Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 601: Nhắc nhở Giả Trương thị (length: 8558)

Sau khi rời đi Dịch Trung Hải, Trụ Ngốc cảm thấy mình thật đáng c·h·ế·t. Dịch Trung Hải làm như vậy cũng là vì hiếu thuận bà cụ điếc, một chút tư tâm cũng không có, bản thân lại không đồng ý biện pháp của hắn.
Thế nhưng là, để cho hắn đi thuyết phục Hà Vũ Thủy, hắn thật không mở được cái miệng đó. Mới vừa rồi, hắn đột nhiên nhớ tới, Hà Vũ Thủy đã nói với hắn là đã có đối tượng.
Em gái ruột đã có đối tượng rồi, làm sao còn có thể để cho hắn làm chuyện như vậy.
Không đáp ứng, hắn làm sao đối mặt bà cụ điếc đây.
Trụ Ngốc cảm thấy mình vô cùng bất lực, không biết phải làm sao bây giờ.
Hắn cực kỳ căm ghét loại cảm giác này, không muốn đối mặt với loại lựa chọn khó khăn này.
Để trốn tránh, Trụ Ngốc cũng không đi làm.
Trong phân xưởng 1, Tần Hoài Như vội vã từ bên ngoài chạy về, vẻ mặt có chút kinh hoảng: "Một đại gia, Trụ Ngốc chưa đến đi làm sao?"
Theo kế hoạch, Dịch Trung Hải buổi sáng gạt gẫm xong Trụ Ngốc, Tần Hoài Như ban ngày tìm cơ hội lại gạt gẫm Trụ Ngốc một lần nữa.
Nắm chặt hết thảy cơ hội, ra sức mài Trụ Ngốc. Chỉ cần có công phu sâu, sớm muộn gì cũng có thể khiến Trụ Ngốc nghe lời.
Đây là bảo bối của bọn họ sau nhiều năm đối phó Trụ Ngốc. Bất kể là chuyện lớn như thế nào, Trụ Ngốc cũng sẽ thua dưới t·h·ủ đ·o·ạ·n của bọn họ.
Chẳng qua là, bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới, Trụ Ngốc thế mà lại không đi làm.
Phải biết, bọn họ mới giúp Trụ Ngốc giải quyết chuyện đắc tội Dương xưởng trưởng, Trụ Ngốc làm sao lại không nghe lời như vậy.
Dịch Trung Hải tức giận vứt chiếc cờ lê trong tay: "Cái tên Trụ Ngốc này, sao lại tùy hứng như vậy. Chẳng qua chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, có cần thiết phải không đi làm hay không?"
Trong miệng thì nói như vậy, Dịch Trung Hải lại vô cùng không yên tâm. Trạng thái của Trụ Ngốc, quá nguy hiểm. Hắn lo lắng Trụ Ngốc nghĩ không thông, trong lòng sẽ ghi hận hắn. Chuyện này đối với việc dưỡng lão của hắn, mang đến rất nhiều nguy hiểm.
"Hoài Như, hay là cô xin nghỉ về nhà, đi khuyên nhủ Trụ Ngốc đi."
Tần Hoài Như nghĩ một chút, lại không muốn. Bây giờ đã không giống như trước kia. Trước kia xin nghỉ sẽ không bị trừ tiền, bây giờ thì không được.
"Một đại gia, Liễu chủ nhiệm cả ngày nhìn chằm chằm vào ta, muốn đưa ta đến khoa thanh khiết. Ta mà phải đi khoa thanh khiết, người trong nhà sẽ sống ra sao. Ta không dám đi."
Dịch Trung Hải thầm nghĩ, ngươi ở lại phân xưởng, cũng chỉ mạo danh làm đủ số người thôi, công việc chẳng có tác dụng gì cả.
Có điều, Tần Hoài Như nói không sai, xin nghỉ sẽ bị trừ tiền. Tiền bị trừ, lại muốn hắn đến bù vào.
"Như vậy đi, ta dẫn cô đi tìm Liễu chủ nhiệm. Công việc của cô, để ta làm thay, cô trở về khuyên Trụ Ngốc."
Tần Hoài Như vừa nghe thấy, lại có chuyện tốt như vậy, vội vàng đáp ứng: "Một đại gia, cám ơn ông nhiều lắm. Tôi sẽ về ngay."
Dịch Trung Hải vội vàng kéo Tần Hoài Như lại. Bây giờ mới là buổi sáng, công việc của Tần Hoài Như căn bản còn chưa làm. Hắn cho dù có giỏi đến đâu, cũng không thể một ngày làm xong công việc của hai người được.
Công việc của Tần Hoài Như, không có độ khó, đều là những công việc cơ bản. Chẳng qua là khối lượng công việc hơi nhiều.
Hắn có thể giúp Tần Hoài Như hoàn thành công việc, nhưng cần Tần Hoài Như xử lý trước các linh kiện đó.
"Hoài Như, cô xử lý trước mấy cái linh kiện này đi, nếu không ta cũng không thể làm được nhiều việc như vậy. Chờ đến buổi trưa rồi đi. Buổi chiều cô hãy về rồi đi khuyên Trụ Ngốc."
Tần Hoài Như chỉ còn cách bất đắc dĩ ở lại phân xưởng, đếm thời gian qua ngày.
Khó khăn lắm mới nhịn đến hai giờ chiều, Tần Hoài Như thật sự không thể ngồi yên được: "Một đại gia, hay là bây giờ tôi về nói chuyện với Trụ Ngốc đi."
Dịch Trung Hải nhìn một lượt xung quanh Tần Hoài Như, phát hiện nàng căn bản không làm được bao nhiêu, có những linh kiện còn chẳng bằng chưa làm.
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng cảm thán Tần Hoài Như không phải là người có tố chất làm thợ nguội. Hắn mặc dù lúc dạy Tần Hoài Như vẫn giữ lại một phần, nhưng sau đó phát hiện tâm tư của Tần Hoài Như không đặt vào công việc, hắn liền không phòng bị Tần Hoài Như nữa.
Dưới sự dạy dỗ của hắn, ba năm thời gian, cho dù là đầu heo cũng có thể hoàn thành những công việc cơ bản này.
Thế mà Tần Hoài Như lại căn bản không làm được.
"Cô cứ đi đi. Ta đã nói xong với Liễu chủ nhiệm rồi, công việc của cô ta sẽ giúp cô làm xong. Chỉ cần hoàn thành công việc, sẽ không bị trừ tiền lương của cô."
Tần Hoài Như cười ngọt ngào, suýt chút nữa câu mất hồn Dịch Trung Hải. Đến khi Dịch Trung Hải tỉnh táo lại thì bóng dáng Tần Hoài Như đã biến mất từ lâu.
Dịch Trung Hải trong lòng mắng Trụ Ngốc một câu, cả ngày coi chừng một đại mỹ nhân như vậy, còn muốn cưới một cô gái khuê các, có ngu không cơ chứ.
Hắn cũng không dám trì hoãn thời gian, quay trở lại vị trí làm việc của mình, trước hoàn thành công việc của bản thân. May mà hắn đã chuẩn bị sẵn cho năng lực của Tần Hoài Như, lúc làm việc, liền tăng nhanh tốc độ.
Tần Hoài Như ở bên này, hùng hùng hổ hổ chạy về trong viện. Về đến nhà, đặt đồ xuống rồi muốn đi tìm Trụ Ngốc ngay.
Giả Trương thị bất mãn nói: "Tần Hoài Như, giờ còn chưa đến giờ tan ca, cô trở về làm gì?"
"Mẹ, mẹ có thấy Trụ Ngốc đâu không?"
Giả Trương thị hừ một tiếng: "Cô sốt ruột trở về như vậy, là để tìm Trụ Ngốc đấy hả?"
Tần Hoài Như biết Giả Trương thị hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Mẹ, chẳng phải con đã nói với mẹ rồi sao? Một đại gia có biện pháp thu thập Vương Khôn. Đợi ông ấy thu thập xong Vương Khôn, ngày nào cũng bắt Vương Khôn đưa thịt đến cho mẹ ăn cũng được.
~~ Trụ Ngốc không có đi làm, một đại gia bảo con về nhà xem thế nào."
Vì sắp được ăn thịt, Giả Trương thị lập tức đè sự bất mãn trong lòng xuống: "Hai cái thằng ngốc kia, buổi trưa ra dáng một chút, ra ngoài sân uống một bụng nước lạnh, rồi lại về nhà đi ngủ."
Tần Hoài Như nghe Trụ Ngốc về nhà ngủ, thở phào nhẹ nhõm: "Hắn cả ngày ở nhà sao?"
Giả Trương thị gật đầu: "Đúng vậy. Hai thằng ngốc đó, ngay cả tiền ăn còn không có, không ở nhà thì còn có thể đi đâu."
Nghe thấy Trụ Ngốc không có tiền, Tần Hoài Như liền cảm thấy đau đầu. Một Trụ Ngốc không có tiền, không phải là một Trụ Ngốc tốt.
Nàng nhất định phải tranh thủ thời gian, sớm một chút để Trụ Ngốc gật đầu đồng ý. Vì vậy, coi như để cho Trụ Ngốc chiếm một chút lợi cũng không vấn đề.
"Mẹ, con đi tìm Trụ Ngốc nói chuyện chút đây. Mẹ tuyệt đối đừng quấy rầy."
Giả Trương thị trừng mắt nhìn Tần Hoài Như một cái: "Ta là người không biết chừng mực thế sao? Cô còn chưa nói cho ta biết, rốt cuộc định làm gì đây. Vương Khôn lại là cái người bướng bỉnh, sáng thấy ông Dịch, cũng không nể mặt ông ấy. Lão Dịch rốt cuộc có biện pháp gì để cho Vương Khôn nghe lời?"
Tần Hoài Như thầm nghĩ, chuyện này không thể để cho Giả Trương thị biết được. Giả Trương thị biết, cả cái ngõ hẻm này rất nhanh cũng sẽ biết thôi. Như vậy sẽ hỏng danh tiếng của Hà Vũ Thủy.
Đối tượng của Hà Vũ Thủy là công an, không phải là người bọn họ có thể đắc tội.
"Mẹ, mẹ đừng có quản nhiều như vậy. Chỉ cần hai ngày này mẹ không gây thêm phiền cho con, con bảo đảm sau này mẹ có thể ăn ngon.
Nhà Vương Khôn ngày nào cũng có thịt để ăn. Hôm qua con đến nhà hắn thấy trong nồi hắn toàn là thịt bò."
Tần Hoài Như vừa nói, trong miệng cũng ứa nước miếng. Giả Trương thị nghe thấy cũng càng chảy nhiều nước miếng.
Giả Trương thị gật đầu nói: "Đấy là cô nói đấy. Ta tin cô lần này. Nhưng mà Tần Hoài Như, ta cũng phải cảnh cáo cô, đừng làm chuyện có lỗi với Đông Húc."
Tần Hoài Như cười bảo đảm: "Mẹ cứ yên tâm đi. Con sao có thể có lỗi với Đông Húc được chứ. Con tìm Trụ Ngốc là để cho Trụ Ngốc bỏ ra chút sức thôi. Một đại gia buổi sáng nói chuyện với Trụ Ngốc, Trụ Ngốc không nghĩ ra, con đến khai sáng cho hắn một chút."
Giả Trương thị biết, Tần Hoài Như coi thường Trụ Ngốc, Trụ Ngốc cũng không có gan đó để làm gì Tần Hoài Như. Cho nên Tần Hoài Như đi gặp Trụ Ngốc, bà ta vẫn khá yên tâm. Sở dĩ thường gây ra cãi cọ là để cho Dịch Trung Hải ở đối diện xem. Lão già kia gan còn lớn hơn cả Trụ Ngốc.
"Cô đi đi. Nhưng cô cũng phải chú ý đến hình tượng đấy. Chúng ta là quả phụ vốn đã không dễ dàng rồi, nhất định phải chú ý, không thể để cho người ta coi thường."
Tần Hoài Như vừa đối phó Giả Trương thị, vừa tìm bộ quần áo đẹp nhất để mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận