Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 343: Có tiền người mới không cùng các ngươi chơi ngược luyến tình thâm đâu ( 3 ) (length: 8940)

Tóm lại là không muốn nhìn thấy hắn.
"Ta hai ngày nữa sẽ vào đoàn." Lạc Trạch thật cẩn thận dò hỏi: "Ngươi đến xem ta không? Ngươi có muốn đến thăm đoàn không?"
Biểu tình này, thái độ này, đúng là càng che càng lộ a. Cố Đường nói: "Được thôi, ta đương nhiên muốn đi xem ngươi, ta còn chưa xem quay phim bao giờ."
Lạc Trạch thở phào một hơi, "Bất quá nói đến thăm đoàn, đạo diễn chắc chắn sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng mà ít nhiều cũng sẽ quấy rầy quay phim, ngươi phải mang một chút đồ uống, điểm tâm ngọt gì đó tới nhé."
"Chặn miệng nhân viên công tác?" Cố Đường hỏi lại.
Lạc Trạch gật đầu, "Ừm!"
Tóm lại là khoe khoang, đừng nói Lạc Trạch muốn khoe khoang, nàng còn cảm thấy rất thoải mái, làm cái cáo mượn oai hùm cũng thấy vui vẻ.
"Ngươi thấy ta nên gọi đầu bếp nhà Cố làm mang đi, hay là ra ngoài mua đồ ăn ở chỗ gần đây thì tốt hơn?" Cố Đường cố ý thử dò xét.
Lạc Trạch do dự một chút, nhưng Cố Đường thấy rõ, hắn do dự thật ra không phải chọn cái nào.
"Thôi vậy, cứ lần lượt thay phiên đi." Cố Đường không đợi hắn nghĩ ra lý do thoái thác, liền nói: "Dù sao ta cũng không thể chỉ đi xem ngươi một lần."
Vẻ mặt Lạc Trạch nở rộ thấy rõ bằng mắt thường, hắn nói: "Lần trước cái món hạnh nhân đậu hũ ăn rất ngon, lần này đưa món đó nhé, thêm chút hoa quế, ta thích cái mùi vị đó."
Lạc Trạch rất nhanh thu dọn đồ đạc vào đoàn, đây là một bộ đại kịch cổ trang cung đấu, đạo diễn yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, chọn toàn diễn viên phái thực lực. Diễn xuất của Lạc Trạch tuy không giỏi, nhưng nhân vật của hắn không phải là vai quan trọng thúc đẩy tình tiết, mà chỉ là một tiểu thái giám mỹ mạo.
Nhờ vai Hà Thần bạo hồng trước đó, dung mạo của hắn rất đẹp, đạo diễn không cần cân nhắc đến ai khác, trực tiếp chọn hắn.
Cố Đường còn xem đi xem lại kịch bản của hắn.
Tóm lại toàn bộ phong cách của vở kịch là sự phản kháng bên trong hé lộ sự bất đắc dĩ trước số phận, không phải kiểu kịch mì ăn liền, nếu quay tốt thì có thể khiến người xem đi xem lại nhiều lần.
Đại kịch cổ trang cung đình có rất nhiều nhân vật, trùng hợp Sở Văn Gia cũng đóng một vai phi tần trong bộ kịch này. Vì những tai tiếng trước đây, vai mà cô ta nhắm trước đó đã bị người khác giành mất.
Ngày đầu khai máy, Sở Văn Gia nhìn thấy Lạc Trạch, ánh mắt liền trở nên u ám, cô ta cố ý bước tới bắt chuyện, còn có chút ý tứ muốn nịnh bợ, "Lại gặp nhau rồi, dạo này cậu vẫn ổn chứ?"
Lạc Trạch mặc dù có chút phế vật ở vài điểm, ngay cả fan của anh ta cũng thường nói anh ta chỉ có một cái mặt, những chỗ khác không thể nhìn nổi, nhưng lăn lộn trong giới giải trí, anh ta đều hiểu rõ lòng người hiểm ác.
Một người từng gây xung đột giờ lại tới tìm anh ta làm gì? Cộng thêm một người đang trong thời kỳ đi xuống, một người đang ở thời kỳ đi lên, ý đồ của Sở Văn Gia thì ai cũng biết.
"Ha ha, tôi rất ổn." Vỏn vẹn năm chữ thôi, Lạc Trạch không nói thêm lời nào, vừa dứt lời đã quay đầu đi luôn.
Sở Văn Gia tức đến nghẹn họng, trong giới diễn nghệ chẳng lẽ quá coi trọng địa vị ư? Dù sao cô ta cũng là tiền bối, Lạc Trạch hiện tại hot thì có thể không để ý chuyện này, vậy sau này thì sao?
Đến lúc Cố Đường không cần anh ta nữa, thì hãy chờ đấy!
Sở Văn Gia hừ lạnh một tiếng, quay người cũng đi.
Đến khi quay phim chính thức, Sở Văn Gia bắt đầu chèn ép anh ta ngay.
Về mặt diễn xuất, Sở Văn Gia vẫn là hơn Lạc Trạch một bậc, cộng thêm hai người một người diễn phi tần, một người diễn thái giám, địa vị cũng không giống nhau.
Hơn nữa, Sở Văn Gia lại là người lăn lộn giới giải trí nhiều năm, làm sao cướp vai, làm sao đàn áp người mới, cô ta đều biết hết.
Vừa quay đến buổi trưa, Lạc Trạch NG mất mấy lần, sắc mặt đạo diễn trầm xuống, nói: "Tạm nghỉ ngơi một lát đã--" ông ta lật đi lật lại kịch bản, "Quay trước cảnh thứ mười ba."
Sở Văn Gia vừa cười vừa chào hỏi anh, "Đây là lời nhắc nhở có thiện ý thôi, tôi thấy cậu hoặc là nên về xem kỹ lại kịch bản, hoặc là tìm người giúp cậu đối thoại diễn thử xem? Một tháng trước khi khai máy, là phải thật sự xem kịch bản kỹ càng đó, đạo diễn Tề tuy yêu cầu nghiêm khắc, nhưng mà thể hiện tốt thì việc nâng cao bản thân cũng rất lớn."
Câu nói sau cùng nói rất lớn tiếng, đặc biệt là "Một tháng trước khi khai máy phải xem kỹ kịch bản", ai cũng biết Lạc Trạch một tháng trước khi khai máy đã làm gì.
Anh ta cùng Cố Đường đi chơi!
Nói xong, Sở Văn Gia cười rồi bỏ đi.
Lạc Trạch tức không chịu được, gọi điện thoại trực tiếp cho Cố Đường, "Có người bắt nạt ta, Sở Văn Gia bắt nạt ta."
Giọng điệu nghe rất tủi thân, Cố Đường nhếch môi, gật đầu với người đối diện ra hiệu, đến phòng bên cạnh rồi mới nói: "Cô ta bắt nạt ngươi thế nào?"
"Cô ta... Ta cùng cô ta diễn đối, cô ta cứ áp chế ta, đạo diễn không vui."
Cố Đường an ủi anh ta, "Cảnh diễn đó là đạo diễn xem, ngươi nghĩ rằng ông ấy sẽ không nhìn ra ư? Chỉ là ngoài mặt thì cô ta diễn xuất tốt, còn ngươi không nhẫn được vai, đạo diễn ngoài mặt sẽ chỉ trách ngươi thôi, nhưng mà ngầm thì cũng sẽ đi dạy dỗ cô ta."
Cố Đường đoán không sai, đạo diễn thật sự không hài lòng với Sở Văn Gia, đang mới bắt đầu quay để tìm cảm giác thôi mà, lại thêm phần diễn cũng tương đối nhẹ nhàng, vậy mà cô ta lại tung hết hỏa lực ngay, về sau làm thế nào bây giờ?
Xung đột cũng cần phải có cảm giác cao độ chứ!
"Ngầm dạy dỗ cô ta thì ai mà biết, như vậy chẳng phải cũng bằng không sao?"
"Lời ngươi nói quả thật có đạo lý." Cố Đường cười, "Tối nay ta đến xem ngươi, ta giúp ngươi hả giận."
"Ngươi định dùng tiền ném đạo diễn, cắt giảm vai diễn của cô ta sao!" Lạc Trạch lập tức rất hưng phấn, "Ta chỉ mới nghe nói loại chuyện này, chưa bao giờ được tận mắt thấy cả."
"Cũng không phải là không được." Cố Đường đáp lời, "Nhưng vì cô ta mà tiêu tiền thì hơi phí."
Cúp điện thoại, Cố Đường đi ra, cười với quản lý trưởng hội di sản văn hóa phi vật thể vẫn đang đợi cô, nói: "Vô cùng vinh hạnh khi có thể trở thành hội viên của hiệp hội, và là thành viên tổ chuyên gia, tôi nhất định sẽ hết lòng phục vụ cho hiệp hội, cố gắng phát dương quang đại sự nghiệp cắt giấy."
Vừa có tiền lại còn rất khách khí, quản lý trưởng vô cùng vui vẻ, "Còn có phó bộ trưởng bộ môn cắt giấy, cũng vì cô mà ở lại đấy, đợi cô có chút thành tích rồi, sẽ có thể nhậm chức."
Cố Đường nhận thư mời, đột nhiên hỏi: "Đạo diễn Tề mới đóng phim, có mời tổ chuyên gia của hiệp hội làm cố vấn không?"
Quản lý trưởng tra thông tin, gật đầu nói: "Có mời."
Cố Đường cười nhạt, "Tôi có thể tham gia vào tổ cố vấn không?"
"Đương nhiên có thể."
Tối hôm đó, Cố Đường liền mang theo thẻ hội viên hiệp hội mới ra lò, thẻ thành viên tổ chuyên gia và thẻ riêng của tổ cố vấn đến đoàn phim.
Biết cô muốn tới, Lạc Trạch đã thu dọn kỹ càng, ai ngờ Cố Đường vào phòng đã đi thẳng đến chỗ kịch bản của anh.
Lạc Trạch có chút thất vọng, "Ta còn không hấp dẫn bằng kịch bản sao?"
Cố Đường không thèm nhìn người, sờ soạng người anh, "Ngoan, ta tới là để giúp ngươi thêm vai, tiện thể đuổi Sở Văn Gia đi nhé." Còn muốn cho Sở Văn Gia cảm nhận thế nào là người có tiền ngang ngược vô lý, trong yêu cầu của nguyên chủ cũng có một điểm: Trở thành người có tiền đúng nghĩa.
Cố Đường trước kia từng xem kịch bản này rồi, bây giờ lại xem cũng nhanh hơn rất nhiều, cô mất hai tiếng xem qua một lần, đặc biệt xem kết cục, cô nói với Lạc Trạch: "Ta đi tìm đạo diễn, ngươi đợi ta."
Đợi Cố Đường đi rồi, Lạc Trạch bất đắc dĩ dựa người lên sofa, "Đạo diễn đều bốn mươi mấy tuổi cả rồi." Anh lại gọi video cho quản lý của mình, "Ta không đẹp trai sao?"
"Ngươi lại phát điên cái gì đấy!"
Cố Đường gõ cửa phòng đạo diễn, khuôn mặt cô đã nổi tiếng nhờ «Thế giới mặc ta hành», cơ bản ai cũng biết, đặc biệt là người trong giới giải trí, chắc chắn đều sẽ nhận ra cô.
Đạo diễn hơi kinh ngạc, "Cô Cố."
Cố Đường cầm giấy chứng nhận của cô ra, nói: "Tôi có vài vấn đề nhỏ về kịch bản muốn hỏi đạo diễn Tề."
Dù cô là thân phận nào đi nữa thì đều không phải loại người có thể tùy tiện từ chối, đạo diễn Tề dọn dẹp một chút, mời cô vào phòng họp nhỏ, còn gọi thêm cả biên kịch.
Cố Đường nói: "Bộ phim này nói về ghi chép chìm nổi hậu cung, là một dạng phim hình tượng, nói là chống lại vận mệnh nhưng lại khuất phục trước số phận bất đắc dĩ, không có ai thắng, chỉ còn tiếng thở dài bất lực."
Biên kịch mắt sáng lên, chống lại đúng là chủ đề của bộ kịch này.
Cố Đường lại nói: "Bắt đầu là hoàng đế cuối cùng cũng trưởng thành, nhân cơ hội tự mình chấp chính đã đưa thái hậu vẫn luôn nghiêm khắc quản giáo mình đến Ngũ Đài Sơn lễ Phật. Kết cục là thái hậu hạ độc giết chính con trai mình, đỡ người cháu trai còn nhỏ tuổi lên ngôi, bản thân thì trở thành thái hoàng thái hậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận