Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 451: Không cách nào lắng lại (length: 8429)

Lưu Hải Trung cùng Diêm Phụ Quý đứng chung một chỗ: "Lão Dịch, lão Diêm nói không sai. Mỳ sợi cho Trụ Ngố sắp xong rồi. Ta cũng không thể để cho mọi người nhìn người khác ăn cơm, còn mình ở đây làm việc! Ta không làm được chuyện thất đức như vậy."
Đạo lý này không sai, nhưng ở chỗ Dịch Trung Hải lại không thể thực hiện được. Bởi vì người bị chỉ trích là Tần Hoài Như.
"Các ngươi sao lại như vậy. Chúng ta trong viện, vẫn luôn là khu tứ hợp viện tiên tiến, vì sao? Bởi vì mọi người trong viện đoàn kết. Có khó khăn, ai cũng sẽ nghĩ cách giúp đỡ. Nhà Hoài Như khó khăn như vậy, đứa bé chưa ăn cơm, ta để Trụ Ngố làm chút cơm, thì sao? Làm người không thể quá ích kỷ, các ngươi tranh ăn với đứa bé, ta còn khinh thường các ngươi ấy chứ."
"Một đại gia, nhà chúng ta cũng có trẻ con, còn nhỏ hơn cả Bổng Ngạnh. Để giúp một tay cho ông, nhà chúng ta còn chưa kịp làm bữa sáng đâu."
"Một đại gia, nhà chúng ta cũng thế. Nhà chúng ta còn không kịp ăn đã phải đi mua rồi."
Chuyện cãi nhau ở bên này đã sớm lan ra ngoài. Vương Khôn nghe thấy động tĩnh, cũng không nhịn được chạy tới xem trò vui.
Chỉ là, người trong viện quá sợ, nhiều người như vậy mà đối mặt với một mình Dịch Trung Hải cũng không chiếm được ưu thế, thật sự không có ý nghĩa.
Vương Khôn liền quay người trở về ngồi trước cửa nhà mình.
Chỉ chốc lát sau, Điền Hữu Phúc và mấy người cũng theo sau trở về. Chỉ còn lại Hứa Đại Mậu còn trong đám đông xem náo nhiệt. Hắn rất vừa ý với kế hoạch của mình, đang nghiệm thu thành quả của bản thân.
Chu Minh Huy liền nói: "Lạ thật, sao lại ầm ĩ lên thế này? Ta còn tưởng sau khi họp xong thì mọi chuyện sẽ rất thuận lợi chứ." Vương Khôn, ngươi biết là vì sao không?"
Vương Khôn gật đầu một cái: "Chẳng phải mọi người đều đang chờ tiệc rượu sao? Cho nên buổi sáng ai cũng chưa ăn gì."
Tiền Anh Vũ nghi ngờ hỏi: "Vậy thì có vấn đề gì? Mọi người đều làm thế cả. Một bữa tiệc lớn ăn ba ngày, ai cũng để bụng."
Vương Khôn nói: "Mọi người chưa ăn sáng, mà Dịch Trung Hải lại kêu Trụ Ngố đặc biệt làm bữa sáng cho nhà Tần Hoài Như. Ngươi nói xem mọi người có vui không?"
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng Điền Hữu Phúc nói: "Một đại gia thiên vị Giả gia quá rõ ràng. Còn coi mọi người là kẻ ngốc như trước đây."
Tiếp đó, mấy người lại bắt đầu rủa xả Dịch Trung Hải theo kiểu cũ, và nói về việc Dịch Trung Hải thiên vị.
Nói đi nói lại, liền nhắc đến Giả Trương thị. Giả Trương thị làm người không được, nhưng cũng không đến nỗi ghê gớm như vậy. Tất cả là do Dịch Trung Hải thiên vị mà ra. Cho dù Giả Trương thị có càn quấy đến đâu, người khác cũng đều là người đến xin lỗi Giả gia, đến cuối cùng còn phải đưa tiền cho Giả gia bồi thường. Vì thế mà tính tình của Giả Trương thị mới thành ra bộ dạng hiện giờ.
Tiền Anh Vũ liền nói: "May là nhà chúng ta không cần giống như mấy nhà ở hậu viện. Sao ta lại nghe thấy có cả 'lão tổ tông' gì đó? Đây là lại bưng bà cụ điếc lên à."
Vương Khôn gật đầu: "Hôm qua các ngươi không có đi họp, Hứa Đại Mậu đi. Theo như hắn kể lại, Dịch Trung Hải mở miệng ra là 'lão tổ tông', còn thuật lại những chuyện của bà cụ điếc một cách giả giả thật thật. Cố ý yêu cầu không được truyền ra ngoài."
Mấy người không ngờ rằng nội dung cuộc họp tối hôm qua lại là thế này. Điều này khiến mấy người nhớ đến cuộc sống trước kia, vì danh nghĩa hiếu kính 'lão tổ tông' mà bị dọa đến nỗi không dám mua thịt ăn. Như vậy mà vẫn không tránh khỏi phải hiếu kính bà cụ điếc cùng cấp cho nhà Giả cái ăn.
Hết cách rồi, nhà Dịch Trung Hải ăn uống đạm bạc. Mấy nhà có trẻ con thì thế nào cũng phải tìm cách cho con mình ăn uống đủ chất. Dịch Trung Hải thì không có nỗi lo này, không cần phải tìm đồ ăn cho con cái, ngày ngày ăn bánh ngô dưa muối cũng không sao.
Bà cụ điếc thì không chịu được như vậy, thường xuyên đi qua đi lại trong sân mỗi khi mọi người nấu cơm, kỳ thực là để xem nhà ai nấu xong đồ ăn.
"Ta thà không ăn tiệc rượu của hắn, chứ không muốn mình có thêm một bà lão tổ tông. Tiền lương của một đại gia bị trừ rồi, sau này nhà hắn lại càng ăn uống đạm bạc. Cơ hội để chúng ta hiếu kính 'lão tổ tông' cũng nhiều hơn."
Mấy người cũng cười mỉa. Những người trong viện vì muốn tỏ ra trung thành với Dịch Trung Hải, cũng bắt đầu cô lập mấy người. Trong lòng bọn họ đều đang chờ xem những kẻ đó gặp chuyện buồn cười.
Chu Minh Cường nhận được ám hiệu của anh mình, liền nói: "Khôn ca, giờ ta cũng đã có lương rồi. Hay là hôm nay, ta mua chút rượu và thức ăn, mời mấy người anh em làm chén rượu?"
Vương Khôn vừa cười vừa nói: "Thật không khéo, tí nữa ta phải dẫn Tuyết Nhi ra ngoài rồi, không uống rượu được."
Chu Minh Cường nói: "Vậy buổi tối cũng được."
Vương Khôn nghĩ thầm, bản thân dù không quan tâm đến bữa cơm này, nhưng rõ ràng nó là một 'tâm bệnh' của người nhà họ Chu. Nếu đã như vậy thì cứ nhận lời.
Trưa nay, ở sân trước và sân sau mọi người ăn ngon, mấy đứa trẻ nhà nào chắc chắn cũng sẽ thèm thuồng. Người lớn không sao, nhưng không thể để cho trẻ con phải chịu ấm ức.
"Được, vậy thì buổi tối. Ta ở đây còn có mấy cái phiếu thịt. Ngươi cầm ra ngoài mua thịt đi. Trưa nay mấy người xem kịch xong thì buổi tối cùng ta nói chuyện cho ra lẽ."
"Xem kịch gì cơ?"
"Ta nghe nói là mỗi khi trong viện có tiệc rượu thì thể nào cũng có chuyện."
Mấy người nhất thời hiểu ra. Chỉ cần có nhà Giả ở đó thì đừng nghĩ đến việc mọi chuyện sẽ thuận lợi trên bàn rượu. Giả Trương thị hay ỷ vào Dịch Trung Hải thiên vị mà đến là bưng đồ ăn ngon để trước mặt mình.
Trước kia, ba vị đại gia liên thủ trấn áp thì không ai dám ý kiến. Chỉ có thể oán trách mình xui xẻo khi phải ngồi cùng bàn với Giả Trương thị.
Lần này, khả năng khống chế của ba vị đại gia trở nên yếu đi, lại còn có hiềm khích với nhau. Liệu bọn họ còn có thể hợp sức với nhau được nữa hay không thì chưa biết.
Chu Minh Cường nhận lấy phiếu thịt từ tay Vương Khôn, sợ hãi."Khôn ca, cái này nhiều quá."
Vương Khôn vừa cười vừa nói: "Trong tay ta không thiếu phiếu thịt. Các ngươi chia nhau một chút là được. Nhà nào muốn ăn thịt thì cứ tự cầm phiếu đi mua."
Ở đời, cái gì nhiều hay ít cũng đều tương đối. Dịch Trung Hải và Trụ Ngố phải mất mấy đêm đi chợ đen tìm phiếu thịt. Ở chỗ Vương Khôn, chỉ cần nói với Lý Hoài Đức một tiếng là xong.
Nhà máy thép thiếu thịt, là do nhà máy thép quá đông người, tiêu thụ quá lớn. Chứ điều này không có nghĩa là lãnh đạo trong nhà máy không có phiếu thịt.
Hơn nữa Vương Khôn xem những phiếu thịt Lý Hoài Đức đưa cho mình, thì biết có một số không phải là phiếu của nhà máy thép cấp. Có vẻ như là từ các đại viện khác mà đến. Nghĩ đến nhạc phụ của Lý Hoài Đức, Vương Khôn liền hiểu.
Trong sân giữa, Dịch Trung Hải vẫn tiếp tục tận tình khuyên mọi người rộng lượng hơn, đừng ích kỷ.
Chuyện này không liên quan gì đến ích kỷ cả, mà là do đạo lý không sợ ít mà chỉ sợ không đều.
Mọi người dậy sớm giúp đỡ ông một tay, chứ cũng có đòi hỏi gì đâu. Vì bữa tiệc trưa, mọi người có thể nhịn đói mà chờ đợi.
Vậy mà khi mọi người đói bụng, ông lại đặc biệt cho nhà Giả chuẩn bị bếp nhỏ. Điều này làm sao có thể khiến người khác không thấy bất bình cho được.
Dịch Trung Hải dù có cố gắng hết cách thì vẫn không có kết quả. Ông vừa không có đối tượng để trừng trị như Hứa Đại Mậu, cũng không thể để Trụ Ngố tùy tiện tìm ai đó ra đánh cho một trận được.
Dịch Trung Hải nóng đến đổ cả mồ hôi hột mà vẫn không có cách giải quyết. Ngay cả Lưu Hải Trung và Diêm Phụ Quý cũng không đứng về phía ông.
Hết cách, chuyện không giải quyết được, đành phải đi mời bà cụ điếc.
Bà cụ điếc ra mặt, đúng là khiến mọi người chịu khó ngồi im một chút. Nhưng cũng chỉ là ngồi im mà thôi, còn muốn sai khiến mọi người làm cái này cái kia thì không có khả năng.
Không chỉ mọi người nghĩ như vậy, ngay cả bà cụ điếc cũng nghĩ vậy. Bà lão tổ tông của mọi người đây cũng đang đói bụng, dựa vào cái gì mà lại phải để cho nhà Tần Hoài Như ăn sáng chứ.
"Được rồi, ồn ào cái gì. Ta còn chưa ăn sáng đây này, các ngươi có tư cách gì ở đây lèo nhèo?"
Mấy người trong sân, ai nấy đều khép nép nghe lời bà cụ khiển trách. Tưởng rằng bà cụ sắp ổn định được tình hình.
Hứa Đại Mậu sao lại để chuyện dễ dàng như vậy mà cho qua được: "Chưa ăn cơm thì về nhà nghỉ ngơi đi, ở đây làm ầm ĩ càng thấy đói thêm."
454.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận