Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 300: Lưu Lam suy đoán (length: 8579)

Nghe thấy tiếng xào chảo, mọi người trong căn tin đều nhìn lại. Bọn họ lo lắng Lưu Lam tái phát bệnh cũ, gây ra chuyện phiền phức. Người gần đó nhìn thấy đồ ăn trong hộp cơm của Tần Hoài Như thì mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tần Hoài Như, cô đừng có nói xấu người ta. Cô muốn nửa phần thức ăn thì chúng tôi sẽ đánh cho cô nửa phần, tuyệt đối không có xào chảo."
"Đúng đấy, nửa phần cơm đã nhiều như vậy rồi."
Trụ ngố tất nhiên đã thấy động tĩnh bên này, cũng biết vì sao Tần Hoài Như lại nói như vậy. Hắn chiếu cố Tần Hoài Như, mỗi lần đều cho nàng nhiều hơn nửa phần thức ăn, những thứ kia đều là phần xào chảo tiết kiệm được.
Bây giờ không dám xào chảo thì tất nhiên không thể chiếu cố Tần Hoài Như được nữa.
"Thôi được rồi, mù mờ nói cái gì đấy. Mau mau làm việc đi."
Trụ ngố thở dài, nói với Tần Hoài Như: "Tần tỷ, quy định của xưởng là như vậy."
Những lời dư thừa, Trụ ngố cũng không thể nói ra.
Tần Hoài Như cho rằng Trụ ngố thấy vậy sẽ bảo người cho nàng thêm một muỗng. Thấy thái độ của Trụ ngố, trong lòng nàng liền hẫng một cái. Nàng sợ nhất chính là Trụ ngố lạnh nhạt với nhà các nàng. Đừng nói Vương Khôn không biến thành Trụ ngố, coi như có biến thành thì cũng không thể ném Trụ ngố sang một bên. Cứ cố gắng ép thì từ Trụ ngố vẫn có thể kiếm được chút dầu mỡ.
"Trụ ngố, tỷ không nói là căn tin xào chảo, tỷ chỉ là... tỷ..."
Trụ ngố không đành lòng nhìn nữa, vội vàng nói: "Tần tỷ, cô đừng khóc. Chẳng phải một đại gia cho cô mượn ba mươi đồng rồi sao? Cô muốn ăn không đủ no thì cứ mua thêm đi."
Tần Hoài Như sao chịu chi tiền của mình, tức giận bưng hộp cơm bỏ đi.
Hứa Đại Mậu tò mò nhìn Trụ ngố. Biểu hiện bây giờ của Trụ ngố khác xa với bình thường.
Không chỉ có Hứa Đại Mậu cảm thấy kinh ngạc mà những người khác trong căn tin cũng cảm thấy như vậy. Thậm chí bọn họ còn chuẩn bị đi mời chủ nhiệm căn tin đến. Tuyệt đối không thể để cho Trụ ngố liên lụy khiến bọn họ bị phạt.
"Trụ ngố, đầu óc mày có vấn đề à! Đấy là Tần tỷ yêu dấu của mày đấy, mày nỡ nhìn cô ấy đói bụng à?"
Trụ ngố phiền não quát Hứa Đại Mậu: "Cháu trai, chuyện của mày à. Có phải ông nội nên giãn gân cốt cho mày không?"
Hứa Đại Mậu còn muốn đến chỗ cũ chờ Tần Hoài Như, tất nhiên không dám chọc Trụ ngố. Lần này đúng là chơi quỵt rồi. Trước giờ chỉ có Tần Hoài Như chơi quỵt hắn chứ hắn còn chưa chơi quỵt Tần Hoài Như lần nào.
Hứa Đại Mậu cảm thấy người anh em Vương Khôn này diễn rất tốt. Kể từ khi quen biết hắn, hắn cũng rất ít khi bị Trụ ngố đánh, còn có thể chơi quỵt được cả Tần Hoài Như.
"Trụ ngố, ông đây không chấp nhặt với mày. Lam tỷ, cho tao một phần đậu que, hai cái bánh bao."
Lưu Lam ngẩn người một chút, rồi mới hồi phục tinh thần. Người khác kinh ngạc trước biểu hiện của Trụ ngố, còn nàng thì lại cảm thấy mình đã phát hiện ra chân tướng. Nhất định là Trụ ngố biết chuyện của Tần Hoài Như và Dịch Trung Hải nên mới xa lánh Tần Hoài Như.
Mọi người đều biết, Trụ ngố chỉ cần có tiền thì dù bản thân không ăn cũng không để Tần Hoài Như phải chịu thiệt. Trong túi hắn rõ ràng có tiền mà lại giả vờ như không có, không giúp Tần Hoài Như chút nào.
Nhận ra được chân tướng, cả người Lưu Lam đều trở nên hưng phấn, nghiệp vụ cũng thuần thục hơn rất nhiều. Chỉ thấy muỗng của nàng khẽ động một cái đã đánh được một phần cơm, phần lượng cũng không hề ít đi chút nào. Cũng nhờ vậy, dù đội của Lưu Lam bị chậm trễ chút thời gian vì Tần Hoài Như, vẫn là người đánh cơm xong trước nhất.
Sau khi đánh cơm xong, Lưu Lam không nghỉ ngơi mà bưng phần của mình đi tìm đám tỷ muội nói chuyện phiếm.
Rất nhanh, mọi người ăn cơm xong và quay trở lại phân xưởng. Chuyện phong hoa tuyết nguyệt giữa Tần Hoài Như và Dịch Trung Hải dần lan rộng ra khắp phân xưởng. Ban đầu, có người không tin.
Dù sao từ trước đến nay, danh tiếng của Dịch Trung Hải vốn rất tốt. Dù Vương Khôn có đến phá vỡ cái hình tượng đạo đức kiểu mẫu của Dịch Trung Hải thì mọi người cũng chỉ cảm thấy hắn quá tư lợi mà ít ai nghĩ đến chuyện tình phong hoa tuyết nguyệt này.
Nhưng lần này thì khác, Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như không có quan hệ gì, dựa vào đâu mà lại hứa cho cô ta hai mươi đồng, còn cho mỗi tháng nữa. Trụ ngố cho Tần Hoài Như thì là tham đồ thể xác của cô ta, rồi cứ vậy mà tuyên bố cấp cho Tần Hoài Như. Không cần quan tâm đến việc Tần Hoài Như có trả tiền hay không, dù sao nghe còn dễ hơn so với việc Dịch Trung Hải cho.
Các phân xưởng khác, đặc biệt là những người không hiểu rõ về Dịch Trung Hải, đều tranh luận rất lớn. Bọn họ tranh cãi đến mặt đỏ cổ to, suýt nữa thì động tay động chân.
"Chúng ta đến phân xưởng 1 hỏi thử xem sao?"
"Nói nhẹ nhàng thế, chuyện như vậy người ta có nói với chúng ta chắc?"
"Không cần gấp, cháu trai hàng xóm đồng nghiệp của dì tôi đang ở phân xưởng 1, tôi đi hỏi một chút."
Người trong phân xưởng 1 vì làm chung với Dịch Trung Hải nên tin tức lan truyền hơi chậm. Bỗng nhiên có bạn bè từ các phân xưởng khác tìm đến, bọn họ còn tưởng trong nhà có chuyện gì.
Nhưng khi nghe người ta giải thích xong thì họ cảm thấy mình sao lại đần độn thế. Quan hệ giữa Dịch Trung Hải và Tần Hoài Như tốt như vậy, nhưng là quan hệ gì có thể khiến Dịch Trung Hải mỗi tháng cho Tần Hoài Như tận hai mươi đồng cơ chứ.
Nghĩ đến việc hai người ngày ngày cùng đi làm, nghĩ đến việc Tần Hoài Như dựa vào Dịch Trung Hải mà liên lụy đến việc bình xét ưu của phân xưởng 1, nghĩ đến cái danh hiệu quả phụ xinh đẹp của Tần Hoài Như.
Bọn họ cảm thấy đây mới là sự thật ẩn sau lớp băng sơn.
Lúc trở lại phân xưởng, người phân xưởng 1 đều nhìn nhau, ánh mắt như nói rằng "mày cũng biết à".
Những người cho rằng có quan hệ mập mờ với Tần Hoài Như và bị Dịch Trung Hải gây khó dễ thì không giấu được lửa giận trong lòng. Bọn họ là có chút mập mờ với Tần Hoài Như nhưng đó là do chính Tần Hoài Như chủ động. Bọn họ cũng không phải là không trả giá đắt, vậy tại sao còn phải bị làm khó dễ chứ?
~~ Chỉ cho cái lão già kia phóng hỏa, không cho chúng ta châm một cái đèn, trên đời này làm gì có cái lý đó.
Những người mà Quách Râu Quặp cầm đầu, bị Dịch Trung Hải làm khó dễ, ai nấy đều cùng với đám bạn bè đã đến hỏi thăm vừa rồi tuôn ra hết nỗi khổ trong lòng.
"Huynh đệ, ông không biết đâu. Tần Hoài Như khóc nói bản thân làm không xong, chúng tôi vì tiến độ của phân xưởng mới phải giúp cô ấy hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng sau khi Dịch sư phó nhìn thấy lại cho là chúng tôi muốn chiếm tiện nghi của Tần Hoài Như, nên âm thầm gây khó dễ cho chúng tôi."
"Huynh đệ, vậy là Dịch Trung Hải không đúng rồi, sao có chuyện hắn làm được mà không cho các ông làm chứ. Mày nói cho tao biết, mùi vị của quả phụ xinh đẹp như thế nào?"
Kể đến đây thì bụng họ lại càng đầy một bụng khổ. Trong phân xưởng bị Dịch Trung Hải gây khó dễ, trong phòng ăn còn bị Trụ ngố xào chảo. Nếu họ đã thành công, hưởng thụ được tư vị của quả phụ nhỏ thì cũng xem như không lỗ. Mấu chốt là thành công thì có được mấy lần đâu.
Rất nhiều lần, họ đều bị quả phụ nhỏ đùa giỡn, còn bị Trụ ngố canh cơ hội đến cho đánh một trận. Nhẹ thì cũng chỉ có vậy, còn có mấy người bị đội hóng chuyện của xưởng nhìn thấy. Chỉ có thể cởi trần từ chỗ hẹn chạy về phân xưởng rồi lấy đồ cũ của mình ra lừa người khác.
"Huynh đệ, ông đừng hiểu lầm, tôi với quả phụ nhỏ tuyệt đối không có gì. Là người khác mà. Ông muốn biết thì tự mình đi hỏi họ đi."
Người kia tất nhiên là không tin, huynh đệ của mình là người như nào chứ, hắn còn không rõ hay sao? Nhưng hắn cũng biết, chuyện như vậy thì ai mà nói ra làm gì.
Dịch Trung Hải tránh lúc làm việc, nghĩ cách hãm hại Vương Khôn, nào biết tin tức hoa tình của mình đã lan truyền khắp nơi. Mọi người càng nghĩ thì lại càng thấy khả năng này rất lớn. Dù sao thì hai mươi đồng không phải là số lượng nhỏ, rất nhiều học trò còn không kiếm được nhiều tiền như thế.
Không chỉ có người phân xưởng 1 đang đổ thêm dầu vào lửa mà ngay cả những người ở tứ hợp viện cũng không bỏ qua. Bọn họ đã bị Dịch Trung Hải hãm hại bao nhiêu năm rồi, trong lòng vẫn còn nhớ. Coi như có lấy được tiền về thì cũng có bù đắp được tổn thất cho bọn họ đâu?
Không thể nào.
Bây giờ cuộc sống tốt hơn chút rồi, số tiền đó không tính là gì. Nhưng hồi sớm nhất khi mọi người quyên tiền cho nhà Tần Hoài Như là những năm tháng khó khăn nhất. Lúc đó, số tiền quyên ra ngoài có khi đại diện cho cả một sinh mạng trong nhà.
Dù là để hả giận, hay là vì khuấy cho nước đục ngầu lên, ai nấy cũng đều vui vẻ mà hùa theo một chút.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận