Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 678: Xuất giá (length: 8428)

Dịch Trung Hải đã sớm tỉnh, chỉ là không có can đảm ra ngoài mà thôi. Hắn lo lắng người trong viện sẽ ép hắn mời khách.
Lúc Lý Vệ Quốc đưa kẹo mừng, hắn nằm ở trên giường, động cũng không động đậy. Trong lòng còn nghi Lý Vệ Quốc là đến dò xét hắn.
Cũng vì chuyện này, Dịch Trung Hải cùng bà cụ điếc ngồi ở trong phòng, nhìn Hà Vũ Thủy thuận lợi xuất giá. Lúc ấy ánh mắt của hai người đều đỏ hoe.
Hà Vũ Thủy xuất giá, mang đi thế nhưng là nửa đời tích góp của Dịch Trung Hải.
Nhưng hết cách rồi, có Vương chủ nhiệm cùng công an trấn giữ, hai người cũng không dám ra ngoài gây sự.
Đối với Dịch Trung Hải mà nói, tin tức tốt duy nhất chính là không ai chú ý chuyện hắn tè ra quần.
Trụ ngố tuy rất tức giận Hà Vũ Thủy, nhưng dù sao cũng là anh em ruột, vẫn đi ra ngoài tiễn Hà Vũ Thủy. Ngược lại hai người kia muốn ngăn Trụ ngố, không cho Trụ ngố đi ra ngoài.
Hà Vũ Thủy thấy Trụ ngố tới, cái gì cũng không nói ra. Nàng biết, nói nhiều hơn nữa đều vô dụng. Chỉ cần bà cụ điếc những người kia vừa lung lay, Trụ ngố liền không tự chủ được.
Trước khi rời đi, Hà Vũ Thủy chỉ có thể khóc nói với Trụ ngố: "Anh, sau này gặp chuyện thì nghĩ thêm đi!"
Trụ ngố có hiểu ý tứ trong lời nói của nàng hay không, nàng cũng không để ý, cũng không có ôm hi vọng gì.
Tiễn Hà Vũ Thủy đi rồi, lòng Trụ ngố trống rỗng, trở về phòng nhỏ của mình ngẩn người.
Hắn không nghĩ ra, mình rốt cuộc đã làm sai điều gì, mà em gái ruột lại sinh lòng oán hận với hắn. Liên quan đến chuyện lớn như cưới xin, cũng không nói với hắn.
Lúc này, bà cụ điếc đang ở trong nhà Dịch Trung Hải ẩn núp. Tần Hoài Như đau lòng như đứt từng khúc ruột, cũng ở nhà trốn tránh.
Trụ ngố hiếm khi có không gian và thời gian của mình, trong đầu không ngừng suy nghĩ những lời Hà Vũ Thủy nói.
Hắn dần dần nghĩ ra được một chút, trong lòng lại vô cùng không muốn thừa nhận. Phải biết bà cụ điếc, Dịch Trung Hải, Tần Hoài Như thế nhưng là người thân thiết nhất của hắn. Những người kia làm sao có thể lừa gạt hắn được chứ.
Bà cụ điếc tốt với hắn biết bao a, lúc không có tiền ăn cơm, là bà cụ điếc cho hắn mượn tiền ăn cơm.
Dịch Trung Hải đối với hắn cũng không tệ, thường dạy cho hắn đạo lý làm người.
Còn về phần Tần Hoài Như, lại càng tốt với hắn. Không những để hắn chiếm tiện nghi, còn giúp hắn dọn dẹp nhà cửa.
Trụ ngố càng nghĩ, lại bị sự thật dọa sợ, không dám nghĩ tiếp, đầu óc vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Dịch Trung Hải hồi sức lại, liền nói: "Mẹ nuôi, có cần khai sáng cho Trụ ngố một chút không."
Bà cụ điếc nghĩ một chút, liền nói: "Trụ ngố là một kẻ cứng đầu, dễ để tâm chuyện lặt vặt, xác thực cần khai sáng một chút. Thúy Lan, con đi gọi Trụ ngố đến đi!"
Một bác gái không từ chối, đứng dậy đi ngay đến nhà Trụ ngố, vừa hay cắt đứt suy nghĩ của Trụ ngố.
Trụ ngố nghe được tiếng gọi, liền theo một bác gái đi đến.
Bà cụ điếc vừa thấy liền nói: "Cháu ngoan, cháu sao thế? Vũ Thủy không hiểu chuyện, cháu đừng để bụng."
Trụ ngố theo thói quen nói: "Lão thái thái, cháu không sao. Vũ Thủy quá tùy hứng, để bà phải lo lắng."
Bà cụ điếc cùng Dịch Trung Hải liếc nhau một cái, đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Nhìn dáng vẻ của Trụ ngố, cũng không nghĩ nhiều chuyện gì nữa.
Dịch Trung Hải nói: "Trụ ngố, tất cả cũng do lão già này, không có biết rõ tình huống, để cháu phải theo mất mặt. Lão già này thật không ngờ, bọn họ lại mời cả Vương chủ nhiệm tới. Vương chủ nhiệm lại nghe theo lời một phía, căn bản không để ý đến sự thật."
Trụ ngố vẫn đau lòng vì Dịch Trung Hải bị té xỉu, liền vội vàng nói: "Một đại gia, con không oán ông, đều do Vương Khôn cố tình hại chúng ta. Hắn mà sớm nói đồ ăn trong nhà không phải chuẩn bị cho Vũ Thủy, ông cũng sẽ không hiểu lầm."
Dịch Trung Hải an ủi cười một tiếng, tiếp theo mới bắt đầu mắng Vương Khôn: "Con nói đúng, Vương Khôn thực sự quá nham hiểm. Ta hoài nghi hắn chính là cố ý dẫn dụ ta. Trụ ngố, sau này con phải tránh xa bọn họ."
"Một đại gia, ông yên tâm, con có cùng bọn họ cũng không có tiếng nói chung."
Trụ ngố nơi này không có vấn đề, Dịch Trung Hải liền nhớ đến chuyện mình bị mất hai mươi đồng.
Nếu như Hà Vũ Thủy mà cầm những tiền kia, trong viện có chuyện gì còn có thể tìm Hà Vũ Thủy. Hà Vũ Thủy lại trực tiếp đem số tiền kia quyên, đoạn mất ý đồ của hắn đối với Hà Vũ Thủy.
Hắn không nghĩ ra, con bé Hà Vũ Thủy luôn nhẫn nhục chịu đựng, ngốc nghếch, làm sao lại trở nên lợi hại như vậy.
Càng khiến hắn không hiểu là, sao lại cùng Vương Khôn đi lại thân thiết, mà cũng trở nên lợi hại như vậy.
Nhìn lại ba nhà Điền Hữu Phúc, nhìn Lâu Hiểu Nga, lại nhìn Hà Vũ Thủy, thật là kỳ lạ.
Khi Vương Khôn chưa đến, những người này chỉ là đám người trong suốt nhỏ bé, ngay cả cơ hội hùa theo cũng không có.
Từ sau khi Vương Khôn đến, từng người một cũng đứng lên, cũng đều trở nên không nghe lời.
Nếu như những người này mà nghe lời hắn, hắn cũng sẽ không có nhiều phiền toái như vậy.
Nghĩ kỹ lại, những nhà đi lại thân thiết với Vương Khôn, nhà nào điều kiện sinh hoạt cũng không tệ, điều này càng khiến Dịch Trung Hải tức giận.
Dựa vào cái gì chứ!
Vì sao mà những nhà đi cùng với hắn, cuộc sống lại gian nan như vậy, suốt ngày cần hắn giúp một tay.
Dịch Trung Hải hiển nhiên đã quên, những người nhà mà hắn nói, sở dĩ khó khăn như vậy, đều là do hắn gây ra.
~~ Hắn vì nắm được những người này, đã nghĩ ra đủ loại biện pháp, không cho người ta sống những ngày tốt lành.
Đối diện với nhà Tần Hoài Như, có thể nói là một mảng mây đen u ám. Không những không chiếm được tiện nghi, còn bị bắt phải chi ra mười đồng lẻ năm hào. Đối với nhà họ Giả luôn luôn chỉ có vào chứ không có ra mà nói, đơn giản là một nỗi nhục nhã vô cùng.
Coi như số tiền bỏ ra không phải là của Giả Trương thị, Giả Trương thị cũng vô cùng phẫn nộ: "Tần Hoài Như, con đĩ rách kia, có tiền không biết mang về cho nhà mua thứ tốt. Nhiều tiền như vậy, nhà ta có thể mua được bao nhiêu thịt. Chẳng phải con giỏi sao? Để cho Dịch Trung Hải, Trụ ngố hai thằng vương bát đản kia bỏ tiền ra giúp con đi."
Tần Hoài Như khóc thút thít, ủy khuất nói: "Mẹ, mẹ nghĩ con không muốn sao? Nhưng mà chủ nhiệm khu phố Vương đang ngồi ở đó, mẹ bảo con làm sao mở miệng được."
"Vậy mà con không biết trốn sao?"
Tần Hoài Như tự nhiên sẽ không nói, bản thân lúc ấy bị đồ ăn trong nhà Vương Khôn hấp dẫn, quên mất việc sớm trốn đi. Nàng cãi lại: "Mẹ, lúc mẹ đi tại sao không gọi con một tiếng. Nếu mẹ gọi con, con cũng sẽ không ở lại đó."
Từ trước đến nay chỉ có mình oán trách người khác, chưa từng có ai dám oán trách mình. Giả Trương thị vừa nghe Tần Hoài Như nói vậy, lập tức giận dữ, đuổi theo nàng đánh nhau.
Dịch Trung Hải ở đối diện nghe thấy động tĩnh bên này, lòng nóng như lửa đốt, hận không thể xông ra bảo vệ Tần Hoài Như. Nhưng nghĩ đến uy lực của Giả Trương thị, Dịch Trung Hải liền bỏ qua ý nghĩ này.
Giả Trương thị không thể trêu vào, đặc biệt là Giả Trương thị vừa bị thua thiệt. Nhỡ mà để cho Giả Trương thị làm loạn lên, kêu Trụ ngố mời khách thì phiền phức.
Thật mà phải mời khách lần này, của cải trong nhà hắn nhất định sẽ bị vét sạch không còn.
Vì để tránh Trụ ngố xông ra, hắn gắt gao lôi kéo tay Trụ ngố.
Trụ ngố giãy dụa mấy cái mà không thoát ra được, tức giận nói: "Một đại gia, ông không nghe thấy tiếng khóc của Tần tỷ sao? Lại không đi ra, Tần tỷ bị đánh chết mất."
Dịch Trung Hải nhìn bà cụ điếc, hy vọng bà cụ điếc ngăn cản kẻ ngốc này. Bà cụ điếc trực tiếp nhắm chặt hai mắt, coi như không nhìn thấy gì.
Bất đắc dĩ, Dịch Trung Hải đành phải tự mình lên tiếng: "Trụ ngố, bà Trương là bà của Hoài Như, bà ấy dạy dỗ Hoài Như là điều đương nhiên. Chúng ta có lý do gì để ngăn cản. Con đừng qua đó, con càng qua, Hoài Như lại càng bị đánh ác hơn."
Trên đời không có người lớn sai, đạo lý này đã được Dịch Trung Hải khắc vào xương tủy của Trụ ngố. Vừa nghe Dịch Trung Hải giải thích, Trụ ngố liền không có cách nào nữa.
Hắn hiểu, Tần Hoài Như bị đánh, chắc chắn là vì mười đồng tiền lễ hỏi. Nếu trong tay hắn có tiền, bồi hoàn gấp đôi cho Tần Hoài Như cũng không thành vấn đề. Mấu chốt là trong tay không có một xu, không móc ra được.
Trụ ngố thề, đợi phát lương, nhất định sẽ trả lại gấp bội cho Tần Hoài Như, tuyệt đối không thể để cho Tần Hoài Như phải chịu ấm ức.
68 Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận