Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 844: Vô hạn lưu thế giới npc ( hai ) ( 2 ) (length: 8742)

Bọn họ tạo ra một phòng học ở lầu bốn, mục đích là để người này lẫn lộn giữa lầu bốn và lầu năm, tự mình bò lên trên đó.
Không biết bao lâu, chắc cũng không lâu lắm, Uông Nguyên Phi còn chưa hoàn hồn, đột nhiên cảm thấy có giọt chất lỏng lạnh lẽo rơi lên mu bàn tay.
Cái này là cái gì vậy?
Đây là cái gì thế này!
Một ý nghĩ khiến hắn hận không thể chết ngay tại chỗ lóe lên trong đầu.
Chưa kịp ý nghĩ kia hình thành, mu bàn tay hắn lại bị vật gì đó liếm một cái.
"A a a a a a a ——!"
Uông Nguyên Phi sợ hãi chạy thục mạng, sau lưng còn vang lên tiếng Trương Cường: "Ngươi —— a! Cứu ta, ta không muốn ——"
Sau đó tiếng của Trương Cường tắt ngấm, trong bóng tối vô tận có tiếng nhai nuốt vang lên, Uông Nguyên Phi hai tay bịt tai, nước mắt nước mũi tèm lem, "Đừng đuổi theo ta! Đừng đuổi theo ta!"
Nhìn hắn loạng choạng chạy đến cầu thang, may là ý nghĩ không được lên lầu năm đã khắc sâu trong tiềm thức, nên hắn chỉ có thể chạy xuống.
Nhưng không thể nhìn thấy gì, phía sau là tiếng nhai nuốt đáng sợ, còn có âm thanh kéo dài, đêm tối khiến Uông Nguyên Phi sinh ra vô vàn tưởng tượng, hắn cảm thấy con quỷ không chân đang kéo lê phần còn lại của Trương Cường đuổi theo hắn.
"Một mình nó còn chưa đủ sao, ngươi tha cho ta có được không?"
Uông Nguyên Phi sợ đến không còn lựa đường, hai chân sải bước xong liền trượt chân, từ cầu thang lăn xuống.
Một ánh sáng trắng lóe lên, hắn biến mất không thấy.
【Phó bản đã hoàn thành】 thông tin này tất cả npc đều nhận được.
Cố Đường đổi phông nền hệ thống thành trời mây xám xịt, cùng đám học sinh đứng trước chỗ Uông Nguyên Phi cuối cùng lưu lại dấu vết.
"Sao hắn có thể trượt chân được chứ." Trương Cường tiếc nuối nói, "Bị ăn không toàn vẹn thì ta vẫn còn một màn cuối nữa đó. Không toàn vẹn ta còn muốn diễn một lần ở lầu ba, làm hắn tưởng lầu ba là lầu bốn, sau đó tự giác lên lầu năm chịu chết đó."
"Hắn cũng quá thiếu kiên nhẫn rồi, còn chưa đi tới lầu năm, đã tự ngã chết rồi."
"Chủ thần không thể chữa khỏi hắn rồi đưa về lại sao? Đoạn sau còn đặc sắc hơn mà."
Cố Đường cũng hơi tiếc, phần diễn chủ yếu đoạn sau của nàng ở phòng học lầu năm, nàng còn chưa kịp diễn mà.
Tám con quỷ và một người cùng nhau thở dài.
Nhưng điểm thưởng của chủ thần đã xua tan sự tiếc nuối của bọn họ.
80 điểm cao chót vót làm mọi người rất vui vẻ.
"Ta thấy nếu hắn trải nghiệm được hết toàn bộ quá trình, chúng ta ít nhất cũng được 90 điểm!"
"Hy vọng lần sau có người đến kiên cường hơn chút!"
Rất nhanh, 40 điểm đổi được linh khí được đưa vào cơ thể Triệu lão sư, linh thể của nàng trong nháy mắt ngưng tụ, sau đó mở mắt.
Nhìn đám học sinh vây quanh mình, cộng thêm việc bản thân cũng thấy được thông tin liên quan, Triệu lão sư cười nói: "Xem ra các em thực thuận lợi, ta chỉ nói vài câu rồi lại tiếp tục ngủ tiếp thôi."
"Nghe nói 80 điểm trở lên, chủ thần có khả năng đưa người mới cấp e hoặc d đến, cấp ban đầu cao sẽ khó đối phó hơn đó, các em phải cẩn thận chút."
"Triệu lão sư cứ yên tâm, Cố——lão sư rất rõ."
"Đúng đó, nói về hù dọa người, mấy con quỷ tụi này đúng là không bằng nàng mà ~"
"Vừa rồi tên người chơi kia, mới giai đoạn làm nền đã tự mình phế bỏ rồi."
Triệu Lan gật đầu cười với Cố Đường, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ tiếp.
Cố Đường gọi học sinh đến lớp 12(5), đứng trên bục giảng, với 80 điểm cao này, sổ tay của nàng đã mở khóa được nhiều thứ hơn, so với tố chất cơ thể người chơi, người bình thường có thể đạt đến giới hạn, nhưng sẽ không bao giờ vượt qua giới hạn đó.
Điều này cũng giống với nàng, giúp nàng có nhiều lựa chọn hơn.
Thêm nữa là việc nhân viên phó bản luân chuyển, có thể liên lạc mua bán, như phó bản trường học này của bọn họ, có thể mua sắm bàn ghế với chủ thần, nhưng mua với chủ thần là phải dùng điểm số, cũng có thể trao đổi vật phẩm từ các phó bản khác, xem ra là có lời hơn.
Nhưng cũng có giới hạn, như không được vượt quá trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại.
Mặt khác thì là người mới cấp cao Triệu lão sư vừa nói, chủ thần đưa ra cấp bậc là dựa trên điểm số tổng hợp, không thể quá thiên về một hướng được, nói đơn giản là một chiến sĩ hình ngũ giác sẽ có cấp bậc cao hơn chiến sĩ chỉ có một cạnh nhọn.
Cố Đường nói: "Vừa rồi người chơi tới là cấp f, giờ ta diễn thêm một chút nữa, để dành cho người chơi cấp e và d sau này."
Kết thúc 45 phút lên lớp, 8 bạn học vẫn chưa thỏa mãn, vẫn muốn thêm chút nữa, việc này kích thích hơn nhiều so với học văn học số học.
Trên bục giảng còn đặt thứ "nước miếng quái vật" đã pha chế xong, Cố Đường chấm một chút nếm thử, "Cho thêm đá bào và bạc hà đi, không lạnh thì còn ý nghĩa gì là quỷ liếm chứ?"
Dù chuông tan học đã reo, nhưng Trương Cường vẫn thành thật giơ tay: "Cố lão sư, em nói chuyện có phải hơi nhiều không ạ, em cứ thấy không khí căng thẳng như vậy mà một mình em luyên thuyên mãi thì cứ có gì đó không hợp ấy."
Cố Đường khen ngợi: "Em có thể nhận thức ra điều này rất tốt." Cô quay người viết tên Trương Cường lên bảng đen, rồi lại viết thêm sáu chữ lớn, "biểu nhân thiết" và "bên trong nhân thiết".
"Biểu nhân thiết của em là học sinh tránh né quái vật bóng tối, bên trong nhân thiết là không thể trốn khỏi quái vật bóng tối, chết vẫn không cam tâm, một lòng muốn trốn ra ngoài, khát vọng lớn nhất trong lòng em là trốn đi, nhưng em vẫn không cam tâm với mấy người khác, sao họ có thể trốn đi mà ta lại không? Nên biểu hiện ra ngoài nhất định phải có mâu thuẫn, nói nhiều không chỉ là hình thức bên ngoài, đồng thời còn cố ý để lộ sơ hở."
Trương Cường trầm ngâm suy nghĩ, phải ngẫm thật kỹ lời thoại của mình. Cố lão sư cũng đâu thể ở lại đây mãi với bọn họ, bọn họ phải học được mấy cái chiêu này mới được.
Rất nhanh từng học sinh đều được đánh giá, Cố Đường lại liên hệ với chủ thần báo, họ đã sẵn sàng.
Radio vang lên, 【người mới d3452368 sẽ đến sau 5 phút nữa, xin chuẩn bị sẵn sàng.】 "Người mới cấp d? Đây đúng là thiên chi kiêu tử rồi." Lớp trưởng Thủy Hinh kinh hãi nói.
Trương Cường cười hi hi hai tiếng: "Sợ cái gì, nửa phần sau chúng ta chuyên luyện tập, chính là để đối phó thiên chi kiêu tử."
Rất nhanh, Cố Đường đã nhìn thấy người mới này qua cửa sổ phòng gác cổng.
Dù quần áo rộng thùng thình che đi hết tầm mắt, nhưng vóc dáng thẳng, bờ vai rộng và lưng rắn chắc cho thấy đây là một người có luyện tập đều đặn.
Không chỉ vậy, biểu cảm bên mặt anh ta cũng rất trấn định, ánh mắt thậm chí có chút nghiền ngẫm, đi dù chậm nhưng hoàn toàn không có ý chống cự.
Rất nhanh, anh ta đã đến trước phòng gác cổng.
Cố Đường theo thường lệ dùng giọng bà lão nói: "Cậu thanh niên, đừng vào."
Người kia liếc nhìn mặt Cố Đường, quan sát kỹ rồi nói: "Ta có lý do cần vào, trong này có gì sao?"
Cố Đường hít sâu một hơi, nghiêm túc diễn: "Trong này có quái vật ăn thịt người trong bóng tối, nhớ kỹ, tuyệt đối đừng lên lầu năm!"
"Cảm ơn cô." Người này khách sáo nói cám ơn, lại nói thêm, "Ta họ Âu, ta tên là Âu Khinh."
Anh ta quay người vào trường, không hề do dự, Cố Đường theo anh ta ngẩng đầu lên cũng đoán được, anh ta vẫn luôn nhìn lầu 5, rõ ràng là tính đi xem thế nào.
Thực ra, câu "Tuyệt đối đừng lên lầu 5" trong mắt người tỉnh táo mà xem, đây chẳng khác nào gợi ý cả.
Âu Khinh trước đi dạo một vòng ở tầng dưới, còn đi tới đường xi măng phía sau bị sương mù xám che chắn nhìn ngó, rồi mới vào khu dạy học, nhìn từng tầng lầu, anh ta còn đập vỡ cửa sổ phòng học duy nhất ở lầu 5.
Đám học sinh đang núp ở bên trong phòng gác cổng, che giấu thân hình đều tức giận.
"Hắn lại còn dám phá cửa sổ?"
"May mà đã mang Triệu lão sư xuống rồi."
Xem hết khu dạy học, Âu Khinh lại đi xuống, lần này có vẻ như anh ta tính xem kỹ mấy bồn hoa.
Kịch bản Cố Đường viết là xem xong khu dạy học sẽ chuyển sang tối, Âu Khinh vừa mới ngồi xuống bên bồn hoa, trời đã bắt đầu tối...
Bạn cần đăng nhập để bình luận