Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 330: Trụ ngố đoán chắc (length: 8509)

Muốn gạt người thì không thể để cho người kia trải qua nhiều chuyện.
Dịch Trung Hải cùng bà cụ điếc hiểu rõ đạo lý này, cũng không đồng ý Trụ ngố thường cùng người khác ăn tiệc, đặc biệt là tiệc cưới. Tiệc cưới của người khác, dễ dàng kích thích đến Trụ ngố.
Trụ ngố đến tuổi kết hôn, thường kêu muốn tìm vợ. Bọn họ lo lắng Trụ ngố tiếp xúc nhiều người, ở bên ngoài lén lút tìm đối tượng.
Đối tượng của Trụ ngố, nhất định phải trải qua sự đồng ý của bọn họ mới được, tuyệt đối không thể để cho Trụ ngố lén lút tìm.
Chuyện vui không thể để Trụ ngố tham gia, việc tang lễ cũng không thể để Trụ ngố tham gia. Việc tang lễ tham gia nhiều, cũng dễ dàng khiến cho Trụ ngố mở mang tầm mắt.
Vì cái miệng dễ đắc tội người của Trụ ngố, bọn họ không cần cố ý ngăn Trụ ngố đi làm những thứ kia.
Ngoài ra chính là Trụ ngố mong muốn sớm gặp Tần Hoài Như, chỉ cần trong xưởng không tăng ca, hắn chỉ biết đúng giờ tan làm trở về tứ hợp viện. Trong viện có một cô quả phụ xinh đẹp đang chờ hắn.
Nghe được Trụ ngố oán trách, Tần Hoài Như mới biết con đường này không đi được, còn lại cũng chỉ có thể từ Hà Vũ Thủy nghĩ cách.
"Được rồi, lão Dương bọn họ có thể cho ngươi leo lên vị trí đó sao? Ngươi đừng nóng giận."
"Ta không tức giận." Trong miệng nói không tức giận, lửa giận trong mắt lại không giấu được Tần Hoài Như, nàng lại vội vàng trấn an một hồi, mới để cho Trụ ngố nguôi giận.
"Trụ ngố, tỷ cũng nói chuyện với ngươi một lúc lâu rồi, ngươi nghe tỷ khuyên một câu, đi gọi Vũ Thủy về nhà đi. Các ngươi là anh em ruột, anh em ruột nào có chuyện để bụng lâu vậy."
Trụ ngố đột nhiên có chút không hiểu, "Tần tỷ, ta với Vũ Thủy rất tốt, có thù hằn gì đâu!"
Tần Hoài Như giả bộ không hiểu nói: "Ngươi còn gạt ta. Vũ Thủy tìm việc làm không nói với ngươi, mua xe đạp cũng không nói với ngươi, làm việc ở đâu càng không nói với ngươi. Ngươi còn nói các ngươi không có thù hằn gì sao?"
Trụ ngố không biết nói gì, nhưng vẫn là không nghĩ ra. Hắn cảm thấy Hà Vũ Thủy trưởng thành, có thể tự giải quyết chuyện của mình, không cần hắn quản nhiều như vậy, đây là chuyện tốt.
Bất quá nếu Tần Hoài Như nói, vậy thì nhất định có đạo lý. Hắn muốn tìm Hà Vũ Thủy hỏi một chút, rốt cuộc hắn, người làm anh trai, đã làm sai chỗ nào.
Bất quá có một vấn đề khó khăn chính là hắn không biết đơn vị làm việc của Hà Vũ Thủy.
"Tần tỷ, ngươi yên tâm, chờ lần sau Vũ Thủy về, ta nhất định sẽ nói chuyện nghiêm túc với nàng."
Tần Hoài Như cũng không muốn chờ đợi, ai biết Hà Vũ Thủy khi nào về nhà. Lần trước trở về là chuyện của hơn một tháng trước rồi, đến lần sau cũng không biết được.
"Ngươi không thể đến đơn vị của Vũ Thủy tìm cô ấy, để cho cô ấy về sớm một chút sao? Một đại gia lo lắng cho hai anh em, ngươi không thể để cho một đại gia bớt lo. Nhất định phải đợi một đại gia đi tìm bà cụ điếc, ngươi mới chịu đúng không?"
Trong lòng Trụ ngố, bà cụ điếc rất thương yêu hai anh em họ, có khi còn thiên vị Hà Vũ Thủy, thường nhắc nhở hắn phải chiếu cố em gái.
Nghĩ đến việc bà cụ điếc biết hắn không quan tâm em gái ruột, nghĩ đến gậy của bà cụ điếc, Trụ ngố vội vàng cầu xin tha thứ: "Đừng, chuyện này tuyệt đối đừng để cho bà biết, ta không muốn bị bà đuổi đánh bằng gậy đâu. Bất quá, Tần tỷ, ta thật không biết Vũ Thủy làm ở đâu, ngươi bảo ta đi tìm nàng kiểu gì?"
Tần Hoài Như nhíu mày nhìn Trụ ngố, nghi ngờ hỏi: "Ngươi thật không biết sao? Ta không tin, Vũ Thủy không nói với ngươi? Ngươi nghĩ kỹ lại xem."
Trụ ngố gãi đầu suy nghĩ một hồi, vẫn không có chút manh mối nào."Hình như có nói với ta. Nhưng mà nàng vừa định nói thì ngươi bưng bát đến đây. Sau đó, liền chưa kịp nói."
Tần Hoài Như liếc Trụ ngố một cái, nghĩ đến chuyện ngày đó. Hôm đó, hình như chính là ngày Hà Vũ Thủy tìm được công việc, Trụ ngố mua hai cân thịt để chúc mừng Hà Vũ Thủy. Nàng mặc dù đã cầm đi hộp cơm của Trụ ngố, nhưng tuyệt đối không cam tâm để cho Trụ ngố có hai cân thịt. Chờ Trụ ngố nấu xong, nàng sẽ cầm bát ở nhà đi sang phòng Trụ ngố mượn thịt.
Hôm đó, Hà Vũ Thủy rất nhiệt tình, giúp nàng đổ thịt trên bàn vào bát.
"Ngươi không nhớ ra thì cứ nói không nhớ, cần gì phải đổ lỗi lên đầu ta."
Trụ ngố thấy Tần Hoài Như giận, vội vàng xin lỗi: "Tần tỷ, ngươi hiểu lầm rồi, ta không có ý đó."
Thấy Trụ ngố cuống cả lên, Tần Hoài Như đạt được mục đích trêu Trụ ngố rồi, liền dừng hành hạ hắn lại.
"Được rồi, tỷ đùa với ngươi thôi. Trụ ngố, tỷ hỏi ngươi, ngươi có biết làm cách nào có thể tìm được Vũ Thủy không?"
Tâm tư của Trụ ngố đều để hết ở Tần Hoài Như, chỉ cần em gái của mình sống tốt, hắn không quan tâm chuyện gì khác.
Nhìn dáng vẻ của Trụ ngố, trong lòng Tần Hoài Như cũng không trông mong nhiều. Nàng cẩn thận nghĩ xem những người quen biết của mình, xem có ai quen biết Hà Vũ Thủy không.
Đột nhiên, Tần Hoài Như nghĩ đến một người. "Trụ ngố, con dâu của Tam đại gia là Vu Lỵ có phải có em gái không?"
Trụ ngố nghĩ một chút, mới nhớ đến cô phát thanh viên mới đến bộ phận tuyên truyền Vu Hải Đường, được rất nhiều người trong xưởng gọi với cái tên mỹ miều là 'xưởng hoa'. Vào lúc giữa trưa đi ăn cơm, Vu Hải Đường thường được rất nhiều người vây quanh, Hứa Đại Mậu tên khốn kia cũng hay lượn lờ quanh Vu Hải Đường.
Trụ ngố thỉnh thoảng cũng lén nhìn, Vu Hải Đường dáng dấp rất xinh đẹp, hắn cũng có chút động lòng. Đáng tiếc, bên cạnh Vu Hải Đường lại có một tên hộ hoa sứ giả, nghe nói có quan hệ với Dương Vạn Thanh. Rất nhiều người cũng không dám đắc tội với Dương Vạn Dân.
"Tần tỷ, ngươi nói Vu Hải Đường à, sao vậy?"
Tần Hoài Như không lo lắng gì về việc Vu Hải Đường đã có đối tượng, dù ai có đối tượng như Dương Vạn Dân, cũng sẽ không để ý đến Trụ ngố.
"Ta nghe nói Vu Hải Đường cùng Vũ Thủy là bạn học. Hay là ngươi đi hỏi thử nàng xem?"
Trụ ngố như thể phát hiện ra lục địa mới, "Tần tỷ, ngươi nghe ai nói vậy? Vũ Thủy có bạn học xinh đẹp như vậy, sao còn giới thiệu cho ta Trương Thục Cầm?"
Nghĩ đến cô bạn học mà Hà Vũ Thủy giới thiệu cho Trụ ngố, Tần Hoài Như liền nhịn không được bật cười."Trụ ngố, Vũ Thủy cũng là có ý tốt thôi. Người ta Trương Thục Cầm dù gì cũng tốt nghiệp trung học, xem như ở xưởng chúng ta, đó cũng là nhân tài có trình độ học vấn cao. Ta nghe nói sau khi tốt nghiệp, Trương Thục Cầm đã đến công ty lương thực làm việc. Điều kiện tốt như vậy, sao ngươi vẫn không chịu?"
Trụ ngố chê bai nói: "Ngươi thôi đi! Một đại gia giới thiệu cho ta một bà dì Hai giống Trư Bát Giới, Vũ Thủy giới thiệu cho ta một con cọp cái. Thế hóa ra ta không thể cưới được một người vợ xinh đẹp sao?"
Đúng vậy, ngươi không chỉ không thể cưới một người vợ xinh đẹp, đời này ngươi đừng mong cưới vợ. Số mệnh của ngươi đã định là phải ở rể nhà ta, còn cưới vợ làm gì. Đợi Bổng Ngạnh kết hôn, nếu ta không tìm được mối nào, ta sẽ tính đến việc gả ngươi cho nhà đó.
Tần Hoài Như thở dài một tiếng, tự an ủi mình tất cả đều là vì các con. "Trụ ngố, ngươi cũng nên nhìn lại bản thân xem sao, người ta Vu Hải Đường có thể để ý đến ngươi sao? Đến cả Vương Khôn cũng không được nàng coi trọng, đừng nói đến ngươi."
Trụ ngố bất mãn nói: "Tần tỷ, ngươi nói vậy làm ta mất hứng quá. Ta chỗ nào kém Vương Khôn chứ. Xét về nhà, nhà ta là chủ nhà, tốt hơn hắn. Em gái của ta cũng có công việc, không phải gánh nặng. Sao ngươi lại nói ta không bằng Vương Khôn."
"Ngươi đừng nhìn Vương Khôn bây giờ sống thoải mái, sau này hắn có ngày khổ. Vì sao ta không tìm được vợ, chẳng phải là vì người ta chê ta mang theo một cô em gái sao? Vương Khôn giống như ta, cũng mang một cô em gái. Ngươi chờ xem, đến khi Tuyết Nhi lớn bằng Vũ Thủy bây giờ, Vương Khôn cũng ba mươi sáu rồi. Trước đó, hắn chắc chắn không thể cưới được vợ."
Tần Hoài Như nhất thời không dám nói tiếp, nguyên nhân Trụ ngố không cưới được vợ cũng không phải do mang theo một người em gái. Nhà nào có con gái đi lấy chồng, cũng sẽ không chỉ vì bên nhà trai có anh em mà từ chối hôn sự.
Trụ ngố không lấy được vợ, đó là vì bọn họ không muốn để hắn lấy. Nếu Trụ ngố kết hôn, làm sao họ có thể lợi dụng hắn nuôi sống cả nhà Bổng Ngạnh.
Việc mang theo em gái ruột mà khó tìm đối tượng, chẳng qua chỉ là cái cớ mà bọn họ bịa ra để lừa gạt Trụ ngố thôi.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận