Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 760: Tẩy trắng (length: 8432)

Trong sân chỉ còn lại một mình bà cụ điếc đứng ở giữa, mặt mày đen như lọ nồi, rõ ràng là vô cùng tức giận.
Sự tức giận này không phải nhắm vào Dịch Trung Hải, bởi vì Dịch Trung Hải giữ bà ở lại, chính là để đi lừa gạt Trụ ngố.
Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như đã bị vạch trần bộ mặt thật, lúc này không thích hợp đi kích thích Trụ ngố. Người thích hợp nhất khuyên Trụ ngố, chỉ có thể là bà.
Bà cụ điếc cũng không biết, bộ mặt thật của mình cũng đã bị vạch trần, còn tự tin cho rằng việc thuyết phục Trụ ngố rất dễ dàng.
Trụ ngố vừa mới về nhà, quên khóa cửa, bà cụ điếc liền xông vào.
"Trụ ngố, làm sao vậy? Cũng chỉ vì nghe Vương Khôn và Hứa Đại Mậu hai cái loại hư đốn đó mà không thèm để ý tới bà à?"
Trụ ngố mở mắt ra, ánh mắt phức tạp nhìn bà cụ điếc, trong lòng liền rối loạn cả lên.
Hắn không biết phải đối mặt với bà cụ điếc thế nào. Toàn bộ tứ hợp viện, người tốt với hắn nhất chính là bà cụ điếc. Nhưng hắn thế nào cũng nghĩ không thông, bà cụ điếc tại sao lại phá hỏng chuyện xem mắt của hắn.
Thấy Trụ ngố không trả lời, bà cụ điếc trong lòng rất mất hứng, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả bộ như không có chuyện gì: "Trụ ngố, bà biết trong lòng con không thoải mái. Con muốn cưới vợ, bà còn sốt ruột hơn cả con. Bà đã nói với con bao nhiêu lần rồi, bảo con tránh xa Tần Hoài Như ra, nhưng con vẫn không nghe lời."
Trụ ngố nghe được ba chữ Tần Hoài Như, trong mắt thoáng qua một tia mê man: "Lão thái thái, bà và một đại gia, còn có Tần tỷ, tại sao lại phá hỏng chuyện xem mắt của con?"
Cuối cùng hắn cũng chịu mở miệng nói chuyện.
Bà cụ điếc trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó lại vô cùng tức giận. Vương Khôn và Hứa Đại Mậu hai người, vạch trần bộ mặt giả dối của Tần Hoài Như còn chưa đủ, lại dám ra tay đối với bà và Dịch Trung Hải.
"Nói nhăng gì đó, bà và Trung Hải một mực coi con như người một nhà, làm sao có thể phá hỏng chuyện cả đời của con được?"
Trụ ngố muốn tìm người để trút nỗi lòng, nhìn khắp xung quanh, người duy nhất mà hắn có thể tìm đến chỉ còn lại bà cụ điếc. Lập tức, liền đem những lời mà hắn nghe được ở nhà Vương Khôn kể ra hết.
Bà cụ điếc vừa nghe mở đầu đã vội quay mặt đi, càng nghe thì sắc mặt lại càng đen. Nghe được Hứa Đại Mậu còn có thể đưa ra bằng chứng, bà cụ điếc không dám nói dối. Cũng may những chuyện liên quan đến bà không nhiều.
"Con oan uổng cho bà rồi. Lúc đó người trong viện đều ở đấy cả, mọi người đều đang nói xấu về con, một mình bà căn bản không thể ngăn cản được. Bà là một bà lão, cũng không thể chống lại tất cả mọi người trong viện chứ!
Sau đó bà định nói cho con biết, nhưng lại lo con kích động, gây gổ với mọi người trong viện, nên không dám nói với con. Trương Tiểu Hoa không để ý đến người khác, ai cũng bị ả xía vào ba phần. Con ngày nào cũng mang cơm hộp cho nhà ả, ả vẫn chửi con như thường.
Có người đến hỏi thăm chuyện của con, ả ta nói luôn. Bà cũng không kịp ngăn cản."
Trụ ngố vốn không hề đề phòng bà cụ điếc, nghe bà nói, liền rất dễ dàng tha thứ cho bà cụ.
Bà cụ điếc rất hiểu Trụ ngố, chỉ cần nhìn dáng vẻ của hắn là biết vấn đề không lớn. Tiếp theo, bà sẽ bắt đầu tẩy trắng cho Dịch Trung Hải.
Muốn tẩy trắng cho Dịch Trung Hải cũng không dễ dàng, nhưng cũng không phải là không có cách.
Chuyện xem mắt của Trụ ngố đã qua quá lâu rồi, bà cụ điếc cũng không nhớ rõ những người kia. Chỉ có thể là Trụ ngố nói một thì bà sẽ bịa ra một lý do.
Tỷ như, một trong số đó, bà cụ điếc liền nói: "Chuyện này con trách oan cho Trung Hải rồi. Cháu gái của con không thể sinh, Trung Hải cũng không có con trai. Con nhìn người kia một cái là biết không thể sinh. Trung Hải lo con cũng bị giống như hắn không có con nối dõi, nên mới dùng cách này để từ chối cô nương kia."
Lại ví dụ như một trường hợp khác, Trụ ngố nói: "Lão thái thái, theo như bà nói thì cô nương này mông to, là người có thể sinh con, vậy tại sao một đại gia lại còn muốn con phá hỏng?"
Bà cụ điếc thở dài: "Chuyện này à, bà cũng không dối gạt con, bà và một đại gia đều rất ưng ý cô nương này. Nhưng Trụ ngố à, cưới vợ không thể chỉ nhìn vào xinh đẹp hay không, còn phải xem nhân phẩm của cô ta nữa. Một đại gia làm vậy là để thử xem nhân phẩm của cô ta như thế nào thôi.
Con xem, chỉ vì năm đồng tiền mà cô nương kia đã không nói một lời, liền không đồng ý quen con. Điều này chứng tỏ trong lòng cô ta căn bản không có con. Nếu trong lòng cô ta có con, dù cho con đưa nhiều tiền hơn nữa thì cô ta cũng sẽ không tin lời của một đại gia.
Trung Hải đã nói với bà rất nhiều lần rồi, sau khi hắn chết đi, nhà cửa và tiền tiết kiệm hắn sẽ đều để lại cho con. Không cho ai khác cả."
Trụ ngố lúc này trong lòng cũng có chút mềm lòng, lại hỏi tại sao trong thời kỳ ba năm khó khăn kia, bà lại còn phải phá hỏng chuyện xem mắt của hắn.
Bà cụ điếc sờ đầu Trụ ngố: "Thằng bé ngốc, con cũng biết đó là thời kỳ khó khăn mà. Lúc đó, người ta chỉ vì chút ăn mà cái gì cũng có thể làm ra được. Trung Hải lo con bị mắc mưu. Năm mất mùa đầu bếp còn không chết đói, con thì người ta biết không thiếu ăn, con có thể đảm bảo những cô nương kia là thật lòng hay không?
Trung Hải còn có chút tư tâm, đó là vì bà. Hắn muốn cho bà được ăn ngon một chút. Bà lúc đó đã nói với hắn, để cho bà đói chết đi còn hơn.
Trung Hải đứa bé này tốt bụng, không đồng ý, thà bản thân chết đói cũng không muốn bà ăn uống kham khổ.
Lúc bà biết, hắn vì hiếu kính với bà, mà phá hỏng hôn sự của con, bà đã tức giận đánh hắn mấy cây gậy.
Trụ ngố à, con muốn oán thì cứ oán cái bà già đáng chết này đi! Trung Hải vì bà, mới làm chuyện có lỗi với con."
Lời đã nói đến mức này, Trụ ngố còn có thể làm gì, chỉ có thể khóc nói với bà cụ điếc lời xin lỗi.
Đợi đến khi Giả Đông Húc qua đời, chuyện phá hỏng hôn sự của Trụ ngố không cần Dịch Trung Hải phải tự mình ra mặt nữa, mà chủ lực đã chuyển sang Tần Hoài Như.
Đến lúc này, bà cụ điếc đã hoàn thành nhiệm vụ tẩy trắng cho Dịch Trung Hải. Về phần Tần Hoài Như, bà không hề muốn Trụ ngố hận Tần Hoài Như, mới không có ý định giúp nàng tẩy trắng.
"Trung Hải cả đời này cái gì cũng tốt, chỉ có tấm lòng quá lương thiện, không nhìn được người khác chịu khổ. Giả Đông Húc là đồ đệ của Trung Hải, đột nhiên lại qua đời, hắn không thể chịu nổi. Hắn càng không thể nhìn những đứa con mà Giả Đông Húc để lại phải chịu khổ.
Lúc đó nhìn hoàn cảnh khó khăn của nhà họ Giả, hắn có thể khoanh tay đứng nhìn sao? Nếu hắn làm như vậy thì chẳng phải là bất nhân rồi sao.
Trung Hải không có con cái, chỉ có thể nhờ con giúp đỡ một tay.
Nhưng Trụ ngố à, chuyện con đi lại quá gần gũi với Tần Hoài Như không phải là do một mình một đại gia có thể nghĩ ra được.
Một bên là con, một bên là vợ con mà đồ đệ hắn để lại, con nói hắn phải làm thế nào bây giờ.
Bà đã nói với con bao nhiêu lần rồi, giúp đỡ Tần Hoài Như không thành vấn đề, nhưng đừng có đi lại quá thân mật với ả ta.
Con đây này, cứ không nghe lời của bà. Sau đó, Hứa Đại Mậu liền ở trong xưởng truyền ra tin đồn con và Tần Hoài Như, khiến cho mọi người cũng cho là con thích quả phụ.
Ngay cả bà cũng nghĩ con thừa hưởng cái truyền thống nhà họ Hà, đặc biệt thích quả phụ."
Trụ ngố có chút xấu hổ cúi đầu, không nhìn thấy ánh mắt của bà cụ điếc lóe lên một tia tinh quang.
Phần mà Dịch Trung Hải nói đều là giả, nhưng phần bà cụ điếc nói thì lại là thật. Một nửa sự thật, một nửa là lời nói dối, với một người không có khả năng phân biệt như Trụ ngố thì chỉ có thể tin tất cả.
Bà cụ điếc tiếp tục: "Tần Hoài Như vào nhà con giặt đồ lót cho con lúc con đi xem mắt đấy! Bà đã nói với con không ít lần rồi! Con lúc nào thì để ý?
Hứa Đại Mậu và Vương Khôn chính là đang ức hiếp con thật thà, chúng liên kết với Lưu Hải Trung và Diêm Phụ Quý để lừa gạt con. Sao con có thể tùy tiện tin tưởng nữa?
Bà và Trung Hải đối với con tốt bao nhiêu năm nay, mà còn không bằng mấy câu nói của chúng sao?
Trụ ngố à, những gì bà muốn nói chính là như vậy đó, con tin hay không bà cũng không quản được. Bà chỉ cầu xin con một chuyện. Bà và Trung Hải cũng không có con cái, sau khi bị Vương Khôn và Hứa Đại Mậu ức hiếp chết đi, con giúp chúng bà mua cho một mảnh đất nghĩa địa, để chúng bà được chôn cất là được."
Một đòn cuối cùng, vừa chính xác lại vừa tàn nhẫn, trực tiếp đánh tan toàn bộ hàng phòng thủ của Trụ ngố.
Trụ ngố đã quên đi những thù hận với bà cụ điếc và Dịch Trung Hải, một lòng ôm tất cả lỗi về mình, không ngừng xin lỗi bà cụ điếc.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận