Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 163: Mới âm mưu (length: 8458)

Trong tứ hợp viện này, người vui vẻ nhất chắc chắn là Lưu Hải Trung. Vốn dĩ cứ tưởng cả đời này chỉ có thể làm công nhân cấp sáu, không ngờ đột nhiên nhận được thông báo từ chủ nhiệm phân xưởng, mỗi năm sẽ có một lần cơ hội tham gia khảo hạch. Nếu thông qua khảo hạch, hắn có thể khôi phục lại thân phận công nhân cấp bảy.
Lưu Hải Trung lại không hề nghĩ rằng chuyện này có liên quan gì đến bà cụ điếc ở xưởng cán thép. Hắn cho rằng đây là do lãnh đạo trong xưởng thấy được năng lực của hắn, muốn cất nhắc hắn mà thôi.
Để ăn mừng tin tốt này, Lưu Hải Trung cố ý mua thịt về nhà ăn mừng. Trong viện không cần xem bà cụ điếc như tổ tông, không cần phải mang đồ ngon đến hiếu kính bà cụ điếc, Lưu Hải Trung cũng thoải mái mua thịt về ăn.
"Lão bà tử, hôm nay trong nhà sẽ làm thịt chưng ăn."
"Lão Lưu, sao tự nhiên ông lại nghĩ đến chuyện mua thịt thế?"
Lưu Hải Trung đắc ý kể lại suy đoán của mình về việc được lãnh đạo coi trọng. Nhị đại mụ mừng rỡ, hết lời thổi phồng Lưu Hải Trung rồi mới đi làm thịt chưng.
Khi thức ăn đã làm xong, Lưu Quang Thiên và Lưu Quang Phúc ăn nhanh hơn một chút, khiến Lưu Hải Trung đang uống rượu bực mình.
Lưu Hải Trung chợt nhớ ra, hôm nay vui quá nên còn chưa đánh con. Hắn liền cầm chổi lông gà quơ múa về phía hai đứa con trai.
Người trong viện nghe thấy tiếng Lưu Hải Trung đánh con cũng không hề ngạc nhiên. Ngay từ khi thấy Lưu Hải Trung mua thịt, mọi người trong viện đã biết sắp được nghe tiếng đánh con của nhà họ Lưu.
Dù sao thì, dù vui hay không vui, Lưu Quang Thiên và Lưu Quang Phúc cũng đều sẽ bị đánh. Hôm nay đúng lúc Lưu Hải Trung vui vẻ, hai người may mắn hơn một chút, vừa được ăn thịt lại vừa bị đánh.
Dịch Trung Hải dìu bà cụ điếc về nhà, nghe thấy âm thanh từ nhà Lưu Hải Trung thì lộ vẻ mặt ngưỡng mộ. Nếu như hắn có con trai thì tốt biết bao, nhất định hắn sẽ tìm cho con trai một người vợ xinh đẹp. Hơn nữa hắn cũng sẽ không đối xử với con trai một cách ngang ngược như vậy, lại còn luôn tìm cách đòi tiền con trai.
Bà cụ điếc thấy dáng vẻ này của Dịch Trung Hải thì trong lòng liền cảm thấy bất an. Chẳng lẽ Dịch Trung Hải muốn nhận con nuôi sao, tuổi của hắn cũng không tính là lớn, chỉ mới hơn bốn mươi, nhận một đứa con trai nuôi cũng không có vấn đề gì.
"Trung Hải, đừng có nhìn nữa, mấy đứa nhỏ nhà lão Lưu nhị sau này lớn lên chắc chắn sẽ không hiếu thuận đâu."
Dịch Trung Hải thu hồi ánh mắt, dìu bà cụ điếc vào nhà. Vào đến trong phòng, Dịch Trung Hải không vội rời đi. Hai người dỗ Trụ Ngốc đến nhà, chắc chắn là phải bàn chuyện quan trọng.
Bà cụ điếc hỏi: "Hôm nay rốt cuộc là có chuyện gì, ngươi đường đường là công nhân bậc tám trong xưởng, tại sao lãnh đạo của các ngươi lại không hề quan tâm? Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi đã đắc tội gì với lãnh đạo."
Dịch Trung Hải giải thích: "Lão thái thái, ta không hề đắc tội với lãnh đạo. Tất cả đều là do Vương Khôn ở trước mặt lãnh đạo nói những lời không hay."
Bà cụ điếc dùng gậy chống gõ mạnh xuống đất, nhắc nhở Dịch Trung Hải phải cẩn thận: "Ngươi đừng có lấy cái lý do này để lừa ta. Hôm nay ta ở xưởng cán thép, ta đã thấy Vương Khôn dẫn người đi tuần tra trong xưởng. Hắn còn không hỏi ta đến xưởng cán thép làm gì, vậy làm sao hắn lại có thể nói xấu ngươi trước mặt lãnh đạo được chứ?"
Dịch Trung Hải thấy không lừa được bà cụ điếc, liền đem chuyện mình lừa Dương Vạn Thanh kể ra, còn kể hết những chuyện khác mình đã làm.
Bà cụ điếc lúc này mới biết, hóa ra sau lưng còn có nguyên nhân phức tạp như vậy. "Thôi vậy, một năm sau thì một năm sau vậy! Xưởng có thể hạ ngươi xuống cấp sáu, nhưng lại không thể lấy lại trình độ kỹ thuật của ngươi. Ngươi không cần phải lo không có cơ hội lập công."
Chuyện đến nước này, Dịch Trung Hải cũng chỉ có thể chấp nhận kết quả này. "Lão thái thái, chuyện ở xưởng cán thép thì không còn cách nào, nhưng chuyện trong viện, chúng ta không thể cứ mặc kệ như vậy được."
Bà cụ điếc gật đầu, bà cũng có ý đó. Lưu Hải Trung, cái tên nhị đại gia này, mua đồ ngon cũng không biết đường hiếu kính bà. Cứ như vậy thì mọi người trong viện càng không coi bà ra gì. Cứ tiếp tục thế này thì tác dụng của bà cũng không còn được bao nhiêu nữa.
Muốn Dịch Trung Hải cam tâm tình nguyện lo việc dưỡng lão cho bà, thì bà không thể là một bà lão chỉ biết ăn no rồi chờ chết.
"Ngươi nói đúng. Từ khi Vương Khôn dọn đến ở, phong khí trong viện đã trở nên xấu đi. Ai cũng bắt chước theo hắn, mọi người đều không còn hiếu thuận. Như vậy đâu còn giống như là hàng xóm sống chung trong một viện nữa chứ. Vậy ngươi định làm gì?"
Dịch Trung Hải đã sớm có kế hoạch, lần này hắn không giấu giếm, kể hết kế hoạch của mình cho bà cụ điếc nghe.
Kế hoạch của hắn cũng không phức tạp. Hắn sẽ lợi dụng tầm ảnh hưởng của mình để tìm ra ba cái phiền phức của Điền Hữu Phúc ở trong xưởng cán thép. Chỉ cần Điền Hữu Phúc bị dính vào rắc rối, trong tứ hợp viện sẽ không còn ai dám bênh vực cho Vương Khôn. Như vậy thì dư luận trong viện sẽ hoàn toàn do hắn khống chế. Bọn họ có thể khiến Trụ Ngốc không lấy được vợ thì cũng có thể làm như vậy với Vương Khôn.
Bà cụ điếc gật đầu, đây chính là biện pháp tốt nhất để đối phó với Vương Khôn. Tứ hợp viện này là sân nhà của bọn họ, muốn làm gì cũng rất dễ, không gây ra chuyện gì lớn. Tình huống của Vương Khôn thực tế cũng tương tự với Trụ Ngốc, trong nhà không có người lớn, chỉ có một người em gái đi theo.
Đối phó với những người như Vương Khôn chính là sở trường của họ. Đã có kinh nghiệm đối phó với Trụ Ngốc, bọn họ sẽ không thất bại.
"Vương Khôn và Trụ Ngốc vẫn có chút khác nhau, ngươi khi hành động phải cẩn thận một chút."
Dịch Trung Hải lại không lo lắng, chuyện lần trước, hắn tuyệt đối sẽ không để xảy ra lần thứ hai. Hắn sẽ không thất bại cùng một chuyện đến hai lần.
"Bà yên tâm, ta sẽ không để cho hắn bắt được điểm yếu. Lần trước nếu không phải vì Trụ Ngốc, ta cũng sẽ không trực tiếp đối đầu với Vương Khôn như vậy."
Ánh mắt mờ đục của bà cụ điếc tỏ vẻ không tin, cái gì mà vì Trụ Ngốc, chẳng phải ngươi là vì Tần Hoài Như hay sao. Nếu Tần Hoài Như không gây chuyện, thì Trụ Ngốc làm sao lại đối đầu với Vương Khôn được chứ. Hắn tìm Trụ Ngốc để hỏi han, ngay lần đầu tiên gặp mặt, quan hệ giữa Trụ Ngốc và Vương Khôn cũng đâu đến nỗi nào.
Nhắc đến Trụ Ngốc, bà cụ điếc lại nghĩ đến vấn đề tìm vợ cho Trụ Ngốc.
"Trung Hải, ngươi tính khi nào thì để Trụ Ngốc đi xem mắt?"
Dịch Trung Hải hận không thể tự tát vào mặt mình, đang yên đang lành lại nhắc đến chuyện của Trụ Ngốc làm gì. Nhưng khi nghĩ đến đối tượng mà mình sẽ giới thiệu cho Trụ Ngốc, Dịch Trung Hải liền tự tin hơn.
Chủ nhiệm phân xưởng bảy Lưu Thành, trong nhà chỉ có duy nhất một cô con gái, từ nhỏ đã xem như ngọc quý. Cũng chính vì xem con gái như ngọc quý từ nhỏ, nên cuộc sống của cô ấy quá đầy đủ. Người thì béo như Giả Trương thị, cân nặng cũng phải hơn hai trăm cân.
Người như vậy, Trụ Ngốc chắc chắn sẽ không thèm để ý đến. Vừa hay, bà cụ điếc dạo gần đây cũng không thích Tần Hoài Như, như vậy thì Tần Hoài Như cũng không cần phá hỏng chuyện xem mắt của Trụ Ngốc.
Hơn nữa, Điền Hữu Phúc, Tiền Anh Vũ vừa khéo cũng ở trong phân xưởng bảy, muốn giáo huấn bọn chúng thì phải nhờ đến thế lực của Lưu Thành.
"Lão thái thái, bà cứ yên tâm, ngày mai con sẽ đi tìm Lưu Thành bàn bạc, con gái của hắn cũng là nhân viên cốt cán trong xưởng, mỗi tháng tiền lương cũng không hề kém Trụ Ngốc. Hơn nữa, Lưu Ngọc Hoa cũng rất hiếu thảo, chắc chắn bà sẽ thích cô cháu dâu này."
Bà cụ điếc vừa cười vừa nói: "Nhất định phải tìm một người đàng hoàng cho Trụ Ngốc, Trụ Ngốc là một đứa trẻ thật thà, rất dễ bị người khác lừa gạt."
Dịch Trung Hải thầm nghĩ, không ai thật thà hơn Lưu Ngọc Hoa. Cô ta cho dù muốn không đoan chính thì cũng chẳng ai để ý đến. Thật sự là không ngờ một người như Lưu Ngọc Hoa đến giờ vẫn chưa tìm được nhà chồng.
"Bà yên tâm, con chọn người bằng con mắt của bà, bà không tin con, chẳng lẽ còn không tin mắt của mình sao?"
Bà cụ điếc trong lòng không tin con mắt chọn người của Dịch Trung Hải. Nhưng bà không nói gì, dù sao thì chuyện hôn sự của Trụ Ngốc cuối cùng vẫn do bà quyết định, Trụ Ngốc cũng sẽ không dám trái ý của bà.
"Trung Hải à, ta biết con tốt bụng, không nỡ nhìn gia đình Tần Hoài Như khổ sở. Con yên tâm, đợi Trụ Ngốc kết hôn, ta sẽ để hai vợ chồng nó giúp đỡ cho Tần Hoài Như."
Hai người dùng chuyện cưới vợ của Trụ Ngốc làm một cuộc giao dịch, chẳng ai hỏi đến ý kiến của Trụ Ngốc. Nhân vật chính mà bọn họ nhắc đến đang bị Tần Hoài Như chặn ở trong phòng thẩm vấn.
(Chỗ này mình dịch theo convert để nguyên tên nhân vật. Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140 )
Bạn cần đăng nhập để bình luận