Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 943: Bị cha mẹ khống chế một đời ( 3 ) (length: 8053)

Vẻ mặt nghiêm túc của Cố Đường vốn dĩ còn có chút ý cười, nàng không vào lớp mà đứng ngay cửa nói: "Lớp bên cạnh vẫn còn chỗ, lại rộng hơn chỗ này, chúng ta sang lớp bên cạnh đi."
Lớp học bên cạnh lớn gấp đôi, ít nhất không chật chội như thế này.
Vừa vào lớp, Cố Đường liền khóa cửa, nói: "Khóa cửa trước đã, đừng nhắn tin, người đông như này, chẳng lẽ mọi người muốn leo lên tường nghe giảng à?"
Những lời này có cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, chí ít hai câu 'khóa cửa' và 'đừng nhắn tin' này, nàng cảm thấy giống hồi còn học với thầy Ngụy.
Cửa đã đóng, Cố Đường lại mỉm cười lấy danh sách ra, "Điểm danh trước đã, có tên thì ngồi vòng trong cùng, có số báo danh thì ngồi vòng thứ hai, còn ai thích thì ngồi vòng ngoài."
Trong đám đông vang lên vài tiếng cười, rõ ràng là muốn nhắc đến truyền thuyết về Khang Mỹ: Cố lão sư đã đến Khang Mỹ như thế nào. Câu chuyện này cùng tranh vẽ lớp ba cùng nhau, sớm đã trở thành truyền thuyết.
Thậm chí có mấy em 'tiểu điềm đồ ăn' thuộc hệ vẽ tranh, khi đăng ký còn cố ý hỏi một câu: "Em có thể vào lớp ba vẽ tranh không ạ?"
Sau một hồi xem xét thì thấy người đã đủ cả, không thiếu ai, tổng cộng 118 người, cộng thêm ba vị giáo viên.
Cố Đường nói: "Tiết đầu tiên, ta sẽ dạy mọi người về phần quan trọng nhất trong tác phẩm nghệ thuật sinh vật."
Lúc nàng đẩy nhanh tiến độ thêu long bào thì có cảm giác đột phá, tức là từ lv 1 thêu thùa lên đến lv 2, sự nâng cấp mang đến không chỉ là sự thành thạo mà còn có kỹ năng càng thêm tinh xảo.
Không phải thì nàng cũng không thể thêu ra du long được.
"Vẽ rồng điểm mắt, đôi mắt là quan trọng nhất trong tác phẩm nghệ thuật, mắt vẽ đẹp thì tác phẩm sẽ có hồn, có không ít nghệ sĩ đã kéo dài thời gian thực hiện tác phẩm để hoàn thành bước cuối cùng này."
Vừa nói Cố Đường vừa nhanh tay chuẩn bị giáo cụ.
"Tiết học đầu tiên, ta sẽ làm mẫu cho mọi người xem mắt nên thêu như thế nào. Đầu tiên chúng ta hãy nói về con mắt nhìn thẳng."
Cố Đường vẽ tròng mắt lớn trên bục giảng.
"Đây là cấu tạo sinh lý của mắt, bình thường sẽ vẽ highlight ở giữa mắt để thể hiện thần thái, nếu mọi người đã từng quan sát kỹ mắt động vật, hoặc mắt người có màu sáng, sẽ thấy rõ ràng là vành ngoài cùng sẽ có các đường vân tỏa ra xung quanh."
"Vậy nên toàn bộ cách thêu mắt, tất cả sẽ được chia thành ba phần, chúng ta cùng nhau giải thích từng cái."
"Ngoài ra, mọi người chắc cũng biết cách thêu hai mặt đúng không, cách thêu hai mặt đơn giản nhất, chính là hai mặt đều thêu giống nhau, con mắt này, ta định dùng kỹ thuật thêu hai mặt để thể hiện, mọi người xem thử xem sao."
Bên dưới, đám học sinh sớm đã hưng phấn không thôi, có người lên tiếng trêu chọc, "Nói cứ như thể thêu một mặt thì tụi em học được ấy."
Cố Đường ngẩng đầu đáp lời, "Yên tâm, cái này không đưa vào nội dung thi cuối kỳ."
Lại có người tiếp lời, "Vậy cô giáo có thể biểu diễn thêu long bào được không?" Dù sao thì cũng không thi mà.
Cái này quá đáng rồi.
Hai tiếng trôi qua, Cố Đường thêu được một tròng mắt, giống hệt mắt rồng trên long bào, nhìn từ góc nào cũng có cảm giác như đang bị nhìn chăm chú.
"Tối nay sợ là gặp ác mộng."
Có học sinh đặt tác phẩm mình thêu cạnh con mắt của Cố Đường để so sánh, quả là thảm họa cấp độ ác mộng.
"Thật ra cũng ổn mà." Người bên cạnh an ủi một câu, "Có thể thấy đó là con mắt rồi, thế là thành công rồi còn gì."
"Cố lão sư thêu nhẵn mịn đều tăm tắp, còn tôi thêu lồi lõm gồ ghề, cứ như bệnh nhân bỏng nặng."
"Đều là hai màu trắng đen, sao Cố lão sư thêu nhìn chẳng có vẻ gì là gượng gạo thế? Tôi thêu cái này là highlight sao? Cái này là thần thái à? Cái tôi thêu rõ ràng là vệt trắng dưới mắt mà! Không được, tôi phải tìm Cố lão sư học thêm, không thể để cô giáo mất mặt được!"
"Cái tôi thiếu có phải đôi tay của Cố lão sư đâu? Không, cái tôi thiếu là cả con người của Cố lão sư ấy!"
Sau khi các bạn học chụp ảnh tác phẩm của Cố Đường để lưu niệm xong, tiết học cũng kết thúc, Cố Đường nói: "Mọi người về nhà có thể tự luyện tập, tiết sau chúng ta học thêu hoa, rồi mọi người có thể tự thêu khăn tay."
"Cuối cùng nói một chút về thi cuối kỳ, điểm số sẽ được chia làm ba phần, thứ nhất là điểm chuyên cần—" nàng hơi ngừng một chút, nhìn cảnh tượng lớp học chật kín người, "Chiếm 30%, tôi tin cái này mọi người đều sẽ được điểm tối đa."
"Thứ hai là nộp một bài luận, bài luận về thêu thùa, nội dung gì cũng được, phần này cũng chiếm 30%, cuối cùng là tác phẩm, đề tài này cũng không giới hạn, thích thêu gì thì thêu, nộp vào buổi học cuối cùng là được." Tiết học đầu tiên kết thúc tốt đẹp, có người còn đăng toàn bộ video bài giảng lên diễn đàn trường.
Số lượt tải rất nhiều, tất nhiên ngày thứ hai có người đăng bài: Video lén quay kiểu không chuyên thế này, nhìn người muốn lé mắt ra ấy! Tôi nằm một ngày trên giường luôn rồi đây.
12l: Chờ đã, chẳng lẽ bạn không lấy cớ Cố lão sư để trốn học sao?
15l: Kế thừa truyền thống tốt đẹp của lớp ba vẽ tranh?
17l: Tốc độ 0,5x đã là quá hoàn hảo rồi.
Bất quá bài này lập tức có người phản bác: Người ở trên lầu vừa nhìn là biết chưa xem qua, đừng nói 0,5x, 0,25x tôi cũng không học được đâu!
Bởi vì lớp học này thực sự quá chật, hơn nữa không chỉ sinh viên của trường đến học ké, mà còn có người ngoài trường đến học ké nữa, nên phòng giáo vụ nghĩ ra chiêu mới, không phải môn thêu thùa được xếp vào hai tiết đầu buổi chiều thứ tư sao?
Vậy thì sau giờ cơm trưa sẽ gửi tin nhắn cho những sinh viên được chọn, cuối cùng là khống chế số người học ké ở trong khoảng 20 người.
Đến chiều thứ sáu là lớp cắt giấy của Cố Đường.
Không giống như thêu thùa, phải đẩy nhanh tiến độ làm ba bộ long bào mới có cảm giác đột phá, lớp cắt giấy của nàng đã duy trì ở lv 2 khá lâu rồi, nhưng mãi không tìm được cơ hội đột phá.
Đương nhiên nếu dùng điểm kỹ năng trực tiếp nâng cấp thì cũng được, nhưng Cố Đường cảm thấy cơ hội đột phá này rất huyền diệu, nàng muốn thử xem.
Tóm lại là, kỹ năng cắt giấy của nàng còn hơn thêu thùa nhiều.
Lúc Cố Đường còn đang chuẩn bị ở văn phòng, bỗng nhận được tin nhắn của Cố Khánh Hoa.
Cố Khánh Hoa: "Đường Đường, dạo này con vất vả không? Con có biết dượng của con làm ăn cũng tốt lắm đó, nói có thể giúp con giới thiệu, long bào con thêu rất đẹp đúng không, dượng nói một cái có thể bán 100 vạn đó. Ba bộ long bào trước con thêu, người ta đã trả tiền chưa?"
Rõ ràng là đang ly gián, thực tế lại là đưa mặt đến cho người khác tát cho hả dạ mà thôi.
Cố Đường trả lời tin nhắn, "Ba, con không ngờ ba lại tính kế con gái ruột của mình, ba căn bản không nghĩ cho tương lai của con, con vẫn đang đi học, nếu bây giờ đã đi làm kiếm tiền, mà còn chưa tốt nghiệp đại học, con làm sao tốt nghiệp được?"
"Hơn nữa, một cái long bào không phải là một trăm vạn, tháng tám đã có người trả tới hai trăm vạn rồi, thế nào? Còn muốn kiếm tiền từ chính con gái mình, khác nào bán con gái vậy!"
Cố Đường nhắn xong thì để điện thoại ở chế độ im lặng rồi lên lớp.
Cố Khánh Hoa bên kia buồn bực, vô cùng buồn bực... Chẳng lẽ Cố Khải Minh lừa ông?
Hay là chính Cố Khải Minh cũng bị lừa?
Không không không, không thể nào, Cố Khải Minh làm ăn bao nhiêu năm nay rồi, nếu dễ bị lừa vậy thì đã bị người ta ăn sạch xương rồi.
Vậy chỉ có thể là hắn lừa mình, sắc mặt Cố Khánh Hoa trầm xuống, không khỏi nghĩ tới mấy chục năm nay, rốt cuộc đã bị Cố Khải Minh lừa bao nhiêu lần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận