Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 333: Trụ ngố bị đánh (length: 8297)

Trụ ngố ở bên này nhưng không để ý tới Tần Hoài Như, đang theo xếp hàng mỹ nữ nói chuyện phiếm. Đụng phải mỹ nữ, chân của Trụ ngố cũng không đau, tay cũng không run lên, mỗi người đều là một muỗng lớn.
Đến phiên Vu Hải Đường, Trụ ngố càng đặc biệt làm một miếng thịt lớn bỏ vào hộp cơm của nàng.
Vu Hải Đường vừa cười vừa nói: "Trụ ngố, cảm ơn ngươi?"
Trụ ngố cười hắc hắc, "Hải Đường muội tử, khách khí làm gì, sau này ngươi muốn ăn ngon, cứ tới căn tin tìm ta."
Những người khác cũng bất mãn, rối rít hướng về phía Trụ ngố quát lên. "Trụ ngố, ngươi cứ thành thật làm đồ ăn là được, còn dám có ý đồ xấu với Hải Đường."
"Đúng đấy, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."
"Trụ ngố, ngươi nên quan tâm Tần tỷ của ngươi đi!"
Trụ ngố ném muỗng vào chậu, hướng về phía người đang ầm ĩ hô: "Ta thích thế đấy, các ngươi đừng xen vào."
Vu Hải Đường nhìn một cái, vội nói: "Các người ồn ào cái gì vậy!"
Dù sao cũng phải nể mặt mỹ nữ.
Trụ ngố hừ một tiếng với đám người kia, "Hải Đường, ăn cơm xong cô đừng đi, ta có chuyện muốn hỏi cô."
Vu Hải Đường không nhớ nổi, Trụ ngố vì sao đối với mình như vậy, liền quyết định chờ xem. Các đồng nghiệp cùng Vu Hải Đường, rối rít khuyên can nàng, không cho nàng để ý đến Trụ ngố. Có Hứa Đại Mậu ở khoa tuyên truyền, danh tiếng của Trụ ngố ở khoa tuyên truyền là nổi tiếng thối nát.
Trụ ngố không biết người khoa tuyên truyền đang biên bài hắn, mà là bắt đầu thi triển run muỗng thần công. Mấy người vừa cãi nhau với hắn, lúc này mới nhớ ra thân phận của Trụ ngố. Bọn họ không muốn mất mặt trước mặt Vu Hải Đường, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mấy người này đều biết Trụ ngố lát nữa muốn tìm Vu Hải Đường, đồng thời quyết định ngáng chân Trụ ngố. Bọn họ ngồi xuống xung quanh Vu Hải Đường.
Vương Khôn cũng ở trong hàng, đi theo mọi người cùng nhau xếp hàng. Món ăn ở căn tin ăn không ngon, hắn thực sự không quá muốn ăn. Nhưng hết cách, mọi người đều đến căn tin ăn cơm, mình không ăn cũng không được.
Xem trò hề của Trụ ngố, Vương Khôn cũng không hiểu nổi mục đích của Trụ ngố. Chẳng lẽ thật sự là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga? Nhưng không đúng a, trong lòng Trụ ngố, Tần Hoài Như mới là thịt thiên nga. Coi như muốn ăn, đó cũng là phải tìm Tần Hoài Như mới đúng.
Kỳ lạ hơn là, Trụ ngố cùng Vu Hải Đường làm quen, Tần Hoài Như lại làm như không thấy. Còn có tâm tình cùng Quách râu quặp tán tỉnh ve vãn.
Tên Hứa Đại Mậu kia, nhìn ánh mắt Tần Hoài Như cũng sắp bốc lửa. Hắn lúc nào đối Tần Hoài Như quan tâm như vậy?
Bất quá, Vương Khôn sẽ không xen vào chuyện của người khác, họ thích thế nào thì kệ họ. Không trêu đến bản thân là tốt nhất.
Mua đồ ăn xong, Vương Khôn cũng không ăn ở căn tin, mà bưng đến phòng bảo vệ.
Trụ ngố bên này, làm xong công việc, liền chạy tới bàn của Vu Hải Đường.
Vu Hải Đường đang chờ hắn, hỏi: "Trụ ngố, anh tìm tôi có chuyện gì?"
Trụ ngố thấy ánh mắt bất thiện xung quanh, ra hiệu cho Vu Hải Đường đi ra ngoài nói chuyện. Hắn cũng không muốn nhiều người biết chuyện xấu hổ của mình.
Vu Hải Đường suy nghĩ một chút, đi theo Trụ ngố ra ngoài, cùng nhau đi ra ngoài còn có mấy đồng nghiệp của khoa tuyên truyền.
Trụ ngố muốn đuổi bọn họ đi, lại bị người ta đối đáp một trận. "Trụ ngố, cho anh biết, Hải Đường đã có đối tượng, chúng tôi là phòng bị anh ức hiếp Hải Đường."
Được rồi, đã nói đến nước này rồi, Trụ ngố cũng không có cách nào đuổi mấy người này đi. Nhưng mấy công nhân đi theo phía sau, cũng không bị hắn để trong mắt. Vung quả đấm, hù chạy đám người kia.
"Trụ ngố, bây giờ có thể nói được chưa!"
Trụ ngố há miệng, đột nhiên không biết nói gì. Anh trai ruột không biết em gái ruột làm việc ở đâu, thật sự có chút mất mặt.
"Rốt cuộc anh có nói hay không vậy, chúng tôi còn phải về đi làm nữa đấy!"
Trụ ngố giơ tay ngăn cản bọn họ, "Nói, các cô để tôi nghĩ xem nên nói thế nào. Hải Đường, tôi nghe nói cô cùng Vũ Thủy là bạn học."
Vu Hải Đường nghi hoặc hỏi: "Anh hỏi cái này để làm gì? Anh muốn theo đuổi Vũ Thủy à, tôi cho anh biết, Vũ Thủy có đối tượng rồi, anh không có cơ hội đâu."
Mấy người cùng Vu Hải Đường, rối rít hỏi Vu Hải Đường chuyện gì xảy ra. Vu Hải Đường không giấu giếm, kể chuyện của Hà Vũ Thủy ra. Nàng và Hà Vũ Thủy là bạn học, hai người học cùng lớp, được gọi là hai đóa kim hoa trong lớp. Hà Vũ Thủy dinh dưỡng không đủ, vóc người không bằng Vu Hải Đường, xếp thứ hai.
Lẽ ra theo tính tình phụ nữ mà nói, hai mỹ nữ xinh đẹp sẽ không thành bạn bè. Nhưng Hà Vũ Thủy gặp chuyện quá đáng để đồng tình. Vu Hải Đường trời sinh có tinh thần chính nghĩa siêu cường, không chỉ cùng Hà Vũ Thủy trở thành bạn tốt, mà còn thường chia cơm cho Hà Vũ Thủy ăn.
Nghe Vu Hải Đường nói vậy, mấy người khoa tuyên truyền rối rít chửi mắng cái gã anh trai vô lương tâm kia của Hà Vũ Thủy.
Trụ ngố còn chưa hiểu chuyện hiểu lầm vừa rồi, đã bị mắng cho một trận, lại càng ngơ ngác. "Không phải, các cô đang mắng cái gì vậy?"
"Đúng đấy, các chị em, còn có Trụ ngố này nữa, không ngờ mưu đồ bất chính với Hà Vũ Thủy. Chúng ta phải dạy dỗ hắn thay Hà Vũ Thủy."
Nói xong, mấy người liền vung nắm đấm về phía Trụ ngố, ngay cả Vu Hải Đường cũng không ngoại lệ, hung hăng đạp Trụ ngố hai cú.
Nếu đây là đàn ông, Trụ ngố đã sớm đánh trả rồi. Bất đắc dĩ, đây là mỹ nữ của khoa tuyên truyền, hắn không dám đánh trả.
"Đừng đánh, tôi không có mưu đồ bất chính với Hà Vũ Thủy, tôi là anh trai cô ấy, ruột thịt."
Mấy người đánh mệt rồi, liền dừng tay.
"Anh còn dám nói bậy, anh họ Ngu, người ta họ Hà, anh còn dám giả mạo anh trai ruột người ta."
Trụ ngố tức giận nói: "Cô mới họ Ngu đấy, trên đời này có họ Ngu sao? Tôi họ Hà, tên Hà Vũ Trụ."
~~ Mấy người khoa tuyên truyền nhìn nhau, dần dần có người nhớ ra. "Trụ ngố hình như là tên Hà Vũ Trụ mà. Lần trước xưởng xử phạt Dịch Trung Hải, hình như còn trừ Hà Vũ Trụ một tháng lương."
"Vậy cũng không thể nói Trụ ngố chính là Hà Vũ Trụ được!"
"Đúng rồi, tôi cũng nhớ ra rồi. Mấy ngày trước, phòng bảo vệ dán một tờ thông báo xử phạt, chính là xử phạt Hà Vũ Trụ vì xóc chảo cho công nhân."
Mọi người cũng nhớ ra rồi, quay đầu nhìn về phía Trụ ngố, "Vậy có nghĩa là anh thật sự là anh trai Hà Vũ Thủy?"
Trụ ngố nghe các cô ấy nói, đều tức đến á khẩu không trả lời được. Đúng là nhiều người chỉ biết hắn tên Trụ ngố, căn bản không nghĩ ra tên thật của hắn.
"Nói nhảm, làm sao giả được. Các cô không tin, có thể về hỏi Hứa Đại Mậu, xem tôi có phải tên Hà Vũ Trụ hay không."
"Coi như anh tên Hà Vũ Trụ, thì cũng là một tên xấu xa. Sao có ai lại đối xử với em gái mình như anh."
Trụ ngố nghe Vu Hải Đường tự kể lại, nghĩ đến mình đúng là không quan tâm Hà Vũ Trụ cho lắm, trên mặt vẫn còn chút áy náy.
"Các cô nương, ta là tên bại hoại được chưa! Sớm biết các cô sẽ động thủ với ta, vừa rồi ta đã không cho các cô nhiều đồ ăn như vậy, ăn no rồi đem sức lực dùng hết lên người ta."
"Đó là anh đáng đời, ai bảo anh không nói rõ."
Vu Hải Đường ngăn mấy đồng nghiệp lại, hỏi: "Trụ ngố, anh hỏi chuyện này để làm gì?"
Dũng khí Trụ ngố vừa dâng lên, bị đánh cho một trận liền mất hết. Nhưng nghĩ đến việc Tần Hoài Như đang sống khổ sở, hắn vẫn cố lấy dũng khí.
"Hải Đường, tôi chỉ muốn hỏi cô một chút, Vũ Thủy làm việc ở đâu?"
Vu Hải Đường sửng sốt, nghi ngờ nhìn Trụ ngố. "Anh không biết đơn vị làm việc của Vũ Thủy?"
Trụ ngố rất thành thật gật đầu.
"Anh là anh trai giả đấy à! Hồi nhỏ, anh không cho Vũ Thủy ăn no thì thôi đi. Cô ấy đi làm được bốn tháng rồi, mà anh lại không biết cô ấy làm việc ở đâu. Anh có xứng đáng làm anh trai không vậy?"
"Đúng đấy, tôi mà có một người anh trai như vậy, thì tôi đã ném xuống Thập Sát Hải cho cá ăn từ lâu rồi."
Vừa nghe lời này, Trụ ngố sợ đến lui về phía sau mấy bước. Trong lòng hắn không ngừng hối hận, đáng ra không nên chạy tới hỏi Vu Hải Đường.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận