Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ]

Nữ Xứng Chuyên Trị Không Phục [ Xuyên Nhanh ] - Chương 879: Vô hạn lưu thế giới npc ( mười ba ) ( 3 ) (length: 7643)

Cố Đường hít sâu một hơi, "Gọi bảo vệ, gọi Tổng Giám đốc Phương của bên thi công, thông báo người của tỉnh, thông báo cảnh sát." Sau đó nàng đi lên giữ chặt tay Hàn Lộ, "Đi, hôm nay ngươi nhất định phải rời trường!"
Đến giữa trưa lúc mười một giờ, ba người Tề giáo sư, Lâm Nhất Hào và Vu Hồng Bân đều ngây người.
Vừa rồi phó bản thông báo: 【Mạnh Vũ Đồng bị loại, Hàn Lộ bị loại】chưa đầy năm phút, hai người chơi trực tiếp bị loại, bọn họ làm cái gì? Sao họ lại tự tìm đường c·h·ế·t?
Tiễn hai người chơi này đi, nhóm nhân viên quỷ kênh cũng rất bất đắc dĩ, thật có phải là nội gián hay không, còn hơn cả nội gián nữa.
Cố Đường nói: "Thật ra như vậy đ·ỉnh tốt, một ngày loại 5 người chơi, chúng ta nhanh chóng mở một lượt."
"Phía sau còn có cả điểm số cơ mà." Chủ quán nhà hàng ở cổng trường có chút tiếc nuối.
Ba người chơi còn đang suy đoán trong nhóm nhỏ, bên này Cố Đường đã dẫn theo người của tỉnh cùng lãnh đạo bên thi công, còn có cả thiết bị chuyên nghiệp đến hiện trường.
Nhà thi đấu mới xây một nửa, tuy Hàn Lộ tố giác, nhưng cách làm bình thường cũng không trực tiếp đào bới, mà dùng thiết bị dò tìm chuyên nghiệp để kiểm tra đo đạc.
Rất nhanh, nhân viên mặc đồ bảo hộ điều khiển thiết bị nhảy vào bên trong c·ô·ng trường, vừa đến giờ cơm trưa thì kết quả cũng có.
Đào sâu xuống khoảng 10 mét, xác thực là có một cái hang động rộng dài cao ước 50x20x4 mét, đồng thời có một cái hang động đường kính khoảng 60cm nối thẳng xuống dưới.
Vậy thì còn gì để nói nữa?
Tề giáo sư cùng hai vị giám lý đều bị đưa tới hiện trường.
"Các ngươi có phải bị ngốc không!" Lão đại bên thi công tức đến không lựa lời, "Cái lão giáo sư nghèo mạt rệp sắp c·h·ế·t kia có thể cho các ngươi chỗ tốt gì? C·ô·ng trình này tổng chi phí 15 tỷ, các ngươi tự tính xem, làm xong các ngươi kiếm được bao nhiêu? 50 vạn! Chẳng lẽ các ngươi lại muốn t·r·ộ·m đồ cổ đem đi bán? Đồ vật hơn hai ngàn năm là phải ăn đạn đó, các ngươi ăn nổi mấy viên?"
Lâm Nhất Hào cả người ngây dại, sao lại bị phát hiện? Sao lại có thể bị phát hiện chứ?
Nhưng lão đại vẫn chưa nói hết, hắn cầm bản thiết kế công trình vung vẩy đến hoa cả mắt, "Bằng tốt nghiệp của các ngươi không phải là giả chứ? Các ngươi ngay cả bản vẽ cũng không hiểu?"
"Các ngươi chọn đúng cái điểm chịu lực đó, không cần một cái cốt thép nào mà đòi chống đỡ cái nhà thi đấu phía trên? Ta nói cho các ngươi biết, tùy thời đổ sập!"
Lão đại đi qua đi lại, "Các ngươi không có kỹ thuật đó, còn muốn học người ta đi đào mộ? Các ngươi nằm mơ đi! Ta muốn đuổi việc các ngươi! Ta muốn truy cứu trách nhiệm của các ngươi!"
Quản trưởng của tỉnh bên cạnh lại có vẻ ôn hòa hơn, ông ta nhìn Tề giáo sư rồi thở dài.
"Lão Tề, sao ông có thể làm ra chuyện hồ đồ này? Tài liệu của ông tôi xem qua rồi, tế tự đều là nói vớ vẩn, nếu tế tự mà có tác dụng thì Đại Vu Lặc quốc có bị diệt vong không? Bạch Mẫu có bị diệt vong không? Ông chính là người làm cái này, ngay lời đề tựa cuốn sách của ông không viết rằng: Tế tự là do người xưa khi chưa nhận thức được nhiều điều, muốn cố gắng giải thích những hiện tượng tự nhiên và văn hóa xã hội. Vì chính mình không thể giải quyết nên chỉ có thể nói đây là ý trời, là thần. "
"Ông nhìn xem bây giờ, có lũ lụt thì chính phủ cứu trợ, hạn hán thì có mưa, nếu ngay cả mây cũng không có thì vẫn có chính phủ cứu trợ, lão Tề, ông phải tin vào khoa học chứ!"
Tin cái rắm! Phó bản thế giới mà ông nói với ta khoa học?
Nhìn biểu tình này của Tề giáo sư, cũng biết ông ta chấp mê bất ngộ, quản trưởng thở dài một tiếng, nói: "Thôi đi, ở lại đây mà còn m·ấ·t mặt nữa sao? Sức khỏe của ông như vậy, e là không đợi ra tòa thì đã ngã rồi."
Một đám nhân viên quỷ nhìn ba người chơi cuối cùng rời khỏi trường học, rồi nghe thấy âm thanh của chủ thần, 【Phó bản khởi công xây dựng sử quán trường học không người nào thông quan, cho 87 điểm. 】 Tuy không phải thẳng lên 90 điểm trở lên, nhưng cũng là một số điểm cao hiếm có. Mọi người đều rất hưng phấn, Cố Đường nói: "Mời các nhân viên chủ chốt họp, chúng ta thảo luận một chút."
Trong khi các nhân viên phó bản đang hưng phấn thảo luận, không khí rất hài hòa, thì ở bên kia nhóm người chơi bị loại lại không thoải mái lắm.
Nói đúng hơn, là vô cùng không thoải mái.
Đến cấp D, tuy nhờ chủ thần thảo luận mà được 100 điểm kia vẫn là rất quý, nhưng cũng không đặc biệt đau lòng, nhất là với ba người chơi nam, bọn họ còn đang chờ thời cơ, còn chưa làm gì hết đã trực tiếp bị loại, thì kiểu này nhất định phải phục bàn.
Kết quả như nghẹn ở cổ họng, thà phun m·á·u.
Đặc biệt là hai người rút được thân phận giám lý thi công.
"Không đúng, ta không làm gì hết, chỉ cần cự tuyệt yêu cầu vô lý của Tề giáo sư, bình thường ph·á·t hiện chuyện tế tự tr·ê·n hang động rồi báo cáo... Thế là có thể qua vòng? Vậy ba tháng sau ta làm gì?"
Chủ thần không có trả lời loại câu hỏi này.
Một người chơi khác cũng có chung cảnh ngộ, hắn bực quá còn xem kết cục phó bản của họ sau đó.
Khi họ gặp chuyện là tháng 12, Cố tổng kịp thời quyết đoán bỏ một số tiền lớn, mời thêm một đội thi công nữa đến, còn có thêm thiết bị tự động hóa vào, chờ đến tháng 2 nhà thi đấu hoàn thành, một thời gian nửa trang trí mềm sau đó, còn phải thông gió cả một tháng mới đến ngày kỷ niệm thành lập trường.
Nhìn kết cục phó bản, người chơi này hoàn toàn không cảm thấy dễ chịu.
"Cũng có nghĩa là... Tùy tiện chúng ta làm thế nào thì công trình hai tháng là xong??? Vô lý quá đi?"
Người này càng thêm hoài nghi nhân sinh.
Nhưng cộng hết sự phiền muộn của hai người kia lại cũng không bằng sự phiền muộn của người rút phải Tề giáo sư.
"Năm người không phải năm người sao? Năm người là tên người? Năm người thật ra là tù binh? Tấm đá kia ghi chép không phải quy tắc tế tự pháp luật, mà là tế tự sau một lần đ·á·n·h nhau nào đó? Ta luôn diễn giải quá đà? Thực ra chỉ cần dùng năm người là được, không được thì dùng gà vịt thay thế cũng được?"
"Hơn nữa tế tự cũng không để ta s·ố·n·g thêm hai mươi năm, cái này——không phải cái bẫy à?"
Người chơi này kéo nhiệm vụ cá nhân của phó bản ra, lặp đi lặp lại xem một câu cuối cùng, 【Ngươi không muốn trường sinh bất lão, ngươi chỉ muốn s·ố·n·g thêm hai mươi năm, ngươi muốn tổ chức một nghi lễ tế tự.】 "Cái tm này là ước nguyện tốt đẹp của 'ta' đó! Cái này là chữa loạn bằng thuốc hãm đấy!"
Phó bản cứ lần lượt trôi qua, sau 13 cái phó bản, 28 người lên cấp A, phó bản thế giới cũng theo con phố trường Gia Môn thành một cái trấn nhỏ có hơn vạn người, toàn bộ bản đồ phó bản có đường kính hơn 100km, miễn cưỡng tính là mở thế giới bước đầu.
Lại lần nữa đệ trình xin hoàn thành chuẩn bị lên chủ thần, 5 phút sau thì có người chơi mới vào.
Vừa nhìn thấy người chơi lần này, mấy học sinh ban đầu tất cả đều biến sắc mặt, "Hắn lại tới! Cái người thứ hai bên phải đó, chính là người chơi cướp hài t·ử của thầy Triệu ban đầu!"
Sư Hạo Ngôn cảnh giác nhìn hết thảy, mạo hiểm vào phó bản này, hắn cũng đã được ăn cả ngã về không.
Trước kia hắn đã theo phó bản này cướp quỷ thai, hắn nhìn ra thế giới này ngoài quỷ thai ra thì đều là đồ chiến năm cặn bã, chẳng có gì đáng sợ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận