Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 929: Bị cha mẹ khống chế một đời ( 2 ) (length: 8906)

Bị chính lời nói của mình làm cho nghẹn lời, chuyện này thật có thể làm cho độ nóng tăng cao đến mức điên cuồng, Ngưu Nguyệt Trân ném điện thoại, trực tiếp rơi xuống dưới kẽ giường. Tuy không lấy được ngay, nhưng dùng một cái móc treo đồ là có thể móc ra được.
Nhưng mà Ngưu Nguyệt Trân hiện tại có chút bị sang chấn tâm lý, ngày thứ hai đi làm đều không mang điện thoại, trong thời gian ngắn không muốn gặp lại bất kỳ tin tức gì của Cố Đường.
Cố Đường một bên chờ mười mấy phút, không thấy Ngưu Nguyệt Trân trả lời tin nhắn, một bên cảm thấy mình hơi lố, một bên lại hào hứng bừng bừng gửi tin nhắn cho Cố Khánh Hoa, người luôn không để ý đến nàng.
"Ba ba, ba ôn tập thế nào rồi? Sắp phải đăng ký thi đại học rồi, trước kia ba đã vất vả như vậy, con hy vọng ba có thể vì lý tưởng của mình mà phấn đấu một lần. Nếu như có chỗ nào không hiểu, ba cũng có thể hỏi con, ba biết mà, con rất có kinh nghiệm thi đại học, con đã từng thi được 658 điểm, một lần khác lại thi được 737 điểm đó."
Cố Khánh Hoa tức đến nỗi giẫm nứt cả ván giường.
Hai người bọn họ sống ngày một tệ đi, hơn nữa cũng gần như không có giao tiếp gì, nhưng Cố Đường vẫn luôn phát triển không ngừng, mỗi một bước đều tiến về phía trước.
Khóa học của sinh viên năm nhất không nhiều lắm, đặc biệt là nửa đầu học kỳ, để cho bọn họ có thời gian thích ứng và điều chỉnh, cơ bản là ba tháng đầu khai giảng hoạt động không ngừng.
Sau khi huấn luyện quân sự và triển lãm tác phẩm của sinh viên năm nhất kết thúc, liền đến hội thi hát của sinh viên năm nhất.
Chuyện này Cố Đường không phải khoe khoang, nàng cảm thấy kể cả thầy Khang Mỹ vào thì không ai chuyên nghiệp hơn nàng.
Nhưng bởi vì lần này là muốn lập công gây dựng sự nghiệp ở mảng mỹ thuật, cho nên ca hát chỉ có thể coi như tô điểm thêm mà thôi.
Sau hai vòng sơ tuyển do hội sinh viên tổ chức, vào tối thứ sáu ngày 10/23, vòng chung kết bắt đầu.
Cố Đường là ca sĩ chuyên nghiệp có kinh nghiệm, thi hát khẳng định là hát nốt cao bùng nổ thì càng tốt, mặc dù nàng cũng có thể hát những ca khúc trữ tình, nhưng những nốt cao sẽ dễ làm cho người ta sôi trào nhiệt huyết hơn.
Vòng chung kết có tổng cộng 20 thí sinh tham gia, người của hội sinh viên đều có tai, cảm thấy nếu để Cố Đường hát trước, có thể sẽ gây ra tổn thương tâm lý rất lớn cho những thí sinh xếp sau, cho nên Cố Đường xếp hát cuối cùng.
"Sau đây xin mời thí sinh cuối cùng, Cố Đường đến từ chuyên ngành Nghệ thuật tổng hợp lên sân khấu biểu diễn!"
Bên dưới khán đài vang lên tiếng reo hò, sinh viên lớp Nghệ thuật tổng hợp, thêm cả hai lớp sinh viên ban màu nước với phụ đạo viên, còn làm cả que huỳnh quang ra để cổ vũ.
"Cố Đường nhất định đỉnh!"
"Cố Đường nhất định nhất!"
Vì cùng lớp với Cố Đường, hơn nữa chỉ cần không mắc sai lầm, Cố Đường chắc chắn là nhất, cho nên ba lớp của họ cố ý đứng vị trí khá đẹp, ngay chính giữa, cách hàng ghế đầu của lãnh đạo trường một dãy.
Tiếng reo hò làm hiệu trưởng mỉm cười, nói: "Cố Đường không tệ."
Ngồi bên cạnh hiệu trưởng, một bên là bí thư, một bên là phó hiệu trưởng, nghe vậy cả hai đều cười theo.
Bí thư nói: "Đích xác là nên tham gia chút hoạt động, không thể suốt ngày chỉ ngồi ở phòng vẽ."
Phó hiệu trưởng nói: "Cố Đường thật sự rất tốt, tôi nghe nói cô ấy hát rất hay. Chỉ cần không khẩn trương, chắc chắn là nhất."
Trên sân khấu Cố Đường đã bắt đầu, làm sao nàng có thể khẩn trương chứ? Nàng còn làm cho mấy vạn người cũng không thấy khẩn trương được cơ mà.
Ngay khi Cố Đường cất tiếng hát đầu tiên, đã là toàn bộ quá trình tràn đầy năng lượng.
Từ hát giả giọng nốt cao mở màn, đến hát giọng thật ở đoạn điệp khúc, rồi lại lên đến những đoạn phối khí mạnh mẽ, cuối cùng lại dùng giọng thật ngân nga tới khi kết thúc.
Sai sót duy nhất có lẽ là áp lực âm thanh quá mạnh, dẫn đến vỡ âm.
Khán giả phía dưới, phản ứng nhanh thì "Ngao ngao ngao ngao ngao ~~~" vỗ hai tay đến đỏ bừng, người phản ứng chậm cũng chỉ trợn mắt há hốc mồm, một câu Ngọa Tào vang dội khắp nơi.
Hiệu trưởng mất luôn cả vẻ mặt quản lý cảm xúc, ông quay đầu nhìn phụ đạo viên của Cố Đường ngồi phía sau, miệng há ít nhất hai giây đồng hồ, cuối cùng lại quay đầu đi chỗ khác, căn bản không biết nên nói cái gì!!!
Cố Đường thuận lợi đoạt giải nhất một lần nữa.
Đêm đó, Cố Đường không chỉ bùng nổ một lần trên diễn đàn của trường, mà còn nổi tiếng vượt ra ngoài trường học.
Bạn có biết tại sao bạn không thi được 737 điểm không?
【Sao mà nàng ấy hát hay thế!】 【Lúc Cố Đường lên nhận giải mà đỏ cả mắt, x, tôi cũng muốn nghe mà khóc theo!】 【Cái gì mà "Hiện tại tôi thực sự vui vẻ", bạn vui thì bạn khóc cái gì!】 【Tuy có hơi luyên thuyên, nhưng mà tôi cảm thấy lời của cô ấy không phải là tôi thực sự vui vẻ, mà cô ấy nói là tôi thực sự tự do. Cô ấy tự do.】 【Bị bạn nói vậy tôi cũng muốn khóc rồi anh ơi.】 【Cha mẹ cô ấy là những kẻ ngu ngốc tuyệt đỉnh gì vậy! Bọn họ không bắt người ta học tập thì cũng chẳng lẽ không thể cho cô ấy một chút sở thích hay sao?】 【Ha ha, tôi biết cha mẹ cô ấy là ai rồi, một người thì tốt nghiệp trung học cơ sở, một người tốt nghiệp trung học phổ thông, Cố Đường tốt xấu gì thì cũng đang học đại học đó thôi. Tôi cảm thấy bọn họ chính là đang tìm cảm giác sướng trong việc chèn ép cô con gái đại học của mình đó.】 【Bọn tâm thần!】 Đoạt được giải nhất lần nữa, Cố Đường vẫn gửi tin nhắn cho Cố Khánh Hoa và Ngưu Nguyệt Trân, kèm theo đó là vài bức ảnh chụp, cùng với một đoạn thu âm ca hát.
"Ba ba, mẹ mẹ, con lại đoạt giải rồi, con thật sự rất vui, con hy vọng ba mẹ cũng có thể vui vẻ cùng con. Ở dưới khán đài còn có công ty đĩa nhạc tài trợ, nghe nói họ muốn ký hợp đồng với con, bị hiệu trưởng của chúng ta từ chối luôn rồi. À đúng rồi, hiệu trưởng còn nói muốn trang bị thêm thiết bị tốt hơn, đây đều là nhờ công lao của con đó nha~"
"Khoa Mỹ thuật thật sự rất hợp với con, ba mẹ thấy sao?"
Cố Khánh Hoa và Ngưu Nguyệt Trân không hề có cảm giác như vậy, cũng không hề thấy cách diễn đạt bằng văn bản của Cố Đường đáng yêu.
Bọn họ cũng căn bản không hề vui vẻ một chút nào, đương nhiên cảm xúc của họ nếu xét về giá trị tuyệt đối mà nói, có thể sẽ không sai biệt lắm với trị số của Cố Đường, nhưng nếu cảm xúc của họ cộng thêm vào cảm xúc của Cố Đường theo cấp số cộng, thì trị số đó sẽ là số âm.
Cảm xúc tiêu cực của hai người này sắp bùng nổ luôn rồi!
"Con gái đều là quỷ đòi nợ -- quỷ đòi nợ!" Âm thanh của Ngưu Nguyệt Trân run lên.
Nhưng Cố Đường không hề dừng bước tiến về phía trước của mình.
Đến đại hội thể dục thể thao tháng mười một, Cố Đường thân là lớp trưởng làm gương tốt, đăng ký hết tất cả các hạng mục có thể đăng ký.
Thêm vào đó lớp Mỹ thuật lại không có vận động viên nổi bật, nàng với thành tích áp đảo, giành hết tất cả những giải vô địch có thể giành.
Lại thêm vào việc không trốn học, thành tích các mặt đều ưu tú, đức trí thể mỹ đều được, nàng nghiễm nhiên được trường học vinh danh thành tấm gương điển hình.
Đừng nói là các học sinh cùng khóa với nàng đều tràn đầy ý chí chiến đấu, mà ngay cả lớp vẽ tranh ba của thầy Khang Mỹ vất vả nhất, cũng nảy sinh một chút cảm giác vừa tự hào vừa vui vẻ lẫn lộn đó nha.
Rốt cuộc nếu không có họ thì làm sao có Cố Đường khoa Mỹ thuật được chứ.
Sau khi đại hội thể thao kết thúc, chỉ còn lại một tháng nữa là tới kỳ thi cuối kỳ.
Ngoại trừ bảy môn thi viết, thì còn có bài tập hội họa, yêu cầu của chuyên ngành nghệ thuật tổng hợp là ba tác phẩm, một bức phác họa, một bức màu sắc, và cuối cùng là một bức tự do.
Tác phẩm phác họa của Cố Đường vẽ một con mèo, cảm giác lập thể mạnh mẽ như thể giây sau sẽ nhảy ra khỏi giấy vẽ vậy.
Bức tranh màu sắc vẽ phong cảnh đêm của Khang Mỹ, trên trời có ánh sao lấp lánh, cùng ánh đèn phòng học hòa lẫn, tuy sử dụng lượng lớn màu xanh lam sẫm, nhưng lại cho người ta cảm giác ấm áp.
Tác phẩm tự do cuối cùng, Cố Đường mượn một hình mẫu nữ lớn cao 80cm của khoa thiết kế thời trang, thiết kế một bộ áo cưới mang phong cách Trung Hoa, kèm theo một chiếc khăn voan đỏ.
Trên đó còn dùng chỉ tơ đỏ bóng loáng và kim tuyến thêu họa tiết cành sen quấn quýt, lúc nộp tác phẩm lên thì các thầy cô đều hoảng sợ ngây người. Không giống những tác phẩm khác được xếp cẩn thận thành một đống, các thầy cô phải đi tìm lồng kính acrylic để chụp lên trên tác phẩm của nàng.
Ngày 1 tháng 12 thi xong môn tiếng Anh cuối cùng, học kỳ đầu năm nhất chính thức kết thúc.
Cố Đường nộp đơn xin ở lại trường.
Là một nhân vật có sức ảnh hưởng lớn, các thầy cô chấm bài thi sẽ lấy bài của nàng ra chấm trước. Sáng ngày 13, nàng nhận được tin nhắn của phụ đạo viên: "Chúc mừng em, bảy môn đều điểm tối đa. [Ảnh chụp]"
Cố Đường không hề do dự, ngay lập tức gửi ảnh chụp bài thi cho Ngưu Nguyệt Trân và Cố Khánh Hoa, "Ba ba mẹ mẹ, con còn cố gắng hơn cả trước kia, ba mẹ thấy đúng không? Học tập thật là làm cho người ta vui vẻ! Ba ba ôn tập thế nào rồi?"
Cả hai không một ai trả lời tin nhắn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận