Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 898: Phê bình sẽ bắt đầu (length: 8411)

Trong phòng ăn, những người thích xem náo nhiệt cũng đi theo ra quảng trường nhỏ, chỉ còn lại một số ít người ở lại căng tin tiếp tục làm việc.
Mập mạp đi theo mọi người cùng nhau rời đi, Mã Hoa khéo léo ở lại. Bất quá, tâm trí của hắn đã bay theo ra ngoài.
Trụ ngố không đi, chủ yếu là không muốn nhìn cái bộ mặt đắc chí của Lưu Hải Trung. Hắn có thể tưởng tượng ra được, cái đuôi của Lưu Hải Trung cả ngày sẽ vênh lên tận trời.
Mập mạp đến hiện trường đại hội, liếc mắt liền thấy Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như đang bị người ta ép. Hắn biết rõ hai người kia có tầm quan trọng như thế nào đối với Trụ ngố. Chỉ cần đem tin tức này nói cho Trụ ngố, nhất định có thể làm Trụ ngố vui vẻ.
Mập mạp không dừng lại, xoay người chạy về phía căng tin.
Lưu Hải Trung gõ cái chiêng đồng trong tay một cái, chờ cho hiện trường lắng xuống.
"Các vị đồng chí công nhân đồng nghiệp, ta là Lưu Hải Trung, tổ trưởng đội công nhân kiểm sát. Sau này mọi người có thể gọi ta là tổ trưởng Lưu. Việc chủ nhiệm Lý để ta đảm nhiệm chức tổ trưởng đội công nhân kiểm sát, đó là sự tín nhiệm đối với ta, ta nhất định sẽ vì nhà máy của chúng ta mà cống hiến."
Đoạn văn này, là quan mê Lưu Hải Trung rất khó khăn mới có thể nói ra được. Hắn muốn học theo cách nói chuyện của lãnh đạo nhà máy, nhưng bình thường họp cũng chẳng nghe rõ được gì, thành ra học dở ông dở thằng.
Những người khác đều che miệng cười trộm, Lưu Hải Trung không hề hay biết gì, nói nửa giờ nhảm nhí, cuối cùng mới đi vào vấn đề chính.
"Đội công nhân kiểm sát mới vừa thành lập, đã nhận được một lá thư tố cáo. Nội dung tố cáo là Dịch Trung Hải, người từng là công nhân bậc tám trong xưởng, bây giờ là công nhân bậc năm, cùng với đồ đệ của hắn tức phụ, dĩ nhiên cũng là đồ đệ của hắn có mối quan hệ không rõ ràng.
Ta đây, cùng Dịch Trung Hải sống chung trong một viện. Nhưng mọi người cứ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm việc thiên vị trái luật. Ta có thể chứng minh một chút, đó chính là chuyện Dịch Trung Hải cùng Tần Hoài Như nửa đêm chui hầm là thật.
Lúc ấy hắn nói là mang bột bắp cho Tần Hoài Như, thêm chuyện mẹ nuôi của hắn ra mặt quấy rối, cho nên chỉ có thể bỏ qua cho hắn.
Nhưng đạo lý thì rành rành, sẽ không bỏ qua một người xấu, hôm nay chính là lúc xét xử bọn họ."
Nói thật, việc diễn giảng trước mặt nhiều người như vậy rất là oai phong, nhưng cũng rất mệt mỏi. Vì nói ra được những lời này, Lưu Hải Trung đã phải xâu chuỗi lại tất cả những gì hắn biết.
Những lời này, có chút là trong kịch, có chút là Vương Khôn nói, có chút là lúc trước chủ nhiệm Vương mắng bọn họ. Để hắn chắp vá lung tung, mà tạo thành bài diễn giảng này.
Nhưng xét về yêu cầu của buổi diễn giảng, thì đoạn nói chuyện này không đạt chuẩn.
Nhưng nội dung đoạn văn này, lại cực kỳ bùng nổ. Lưu Hải Trung - một người tiểu tổ trưởng tận miệng chứng thực chuyện chui hầm, khiến Dịch Trung Hải không thể chối cãi.
"Được rồi, ta xin nói đến đây. Mọi người đều là công nhân đồng nghiệp của Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như, hi vọng mọi người hăng hái chỉ ra vấn đề của họ, giúp họ cải tạo tư tưởng."
Từ trên đài chủ tịch lui sang một bên, Lưu Hải Trung cho người áp giải Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như lên đài, sau đó lén lau mồ hôi. Công việc này, vẫn cần thời gian để hắn thích ứng mới được.
Lên đến trên đài cao, Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như cũng thành thật đứng yên. Những người áp giải thả tay ra, hai người cũng không dám lộn xộn.
Họ đều đã xem qua loại hội nghị do khu phố tổ chức, biết rằng lúc này gây chuyện, chỉ sẽ phải chịu sự trừng phạt lớn hơn.
Dịch Trung Hải hung hăng nhìn chằm chằm Lưu Hải Trung, đến giờ vẫn không nghĩ ra tại sao người này lại muốn bắt hắn ra xử lý.
Để trốn tránh sự trừng phạt, Dịch Trung Hải chỉ có thể phát huy cái miệng ba tấc không nát của mình: "Lão Lưu."
"Gọi ta là tổ trưởng Lưu, hơn nữa, đừng có mà làm quen với ta."
Dịch Trung Hải cố nén lửa giận trong lòng: "Tổ trưởng Lưu, tôi đã nói rồi, tôi với Hoài Như là trong sạch. Tôi chỉ là thấy nhà cô ấy khó khăn, nên mới đưa bột bắp đến."
"Vậy sao ông lại đi đưa vào nửa đêm? Còn phải đi bằng đường hầm nữa." Đó là một người ở dưới đài hỏi, bọn họ vô cùng hâm mộ Dịch Trung Hải.
Đó chính là Tần Hoài Như a, bình thường chỉ được sờ soạng mấy cái qua lớp áo bằng ba bốn cái bánh màn thầu. Dịch Trung Hải lại gần đài nước nên có ưu thế hơn, còn được ở trong đường hầm cùng nàng ta.
Điểm mấu chốt là, bọn họ bỏ ra bánh màn thầu trắng, Dịch Trung Hải chỉ dùng bột bắp, cái này cũng quá bất công.
Chẳng lẽ cái lão già Dịch Trung Hải kia, thật sự lợi hại hơn bọn tiểu tử như bọn họ, mà khiến cho Tần Hoài Như phải chủ động hạ giá hay sao?
Dịch Trung Hải trừng mắt nhìn xuống dưới đài: "Tôi đưa nửa đêm là vì không muốn người khác biết. Tôi là đại gia trong viện, không thể để người khác cảm thấy tôi không công bằng. Nhà Hoài Như khó khăn như vậy, tôi không thể trơ mắt nhìn nhà cô ấy sống khổ được."
Lúc này, Tần Hoài Như phối hợp khóc: "Các người dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy. Một quả phụ như tôi thì dễ dàng sao? Đông Húc mất sớm, để lại một mình tôi. Tôi còn phải chăm sóc bà già ốm yếu, còn phải nuôi ba đứa con. Tại sao các người cứ phải ức hiếp tôi?"
Bi thương, cũng cần phải xem trường hợp.
Bây giờ trường hợp này, lập trường của mọi người đã tự nhiên đối lập nhau. Muốn dựa vào sự đáng thương để trốn tránh thì không thể nào được.
Tiêu Toàn Hữu đứng ở dưới đài hô to: "Tần Hoài Như, ai mà không biết cái danh quả phụ xinh đẹp của cô. Đừng có ở đó mà giả bộ đáng thương. Cô không có quan hệ gì với Dịch Trung Hải, tại sao lại gọi nhau thân mật như thế? Dịch Trung Hải mỗi lần nhắc tới cô, đều gọi Hoài Như, gọi thân mật như vậy. Nói giữa các người không có gì thì có mà coi chúng tôi là đồ ngốc không?
Mọi người đừng có tin bọn họ. Dịch Trung Hải không chỉ có mối quan hệ không rõ ràng với em dâu, mà còn tham ô cả tiền sinh hoạt phí của một cô bé, chút nữa thì để con bé bị chết đói. Người như vậy, có băm vằm ra thành muôn mảnh cũng không đáng tiếc.
Mọi người không thể tha cho bọn chúng!"
Không biết là ai, đã ném ra thứ đầu tiên, rồi sau đó không ngừng ném vào nữa. Ngoài rau héo, còn có cỏ dại, thậm chí cả đá.
Lưu Hải Trung sợ hãi phải mang người nhảy xuống khỏi đài.
Mập mạp đến căng tin, bị Trụ Ngố nhìn thấy, còn bị trách mắng một trận. Trụ Ngố đem lửa giận trong lòng trút hết lên đầu hắn.
Mập mạp sinh lòng oán hận, liền không vội mở miệng, ngược lại phê bình thì bắt đầu, người chịu tội là Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như. Bọn họ chịu tội, mới là sự trả thù lớn nhất đối với Trụ Ngố.
Trụ Ngố mắng xong thoải mái: "Không phải mày đi xem náo nhiệt sao, nhanh vậy đã quay lại rồi à. Còn những người khác đâu?"
Mập mạp lúc này mới không vội nói: "Bọn họ cũng ở chỗ đó xem náo nhiệt cả thôi. Sư phụ, người đoán xem, hôm nay ai là người bị giáo dục?"
"Sao lại lắm lời vậy, mau nói!"
Mập mạp gật đầu: "Người chắc chắn đoán không ra đâu, hôm nay bị phê bình giáo dục chính là Dịch Trung Hải của phân xưởng 1 và Tần Hoài Như."
Trụ Ngố lập tức đứng bật dậy, nắm cổ áo mập mạp: "Mày nói bậy bạ cái gì đó?"
"Tôi đâu có, tôi phát hiện là bọn họ, nên mới vội vàng chạy tới nói cho người biết."
Trụ Ngố kinh hãi, buông mập mạp ra, rồi xông ra ngoài.
Mã Hoa lập tức đuổi theo, muốn đi theo Trụ Ngố cùng đi.
Khóe miệng Mập mạp nở một nụ cười, từ từ đứng dậy. Những người khác trong căng tin hỏi: "Những gì cậu nói là sự thật? Lưu Hải Trung không phải là người cùng viện với Dịch Trung Hải sao? Hắn lại lôi Dịch Trung Hải ra để xử lý sao?"
Mập mạp ra vẻ không liên quan đến mình: "Nghe nói có người tố cáo Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như có quan hệ không rõ ràng. Mọi người quên chuyện của hai người năm ngoái sao, lúc đó bọn họ còn bị nhà máy xử phạt đấy."
Những người khác nghe thấy nhất thời lắc đầu, trong lòng đều cảm thấy đáng đời. Ngoài Trụ Ngố ra, không ai cảm thấy Dịch Trung Hải là người tốt, không ai sẽ đồng tình với hắn cả.
Có người thấy mập mạp vẫn còn ở đó liền nói: "Sao cậu còn đợi ở đây. Trụ Ngố đã đi rồi, cậu là đồ đệ của Trụ Ngố, không thấy Mã Hoa cũng đã đi theo rồi sao?"
Mập mạp không muốn đi, hắn biết rõ Trụ Ngố khẳng định sẽ đối đầu với tất cả mọi người trong nhà máy. Nhưng hắn lại không thể không đi, ai bảo hắn là đồ đệ của Trụ Ngố.
Thở dài, mập mạp chấp nhận đi về phía quảng trường.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận