toàn bộ âm vực."
Thầy piano bắt đầu chơi, bên kia đám thực tập sinh lần lượt lên hát.
Cố Đường đứng giữa đám thực tập sinh, vừa nghe vừa nhớ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận